Lời hoa cỏ...
Hỏi gì lạ thế Nguyệt VŨ Ngày sắp chiều rồi,
Có nhớ em không?
Trời đã vào đông quàng khăn anh nhé!
Hỏi gì lạ thế?
Nhớ em cả ngày
Người yêu bé nhỏ tóc ngàn hương bay
Hỏi gì lạ thế?
nắng chiều như say
Hoàng hôn cuối ngày dâng lên mí mắt
Muốn ôm gương mặt
Muốn nắm bàn tay
Dịu dàng đắm say bông bênh nhung nhớ
Em là ngọn gió
Ngút ngàn trời xa
Em là hơi thở hương xuân lụa là
Em là cỏ lạ
Mướt mùa thu qua
Em là suối nhạc trong ngần lời ca
Sáng xanh mờ ảo
ánh trăng ngọc ngà
Em miền đất lạ. Dấu yêu của anh!
<bài viết được chỉnh sửa lúc 24.01.2010 10:25:29 bởi Minh Nguyệt >
Bốn mùa yêu Nguyệt VŨ
Hãy để em yêu anh Như mùa xuân bừng nắng Như chiều hè tĩnh lặng Nâng cánh diều vút cao Yêu anh như mưa rào Giữa mùa thu ào ạt Yêu như người đang khát Hoa nở chẳng đúng mùa Yêu như là ban trưa Nước hồ thu xanh ngọc Gió nhẹ vờn mái tóc Chờ mong tím cả chiều Cây mùa đông liêu xiêu Lá trên cành run rẩy Khát khao như lửa cháy: - Bao giờ mình gặp nhau ?
màu Trăng
Nguyệt VŨ Ngày Vũ trụ sinh Trăng thiên hà vui mở hội Những vì sao không nói kết nôi hoa kim cương Hoa và trái thơm hương sông êm đềm chảy khẽ Gà con chiêm chiếp nhẹ trong vắt buổi ban mai Quê hương giang vòng tay bố lặng nhìn công chúa Cánh đồng thơm đòng lúa tháng tám mùa tròn trăng. Con về lại dòng sông Ấp iu thời thơ bé Trên cánh đồng của mẹ thênh thang nâng cánh diều Nghe năm tháng, tình yêu âm thầm trôi lặng lẽ Con về tìm dịu nhẹ góc quê mình ngọt thu Bà ngoại và lời ru đã nằm sâu lòng đất Mẹ ơi con khóc mất, nội cỏ tràn màu trăng…
Vệ tinh Nguyệt VŨ Lần đầu mình gặp nhau
Tiếng cười Trăng trong vắt
Đất sững sờ ánh mắt
Rơi hút vào thẳm sâu … Trăng không cưỡng nổi đâu
Lực hút từ lòng Đất
Lực hút từ giọng hát
Trôi vào đêm tan tan Lời ca có mây ngàn
Có suối reo róc rách
Tia nắng bừng bất chợt
Trong cơn mưa ban chiều… Hai hành tinh phiêu diêu
cùng hút nhau run rẩy ?
cùng đắm say nhau đấy
đủ hút nhau ...đủ xa ...
Trích đoạn: Minh Nguyệt
Bốn mùa yêu
Nguyệt VŨ
Hãy để em yêu anh
Như mùa xuân bừng nắng
Như chiều hè tĩnh lặng
Nâng cánh diều vút cao
Yêu anh như mưa rào
Giữa mùa thu ào ạt
Yêu như người đang khát
Hoa nở chẳng đúng mùa
Yêu như là ban trưa
Nước hồ thu xanh ngọc
Gió nhẹ vờn mái tóc
Chờ mong tím cả chiều
Cây mùa đông liêu xiêu
Lá trên cành run rẩy
Khát khao như lửa cháy:
- Bao giờ mình gặp nhau ?
BỐN MÙA
Anh yêu sao mùa Thu
Trời xanh cao mây trắng
Khoảng tình anh lằng lặng
Rụng trên mặt hồ Em!
Anh yêu sao mùa Hạ
Dụi mát cơn mưa rào
Tình Em như ngọn gió
Cho diều anh vút cao...
Anh yêu sao mùa Đông
Nồng nàn hương chăn gối
Nẻo đường xa bước vội
Giục chân về. Đêm say...
Anh yêu sao mùa Xuân
Mưa phùn rơi lắc rắc
Ngày em sang hội làng
Mang theo hương bưởi ngát!
Đuyên Hồng
Khi mà anh nhớ em Nguyệt VŨ Khi mà anh nhớ em Hãy ngồi bên cửa sổ Bầu trời đang bỏ ngỏ Chích choè hót ríu ran Khi mà anh nhớ em Đừng có mà tự dối Yêu đâu là tội lỗi Trời bắt phải lòng nhau Ừ, đôi lúc sầu đau Lúc ủ ê buồn bã Trái tim run nhịp lạ Và ta yêu, ta vui Có anh trong nụ cười Có em trong giấc ngủ Lòng sung như lòng vả Nhớ - cồn cào như nhau... Khi mà anh nhớ em Lẻn vào làn gió nhẹ Mơn man choàng ôm khẽ Kệ giọt nắng ngoài hiên Khi mà anh nhớ em Đừng có làm thơ nhé Chữ em chung chung thế Nhớ em nào? - Em ghen... Khi mà anh nhớ em Nhiều điều cần dặn vội Thế mà sao chỉ nói: - Ứ thèm anh nhớ đâu!
Lời thầm thì trong đêm Giáng sinh Nguyệt VŨ Đêm Giáng sinh tĩnh lặng
Chúa ơi, Người ở đâu?
Một trái tim tà đạo
Gửi vào đêm nguyện cầu! Giờ này Anh ở đâu?
Trời mùa Đông buốt giá
Chúa là ai xa lạ?
Em chỉ cần anh thôi! Bởi Chúa của muôn người
Riêng em - anh là Chúa
Hãy về đây nỗi nhớ
Thắp lên ngọn nến hồng Căn phòng ấm mùa Đông
Chai sâm panh mở ngỏ
Bình hoa bên cửa sổ
Còn anh đang ở đâu? Hãy trở về bên nhau
Yêu thương và hờn dỗi
Trái tim mình nông nổi
Thờ phụng Tình yêu thôi!
Trích đoạn: Minh Nguyệt
Lời thầm thì trong đêm Giáng sinh
Nguyệt VŨ
Đêm Giáng sinh tĩnh lặng
Chúa ơi, Người ở đâu?
Một trái tim tà đạo
Gửi vào đêm nguyện cầu!
Giờ này Anh ở đâu?
Trời mùa Đông buốt giá
Chúa là ai xa lạ?
Em chỉ cần anh thôi!
Bởi Chúa của muôn người
Riêng em - anh là Chúa
Hãy về đây nỗi nhớ
Thắp lên ngọn nến hồng
Căn phòng ấm mùa Đông
Chai sâm panh mở ngỏ
Bình hoa bên cửa sổ
Còn anh đang ở đâu?
Hãy trở về bên nhau
Yêu thương và hờn dỗi
Trái tim mình nông nổi
Thờ phụng Tình yêu thôi!
Anh cũng là "anh"
Nhưng anh thu kia đấy!
Chúa không phải!
-anh thu
Anh nói lại...anh thu
Có không em?-tà đạo
Anh chỉ hay đi dạo
Tà đạo chắc phải to...
*Anh ghé thăm.chúc em vui.
Trích đoạn: duca_thu
Anh cũng là "anh"
Nhưng anh thu kia đấy!
Chúa không phải!
-anh thu
Anh nói lại...anh thu
Có không em?-tà đạo
Anh chỉ hay đi dạo
Tà đạo chắc phải to...
*Anh ghé thăm.chúc em vui.
Hoan hô nhạc sỹ Minh Thu
Vào Thư quán dạo …vi vu bạn bè
Đêm xuân Nguyệt VŨ
Đêm lặng nghe tí tách Tiếng chồi non nhú lên Nàng xuân đang nhẹ đến Sương rơi cỏ cong mềm Hương thơm lan toả êm Nụ hoa e ấp nở Hé xinh và bỡ ngỡ Rắc bụi sương mỏng tanh Không đến được bên anh Gục đầu vào nỗi nhớ Em vẫn là Trăng nhỏ Giữa mênh mang bầu trời Đêm xuân và sao rơi... Nỗi buồn như mới lại Đất trời say ân ái Gấp gáp Xuân và Đêm ...
Anh vẫn còn yêu em Nguyệt VŨ Giữa cháy bỏng mùa hè
Đất cằn khô vì khát
Giọt mưa rơi khẽ hát:
Anh vẫn còn yêu em Mùa thu vàng rơi êm
Trên con đường cổ tích
Lá và cây rúc rích:
Anh vẫn còn yêu em Cơn gió lạnh mùa đông
Rét ùa vào giá buốt
Ngọn nến hồng thảng thốt:
Anh vẫn còn yêu em Mùa xuân đến bên thềm
Má em hồng ửng đỏ
Hoa nhẹ nhàng đua nở:
Anh vẫn còn yêu em Mỏng tang đôi cánh tiên
Thần Tình yêu - Ê rốt
Nói như đinh đóng cột:
Anh vẫn còn yêu em Trong vĩnh hằng mùa xuân
Một niềm tin huyền thoại
Ngàn năm thầm thì mãi:
Anh vẫn còn yêu em!
Huyền thoại
Nguyệt VŨ
Có một dòng sông tình
Chảy qua miền huyền thoại.
Bên bồi bên lở mãi
Bên dòng đục dòng trong
Rồi có một mùa đông
Sẽ trở thành huyền thoại
Khi mùa xuân trở lại
Hoa lá dọc triền sông
Mùa hè nóng vô cùng
Sẽ trở thành huyền thoại
Khi mùa thu mát rượi
Nắng hoe vàng rong chơi
Yêu anh em rạng ngời
Rồi buồn đau khắc khoải
Bốn mùa cùng tê tái,
Chỉ còn mùa xa nhau...
Huyền thoại là gì đâu?
Những điều không có được
Chuyện tình Juliet
Trong nấm mồ ngàn năm!
Còn gì cho em Nguyệt VŨ
Không còn gì cho em Giữa mùa thu vời vợi Không còn giây phút đợi: - Anh đến cổng đây rồi! Không còn thấy nụ cười Anh, em cùng bối rối Không còn nghe giọng nói Nhát gừng…đếm từng câu. Anh của em ở đâu? Trong tiếng rơi của lá Đốm nắng chiều lơi lả Vòng tay đêm lụa là? Ngày mỗi ngày mỗi xa Em gói vào lặng lẽ Vui buồn và cô lẻ một đồng xu…ngày xưa!
Tình yêu Nguyệt VŨ
Tình yêu là mùa xuân
nở bừng hoa đồng nội Là chiều hè bối rối
ngác ngơ tiếng chim gù Tình yêu là mùa thu
hương cốm xanh rơm mới Là chiều đông đứng đợi
heo may se má hồng Tình yêu là dòng sông
lúc nhẹ nhàng êm ái Khi cuồng si vụng dại
ghen tuông cuốn nát bờ Tình yêu là câu thơ
lúc bơ thờ vì nhớ Lúc nhẹ êm nhịp thở Cồn cào…anh ở đâu? Tình yêu là nỗi đau
xé tim mình thổn thức Thế giới này phải khóc
vì tình và …vẫn yêu! r
<bài viết được chỉnh sửa lúc 01.03.2010 06:41:39 bởi Huyền Băng >
Xuân
Nguyệt VŨ
Trời bỗng lạnh! Chiều qua còn nắng. Lạ!
Đất trời thiêng chào đón Ngàn năm
Hoa đào nở rộ ngày trước Tết
khép nụ dừng e ấp tần ngần Và thế là xuân! Thắm tươi xuân
Hương Tết Việt ngập tràn trời đất
Hoa Hà nội ngạt ngào đua sắc
Nồi nước lá mùi ai đó vừa đun... Lồng ngực căng nghẹn hít thân thương
Mùi xôi gấc, nhang trầm, bánh chưng thơm thế!
Và đứa trẻ trong tôi òa reo khẽ:
- Ôi giao thừa! Xuân đến ngoài hiên Và trong tim giọt sương dịu êm
khí trời mới ùa vào tươi trẻ quá
Thời khắc này sao thiêng liêng lạ
Mùa Xuân! Mưa phùn. Pháo Tết còn đây… Lặng nghe trong đất tiếng mầm cây
nghe trong đời đêm hoan ca vồi vội. Đào sớt nụ lén nhìn tươi mới
khẽ run run xuân nõn trắng ngần! Giao thừa 2010
Xin chúc anh chị em Vườn Thơ Thư Quán một năm mới An Khang - Thịnh Vượng và tràn ngập Yêu thương
Thống kê hiện tại
Hiện đang có 0 thành viên và 2 bạn đọc.
Kiểu: