Lời hoa cỏ...
HÚT HỒN
Nguyệt VŨ
Cớ gì người hút hồn tôi
Cớ gì nắng điệu, hoa cười kiêu sa
Dáng hình, giọng nói người ta
Trái tim tôi muốn vỡ ra, thình thình
Sương rơi ngọn cỏ cong mình
Tôi rơi vào một cuộc tình. Ngẩn ngơ
Người ơi là thực hay mơ
Nụ cười quyến rũ thẫn thờ bờ môi
Chùm sao rắc nhớ chơi vơi.
Trăng vàng hờ hững lặng trôi. Khuya rồi
Cớ gì người hút hồn tôi
Ngày đêm lơ đãng rối bời buồn vui.
Ba mươi năm
Nguyệt Vũ
Ba mươi năm-
gặp lại trong lạ lẫm
Bất chợt quen
ánh mắt,
nụ cười...
Tim run nhẹ,
vòng tay choàng
ôm khẽ
Một chớp cuộc đời qua mỏng manh
mùa Hè ngắn ngủi
Nguyệt Vũ
Có một ngày trời đẹp
Nắng vàng vương ngọn cây
Chích choè hót mê say
Nhà thơ nghe và viết
Nhưng cả hai không biết
Thời gian đâu có dừng
Cả mùa Thu ngập ngừng
Rồi mùa Đông bối rối...
Lời yêu không thể nói
Nên giận hờn vu vơ
Có còn trên trang thơ,
Một mùa Hè ngắn ngủi?
Mỏng tang tang cánh chuồn
Như cháy màu phượng đỏ
Bồng bềnh mây nỗi nhớ
Ve ran. Mùa hè ơi!
Sao ta nhớ nụ cười,
nhớ từng lời anh nói
Trái tim thầm lặng gọi
Ơi mùa hè của em!
Thăm em nha Nguyệt vũ...Chúc em vui thật vui và hạnh phúc
Mưa trên biển Nguyệt VŨ Đảo Cát Bà ngày mưa giăng trên biển
Nước ào tuôn, chớp giật, bụi mịt mờ
Biển gầm gào ồn ã trong giông tố
Ta trải lòng bình yên...
Ướt một lần anh đi bên em
Ta tắm mưa, nghe sóng và hôn
Mưa gấp gáp đất trời gột rửa
Lòng ta thênh nhẹ trước biển đời
Mưa vẫn cứ rơi
đá nhẫn nhục lặng trơ...
Biển giận dữ kiêu hùng mù tối
Và cơn mưa vô lối
Xối xả tình yêu trên phiến đá vô hồn.
Đời không hò hẹn Nguyệt VŨ
Lâu lắm rồi đời không hò hẹn
Ta chợt quên thấp thỏm, đợi chờ
Tim chợt quên ngày xao động
Môi chợt quên màu hoàng hôn
Lâu lắm rồi lòng dạ chẳng rối tung
bình thản gỡ tơ vò ngày cũ
đêm cà phê không ngủ
không buồn.
Lá vương
Gợn màu xanh những con đường nhỏ
Líu ríu nói cười, dịu mềm hơi thở
Thế gian này không ai hò hẹn cùng ai...
Câu hỏi mỗi ban mai
Ta còn sống sao cỏ cây lại khóc?
kim đồng hồ những vòng quay chính xác
đời lặng câm nghe lá nghiêng xoay.
Trích đoạn: Minh Nguyệt
Ba mươi năm
Nguyệt Vũ
Ba mươi năm-
gặp lại trong lạ lẫm
Bất chợt quen
ánh mắt,
nụ cười...
Tim run nhẹ,
vòng tay choàng
ôm khẽ
Một chớp cuộc đời qua mỏng manh
Ba mươi năm
Mái tóc thôi xanh
Nhưng kỉ niệm vẫn nguyên lành một vùng trời thương nhớ cũ
Ngọn lửa trong tim tưởng như tàn lụi
Bỗng cháy lên trong ánh mắt tương phùng
ngng
Lời hứa ngày xưa Nguyệt VŨ
Có một thời em đã từng yêu
Như con chiên trước tượng thờ của Chúa
Có một thời em hứa:
- Sẽ yêu anh cả khi chết đi rồi *
Nước mắt lặng gió mưa
Gọi tên anh giữa chiều giông bão
Tháng ba cháy trời hoa gạo
Hoàng hôn ối đỏ tiếng chuông chùa
Dẫu mai này còn viết câu thơ
Như chiều say
ngọt môi men tình cũ
tình yêu dành cho anh đó
người đàn ông khi xưa không phải bây giờ.
ký ức một giấc mơ
Trích đoạn: Minh Nguyệt
Lời hứa ngày xưa
Nguyệt VŨ
Có một thời em đã từng yêu
Như con chiên trước tượng thờ của Chúa
Có một thời em hứa:
- Sẽ yêu anh cả khi chết đi rồi *
Nước mắt lặng gió mưa
Gọi tên anh giữa chiều giông bão
Tháng ba cháy trời hoa gạo
Hoàng hôn ối đỏ tiếng chuông chùa
Dẫu mai này còn viết câu thơ
Như chiều say
ngọt môi men tình cũ
tình yêu dành cho anh đó
người đàn ông khi xưa không phải bây giờ.
ký ức một giấc mơ
Chỉ một thời để yêu
Như con chiên trước tượng thờ của Chúa
Chỉ để hứa:
- Sẽ yêu anh cả khi chết đi rồi *
Nước mắt không lặng gió mưa
Ngàn sau, ngàn sau vẫn còn giông bão
Những tháng ba cháy lòng khờ khạo
Chỉ biết lòng vẫn mãi hư hao
ký ức một giấc mơ
Vũ Quỳ
Cơn mưa chiều Nguyệt Vũ Không bao giờ gặp lại
Bờ vai xưa dịu dàng
Không bao giờ gặp lại
Bờ môi buồn xốn xang
Em gom hết nắng vàng
Để cháy lên mùa hạ
Và chiều nay nhớ quá
Cơn giông vừa qua đây
Và này gió này mây
Này ầm ào tiếng sấm
mà lòng sao cay đắng
khóc thầm ngày hoang vu
Mưa còn mưa, còn mưa
Chớp nhòa, chiều run rẩy
Con đường ngày mưa ấy
trong veo em nói cười
Vì sao xa người ơi
Em cũng không hiểu nổi
Cơn mưa chiều bối rối
gọi tên anh nghẹn lời
[image]http://i403.photobucket.com/albums/pp114/tramy_012/****[/image]
Cổ tích mùa thu Nguyệt VŨ
Tờ lịch khẽ sang trang
năm tháng
khẽ rơi nghiêng
Chiếc lá
xoay thật hiền
đón mùa thu lặng lẽ
Có một chàng phò mã
cưỡi con ngựa hí vang
Lang thang cùng ánh trăng
trong cánh rừng cổ tích...
Từng chùm sao khúc khích
mời chàng tắm suối vàng
Và ánh trăng mơn man
trên ngực trần vạm vỡ
Những nụ hoa hé nở
toả hương trăng khắp trời
Buổi sáng nụ hôn rơi
trên trán chàng thiếp ngủ
Ơ mùa thu trầm tư
lá vàng vương trên phố
Heo may và nỗi nhớ
lặng nghe ngày chênh chao
Sinh nhật 1.8.2010
<bài viết được chỉnh sửa lúc 02.08.2010 22:24:43 bởi Minh Nguyệt >
Tự thú Nguyệt VŨ
Em đã từng yêu anh
Lạ lẫm và run rẩy
Yêu như là bùng cháy
Từ tro tàn con tim
Em đã từng hân hoan
Vui như là đứa trẻ
Bên anh hơi thở nhẹ
Mùa xuân nắng tràn về
Em đã từng đê mê
trúng tên thần Ê – rốt
Và một ngày thảng thốt
Khi anh rời xa em
Chênh chao Nguyệt VŨ
Ngày áp thấp mưa buồn gió nổi
Xung quanh đang ồn ã nói cười
Cơn bão đến cuồng điên trên đảo
Ta co ro buồn tủi tựa con mèo.
Những phút ấy yếu lòng ngỡ tưởng
Môi ta thơm
mềm ngọt
dưới môi người.
Những phút ấy
rã rời
mệt mỏi
ta tưởng như gục ngã trước mũi giầy.
Trong ảo giác tiếng cười ai xơ xác
mặt trời vàng
lá rụng
nắng chênh chao.
Trích đoạn: Minh Nguyệt
HÚT HỒN
Nguyệt VŨ
Cớ gì người hút hồn tôi
Cớ gì nắng điệu, hoa cười kiêu sa
Dáng hình, giọng nói người ta
Trái tim tôi muốn vỡ ra, thình thình
Sương rơi ngọn cỏ cong mình
Tôi rơi vào một cuộc tình. Ngẩn ngơ
Người ơi là thực hay mơ
Nụ cười quyến rũ thẫn thờ bờ môi
Chùm sao rắc nhớ chơi vơi.
Trăng vàng hờ hững lặng trôi. Khuya rồi
Cớ gì người hút hồn tôi
Ngày đêm lơ đãng rối bời buồn vui.
ÂY da, ko biét chàng nào mà hút hồn bà chị mình đây vậy hà .. Sn chị bn chúc bên nhà bên kia hihi ..chắc chị chưa đọc được ..
Chia hút hồn của chị 1 chút nhé hihi.. HN chắc đang xôn xao hả chi.. cận ngày đại lễ ròi mà..
YÊU ĐẮM SAY
Lặng im nghe lời hoa cỏ
Thì thầm rất nhẹ bên tai
Yêu em yêu em rất rõ
Em ơi .. hãy thản nhiên say
Lời tình anh không trau chuốt
Chỉ biết nhớ em mỗi ngày
Đêm rung nhành thơ em buộc
Anh cột hồn treo phía ai
Có gì hút hồn nhau đó
Mà say nhau hoài đắm say
Thống kê hiện tại
Hiện đang có 0 thành viên và 3 bạn đọc.
Kiểu: