![[Helpful answer received]](app_themes/Classic/image/helpfulA.gif)
Gởi người phương xa - Thơ Sông Hương
BUỒN
Trăng buồn rơi nhớ bên song
Mưa buồn chờ nắng chiều hong nẻo về
Ta buồn từ độ xa quê
Em buồn từ độ trăng thề vỡ đôi
Huế 09/4/2010
Sông Hường
Dõi mắt trông theo...
Tứ tuyệt buồn gửi xa xôi.
Thương vầng trăng lạnh nhớ lời yêu xưa...
Sen hồng chẳng nở trong mưa.
Ta,mình chợt thấy xót chua trong lòng...
Cầu mong đừng có bão giông...
Thăng trầm số kiếp long đong tội tình...
Người ta vui bước đăng trình..
Mà sao nơi ấy lặng thinh nỗi buồn...?
Chiều xa lảng bảng hoàng hôn,
Nhớ trăng sen cũng vô hồn...không hương...
Gập ghềnh trắc trở đoạn đường.
Dõi đôi mắt gửi buồn thương về người...
-TG-
Trích đoạn: THƯƠNG GIANG
Cầu mong đừng có bão giông...
Thăng trầm số kiếp long đong tội tình...
Người ta vui bước đăng trình..
Mà sao nơi ấy lặng thinh nỗi buồn...?
TỰ BẠCH Làm gì đến nỗi bão giông Dẫu nhoà nhạt phấn vẫn không thay lòng Một đời ta vốn long đong Chắt chiu hạnh phúc bởi vòng tay xa Vui buồn... chuyện của người ta Chỉ là san sẻ đường xa nẻo gần Lẽ nào hờ hững thế nhân? Lẽ nào xa lánh hồng trần thế sao? Phương xa còn nhớ đêm nào Tình cờ... ta trót gởi trao môi người Trăm năm gừng vẫn còn tươi Muối kia vẫn mặn, nụ cười chẳng phai Huế 10/4/2010 Sông Hương
<bài viết được chỉnh sửa lúc 11.04.2010 00:58:07 bởi SongHuong >
Dõi mắt trông theo...
Tứ tuyệt buồn gửi xa xôi.
Thương vầng trăng lạnh nhớ lời yêu xưa...
Sen hồng chẳng nở trong mưa.
Ta,mình chợt thấy xót chua trong lòng...
Cầu mong đừng có bão giông...
Thăng trầm số kiếp long đong tội tình...
Người ta vui bước đăng trình..
Mà sao nơi ấy lặng thinh nỗi buồn...?
Chiều xa lảng bảng hoàng hôn,
Nhớ trăng ,sen cũng vô hồn...không hương...
Gập ghềnh trắc trở đoạn đường.
Dõi đôi mắt gửi buồn thương về người...
-TG-
TỰ BẠCH
Làm gì đến nỗi bão giông
Dẫu nhoà nhạt phấn vẫn không thay lòng
Một đời ta vốn long đong
Chắt chiu hạnh phúc bởi vòng tay xa
Vui buồn... chuyện của người ta
Chỉ là san sẻ đường xa nẻo gần
Lẽ nào hờ hững thế nhân?
Lẽ nào xa lánh hồng trần thế sao?
Phương xa còn nhớ đêm nào
Tình cờ... ta trót gởi trao môi người
Trăm năm gừng vẫn còn tươi
Muối kia vẫn mặn, nụ cười chẳng phai
Huế 10/4/2010
Sông Hương
Chẳng đổi đâu...
Bạn em gặp chuyện u hoài,
Anh sang an ủi ,dù vài câu thơ.
Trái tim nhân hậu vô bờ...
Vì em ,tỏa nắng hong bờ mi hoen...
Thương em thương cả muộn phiền.
Dầu còn ngần ngại lạ quen...chốn đời...
Cùng em lo lắng cho người,
Em thầm cảm tạ , ơn Trời...Gặp anh...
Buồn người ,rồi cũng qua nhanh.
Niềm vui ở lại mãi dành cho nhau...
Em thề chẳng đánh đổi đâu,
Có anh...cả thế gian giàu nhất em...
TG,11/4/2010
<bài viết được chỉnh sửa lúc 12.04.2010 06:53:49 bởi THƯƠNG GIANG >
DẪU MUỘN
Dẫu muộn màng ta cũng gặp nhau
Mười lăm năm
Nước mắt xuôi bờ vai
Qua một thời thiếu nữ
Tôi lặng lẽ đi bên thềm quá khứ
Sợ... chạm vào nỗi đau
Dẫu muộn màng ta cũng gặp nhau
Chiều Hương Giang
Tình cờ hay định mệnh?
Hoá đời ta vào nhau
Em chợt đến như từ trong cổ tích
Nụ hôn thành niềm đau
Dẫu muộn rồi ta cũng xa nhau
Chiều sân ga
Nước mắt chảy vào trong
Chuyến tàu đưa người đi
Tôi quay gót chạy về trong quá khứ
Hạt mưa ngày chia xa
Dẫu muộn rồi em sẽ trong ta
Chiều phương xa
Có nghe lòng thao thức
Cơn mưa chiếu bất chợt
Ai còn nhớ còn thương miền kí ức
Ngày nao mình bên nhau?
Huế 01/4/2010 Sông Hương
Vẫn gặp nhau Dẫu muộn màng ta cũng đã gặp nhau.
Mười lăm năm...
Sóng bạc đầu thương nhớ...
Bao khát khao...vùi đáy lòng
Ngợp thở...
Như thạch nham trong núi lửa...
chực trào dâng...
Bởi muộn màng nên khuyết nửa vầng trăng
Đâu tròn vẹn như thủa
còn mười sáu...?
Huế yêu ơi...
Bao kỷ niệm nương náu,
Chiều Hương Giang...
Xưa ai giấu lời thương...?
Để muộn màng...vẫn thao thức vấn vương.
Một cánh chim tha hương...
Trời viễn xứ...
Anh dịu dàng sợ chạm vào quá khứ.
Nụ hôn đầu...
vụn vỡ nỗi niềm đau...
Bởi muộn màng nên đã lỡ duyên đầu...
Chút duyên cuối
Em ngồi khâu liền lại...
Dẫu muộn màng...
Vẫn gửi nơi xa ngái,
Trái tim đau...
Em vừa vá nguyên lành...
Kiev12/4/2010-TG
<bài viết được chỉnh sửa lúc 13.04.2010 01:57:00 bởi THƯƠNG GIANG >
Trích đoạn: THƯƠNG GIANG
DẪU MUỘN
Dẫu muộn màng ta cũng gặp nhau
Mười lăm năm
Nước mắt xuôi bờ vai
Qua một thời thiếu nữ
Tôi lặng lẽ đi bên thềm quá khứ
Sợ... chạm vào nỗi đau
Dẫu muộn màng ta cũng gặp nhau
Chiều Hương Giang
Tình cờ hay định mệnh?
Hoá đời ta vào nhau
Em chợt đến như từ trong cổ tích
Nụ hôn thành niềm đau
Dẫu muộn rồi ta cũng xa nhau
Chiều sân ga
Nước mắt chảy vào trong
Chuyến tàu đưa người đi
Tôi quay gót chạy về trong quá khứ
Hạt mưa ngày chia xa
Dẫu muộn rồi em sẽ trong ta
Chiều phương xa
Có nghe lòng thao thức
Cơn mưa chiếu bất chợt
Ai còn nhớ còn thương miền kí ức
Ngày nao mình bên nhau?
Huế 01/4/2010
Sông Hương
Vẫn gặp nhau
Dẫu muộn màng ta cũng đã gặp nhau.
Mười lăm năm...
Sóng bạc đầu thương nhớ...
Bao khát khao...vùi đáy lòng
Ngợp thở...
Như thạch nham trong núi lửa...
chực trào dâng...
Bởi muộn màng nên khuyết nửa vầng trăng
Đâu tròn vẹn như thủa
còn mười sáu...?
Huế yêu ơi...
Bao kỷ niệm nương náu,
Chiều Hương Giang...
Xưa ai giấu lời thương...?
Để muộn màng...vẫn thao thức vấn vương.
Một cánh chim tha hương...
Trời viễn xứ...
Anh dịu dàng sợ chạm vào quá khứ.
Nụ hôn đầu...
vụn vỡ nỗi niềm đau...
Bởi muộn màng nên đã lỡ duyên đầu...
Chút duyên cuối
Em ngồi khâu liền lại...
Dẫu muộn màng...
Vẫn gửi nơi xa ngái,
Trái tim đau...
Em vừa vá nguyên lành...
Kiev12/4/2010-TG
MƯỜI LĂM NĂM
Liệu nỗi đau mười lăm năm cô đơn
Có làm vơi đi những đêm dài không ngủ?
Thương một đời thiếu phụ
Lả cánh cò lặn lội bờ sông
Ầu ơ... con nước lớn ròng
Ru con... nước mắt thấm vòng tay xa
Liệu nỗi đau mười lăm năm đi qua
Có làm quên đi những vui buồn quá khứ?
Thương một thời thiếu nữ
Lỡ tình yêu lạc bến … ai mong
Mười hai bến nước đục trong
Em như chiếc lá giữa dòng phù sinh
Mười lăm năm em tự nhủ riêng mình
Tạ từ ước mơ thuở trăng tròn mười sáu
Nhưng niềm riêng đau đáu
Bờ môi nào khao khát hằng đêm
Anh về dẫu muộn bên em
Trái tim khâu vá vẫn mềm đấy thôi Liệu nỗi đau mười lăm năm xa xôi Có làm vơi đi những đêm buồn xa xứ? Gói một thời thiếu nữ Em lặng lẽ về nơi không anh Mắt buồn rơi độ tàn canh Bến xưa vắng bóng em thành hoang vu
Huế 13/4/2010
Sông Hương
<bài viết được chỉnh sửa lúc 13.04.2010 18:53:10 bởi SongHuong >
Một chút
Một chút buồn thôi như khói sương ??
Mai em về có ...ghé .sông Hương??
Ta xuôi Vỹ Dạ tìm mây... gió
Thả xuống thuyên neo bến Vân Lâu
Một chút lòng chưa...trao gởi nhau
Sao thành kí ức những đêm thâu ?
Trăng loang Bến Ngự...buồn xa xứ
Chảy suốt dòng thơ ...riêng với ai !!
Một chút rồi... thôi, nhỡ... sáng mai
Người đi, kỉ niệm cũng ... phôi phai
Bên kia bến đỗ là ... hoa, nắng
Khép mở lòng sao ...xa quá xa !!
Huế 12/11/2009
Sông Hương
Hương muộn...
Còn chút hương muộn giấu trong hoa
Gói ghém gửi trao để làm quà,
Một chút...nhỏ nhoi... mỏng manh ấy.
Là cả tấm lòng của người xa...
Sợ một ngày nao gió trở mùa
Cuốn đi xa mãi chút hương xưa...
Loang trên mặt nước , mảnh trăng vỡ.
Xao xác lòng ai , khoảng trống lùa...
Nếu em chưa về thăm sông Hương.
Nỗi buồn lãng đãng, như khói sương.
Có còn đọng lại chiều Bến Ngự
Hay sẽ tan nhanh ,chẳng vấn vương...?
Cũng đành vậy thôi ,nếu hương xưa.
Một chút mỏng manh...cũng hoá thừa.
Em về xứ Huế làm chi nữa
Hương muộn ướt nhoà với chiều mưa...
Kiev 13/4/2010-TG
<bài viết được chỉnh sửa lúc 14.04.2010 03:56:57 bởi THƯƠNG GIANG >
TÌNH MUỘN Như là vừa mới hôm qua
Người đi tựa giọt mưa sa lưng trời
Ta về đốt ánh sao rơi
Nhặt từng cơn gió tìm lời hát ru
" Bướm vàng đậu trái mù u "
Ngày xưa ai biết... mây mù giăng sông
Để giờ như nắng hoàng hôn
Dẫu là tình muộn vẫn còn có nhau
Lối về tàn rã hương ngâu
Cũng xin vẹn một mùa cau lỡ thì Quàng tay níu thuở biệt li Đêm rưng rức nhớ người đi phương nào Đường đời vạn nẻo gặp nhau Hoá thành định mệnh hai đầu nhớ thương Người còn mải miết tha phương Vòng tay buông... những đêm trường không em Huế 08/4/2010 Sông Hương
Tiếng đêm...
Nén kìm một tiếng thở...Đêm.
Ứ căng lồng ngực...con tim rã rời...
Men tình đốt cháy bỏng môi
Khát khao một giọt sương rơi từ người...
Đốt làm chi ánh sao trời...
Rồi đi nhặt gió mồ côi...Thoảng buồn...?
Trăng kia khuyết để đợi tròn...
Thiên duyên đã định...ắt còn thấy nhau...
Đêm rưng rức...giấu giọt sầu,
Để ai lặng lẽ vá khâu nỗi lòng...
Nửa đời...ngỡ hết nhớ mong.....
Bất ngờ thức dậy bởi vòng tay xa...
Lẽ nào như mới hôm qua,
Người đi khuất nẻo...nhạt nhòa khói mây...?
Muộn màng níu giữ trong tay
Chút hương xa ngái...Đong đầy yêu thương...
Kiev 14/4/2010-TG
MƯỜI LĂM NĂM Liệu nỗi đau mười lăm năm cô đơn Có làm vơi đi những đêm dài không ngủ? Thương một đời thiếu phụ Lả cánh cò lặn lội bờ sông Ầu ơ... con nước lớn ròng Ru con... nước mắt thấm vòng tay xa Liệu nỗi đau mười lăm năm đi qua Có làm quên đi những vui buồn quá khứ? Thương một thời thiếu nữ Lỡ tình yêu lạc bến … ai mong Mười hai bến nước đục trong Em như chiếc lá giữa dòng phù sinh Mười lăm năm em tự nhủ riêng mình Tạ từ ước mơ thuở trăng tròn mười sáu Nhưng niềm riêng đau đáu Bờ môi nào khao khát hằng đêm Anh về dẫu muộn bên em Trái tim khâu vá vẫn mềm đấy thôi Liệu nỗi đau mười lăm năm xa xôi Có làm vơi đi những đêm buồn xa xứ? Gói một thời thiếu nữ Em lặng lẽ về nơi không anh Mắt buồn rơi độ tàn canh Bến xưa vắng bóng em thành hoang vu Huế 13/4/2010 Sông Hương
Đợi người...
Bao năm...giấu nỗi ưu tư
Bởi còn mãi nợ lời ru của người....
Mười lăm năm...
ngóng xa xôi...
Con tim thổn thức trong lời
Ầu...ơ..
Thương con nước mãi xa bờ...
Mười lăm năm ấy...
đâu ngờ...trắng tay!
Ầu...ơ...
Muối mặn gừng cay...
Xanh xao nỗi nhớ
trăng gầy xót xa..
Nghiêng đêm...
hắt ánh trăng tà...
Phù sinh một kiếp...
Cánh hoa úa tàn...
Mười lăm năm...
gánh đa đoan...
Vời trông phía ấy...gió ngàn
hắt hiu...
Mồ côi..
Tình.
Cố chắt chiu...
Dụm dành chôn kỹ cô liêu tủi buồn...
Nửa đời cúi mặt ru con ...
Cố che góc khuất vẫn còn...
trong tim...
Mười lăm năm...
chẳng nhấn chìm...
Vầng trăng mười sáu...
vẫn tìm về đây...
Khơi niềm nhung nhớ bao ngày...
Tim côi vá lại...
mi gầy rưng rưng...
Mười lăm năm...
mộng tương phùng...
Phía không anh...
vẫn lạnh lùng mưa rơi...
Mai về bến cũ người ơi!
Mười lăm năm vẫn không nguôi...
Đợi chờ...
Kiev16/4/2010-TG
<bài viết được chỉnh sửa lúc 18.04.2010 14:55:22 bởi THƯƠNG GIANG >
Trích đoạn: THƯƠNG GIANG
Hương muộn...
Còn chút hương muộn giấu trong hoa
Gói ghém gửi trao để làm quà,
Một chút...nhỏ nhoi... mỏng manh ấy.
Là cả tấm lòng của người xa...
Sợ một ngày nao gió trở mùa
Cuốn đi xa mãi chút hương xưa...
Loang trên mặt nước , mảnh trăng vỡ.
Xao xác lòng ai , khoảng trống lùa...
Nếu em chưa về thăm sông Hương.
Nỗi buồn lãng đãng, như khói sương.
Có còn đọng lại chiều Bến Ngự
Hay sẽ tan nhanh ,chẳng vấn vương...?
Cũng đành vậy thôi ,nếu hương xưa.
Một chút mỏng manh...cũng hoá thừa.
Em về xứ Huế làm chi nữa
Hương muộn ướt nhoà với chiều mưa...
Kiev 13/4/2010-TG
SAO KHÔNG VỀ Chỉ là chút mênh mang chiều Huế Từ độ người biền biệt tha phương Đêm thao thức vầng trăng cô quạnh Nỗi nhớ lùa đau đáu cơn mơ Sao không về với Huế người thơ? Chút hương muộn ướt nhoà kí ức Tàn cơn mê mình ta rất thực Nửa vầng trăng day dứt một phương Sao không về với nước sông Hương? Đau lối cũ mình ta lẻ bóng Thương cơn gió trong chiều đồng vọng Lời hôm nao như bóng qua thềm Có khi nào người nhớ khúc đêm? Thuở vầng trăng loang vàng Bến Ngự Thương câu hát mang niềm xa xứ Sao không về...ta giữ hương xưa. Huế 17/4/2010 Sông Hương
NEO LÒNG
Sông Hương muôn thuở đầy vơi
Trách người đi mãi, gánh đời nặng mang
Bến xưa lẻ chuyến đò sang
Đôi vòng tay mỏi... lỡ làng thuyền trôi
Sóng xao động một khoang đời
Đường trần ai muốn rã rời... vì yêu ?
Ai xui chi gặp một chiều
Để giờ khắc khoải bao điều bão giông
Bờ mi hờ khép đợi mong
Hay tình xưa đã theo dòng trôi xuôi ?
Neo lòng ta những buồn vui
Những chiều man mác nhớ người phương xa
Huế 18/4/2010
Sông Hương
NEO LÒNG
Sông Hương muôn thuở đầy vơi
Trách người đi mãi, gánh đời nặng mang
Bến xưa lẻ chuyến đò sang
Đôi vòng tay mỏi... lỡ làng thuyền trôi
Sóng xao động một khoang đời
Đường trần ai muốn rã rời... vì yêu ?
Ai xui chi gặp một chiều
Để giờ khắc khoải bao điều bão giông
Bờ mi hờ khép đợi mong
Hay tình xưa đã theo dòng trôi xuôi ?
Neo lòng ta những buồn vui
Những chiều man mác nhớ người phương xa
Huế 18/4/2010
Sông Hương Ngóng đợi người xa... Neo lòng bến đợi thuyền qua,
Hanh hao nỗi nhớ, nhạt nhòa mắt cay...
Mỏi mòn đợi bóng ai đây...?
Đêm thao thức nhớ mi gầy nơi xa...
Vành trăng khuyết mỏng câu ca,
Nụ cười mảnh rớt...nhạt nhòa...người đi...
Người ở lại trồng cây si...
Mà hoa chẳng nở...Lấy gì tặng nhau...?
Huế bây chừ sắp mùa Ngâu,
Lê thê mưa lạnh thấm sâu vào lòng...
Tình ai trao trọn dòng sông
Đi mô người ngóng ... mênh mông cuối trời...
Neo lòng nhớ lắm Huế ơi!
Ánh sao tinh nghịch biết cười...Mắt ai...
Thôi đừng hát khúc Nam ai...
Để người thao thức... đêm dài khát khao...
Sông Hương trầm mặc chống sào
Neo lòng bến đợi...thuyền nao trở về....
Nghiêng rơi một vạt nắng hoe.
Nhuộm vàng lối cũ...Buồn nghe tiếng lòng...
Kiev 18/4/2010-TG
<bài viết được chỉnh sửa lúc 18.04.2010 15:08:50 bởi THƯƠNG GIANG >
NGHIÊNG Nghiêng vai chiều rất muộn
Thả nhớ về phương em
Gịot sương nào dịu êm
Đậu xuống lòng tê tái
Lối xưa giờ bước lại
Quen lạ dấu người xa
Nụ hôn ngày hôm qua
Như còn vương đâu đó Khẽ thầm thì cơn gió Tìm câu hát ngày xưa Lời hát buồn như mưa Chiều nao mình xa vội Thương ai chiều gió nổi Nghiêng ngã vần thơ đau Từ độ mình xa nhau Trăng thôi làm con gái Đường xa chừng ái ngại Lỡ thì những mùa Ngâu Đôi mình nghiêng vào nhau Những vui buồn một thuở Huế 20/4/2001 Sông Hương
<bài viết được chỉnh sửa lúc 20.04.2010 23:31:04 bởi SongHuong >
NGHIÊNG
Nghiêng vai chiều rất muộn
Thả nhớ về phương em
Gịot sương nào dịu êm
Đậu xuống lòng tê tái
Lối xưa giờ bước lại
Quen lạ dấu người xa
Nụ hôn ngày hôm qua
Như còn vương đâu đó
Khẽ thầm thì cơn gió
Tìm câu hát ngày xưa
Lời hát buồn như mưa
Chiều nao mình xa vội
Thương ai chiều gió nổi
Nghiêng ngã vần thơ đau
Từ độ mình xa nhau
Trăng thôi làm con gái
Đường xa chừng ái ngại
Lỡ thì những mùa Ngâu
Đôi mình nghiêng vào nhau
Những vui buồn một thuở
Huế 20/4/2001
Sông Hương
BUỒN Nghịch mùa ,anh cơn gió
Xao xác chiều không em…
Thoảng nỗi nhớ dịu êm
Đậu mi gầy héo hắt…
Nắng cô đơn lặn khuất,
Đêm buông đầy mắt ai
Gió nén tiếng thở dài,
Thương vầng trăng lạnh vỡ…
Kỷ niệm xưa một thủa
Đừng nhắc lại người ơi…
Mình đành nhận bạc vôi
Gieo buồn …mọc mầm đắng…
Lối cũ ..giờ lạnh vắng.
Hờn trách…một dòng sông…
Biết còn đợi còn mong…
Ngoan hiền xưa trở lại…
Trăng lỡ thì con gái
Chia xa bởi mùa Ngâu…
Lời sắc ngọt cứa sâu,
Cho lòng đau quặn thắt…
Đếm đong điều được -mất…
Để làm chi…hỡi người
Lênh đênh mùa nước nổi
Buồn loang đầy sông ...Trôi...
Kiev 24/4/2010-TG
<bài viết được chỉnh sửa lúc 23.04.2010 02:54:20 bởi THƯƠNG GIANG >
SAO KHÔNG VỀ
Chỉ là chút mênh mang chiều Huế
Từ độ người biền biệt tha phương
Đêm thao thức vầng trăng cô quạnh
Nỗi nhớ lùa đau đáu cơn mơ
Sao không về với Huế người thơ?
Chút hương muộn ướt nhoà kí ức
Tàn cơn mê mình ta rất thực
Nửa vầng trăng day dứt một phương
Sao không về với nước sông Hương?
Đau lối cũ mình ta lẻ bóng
Thương cơn gió trong chiều đồng vọng
Lời hôm nao như bóng qua thềm
Có khi nào người nhớ khúc đêm?
Thuở vầng trăng loang vàng Bến Ngự
Thương câu hát mang niềm xa xứ
Sao không về...ta giữ hương xưa.
Huế 17/4/2010
Sông Hương
Rồi sẽ về thôi...
Giữ được chăng…hương muộn cuối mùa…?
Hay nhợt nhạt …chiều mưa …ơi Huế?
Lẽ tự nhiên, trăm sông ra bể,
Người tha hương cũng sẽ về thôi…
Đau lối cũ , ngăn cách khoảng trời. Nhưng gần lắm khi người trăn trở. Khúc ru khuya dài theo nỗi nhớ
Bến Ngự buồn...loang vỡ vầng trăng... Đừng thao thức đến tím ... bằng lăng. Để sầu rụng, mưa giăng nơi ấy... Tàn cơn mơ người ơi có thấy Hương muộn màng còn đấy...trong tay...
Cô đơn ư? Xin trả gió mây.
Lời xưa thoảng lắt lay hờn dỗi...
Dấu yêu dù qua mùa nước nổi.
Vẫn ngọt ngào ru khúc tha hương...
Sẽ về thôi với Huế yêu thương.
Để tìm lại con đường kỷ niệm,
Lá me bay ,cánh bằng lăng tím
Vương tóc thề...ngọt lịm hương xưa
Kiev 24/4/2010-TG
<bài viết được chỉnh sửa lúc 25.04.2010 06:20:50 bởi THƯƠNG GIANG >
Trích đoạn: THƯƠNG GIANG
SAO KHÔNG VỀ
Chỉ là chút mênh mang chiều Huế
Từ độ người biền biệt tha phương
Đêm thao thức vầng trăng cô quạnh
Nỗi nhớ lùa đau đáu cơn mơ
Sao không về với Huế người thơ?
Chút hương muộn ướt nhoà kí ức
Tàn cơn mê mình ta rất thực
Nửa vầng trăng day dứt một phương
Sao không về với nước sông Hương?
Đau lối cũ mình ta lẻ bóng
Thương cơn gió trong chiều đồng vọng
Lời hôm nao như bóng qua thềm
Có khi nào người nhớ khúc đêm?
Thuở vầng trăng loang vàng Bến Ngự
Thương câu hát mang niềm xa xứ
Sao không về...ta giữ hương xưa.
Huế 17/4/2010
Sông Hương
Rồi sẽ về thôi...
Giữ được chăng…hương muộn cuối mùa…?
Hay nhợt nhạt …chiều mưa …ơi Huế?
Lẽ tự nhiên, trăm sông ra bể,
Người tha hương cũng sẽ về thôi…
Đau lối cũ , ngăn cách khoảng trời.
Nhưng gần lắm khi người trăn trở.
Khúc ru khuya dài theo nỗi nhớ
Bến Ngự buồn...loang vỡ vầng trăng...
Đừng thao thức đến tím ... bằng lăng.
Để sầu rụng, mưa giăng nơi ấy...
Tàn cơn mơ người ơi có thấy
Hương muộn màng còn đấy...trong tay...
Cô đơn ư? Xin trả gió mây.
Lời xưa thoảng lắt lay hờn dỗi...
Dấu yêu dù qua mùa nước nổi.
Vẫn ngọt ngào ru khúc tha hương...
Sẽ về thôi với Huế yêu thương.
Để tìm lại con đường kỷ niệm,
Lá me bay ,cánh bằng lăng tím
Vương tóc thề...ngọt lịm hương xưa
Kiev 24/4/2010-TG
TÌNH LẶNG
Vỹ Dạ chiều nay lất phất mưa
Giọt buồn rơi ngập lối đi xưa
Bằng lăng lặng khóc trong chiều muộn
Tóc rối phương xa khẽ gió lùa?
Em sẽ về thôi...thật sao em
Hay là trăn trở suốt bao đêm?
Trăng khuya một mảnh vàng lơ lửng
Chiếc là chao nghiêng đậu trước thềm
Dẫu biết em về như giấc mơ
Chút tình riêng lặng giữa trang thơ
Hương xưa đồng vọng niềm xa xứ
Khúc hát tha phương vẫn hững hờ
Muốn gởi về em khúc Nam ai
Để buồn thôi nặng xoã đôi vai
Sông xưa, bến cũ, con đò nhỏ
Vẫn ngóng ai sang, dẫu dặm dài
Đừng để là mây bay bốn phương
Giọt buồn rơi lặng nước sông Hương
Đêm chia hai nửa vòng tay lạnh Ta sẻ chia nhau những đoạn trường Huế 25/4/2010 Sông Hương
<bài viết được chỉnh sửa lúc 26.04.2010 04:55:14 bởi SongHuong >
Thống kê hiện tại
Hiện đang có 0 thành viên và 1 bạn đọc.
Kiểu: