Hạnh Phúc Và Nỗi Đau - Long Nhật Quang
longnhatquang 08.01.2010 16:17:55 (permalink)
Hạnh Phúc Và Nỗi Đau

Tiền đứng ở cuối ngỏ nơi có gió mùa thu và những chiếc lá vàng rơi khắp sân một không gian nào đó thật vắng lạnh và đìu hiu bên cô, cô đứng đó đả lâu và đang trông chờ bóng của Hồng Lam cứ thấy chàng trai nào bước chân qua cô luôn giật mình và tưởng người yêu đến , cô và Hồng Lam quen nhau khi cô còn là tuổi học trò một thiếu nử mười sáu chưa biết yêu chỉ biết đến những trang sách vở mộng mơ mùa hoa phượng thắm hồng tiếng sầu con ve , mái trường và thầy cô , cô luôn ngạu ngùng mỗi khi Hồng Lam nhìn cô một ánh mắt chứa hình bóng của cô và bao nhiêu tình cảm được ẩn lên qua những cử chỉ của Hồng Lam , tuy cô chưa được gọi là tuổi xuân thì nhưng cô củng đả hiểu ra tình cảm từ bấy lâu qua anh dành cho cô nó mặn mà và to lớn như thế nào , nhưng khi đối diện với Hồng Lam cô luôn có cảm giác như xa lạ và thẹn thùng ... nhưng khi không có Hồng Lam cô cảm thấy buồn và thiếu vắng đi một hơi thở lời nói mà cô quen thuộc, Hồng Lam là một chàng trai tuổi đả trưởng thành anh luôn hiểu cảm giác của một người con gái như thế nào , chiều nay anh đả hẹn Tiền để nói chuyện vì bao nhiêu tháng qua anh phải đi hành quân ở nơi xa không có thời gian để tâm sự cùng cô , anh muốn nói cho cạn lời những gì vừa qua anh đi công tác muốn nói mà nói không được
( ảnh minh họa )
rồi bải biền chiều củng đả nhuộm ánh đỏ của bóng mặt trời bên kia hàng cây có những tiếng chim kêu nghe buồn thản ruột , bải cát trắng về chiều rất êm diệu và thơ mộng như có một đoạn nhạc bên kia hàng cây vang lên , thế là nỗi nhớ cô liêu từ lúc đầu bám theo cô giờ đả tan biết Hồng Lam đả tới cô vui mừng như chưa bao giờ được vui ! họ có những phút giây rất nồng nàn và nắng ấm chính anh đả làm xoa diệu nổi cô liêu của cô , và cô củng đả cảm nhận ra được cô không còn trẻ thơ như lúc đầu vì trong lòng của cô củng bắt đầu yêu Hồng Lam , một không gian chiều trong im lặng chỉ nghe những cơn gió thổi xuyên qua những lá cây tạo ra âm thanh rì rào và những tiếng chim ca vang khắp nơi Hồng Lam và Tiền ngồi , đây củng là lần hẹn hò lần đầu tiên trong cuộc đời của cô một tình yêu đả chín se hương và bắt đầu chớp nở đến thật nhanh với một người con gái tuổi trăng tròn , cả hai mắt chỉ nhìn vào cảnh vật im lặng .. Hồng Lam đả lên tiếng để xóa đi thiêng liêng yên lặng này

+ em chờ anh có lâu không ?

- củng mới đây thôi em tưởng anh không tới

+ làm sao mà không tới được chứ vì anh đả hẹn em mà anh phải xin đội trưởng nghĩ làm việc để gặp em

- em củng chờ anh từ lúc đầu mà

+ ừ chuyện chúng ta em có nói cho ba mẹ em biết chưa ?

- em có nói ! và đả đồng ý gả em cho anh vì ba mẹ em nói anh chân thật lại hiền hậu

+ anh cám ơn ba mẹ và em vậy em có đồng ý khi ra quân làm vợ anh không ?

- dĩ nhiên là em đồng ý rồi nếu không em không ra đây chờ anh đâu

+ em cố gắng chờ anh nha ba tháng nữa anh sẽ trở về cưới em

- em sẽ chờ anh mà

+ ngày mai anh lên đường đi hành quân nhập ngủ rồi anh có một món quà muốn tặng cho em đây là cây bút bằng vỏ đạn mà anh đả làm trong những ngày nhớ em và những ngày viết thư cho em

- em cám ơn anh chắc anh đi rồi con đường này chắc vắng lắm và ngôi nhà anh cửa sỗ luôn khép chặt cửa em sẽ không còn thấy anh như ngày nào , anh có biết đi rồi em buồn lắm không , em sẽ trân trọng cây bút này giống như anh ngày nào củng bên em

buổi tối củng đả buông xuống họ cùng nhau ra về bỏ lại một không gian đầy bóng tối và nơi hẹn hò, rồi  đến ngày mai khi hạt sương long lanh còn vướng trên cành ông mặt trời cười đón một ngày mới củng là lúc Hồng Lam tạm biệt người yêu , cha mẹ , bạn bè và nơi hẹn hò để lên đường đi hành quân , với Tiền khi thấy anh đi lòng cô như nát tan như vẫn cắn răng chịu đựng hai hàng nước mắt rơi như mưa , khi Hồng Lam bước lên xe cô vẫy tay chào quay mặt ra sau để giấu đi những giọt nước mắt đang lăn trên má , nhìn người yêu ra đi mà lòng cô như hồn rời khỏi xác , ba tháng củng đả trôi qua thời gian tuy gần đối với cô thì quá xa những ngày vừa qua cô luôn ôm ấp cây bút và một mình đên nơi hẹn lúc trước hai hàng nước mắt lại tuôn ứa , nhưng hôm nay thì tâm trạng cô khác hẳn bởi vì cô sắp được gặp người yêu và làm cô dâu chuyện mà cô mơ ước từ lâu , nhà của Hồng Lam và nhà cô đả làm trại đính hôn chuẩn bị đón Hồng Lam về sẽ tiến hành cưới hỏi như đả ước thề , Tiền vào căn phòng trang điểm và mặc áo cưới chuẩn bị ngày vui của mình , không gian đang vui vẽ bỗng nhiên chuyển sang buồn khi nghe tin Hồng Lam bị tai nạn giao thông trên đường và đã qua đời ........ !!!!! cô nghe xong ngất xỉu khi trên người cô còn chiếc áo cô dâu màu đỏ thẳm , cô dường như trái tim bị vở nát mà không hề hay biết , cuối cùng mọi chuyện củng đả vùi lắp dưới đáy mộ sâu và lấp luôn trong lòng người , riêng cô ôm niềm đau to lớn nhất trong cuộc đời mình , chiều chiều khi hoàng hôn về cô đến nơi hẹn hò và không ngăn được nước mắt , kỉ vật của người yêu còn đây mà thân xác chôn vùi thăm thẳm không lời từ biệt , lòng cô đau đớn biết chừng nào cứ ngỡ mình hạnh phúc nào ngờ hạnh phúc đó là nỗi đau , một nỗi đau vĩnh viễn và vô tận trong lòng cô , còn đâu tiếng nói của Hồng Lam và những lời thương yêu vổ dành cô .... còn đâu những lúc cô ngả đầu vào bờ vai của Hồng Lam , cô luôn hạnh phúc khi đến phút mặn mà nhất mà vội ra đi nhanh chóng , một tháng trôi qua rồi đến hai tháng cô vẫn giử bóng hình người yêu bên lòng đó củng chính là hạnh phúc kí ức của cô , và củng là niềm đau hiện tại mà không sao xóa mờ viết thương ấy

tác giả : Long Nhật Quang

( một câu chuyện của thật của một người bạn của tác giả Long Nhật Quang )
#1
    Cherry Royce 09.01.2010 18:26:44 (permalink)
    Sự thật nhưng đừng nên trần trụi quá! Vì đôi khi đọc giả không thể cảm nhận được hết nỗi đau của nhân vật. Chúc bạn luôn vui.
    #2
      Chuyển nhanh đến:

      Thống kê hiện tại

      Hiện đang có 0 thành viên và 1 bạn đọc.
      Kiểu:
      2000-2024 ASPPlayground.NET Forum Version 3.9