DƯ ÂM NGÀY XƯA
CHỮ LỘC Chữ lộc em cầm trên tay Đầu Xuân đảnh lễ rước may vào nhà! Sắc vàng thoáng chút kiêu sa Trời đem nhan sắc làm quà cho em... Đường nào đến được trái tim Chữ Lộc thêm một chữ duyên mặn nồng! Năm nay em sẽ lấy chồng Bắt cầu thương nhớ qua sông Ngân Hà!
Phúc lộc thường hay giao thoa Tựa dòng suối mát, như hoa trên cành! Phúc thêm sắc nhớ long lanh Lộc kia chỉ muốn để dành riêng ai... Gió Xuân hôn suối tóc dài Nụ cười khuynh quốc cho ai xiêu lòng! Trời xanh ghen với má hồng Lộc vào phúc đến sẽ không bất ngờ...
<bài viết được chỉnh sửa lúc 11.06.2016 17:10:58 bởi võ phong trần >
BÌNH MINH Đêm đen qua rồi, lại thấy bình minh Đường chân trời, vầng dương đang nhú đỏ! Sau khung cửa sổ có một đôi mắt nhớ Vẫn mơ màng khi đón ánh bình minh...
Tối hôm qua, giải mã được chữ Tình Mới biết yêu cũng cần vài công thức! Khi thấy con tim bắt đầu day dứt Đừng để chìm sâu trong nhung nhớ muộn phiền... Bước thứ nhất chọn những thứ cần quên Bước thứ hai làm công tác tư tưởng! Cuộc sống trăm thứ đều phải định hướng Cớ sao tình yêu lại tùy thuộc rủi may?? Nếu không thoát được cảm giác bị đọa đày Cứ để bàn phím gõ những vần thơ lạ! Khi trái tim người ấy chưa kịp hóa đá Hãy áp dụng định luật bảo tồn năng lượng cho tình yêu!! Lại được nhìn thấy khuôn mặt diễm kiều Lại được nắm lấy đôi bàn tay tháp bút! Lại nghe con tim hát bài ca rạo rực Và cùng dấu yêu đón ánh sáng bình minh...
CÓ VÀ KHÔNG Có những ngày nắng sớm chẳng hồng Có bài thơ viết mãi không xong! Có loài hoa nở trong phiền muộn Có một người yêu sắp... lấy chồng!!
Có những chiều chìm trong nhớ thương Có dăm chiếc lá rụng ven đường! Có dòng sông lỡ quên lời hẹn Có sợi tơ lòng cứ vấn vương... Không nhớ sao hồn vẫn thấy đau Không lời đưa tiển kẻ qua cầu! Không ly rượu nhạt sao say khướt? Không biết kiếp nào mới gặp nhau?? Không gió sao rèm vẫn cứ bay? Không ai vá nổi vết thương này! Không hò, không hẹn, không nhung nhớ Không mượn, không cho, không trả vay...
CHO VÀ NHẬN Hôm qua mưa gió tơi bời Hôm nay lại thấy cây đời ngát xanh! Ngọc kia đáng giá liên thành Khiến ai sáu khắc năm canh mơ màng... Đêm qua gió chuyển mùa sang Đêm nay lòng chợt bàng hoàng nhớ em! Trăm điều chưa nói trong tim Hồn đang chắp cánh, môi mềm ngát hương... Đem thơ treo kín trên tường Đem hoa rải khắp con đường em qua! Nụ hồng in dấu tình xa Ngăn sông cách núi vẫn là của nhau... Yêu như chỉ mới lần đầu Yêu cho tóc rối lụa nhàu từng đêm! Yêu cho máu chảy về tim Yêu cho Chức Nữ đi tìm Ngưu Lang... Trăm năm hoa ấy đừng tàn Vần thơ giữ được muôn ngàn dấu yêu Sáng nay lại nhớ em nhiều Tình cho và nhận bao nhiêu mới vừa???
ĐÓ LÀ TÌNH YÊU
Rút hết nỗi nhớ ra,hồn trống đến lạ thường!
Mới biết bóng hình kia,không thể nào thay thế!
Tình yêu cũng cần,như nước uống và hơi thở!
Chỉ vắng một ngày thôi,như sắp chết đến nơi!!
Vì sao lại yêu?Nghĩ cũng lạ đời!
Cách đây tám tháng,ta chưa hề biết mặt!
Những cái hiện giờ,ta đang yêu quý nhất!
Có bao giờ nghĩ:nó thuộc về ta?
Ta yêu nàng,không phải như yêu hoa!
Nhan sắc có thể ngắm,nhưng tâm hồn nào thấy được?
Nhả ngọc phun châu,thành thơ bảy bước!
Sắc và tài,làm điên đảo hồn ta!!
Mộng Thiên Đường,cùng chắp cánh bay xa!
Tám tháng ngắn ngủi,nhưng mười năm không theo kịp!
Mỗi khi nhắm mắt,lại thấy bóng em tha thướt!
Không quên được người!Ta biết chắc mình yêu!!
Muốn dang tay,ôm tất cả nắng chiều!
Xem thử đủ ấm,bằng nụ hôn ngày đó!
Ngủ hay thức gì,nàng bắt ta phải nhớ!
Luôn nghĩ đến một người,có thể gọi đó là YÊU!!!
Tiền Giang
HƯƠNG TÌNH CŨ Em đẹp hơn xưa Hương Khánh ơi Gió mưa không úa được cây đời! Anh nghe một thoáng hương tình cũ Buồn đã theo dòng nước cuốn trôi...
Giữ nét nhu mì nơi trái tim Yêu thơ em vẫn cứ ngoan hiền! Anh đem nhan sắc treo lên vách Để viết về em trong bóng đêm... Phương ấy dẫu còn xa thật xa Họa Mi vẫn giữ được vóc ngà! Biển xanh thầm gọi tên Hương Khánh Sống lại trong lòng một dáng hoa.. Em chỉ ước làm em gái thôi Tim anh sao cứ đập liên hồi? Váy đen, mắt ướt, làn da trắng Lỡ hứa nên giờ tim thấy đau...
CHIỀU NAY BIỂN LẶNG Chiều nay biển lặng em ơi
Bên ni nước,bên kia trời đều xanh!
Hãy nắm lấy bàn tay anh
Trăm ngày giữ lửa để dành hôm nay...
Rượu tình nửa chén đã say
Nụ hôn quên hết những ngày vắng xa!
Chiếc cầu gỗ,áo dài hoa
Một trời cảm xúc đi qua cuộc tình... Áo hồng đứng trước biển xanh
Có đôi mắt nhớ bên cành hoa yêu!
Đâu cần nước đổ thành xiêu
Nụ cười tỏa nắng gây nhiều nhớ nhung... Chia em nửa giấc mộng lòng
Khắc ghi tình cuối quyết không đổi dời!
Chiều nay biển lặng em ơi
Con tim nghe được những lời...của tim!!
ĐÔI MẮT Mắt em như biết nói Nhắn nhủ anh bao điều! Mắt bảo anh chờ đợi Duy nhất một tình yêu...
Hai hàng mi cong vút Mắt thốt lời tự tình! Nồng nàn và ngây ngất Mắt than em nhớ anh!! Nhìn màu tím trên mắt Biết mùa Thu đã về! Mắt ngã màu xanh biếc Tim em đang làm thơ... Mắt em như cửa sổ Anh nhìn thấu tâm hồn! Em khép đôi mắt nhớ Anh tặng một nụ hôn...
CHÚC MỪNG NĂM MỚI Nâng ly rượu chúc mừng năm mới
Đón bạn bè xin nối vòng tay!
Gia đình hạnh phúc vui vầy
Bắc Nam sum hợp,Đông Tây thái hòa...
Chúc thi hữu nhà nhà đầm ấm
Chúc tân khoa áo gấm về làng
Con đường học vấn thênh thang
Lừng danh bốn biển, rỡ ràng năm châu... Chúc chiến sĩ tuyến đầu cầm súng
Giữ hòa bình sóng lặng gió yên
Không quên chúc các mẹ hiền
Tảo tần mưa nắng, hậu phương vững bền... Chúc kinh tế đi lên như.. gió
Đại án tiêu và nợ không tăng
Chúc cho giải đất miền Trung
Vượt qua khốn khó, đón Xuân yên bình!! Thế giới hết sinh linh đồ thán
Cực đoan tiêu, giải nạn di dân!
Chúc cho các nước xa gần
Cơm no áo ấm muôn dân thái bình.. Nga với Mỹ tình hình lắng dịu
Để Syria khỏi chịu đạn bom!
Trung Quốc từ bỏ biển Đông
Làm láng giềng tốt,tiếng thơm để đời... Mùa Xuân đến khắp trời hoa nở
Chúc cặp đôi nên vợ thành chồng!
Chúc cho tri kỷ má hồng
Tình yêu son sắt quyết không đổi dời... Đầu năm chúc những lời êm ái
Bao niềm vui giữ mãi trong tim!
Để trần gian hóa Thiên Đường
Dỗi hờn tan biến, yêu thương mặn nồng...
<bài viết được chỉnh sửa lúc 03.01.2017 08:30:18 bởi võ phong trần >
VƯỜN XUÂN MẤT DẤU Áo dài hoa gói trời Xuân mộng
Xa nhau rồi ngày rộng tháng dài!
Hương tình một sớm nhạt phai
Vườn Xuân mất dấu trang đài ngày xưa..
Một đời người, gió mưa bất chợt
Một cuộc tình, mấy lớp buồn vui!
Hoa tươi nhưng dạ bùi ngùi
Sân ga thiếu một chuyến tàu chở..trăng!! Nụ cười ấy cốt ngăn giọt lệ
Mong hoa kia chỉ nở không tàn!
Khối tình đã trót nặng mang
Ai đem giấu ánh trăng vàng trong thơ?? Ai lấy đi giấc mơ tình cuối?
Ai phũ phàng làm rối đường tơ?
Cuối năm trăng lặn sao mờ
Khiến con sóng dỗi vỗ bờ tình đau... Đưa tay hứng giọt sầu thế kỷ
Nhan sắc kia kiều mỵ vô song!
Tình trôi theo ngọn sóng lòng
Hoa Đào hứng ngọn gió Đông lụi tàn..
GIAI NHÂN VÀ MÙA XUÂN Giai nhân ơi!Gió Xuân đã đổi chiều! Hãy khoe nhan sắc,để cho đời chiêm ngưỡng!? Để đời biết anh không hề vay mượn! Thơ xuất hồn,vì có người đẹp kề bên!!
Nước có dâng,thì bèo mới lên! Hoa tình hé nhụy,muôn hoa đời đua nở! Mỗi khi nghe em,thêu thùa chữ nhớ! Hạnh phúc gõ tiếng chuông,vang thấu chín tầng mây!! Giọt mật yêu thương,uống mãi vẫn cứ đầy! Chỉ buồn một phút,vui trọn ngày,em nhé! Không còn thấy cảnh than đau kể khổ! Đem con tim hồng,thắp sáng cả tương lai!! Con đường em đi,phần còn lại rất dài! Chiếc áo tình yêu,chỉ một mình em mặc! Không phải vần thơ nào cũng cần nhan sắc!? Nhưng em đẹp để làm gì,anh chẳng chịu si mê??? Đem màu má hồng,nhuộm thắm cho thơ! Lấy sắc áo hồng,tôn vinh quá khứ! Gọi em là giai nhân,anh thêm phần vinh dự! Biết nói thế nào?Em đẹp quá đi thôi... Tiền Giang (Võ Thanh Phong)
<bài viết được chỉnh sửa lúc 08.03.2017 08:19:50 bởi võ phong trần >
TÊN EM LÀ YÊU DẤU Đời gọi tên em Đặng Thu Thủy Anh đem chuyển thành Yêu Dấu ơi! Tình ngỡ mong manh như sương khói Đâu biết mênh mông tựa biển trời!!
Em cứ tròn xoe đôi mắt nhớ Để cho ngày tháng tỏa hương nồng! Tình đến khác chi như núi đổ Anh đã lụy rồi, em biết không?? Gửi nụ hôn nồng theo cánh gió Hoa tình nở ngập phố Văn Cao! Thơ làm cho má em hây đỏ Ta đã yêu nhau tự kiếp nào?? Muốn gọi suốt ngày Thu Thủy ơi! Ôm em hạnh phúc giữa biển đời! Nhờ em giữ hộ con tim nhé! Chỉ một mình em! Yêu Dấu ơi...
CÓ EM Có em mưa đã ngừng rơi Để con chim hót những lời dịu êm! Có em máu đã về tim Để cho tiếng nhớ trong đêm kéo dài!
Có em mây đã ngừng bay Để cho hoa nở những ngày bên nhau! Có em nước đã đổi màu Để ta rửa sạch nỗi sầu ngày xưa! Có em gió lọt rèm thưa Để nghe mát lạnh như vừa... mới yêu!! Có em đời bớt rong rêu Vừa xa giây lát đã nhiều nhớ nhung... Có em tình bớt lạnh lùng Khoảng trống vừa mở nụ hôn lấp đầy Có em nằm giữa vòng tay Hồn thôi cô quạnh những ngày vắng xa...
MỘT CHÚT BUỒN Một chút buồn thôi vẫn hại tim Đâu hay lỗ mọt đắm cả thuyền! Đêm nay lửa tắt bình khô rượu Ray rứt bao giờ chịu ngủ yên??
Một chút buồn thôi vẫn đắng cay Có ai thương phận kẻ lưu đày? Đốt thơ sưởi nửa vầng trăng khuyết Người chẳng phụ tình ta chẳng say... Một chút buồn thôi sẽ mất nhau Lê thê mưa gió chốn giang đầu! Trăm lần muốn nói lời chia biệt Chỉ sợ Thiên Thần gánh nỗi đau... Một chút buồn tan ngày sẽ qua Dung nhan đem giấu giữa thiên hà! Mai kia nếu lỡ tình không trọn Không chỉ riêng mình chịu xót xa... VÕ THANH PHONG
TRĂNG KHUYẾT RỒI EM Hạ huyền trăng khuyết rồi em
Góc trời sao sáng,khiến tim nhớ người!
Tàn đêm gió cuốn sương rơi
Tấm hình ngày ấy,gọi mời tứ thơ.. Vầng trăng đi vào giấc mơ
Cửa phòng loan chỉ khép hờ nhé em!
Sao trời chỉ lối cho tim
Theo mùi hương ấy sẽ tìm ra nhau... Lỡ mai trăng rụng xuống cầu
Con tim ấy vẫn giữ màu thủy chung!
Ánh trăng nối mộng tương phùng
Tiếng đàn giữ lửa,đi chung trọn đời.. Trăng khuyết lại tròn!Bé ơi!
Hứa rồi thì phải giữ lời nhé em!
Máu hồng luôn chảy về tim
Trăm ngày vẫn đợi,ngàn đêm cứ chờ... Vầng trăng đi lạc vào thơ
Sợi dây luyến ái,đam mê ngút ngàn!
Không còn lo chuyện hợp tan
Hoa tình đã nở,đừng tàn nhé em!!
Thống kê hiện tại
Hiện đang có 0 thành viên và 2 bạn đọc.
Kiểu: