DƯ ÂM NGÀY XƯA
CỘT MỐC THỜI GIAN Ngày mai là hai lăm tháng ba! Lại một cột mốc của thời gian vô định! Thế mới biết,người tính không bằng trời tính! Góc bể chân trời,tình cứ mãi xa!! Quyết tâm của em quý như một món quà! Ngày ấy tháng ấy!Em muốn cùng anh chung sống! Chim sải cánh bay,giữa bầu trời cao rộng! Chỉ là giấc mơ thôi,mà yêu đến lạ lùng!! Món nợ nào,rồi cũng sẽ trả xong! Em muốn được cả bên tình bên hiếu! Yêu em rồi!Lâu cỡ nào anh cũng chịu! Thời gian làm gì,thắng được mối tình thơ?? Hình bóng kia,ai có thể xóa mờ? Tình tẩm chất thơ,tình trở thành bất tử! Ôm trái tim em,anh thách thức cùng bão tố! Hẹn ngày về,niềm vui sẽ nhân đôi!! Mong Hoàng Lan của anh,đừng quá úa sầu! Đừng đem hồn thơ,chôn vùi trong tuyệt vọng! Ngoan cường đấu tranh,giữ cho mình lẽ sống! Giấc mơ tương phùng,không cần cột mốc thời gian!!! Tiền Giang [image]http://diendan.vnthuquan.net/upfiles/80881/DA8958019CBC47598BEC0D13460B82FC.jpg[/image]
<bài viết được chỉnh sửa lúc 24.03.2011 14:22:28 bởi Tiền Giang >
VẦN THƠ THAY ĐỔI KIẾP NGƯỜI Anh tặng em mỹ từ:nữ sĩ tài hoa! Đêm soi gương,ngẫm đời thêm tủi thẹn! Người tài hoa,xưa nay đều lận đận Số phận buộc rồi với những kẻ tài hoa!! Ngẫm lại con đường mình đã đi qua Tài thì ít,tai họa nhiều vô kể Nổi đau bao năm,muốn nguôi ngoai nào dễ Đành gửi lòng mình trút vào mấy vần thơ!! Anh gọi em là tri kỷ anh đợi chờ Em thẹn với lòng khi anh gọi là thi sĩ Viết bài thơ gửi lòng người yêu dấu Có là gì,chẳng xứng gọi thi nhân Có lẽ vì yêu nên nhận xét sai lầm Dung nhan ấy,với nét buồn bình dị Anh yêu thương thấy thiên kiều bá mị Sánh ngan hang với Việt nữ Tây Thi Nét muộn phiền còn vướng ở bờ mi! Anh ca ngợi như Dương Quý Phi ngày ấy! Những vần thơ yêu làm Tiền Giang sóng dậy Thay đổi một kiếp người,anh có biết không anh? [image]http://diendan.vnthuquan.net/upfiles/88469/30357DAC5C6D4899B02577945C73978F.jpg[/image]
<bài viết được chỉnh sửa lúc 25.03.2011 08:06:39 bởi peli >
GIẢI MÃ CHỮ TÌNH Viết bao nhiêu bài thơ,để thành vợ thành chồng? Để kiếp sau,em yêu đừng đi lạc! Để cho tình yêu,uống được dòng nước mát? Để ngay bây giờ,em đến được với anh?? Hoàng lan dấu yêu,tựa trái chín trên cành! Dung nhan diễm lệ,khiến bao người săn đón! Đâu phải chiêu phu mà em lựa chọn? Con tim dẫn đường,em đã đến với anh!! Bao nhiêu đớn đau,em hứng chịu một mình! Gom hết mật ngọt,bảo anh chờ tương hội! Việc làm của em,đi đôi với lời nói! Để chứng minh rằng,em thật dạ yêu anh!! Trước nghĩ rằng,tình cuối khá mong manh! Nhưng em khẳng định:Đó là Tình Bất Tử! Đánh đổi tất cả,em không hề do dự! Trọn kiếp này,em chỉ muốn thuộc về anh!! Giờ mới ngộ ra,ý nghĩa của chữ TÌNH! Yêu chân thành:Hãy vì người mà sống! Bao nhiêu cảm xúc,dồn hết vào giấc mộng! Để người tình,không một phút rời xa!!! Tiền Giang [image]http://diendan.vnthuquan.net/upfiles/80881/6CFD3B80D7C74E898786609B676A5610.jpg[/image]
<bài viết được chỉnh sửa lúc 25.03.2011 10:17:04 bởi Tiền Giang >
HỐI... Tình giống vầng trăng,có khi đầy khi khuyết! Người tựa dòng sông,có lúc lớn lúc ròng! Đã dặn đừng chờ,mà lòng cứ đợi mong! Tự nhủ chẳng nhớ,hồn không thôi ray rứt!! Ta chưa được,vì sao luôn sợ mất? Chưa bước chân đi,đã muốn đến đích rồi? Chỉ biết niềm vui,mà không hiểu nỗi đau?? Có một người,đang nằm gai nếm mật!! Là người cao ngạo,phải sống trong tủi nhục! Cánh hoa Sen hồng,nép bên vũng bùn nhơ! Mang nỗi buồn,trải hết trên trang thơ! Đã không cảm thông,lại buông lời nặng nhẹ?? Đến thì đơn giản,ra đi nào có dễ? Những vết thương,như dao bén cứa lòng! Bến nước cuộc đời,ai biết đục trong? Một bước sa chân,ngàn ngày ân hận!! Thương cách hoa ấy,đã mười năm lận đận! Con tim chưa một ngày,tìm thấy sự bình yên! Không cảm thông còn gieo lắm ưu phiền! Thế mới biết,chữ yêu chưa hiểu hết!! Đừng đầu hàng,đừng tỏ ra mỏi mệt! Chiếc áo hồng kia,vẫn đang ở bên người! Mùa Hạ tàn,Thu sẽ đến em ơi! Anh cố đợi,cho đến ngày tái hợp!!! Tiền Giang [image]http://diendan.vnthuquan.net/upfiles/80881/AAAAD53F3D084E49B10F565C0BF9E80C.jpg[/image]
<bài viết được chỉnh sửa lúc 26.03.2011 14:12:11 bởi Tiền Giang >
MỘT PHÚT SUY TƯ Những ngọn sóng lòng đi về đâu? Không đem thơ đến,để trao người? Không xoa lưng ấm,cho nàng ngủ? Không vá cho lành,những nỗi đau?? Chỉ biết đắm mình trong nhớ thương! Mặc ai đơn độc giữa đêm trường! Mặc người chống chọi cùng bão tố! Lại nghĩ tình yêu,như khói sương??? Viết vạn thơ tình,để mà chi? Chẳng mang hạnh phúc!Viết làm gì?? Chẳng đưa người vượt qua bể khổ? Có nghĩa gì đâu,mảnh tình si?? Hoán đổi thời gian,ngày và đêm! Lạc nhau,giờ phải khổ công tìm! Giấc mơ nhốt nửa linh hồn lạnh! Tự nhủ lòng vui,được thấy em!! Nếu có một ngày,được gặp nhau! Áo kia,em vẫn giữ nguyên màu! Anh xin uống hết dòng dư lệ! Để biết từ nay,chẳng mất nhau!!! Tiền Giang [image]http://diendan.vnthuquan.net/upfiles/80881/1749CE50C44944EAB737CD14881F9B85.jpg[/image]
<bài viết được chỉnh sửa lúc 27.03.2011 10:55:51 bởi Tiền Giang >
BẤT NGỜ... Anh là bến đợi con thuyền yêu đi lạc Em là thuyền lạc lối giữa mù khơi Cất tiếng lòng anh gọi:”Dấu yêu ơi!” Em nghe tiếng,tìm đường về bến cũ Ta là của nhau từ tiền thân ,quá khứ Những vần thơ cho ta nhận ra nhau Trời đọa đày nên chịu lắm thương đau Thử thách trao chuốt cho hồn thơ tỏa sáng! Em nhớ anh như đồng khô nắng hạn Chờ cơn mưa về,tắm mát khoãng trời Yêu dấu mênh mông,thơ thiếu ý,thiếu lời Ngày gặp gỡ,nụ hôn thay lời nói Em bé nhỏ ,đôi khi lòng bối rối Nhưng con tim,vẫn còn đó,một niềm tin Anh hãy viết đi,quyển nhật ký tình mình Hạnh phúc đến,đôi khi bất ngờ,anh nhé! Đã biết rồi,em chỉ là cô bé Bướng bỉnh,ngang tàn,nhưng cũng rất dễ thương Một sáng nào,anh vừa thức giấc giữa màn sương Chiếc phone rung,bảo:”Đón em anh nhé!” [image]http://diendan.vnthuquan.net/upfiles/88469/7ABF856BADB24B14931C610A8210C848.jpg[/image]
<bài viết được chỉnh sửa lúc 27.03.2011 18:20:11 bởi peli >
THỜI TIẾT THẤT THƯỜNG Thời tiết giống cô gái đẹp! Buồn vui,tính khí thất thường! Mùa Hè,mưa bay gió Bấc?? Đêm về,giá rét thấu xương?? Phô Núi Bằng Lăng nở muộn! Hoa Sim giấu mặt trên cành! Mây đen khiến trời thấp xuống! Nỗi sầu choáng ngợp tim anh!! Chẳng biết người phương xa ấy! Có nghe giá buốt cõi lòng? Hoa Cúc áo vàng còn đấy! Đường về,còn nhớ hay không?? Hôm qua hương tình rớt xuống! Lên men cho những vần thơ! Em bảo mùa Xuân đến muộn! Nhưng rồi vẫn phải ngóng chờ?? Thời tiết dẫu hay thay đổi! Lòng người,đừng thế nghe em! Phố Núi,Bằng Lăng vẫn đợi: Hồn tan dưới cánh môi mềm!!! Tiền Giang [image]http://diendan.vnthuquan.net/upfiles/80881/F57C019A16BB446B95F8797744A8D777.jpg[/image]
<bài viết được chỉnh sửa lúc 28.03.2011 10:43:40 bởi Tiền Giang >
SẮC ÁO CHIỀU THU
Thu xưa có chiếc áo vàng
Một chiều ta gửi đôi hàng mi cong
Buồn sâu đáy mắt mênh mông
Sông Tương dạo ấy,bến sông không cầu
Nhịp lòng tơ rối gửi nhau
Vần thơ thiếu lửa mà nao nao lòng
Tên người mang cả dòng sông
Gửi trao nhau chút lửa lòng đầu Thu
Đưa tay vén áng mây mù
Xua đau thương ,xóa hận thù ,bể dâu
Ai hay tình cuối,tình đâu
Đời anh vẫn đứng một đầu Tương giang
Yêu chi một đoá Hoàng Lan?
Nhớ chi ánh mắt đôi hàng châu sa
Thương hương sắc nhạt nhoà
Dạo chi khúc nhạc giao hoà bằng thơ
Hẹn làm chi giữa giấc mơ?
Nợ đâu rồi để duyên thơ mãi chờ?
Đêm đêm trăng úa,sao mờ!
Trong gian phòng vắng,thẩn thờ..nhớ anh!
[image]http://diendan.vnthuquan.net/upfiles/88469/3B766EF8AD10465880E078B7F1E79308.jpg[/image]
ĐỢI THÌ ĐỢI! Lần thứ bao nhiêu,ta té xuống vũng buồn? Quần áo tả tơi,mặt mày lem luốt!? Rượu thì chưa uống mà hồn đà say khướt! Ta giận mình,hành sự giống trẻ con!!?? Chưa phân trắng đen,sao biết mất hay còn! Cái ta thấy vậy,có khi không phải vậy!! Cuộc sống con người,trăm đường đưa đẩy! Làm sao biết nụ cười,không chứa sẵn gươm đao??? Mới nghĩ đã ghen,có xấu hổ không nào?? Chỗ ta cất tình yêu,làm sao ai tới được?? Rớt xuống vũng bùn,mới thấy mình nhu nhược! Không tin người,cũng chẳng chịu tin ta!!? Đã bảo yêu người,chẳng khác yêu hoa! Chỉ được nâng niu,không nên vùi dập! Đã hứa không làm nàng rơi nước mắt! Đọc thơ của nàng,ta hối hận lắm thay!!! Thoát khỏi vũng buồn,ta dành trọn một ngày! Ngắm hình của nàng,thay cho lời xin lỗi! Ừ!Nàng muốn đợi,thì ta cứ đợi! Hết kiếp này,sang kiếp nữa!Không sao!!! Tiền Giang [image]http://diendan.vnthuquan.net/upfiles/80881/F04AA05678A84F80A1AB16B144585E14.jpg[/image]
<bài viết được chỉnh sửa lúc 30.03.2011 10:05:08 bởi Tiền Giang >
KẺ ĐÁNH CẮP CON TIM
Em gặp anh nơi thời gian ngừng lại
Nên ngậm ngùi,ta khóc bởi muộn màng
Muốn xây cầu để nối nhịp Tương giang
Chiếc cầu thơ,vừa xây xong đã sập?!
Anh là kẻ dùng vần thơ đánh cắp
Một con tim,nơi xa vắng ngút ngàn
Anh là người?Hay cơn gió lang thang?!
Cuốn đời em về vùng trời băng giá?
Anh và em,ước gì còn xa lạ
Chưa từng yêu,chưa thề thốt,hẹn hò
Yêu là gì?Là không nhận,cứ cho!?
Chưa hề mất mà đã thành như mất!
Giữa cuộc đời,bao lo toan,tất bật
Tìm nàng thơ với một chút bình yên
Anh muốn mình có cả nợ lẫn duyên
Sao không là người cho trong cuộc chiến??!
Đã bảo yêu là con tim tự nguyện!
Sao anh còn đưa điều kiện mà chi??
Những vần thờ nằm đó,nói điều gì?
Tiếng con tim,hay những lời giả dối!?? Hoàng Lan [image]http://diendan.vnthuquan.net/upfiles/88469/40CAD757750245FAA4C8D5E2FE81E838.jpg[/image]
SÀI GÒN KHÔNG EM Đêm nay anh bước một mình
Giữa Sài Gòn vắng người tình,buồn không?
Có nghe trống vắng cỏi lòng?
Hơi sương đêm lạnh vắng vòng tay yêu?!
Có còn đứng đợi trời chiều
Vĩa hè đứng ngóng người yêu ,đến gần?!
Lòng anh có thoáng bân khuâng?
Ghé vùng kỹ niệm đôi lần ta qua?
Nhớ người ngồi nhặt xác hoa!
Lệ rơi bối rối,nhạt nhoà mi cong?
Có ai khoác chiếc áo hồng
Đi bên anh giữa Sài Gòn không anh?
Đêm nay đứng giữa Sài thành
Đèn vàng soi bóng mình anh đi tìm
Thả hồn kỹ niệm ấm êm
Hôm nào tay nắm,môi mềm gửi trao?
Đêm nay không có ánh sao
Chắc anh quên mất xanh màu mắt em?
Anh đang đi giữa trời đêm?
Sài Gòn kỹ niệm ,không em,nghĩ gì?!
Hoàng Lan
[image]http://diendan.vnthuquan.net/upfiles/88469/D8416159956A4C81844BB4B793C08971.jpg[/image]
KẺ ĐÁNH CẮP CON TIM
Em gặp anh nơi thời gian ngừng lại
Nên ngậm ngùi,ta khóc bởi muộn màng
Muốn xây cầu để nối nhịp Tương giang
Chiếc cầu thơ,vừa xây xong đã sập?!
Anh là kẻ dùng vần thơ đánh cắp
Một con tim,nơi xa vắng ngút ngàn
Anh là người?Hay cơn gió lang thang?!
Cuốn đời em về vùng trời băng giá?
Anh và em,ước gì còn xa lạ
Chưa từng yêu,chưa thề thốt,hẹn hò
Yêu là gì?Là không nhận,cứ cho!?
Chưa hề mất mà đã thành như mất!
Giữa cuộc đời,bao lo toan,tất bật
Tìm nàng thơ với một chút bình yên
Anh muốn mình có cả nợ lẫn duyên
Sao không là người cho trong cuộc chiến??!
Đã bảo yêu là con tim tự nguyện!
Sao anh còn đưa điều kiện mà chi??
Những vần thờ nằm đó,nói điều gì?
Tiếng con tim,hay những lời giả dối!??
Hoàng Lan
Đính kèm (1)
_____________________________
HOÀNG LAN
XIN MỘT LẦN Đâu phải mình em,sợ thấy cảnh chia lìa? Đâu chỉ có em,ghét vần thơ đẫm lệ? Đâu phải trên đời,không còn ai biết nhớ? Đâu chỉ một lần,rồi chạy trốn tình yêu??? Ai nhận không cho,lại đi hỏi ít nhiều? Ai chỉ biết mình,không quan tâm người khác? Ai viết lời thơ,làm cõi lòng tan nát? Ai lọc lừa,đi đánh cắp con tim?? Thơ vắng tình yêu,thơ bứt rứt đi tìm! Thơ được lợi gì,để buông lời lừa dối?? Thơ nào có buộc,ai kia phải chờ đợi? Thơ vấy bùn đen,ta đáng trách lắm thay!!! Yêu làm chi,để đau đớn thế này? Yêu mà không biết,cuộc đời nhiều gai góc! Yêu lòai hoa đó,đẹp nhưng nào có độc? Yêu một lần rồi luyến ái đến trăm năm!! Xin quên đi,chuyện rứt ruột tơ tằm! Xin rút lại,những lời cay đắng đó! Xin đóng lại,cánh cửa nào trót mở! Xin một lần,xóa giúp những buồn đau!!! Tiền Giang
<bài viết được chỉnh sửa lúc 31.03.2011 11:29:53 bởi Tiền Giang >
NỐT TRẦM
Mỗi lần giận nhau lại viết thơ buồn
Một nốt trầm cho mối tình bất tử
Hơn một lần anh lau khô quá khứ
Xua niềm đau chỉ bằng những vần thơ
Anh nếm rồi,vị mặn giọt lệ mờ
Trên đôi mắt nhoà cay theo năm tháng
Những bài thơ gửi ân tình lai láng
Sưởi ấm lòng trong những tối cô đơn
tình như con sóng,xô bờ cát dập dồn
Trong mỗi giấc mơ ,đôi hồn chung bóng
Ta dìu nhau bên bờ sông gió lộng
Sóng rì rầm,kể câu chuyện Tình Thơ
Đêm đêm khi trăng tỏ,ánh sao mờ
Anh lại đến,dìu em vào giấc ngủ
Tình trong tim,vạn bài thơ chưa đủ
Nói hết lời em tha thiết yêu anh
Cây tình ta,vẫn còn đó,ngat2 xanh
Như sông Tiền Giang muôn đời còn chảy
Em yêu anh bằng con tim khờ dại
Hẹn ngày mai,anh lau lệ tương phùng!
Hoàng Lan
[image]http://diendan.vnthuquan.net/upfiles/88469/B8226F0F7E3E41DDABE3258E55EE0494.jpg[/image]
VẦN THƠ LÀ CỦA BÁU Chưa bao giờ,anh hạnh phúc như bây giờ! Em đã trải lòng ra,để cho anh nhìn thấy! Bản chất thuần lương,có sao nói vậy! Anh chẳng ngờ,em yêu đến thế kia!!! Đóa Hòang Lan,vùi dập bỡi gió mưa! Vẫn cố dồn hương sắc,cho người tình yêu dấu! Bao nhiêu tiện nghi,em sẵn sang đánh đổi! Để nhận về mình,mỗi một sự thanh cao!! Mặc bến sông kia,gió thét với mưa gào! Em vẫn cứ đi,theo con đường đã định! Ôm em vào lòng,để con tim khỏi lạnh! Nụ hôn nồng,tỏa sức nóng lên thơ!! Em vẫn dặn anh:Một đợi hai chờ! Anh biết chắc,ngày vui kia sẽ đến! Khi em nói,không nợ em cuộc hẹn! Có nghĩa là,em sẽ thuộc về anh!!?
Những vần thơ kia,như của báu để dành!
Nếu lỡ em hết yêu,anh vẫn còn cái nhớ!
Nếu kiếp trước,chúng ta không duyên nợ!
Sao kiếp này,yêu như chửa từng yêu???
Tiền Giang [image]http://diendan.vnthuquan.net/upfiles/80881/421374ACAABF4B219485DECDC381F9C4.jpg[/image]
<bài viết được chỉnh sửa lúc 03.04.2011 16:51:38 bởi Tiền Giang >
AI VÀ AI??? Ai hẹn về thăm Phố Núi?? Ai mơ chim sáo sổ lồng?? Ai dặn năm chờ tháng đợi?? Ai làm chin nhớ mười mong?? Ai viết vần thơ ngọt lịm?? Ai trao những nụ hôn nồng?? Ai bắt con tim xao xuyến?? Ai giờ có nhớ ai không?? Ai gieo nỗi buồn trong gió?? Ai đem lấp hẳn lối về?? Ai quên câu thơ duyên nợ?? Ai xua thuyền khỏi bến mê??? Ai gửi lời đau như cắt?? Ai làm mất ngủ suốt đêm??? Ai bảo tình là duy nhất?? Ai không màng đến kim tiền?? Ai không biết mình đang giận?? Ai không ve vuốt dỗ dành?? Ai khíen tình kia lận đận?? Ai làm tình hóa mong manh?? Tiền Giang
Thống kê hiện tại
Hiện đang có 0 thành viên và 1 bạn đọc.
Kiểu: