Gởi người phương xa - Thơ Sông Hương
Thay đổi trang: << < 789 > >> | Trang 9 của 22 trang, bài viết từ 121 đến 135 trên tổng số 326 bài trong đề mục
lanh.ktq 20.05.2010 18:18:54 (permalink)
0



BÃO LÒNG

Chông chênh một mái thuyền đời
Ngược dòng quan họ... đâu lời cố nhân
Sông Thương bồi lỡ mấy lần
Mà chiều nay ngóng... tần ngần phương xa?
 
Trót vay một dải Ngân hà
Làm sao sum họp một nhà Trúc Mai
Khóc Ngâu đã mấy đêm dài
Để đêm hoang... lạnh bờ vai nổi chìm?
 
Bờ tre lắt lẻo tiếng chim
Lẻ đôi quốc gọi sương tìm người đi
Bao giờ mỏi cánh chim di
Bến xưa thuyền khỏi lỡ thì mùa thương?
 
Lạc chiều chùng sợi tơ vương
Lạc nhau lạ cả nẻo đường chân quen
Xa rồi một thuở hờn ghen
Xin đừng để nửa vầng trăng mỏi mòn
 
Thề xưa dù có sắt son
Sông còn bồi lở... ngại con nước ròng
Niềm tin ở giữa đục trong
Nên từng đêm...vẫn bão lòng trào dâng

Huế 12/5/2010
Sông Hương



 
 
 
Dấu xưa...
 
Nợ câu quan họ Còn duyên*
Chông chênh ngược bến... thuyền quyên, cũng đành
Cố nhân - bồi lở... tóc xanh
Chiều... thôi đừng ngóng, vén mành nữa chi...
 
Ngân hà dải ấy chia ly
Người đi... đành trót... nghĩ gì Trúc Mai...?
Mùa Ngâu nối giữa đêm dài
Lạnh... loang màu nhớ, thương ai nổi chìm
 
Dẫu còn lắt lẻo tiếng chim
Lẽ nào đắng giọng đi tìm người xưa
Đành thôi, kệ... bến song thưa
Kệ... người lữ khách... dối mưa... nhạt lòng
 
Tơ vương lạc lõng sợi mong
Đi tìm sợi nhớ ở trong... sợi buồn
Thuở xưa... nợ mái tóc suông
Vầng trăng giờ... rối... đêm trường... nỉ non
 
Thề xưa... chắc dỗi... vẹn tròn
Sao hoài thỏa... nguyện... vẫn còn  mắt trông
Giang sơn một gánh giữa đồng
Thuyền quyên ứ hự anh hùng nhớ chăng...?*
 
17h00/20/05/2010
THƯƠNG GIANG 21.05.2010 14:16:41 (permalink)
0
THỨ PHI

 
Em nói với anh đó là hoàng cung
Hai đứa mình là thứ phi, hoàng đế
Những đêm trăng dạo chơi vườn Thượng uyển
Khúc Nghê thường xao xuyến thuở mười ba

Hoàng cung mình chỉ có gió và hoa
Lọng vàng son kết bằng dăm chiếc lá
Thứ phi chân trần tiếng cười rộn rã
Sỏi vô hồn cũng hoá ngự lâm quân

Chuyện chúng mình là bí mật hoàng cung
Thành kỉ niệm bên đời riêng hai đứa
Chợt một chiều tóc không còn rối nữa
Khúc Nghê thường lặng giữa bóng hoàng hôn

Anh trở về với tĩnh mịch cô thôn
Hoa rơi rụng bên góc vườn Thượng uyển
Mỗi lần qua nghe tim mình xao xuyến
Thứ phi giờ biền biệt góc trời nao?

Có khi nào bất chợt giữa đêm thâu
Khúc Nghê thường trở mình ngang giấc ngủ
Góc vườn xưa thức một thời thiếu nữ
Hay phương trời viễn xứ đã phôi pha?
 

Huế 17/5/2010
Sông Hương



Chuyện chúng mình là bí mật hoàng cung
Thành kỉ niệm bên đời riêng hai đứa .
SH


ĐÁM CƯỚI THỨ PHI

Anh xây lâu đài tình ái nguy nga.
Tặng cho em để làm quà ngày cưới.
Phong chính cung ...khiến cho em bối rối,
Phút ngại ngùng...Em chờ đợi kiệu hoa...

Trò chơi ấy ...,theo năm tháng nhạt nhòa.
Vườn Thượng uyển có trăng ngà ngọc cũ.
Giờ đã thành...Cổ tích...thời quá khứ...
Lọng vàng son...mành trướng rủ buồn tênh...

Khúc Nghê Thường bất chợt hóa chênh vênh.
Lối hẹn xưa...bỗng gập ghềnh trắc trở...
Lâu đài xây từ trò chơi thủa nhỏ.
Hoàng hậu đây, đâu phải của ngày xưa...?

Đành vậy thôi...Dư lại chút duyên thừa...
Người viễn xứ  lấy phần chua chát đắng:
-Phận thứ phi..., mong lãnh cung bình lặng.
Bên Quân vương  cùng gom nắng , dệt mơ...

Và chân trần...Em trở lại ngày thơ,
Nhặt sỏi xếp..., lính ngự lâm thắng lối.
Đèn hoa giăng...Chốn hoàng cung mở hội.
Quân vương -anh ..., làm đám cưới ...Thứ  phi...

Kiev 21/5/2010-TG.

@- Tự nhiên anh mơ làm quân vương để em phải theo mạch thơ họa ...Khó quá chẳng viết được gì...Thôi để  anh làm đám cưới Thứ phi vậy nhé   

<bài viết được chỉnh sửa lúc 21.05.2010 17:59:30 bởi THƯƠNG GIANG >
SongHuong 21.05.2010 18:12:02 (permalink)
0

Trích đoạn: lanh.ktq



Dấu xưa...

Nợ câu quan họ Còn duyên*
Chông chênh ngược bến... thuyền quyên, cũng đành
Cố nhân - bồi lở... tóc xanh
Chiều... thôi đừng ngóng, vén mành nữa chi...

Ngân hà dải ấy chia ly
Người đi... đành trót... nghĩ gì Trúc Mai...?
Mùa Ngâu nối giữa đêm dài
Lạnh... loang màu nhớ, thương ai nổi chìm

Dẫu còn lắt lẻo tiếng chim
Lẽ nào đắng giọng đi tìm người xưa
Đành thôi, kệ... bến song thưa
Kệ... người lữ khách... dối mưa... nhạt lòng

Tơ vương lạc lõng sợi mong
Đi tìm sợi nhớ ở trong... sợi buồn
Thuở xưa... nợ mái tóc suông
Vầng trăng giờ... rối... đêm trường... nỉ non

Thề xưa... chắc dỗi... vẹn tròn
Sao hoài thỏa... nguyện... vẫn còn  mắt trông
Giang sơn một gánh giữa đồng
Thuyền quyên ứ hự anh hùng nhớ chăng...?*

17h00/20/05/2010



THÔI ĐÀNH
 
 
Thôi đành lạc bến thuyền quyên
Lạc câu quan họ... còn duyên phương nào?
Một chiều xưa đã   gầy hao
Nhớ nhung đành thả tan vào hư không
 
Còn gì đâu nữa mà mong
Trúc mai nợ gởi bên dòng sông Ngân
Ngâu rơi đã biết bao lần
Để cho lữ khách bên song... đếm buồn
 
Một đời nợ ánh trăng suông
Nợ ai câu hát đêm trường... lắt lay
Một đời ta trót thương vay
Thương bờ tre quốc lẻ bầy kêu sương
 
Sợi buồn lạc giữa sợi thương
Biết chăng sợi nhớ.. còn vương vai gầy
Ngâu rơi nối những đêm dài
Phương trời viễn xứ thương ai nổi chìm
 
Thôi đành... lắt lẻo tiếng chim
Một đời quốc gọi... có tìm được đâu
Một đời ta trót nợ nhau
Thôi đành để những mùa ngâu... lỡ làng
 
Huế 21/5/2010
Sông Hương
 
<bài viết được chỉnh sửa lúc 22.05.2010 15:49:12 bởi SongHuong >
SongHuong 21.05.2010 19:36:59 (permalink)
0

Trích đoạn: THƯƠNG GIANG

THỨ PHI

 
Em nói với anh đó là hoàng cung
Hai đứa mình là thứ phi, hoàng đế
Những đêm trăng dạo chơi vườn Thượng uyển
Khúc Nghê thường xao xuyến thuở mười ba

Hoàng cung mình chỉ có gió và hoa
Lọng vàng son kết bằng dăm chiếc lá
Thứ phi chân trần tiếng cười rộn rã
Sỏi vô hồn cũng hoá ngự lâm quân

Chuyện chúng mình là bí mật hoàng cung
Thành kỉ niệm bên đời riêng hai đứa
Chợt một chiều tóc không còn rối nữa
Khúc Nghê thường lặng giữa bóng hoàng hôn

Anh trở về với tĩnh mịch cô thôn
Hoa rơi rụng bên góc vườn Thượng uyển
Mỗi lần qua nghe tim mình xao xuyến
Thứ phi giờ biền biệt góc trời nao?

Có khi nào bất chợt giữa đêm thâu
Khúc Nghê thường trở mình ngang giấc ngủ
Góc vườn xưa thức một thời thiếu nữ
Hay phương trời viễn xứ đã phôi pha?
 

Huế 17/5/2010
Sông Hương



Chuyện chúng mình là bí mật hoàng cung
Thành kỉ niệm bên đời riêng hai đứa .
SH


ĐÁM CƯỚI THỨ PHI

Anh xây lâu đài tình ái nguy nga.
Tặng cho em để làm quà ngày cưới.
Phong chính cung ...khiến cho em bối rối,
Phút ngại ngùng...Em chờ đợi kiệu hoa...

Trò chơi ấy ...,theo năm tháng nhạt nhòa.
Vườn Thượng uyển có trăng ngà ngọc cũ.
Giờ đã thành...Cổ tích...thời quá khứ...
Lọng vàng son...mành trướng rủ buồn tênh...

Khúc Nghê Thường bất chợt hóa chênh vênh.
Lối hẹn xưa...bỗng gập ghềnh trắc trở...
Lâu đài xây từ trò chơi thủa nhỏ.
Hoàng hậu đây, đâu phải của ngày xưa...?

Đành vậy thôi...Dư lại chút duyên thừa...
Người viễn xứ  lấy phần chua chát đắng:
-Phận thứ phi..., mong lãnh cung bình lặng.
Bên Quân vương  cùng gom nắng , dệt mơ...

Và chân trần...Em trở lại ngày thơ,
Nhặt sỏi xếp..., lính ngự lâm thắng lối.
Đèn hoa giăng...Chốn hoàng cung mở hội.
Quân vương -anh ..., làm đám cưới ...Thứ  phi...

Kiev 21/5/2010-TG.

@- Tự nhiên anh mơ làm quân vương để em phải theo mạch thơ họa ...Khó quá chẳng viết được gì...Thôi để  anh làm đám cưới Thứ phi vậy nhé   



 
MỘT THỜI ĐÃ XA
 
Xa lắm rồi một thuở thứ phi xưa
Lăn lóc sỏi, chiều hoàng cung hoang phế
Cung Diên Thọ mình quân vương chẳng thể
Kết đèn hoa dâng lễ rượu tơ hồng
 
Ngọ Môn buồn ta vò võ chờ mong
Phương trời lạ, bước chân trần trở lại
Thứ phi đi để một thời con gái
Góc vườn xưa cỏ dại xót xa đau
 
Khúc Nghê thường rơi vọng giữa đêm thâu
Vườn Thượng uyển ghi một thời thơ dại
Thứ phi xa biết bao giờ trở lại
Trò chơi thành ngang trái phận quân vương
 
Ngũ Phụng lầu chiều khuất lặng trong sương
Hàng người đá - Ngự lâm quân trầm mặc
Hỏi phương nao có nghe lòng se thắt
Khúc ca buồn như nhắc một thời xa
 
Vẫn biết thời thơ ấu đã đi qua
Sao vẫn thấy se lòng ngày trở lại
Thoảng trong sương dáng hình người con gái
Gót chân trần... vương vãi cánh hoa bay
 
Huế 21/5/2010
Sông Hương
 
 
 
 
 
 
 
 
 
 
 
 
 
lanh.ktq 21.05.2010 23:47:07 (permalink)
0

Trích đoạn: SongHuong


Trích đoạn: lanh.ktq



Dấu xưa...

Nợ câu quan họ Còn duyên*
Chông chênh ngược bến... thuyền quyên, cũng đành
Cố nhân - bồi lở... tóc xanh
Chiều... thôi đừng ngóng, vén mành nữa chi...

Ngân hà dải ấy chia ly
Người đi... đành trót... nghĩ gì Trúc Mai...?
Mùa Ngâu nối giữa đêm dài
Lạnh... loang màu nhớ, thương ai nổi chìm

Dẫu còn lắt lẻo tiếng chim
Lẽ nào đắng giọng đi tìm người xưa
Đành thôi, kệ... bến song thưa
Kệ... người lữ khách... dối mưa... nhạt lòng

Tơ vương lạc lõng sợi mong
Đi tìm sợi nhớ ở trong... sợi buồn
Thuở xưa... nợ mái tóc suông
Vầng trăng giờ... rối... đêm trường... nỉ non

Thề xưa... chắc dỗi... vẹn tròn
Sao hoài thỏa... nguyện... vẫn còn  mắt trông
Giang sơn một gánh giữa đồng
Thuyền quyên ứ hự anh hùng nhớ chăng...?*

17h00/20/05/2010



THÔI ĐÀNH
 
 
Thôi đành lạc bến thuyền quyên
Lạc câu quan họ... còn duyên phương nào?
Một chiều xưa đã   gầy hao
Nhớ nhung đành thả tan vào hư không
 
Còn gì đâu nữa mà mong
Trúc mai nợ gởi bên dòng sông Ngân
Ngâu rơi đã biết bao lần
Để cho lữ khách bên song... đếm buồn
 
Một đời nợ ánh trăng suông
Nợ ai câu hát đêm trường... lắt lay
Một đời ta trót thương vay
Thương bờ tre quốc lẻ bầy kêu sương
 
Sợi buồn lạc giỡa sợi thương
Biết chăng sợi nhớ.. còn vương vai gầy
Ngâu rơi nối những đêm dài
Phương trời viễn xứ thương ai nổi chìm
 
Thôi đành... lắt lẻo tiếng chim
Một đời quốc gọi... có tìm được đâu
Một đời ta trót nợ nhau
Thôi đành để những mùa ngâu... lỡ làng
 
Huế 21/5/2010
Sông Hương
 

 
 
 
Nhận...
 
Vì đâu bến chẳng đợi thuyền
Để rồi lạc mất lời nguyền thuở xưa
Lời quan họ ấy, ướt mưa...
Hư không nhận lại... duyên thừa, thế thôi...
 
Trúc Mai cũng chỉ một thời
Mùa Ngâu trút xuống những lời xót xa
Nhạt lòng lữ khách bước qua
Vất vương dải yếm... thắm... mà chênh vênh...
 
Xưa vay bao phút ái ân
Bây giờ nợ, trả một lần... chẳng say
Triền đê dẫu cỏ găm đầy
Hắt hiu lại thuở trăng gầy... dáng em
 
Đường chiều dò dẫm bước quen
Thèm về nỗi nhớ, hờn ghen... một người
Bờ tre... lạnh, vẫn... sương rơi
Quốc kêu lẻ bạn tìm... thời... đã xa
 
Đành ư..., chốn ấy bôn ba
Em hồng má phấn, lạc... hoa xứ người
Nợ nhau, chắc cũng cả đời...
Lẽ nào... thật... gói lại lời yêu xưa...
 
22h40/21/05/2010
 
 
Chúc SongHuong luôn chan chứa hồn thơ.
Mong được là bạn tốt. Thân.

THƯƠNG GIANG 23.05.2010 17:05:33 (permalink)
0
MỘT THỜI ĐÃ XA
 
Xa lắm rồi một thuở thứ phi xưa
Lăn lóc sỏi, chiều hoàng cung hoang phế
Cung Diên Thọ mình quân vương chẳng thể
Kết đèn hoa dâng lễ rượu tơ hồng

Ngọ Môn buồn ta vò võ chờ mong
Phương trời lạ, bước chân trần trở lại
Thứ phi đi để một thời con gái
Góc vườn xưa cỏ dại xót xa đau

Khúc Nghê thường rơi vọng giữa đêm thâu
Vườn Thượng uyển ghi một thời thơ dại
Thứ phi xa biết bao giờ trở lại
Trò chơi thành ngang trái phận quân vương

Ngũ Phụng lầu chiều khuất lặng trong sương
Hàng người đá - Ngự lâm quân trầm mặc
Hỏi phương nao có nghe lòng se thắt
Khúc ca buồn như nhắc một thời xa

Vẫn biết thời thơ ấu đã đi qua
Sao vẫn thấy se lòng ngày trở lại
Thoảng trong sương dáng hình người con gái
Gót chân trần... vương vãi cánh hoa bay

Huế 21/5/2010
Sông Hương


Ngọn nến hoàng cung

BAO GIỜ TRỞ LẠI

Bờ vai mềm , gió vờn suối tóc mây...
Giờ còn đâu ...Ơi những  ngày thơ ấy...?
Em chân trần...Hoa cỏ găm gấu váy...
Cùng anh chơi trò đám cưới Hậu-Vương....

Ngũ Phụng Lầu...như hư ảo khói sương,
Lính ngự lâm  cầm giáo,thương...lặng lẽ,
Hóa đá buồn , nhìn hoàng cung hoang phế.
Không thứ phi...Quân vương để rêu phong.

Cổng Ngọ Môn , hoa đăng với đèn lồng.
Đón thứ phi trong rượu hồng , pháo đỏ...
Lọng vàng son kết  kiệu hoa bỏ ngỏ,
Trò chơi xưa  tan theo gió...Hư hao...

Biết chẳng thể...,anh vẫn cứ ước ao
Để trở lại những tháng  ngày xa ngái.
Mong tìm được..., gót son thời con gái,
Dáng kiều thơm rất  mềm mại...trong mơ...

Đêm Hoàng cung  vẫn thao thức ngóng chờ.
Vườn Thượng uyển sỏi đá ngơ ngác đợi.
Quân vương ơi! Em còn xa vời vợi...
Bao giờ về cho anh gọi...Thứ phi...?

Kiev 23/5/2010-TG
 

Ngọ môn   

<bài viết được chỉnh sửa lúc 25.05.2010 18:39:21 bởi THƯƠNG GIANG >
SongHuong 24.05.2010 18:54:10 (permalink)
0

Trích đoạn: THƯƠNG GIANG

MỘT THỜI ĐÃ XA

Xa lắm rồi một thuở thứ phi xưa
Lăn lóc sỏi, chiều hoàng cung hoang phế
Cung Diên Thọ mình quân vương chẳng thể
Kết đèn hoa dâng lễ rượu tơ hồng

Ngọ Môn buồn ta vò võ chờ mong
Phương trời lạ, bước chân trần trở lại
Thứ phi đi để một thời con gái
Góc vườn xưa cỏ dại xót xa đau

Khúc Nghê thường rơi vọng giữa đêm thâu
Vườn Thượng uyển ghi một thời thơ dại
Thứ phi xa biết bao giờ trở lại
Trò chơi thành ngang trái phận quân vương

Ngũ Phụng lầu chiều khuất lặng trong sương
Hàng người đá - Ngự lâm quân trầm mặc
Hỏi phương nao có nghe lòng se thắt
Khúc ca buồn như nhắc một thời xa

Vẫn biết thời thơ ấu đã đi qua
Sao vẫn thấy se lòng ngày trở lại
Thoảng trong sương dáng hình người con gái
Gót chân trần... vương vãi cánh hoa bay

Huế 21/5/2010
Sông Hương


Ngọn nến hoàng cung

BAO GIỜ TRỞ LẠI

Bờ vai mềm , gió vờn suối tóc mây...
Giờ còn đâu ...Ơi những  ngày thơ ấy...?
Em chân trần...Hoa cỏ găm gấu váy...
Cùng anh chơi trò đám cưới Hậu-Vương....

Ngũ Phụng Lầu...như hư ảo khói sương,
Lính ngự lâm  cầm giáo,thương...lặng lẽ,
Hóa đá buồn , nhìn hoàng cung hoang phế.
Không thứ phi...Quân vương để rêu phong.

Điện Ngọ Môn , hoa đăng với đèn lồng.
Đón thứ phi trong rượu hồng , pháo đỏ...
Lọng vàng son kết  kiệu hoa bỏ ngỏ,
Trò chơi xưa  tan theo gió...Hư hao...

Biết chẳng thể...,anh vẫn cứ ước ao
Để trở lại những tháng  ngày xa ngái.
Mong tìm được..., gót son thời con gái,
Dáng kiều thơm rất  mềm mại...trong mơ...

Đêm Hoàng cung  vẫn thao thức ngóng chờ.
Vườn Thượng uyển sỏi đá ngơ ngác đợi.
Quân vương ơi! Em còn xa vời vợi...
Bao giờ về cho anh gọi...Thứ phi...?

Kiev 23/5/2010-TG
 

Ngọ môn   





 

TA CỨ CHỜ
 
Ta cứ chờ dù vẫn biết người đi
Hoa hoàng hậu tím cả chiều Đại Nội
Thứ phi xa cuối một tầm tay với
Diên Thọ buồn... ai vội bước chân quen

Nghinh Lương đình soi bóng giữa dòng trăng
Mơ thuyền Ngự phương nào rêu phong cũ
Thoảng đâu đây dáng hình đoàn cung nữ
Thuở chân trần về dự tế Nam giao

Thứ phi giờ biền biệt góc trời nao?
Rừng Bạch dương có nhoà miền kí ức
Thảo nguyên xanh có nghe lòng thao thức
Hay cung đàn xưa đứt rã lời thương?

Ta cứ chờ bên núi Ngự, sông Hương
Nhặt sỏi đá xếp một thời thơ dại
Bước chân xưa biết bao giờ trở lại
Kết lời nguyền oan trái thuở mười ba

Ta cứ chờ dù vẫn biết người xa
Chiều Đại nội chợt nghe lòng hoang vắng

Kỉ niệm cũ, mơ hồ... loang giọt nắng
Bước xưa dường... như lắng giữa hoàng hôn

Huế 24/5/2010

Sông Hương



<bài viết được chỉnh sửa lúc 25.05.2010 08:55:25 bởi SongHuong >
lanh.ktq 24.05.2010 23:33:51 (permalink)
0
Đành...?
 

Sao đành lẻ một vầng trăng
Để thuyền vẫn thế... khăng khăng đợi chờ
 
Người, thôi... đừng lở đôi bờ
Ngại chi câu nói..., trách hờ thế nhân...
 
Biết vui... Ừ, phút quây quần
Lẽ nào nay lạc cả vần thơ xưa...?
 
Trách chi..., kẻ đón người đưa
Để về lặng lẽ...song thưa, chạnh buồn...
 
22h25/24/05/2010
THƯƠNG GIANG 26.05.2010 07:33:39 (permalink)
0
Hóa thân

Ta hóa... Tây Hồ để ...Nguyệt trôi
Hóa thành mây, gió gởi ... xa xôi
Trăm năm một cánh Phù Dung mỏng
Còn chút tình xa...vọng cố nhân !!

Ta hóa cung đàn nối phím thương
Phím chùng, phím lỡ, phím... tơ vương
Đan tay xiết chặt miền giao cảm
Nhỡ ... một mai mình... thôi có nhau

Ta hóa thành trăng với đêm thâu
Thành ta nguyên vẹn... buổi ban đầu
Thành thơ gởi chút niềm tâm sự
Dẫu một phương trời... ai lãng quên !!

Sông Hương


Độc huyền cầm...

Dễ gì quên nhau... bởi nợ duyên.
Đời người viễn xứ, kiếp con  thuyền.
Xa xôi...nhưng lòng luôn hoài vọng
Mong ngày trở lại bến bình yên...

Để nghe người tấu khúc đàn xưa.
Cung trầm hiu hắt... từng tiếng mưa...
Cung thanh...cao vút niềm thương nhớ.
Đan xen cung nào... khúc đón đưa...?

Mà người ước ao hóa nguyệt rằm.
Dõi theo gót ngọc chốn xa xăm...?
Lồng bóng trăng thơ...Đêm sâu lắng.
Như tiếng lòng ai ...Độc huyền cầm...

Kiev 26/5/2010-TG


THƯƠNG GIANG 28.05.2010 08:16:10 (permalink)
0
Quân vương ơi!

Thứ phi  chưa viết được bài gì để  "kéo " trang thơ của anh nên mang hoa sang tặng  vậy.

SongHuong 28.05.2010 11:28:28 (permalink)
0

Trích đoạn: THƯƠNG GIANG

Hóa thân

Ta hóa... Tây Hồ để ...Nguyệt trôi
Hóa thành mây, gió gởi ... xa xôi
Trăm năm một cánh Phù Dung mỏng
Còn chút tình xa...vọng cố nhân !!

Ta hóa cung đàn nối phím thương
Phím chùng, phím lỡ, phím... tơ vương
Đan tay xiết chặt miền giao cảm
Nhỡ ... một mai mình... thôi có nhau

Ta hóa thành trăng với đêm thâu
Thành ta nguyên vẹn... buổi ban đầu
Thành thơ gởi chút niềm tâm sự
Dẫu một phương trời... ai lãng quên !!

Sông Hương


Độc huyền cầm...

Dễ gì quên nhau... bởi nợ duyên.
Đời người viễn xứ, kiếp con  thuyền.
Xa xôi...nhưng lòng luôn hoài vọng
Mong ngày trở lại bến bình yên...

Để nghe người tấu khúc đàn xưa.
Cung trầm hiu hắt... từng tiếng mưa...
Cung thanh...cao vút niềm thương nhớ.
Đan xen cung nào... khúc đón đưa...?

Mà người ước ao hóa nguyệt rằm.
Dõi theo gót ngọc chốn xa xăm...?
Lồng bóng trăng thơ...Đêm sâu lắng.
Như tiếng lòng ai ...Độc huyền cầm...

Kiev 26/5/2010-TG



 
CUNG LỠ
 
Ta gởi về em thuở hoá thân
Mênh mang ai dạo Độc huyền cầm
Nghe trong sâu thẳm buồn xa xứ
Rơi xuống cung trầm, như tiếng mưa
 
Ta gởi về em bóng trăng thưa
Đêm nay ai dạo khúc duyên thừa
Xa xăm, mờ tỏ vầng trăng lạnh
Độc ẩm mình ta... say với trăng
 
Có lẽ xa rồi bước chân quen
Thảo nguyên xanh mộng... lỡ cung Hằng
Ai đi rơi nốt buồn đưa tiễn
Cung lỡ, dây chùng... quên lối xưa
 
Huế 28/5/2010
Sông Hương
 
SongHuong 02.06.2010 22:14:27 (permalink)
0

Trích đoạn: THƯƠNG GIANG

TÌNH LẶNG


Vỹ Dạ chiều nay lất phất mưa
Giọt buồn rơi ngập lối đi xưa
Bằng lăng lặng khóc trong chiều muộn
Tóc rối phương xa khẽ gió lùa?

Em sẽ về thôi...thật sao em
Hay là trăn trở suốt bao đêm?
Trăng khuya một mảnh vàng lơ lửng
Chiếc là chao nghiêng đậu trước thềm

Dẫu biết em về như giấc mơ
Chút tình riêng lặng giữa trang thơ
Hương xưa đồng vọng niềm xa xứ
Khúc hát tha phương vẫn hững hờ

Muốn gởi về em khúc Nam ai
Để buồn thôi nặng xoã đôi vai
Sông xưa, bến cũ, con đò nhỏ
Vẫn ngóng ai sang, dẫu dặm dài

Đừng để là mây bay bốn phương
Giọt buồn rơi lặng nước sông Hương
Đêm chia hai nửa vòng tay lạnh

Ta sẻ chia nhau những đoạn trường
 
 
Huế 25/4/2010



Biết có đợi...

Em sẽ  trở về với Huế thương
Về bên núi Ngự  ngắm sông Hương.
Cùng anh dạo  bước, ngược  lối cũ
Me đùa rắc lá , tóc em vương...

Em biết  rằng anh thao  thức chờ.
Nghiêng đêm muốn trút cạn tình thơ
Gửi người xa ngái ,lời đồng vọng,
Trong khúc Nam ai...nhịp buồn so...

Em muốn về Huế một  chiều mưa
Trở lại thôn Vĩ tìm hương xưa...
Nhói buốt trong lòng...vườn trầu cũ,
Còn nguyên lời hẹn...cau lỡ mùa...

Lảng bảng chiều hôm áng mây bay .
Chở hồn theo gió...lạnh vòng tay.
Đêm buông bến Ngự,sầu lan tím.
Buồn rớt trang  thơ...tủi lắt lay...

Em chẳng hẹn đâu ,bởi còn xa...
Cuối trời hun hút...Bóng nhạt nhoà.
Biết chăng nơi ấy  người có đợi
Chút hương tàn muộn giấu trong hoa..?
Kiev 29/4/2010-TG

@_Anh thông cảm cho em nhé, mấy ngày không vào hồi âm được.


 
NIỆM KHÚC MƯA
 
Vẫn biết nẻo về hun hút xa
Câu Nam ai quyện bóng trăng tà
Nghiêng đêm tìm dáng người năm cũ
Còn lại vần thơ... ngát hương cau
 
Vẫn biết lời xưa thoảng qua mau
Tình rơi nốt lặng giữa cơi trầu
Chiều mưa xứ Huế buồn rưng rức
Me vẫn vô tình rơi lối quen
 
Lời hứa : " Em về..." như ánh trăng
Xa xăm hư ảo tận cung Hằng
Ai đi để lỡ mùa cau muộn
Lỡ một câu thề bên bến xưa
 
Thôn Vỹ chiều nay khuất trong mưa
Vần thơ khép vội chút duyên thừa
Thương ai viễn xứ bờ vai lạnh
Gởi chút hương tàn trong cánh hoa
 
Huế 02/6/2010
Sông Hương
 
 
 
 
 
 
 
 
 
THƯƠNG GIANG 08.06.2010 03:23:30 (permalink)
0
TA CỨ CHỜ

Ta cứ chờ dù vẫn biết người đi
Hoa hoàng hậu tím cả chiều Đại Nội
Thứ phi xa cuối một tầm tay với
Diên Thọ buồn... ai vội bước chân quen

Nghinh Lương đình soi bóng giữa dòng trăng
Mơ thuyền Ngự phương nào rêu phong cũ
Thoảng đâu đây dáng hình đoàn cung nữ
Thuở chân trần về dự tế Nam giao

Thứ phi giờ biền biệt góc trời nao?
Rừng Bạch dương có nhoà miền kí ức
Thảo nguyên xanh có nghe lòng thao thức
Hay cung đàn xưa đứt rã lời thương?

Ta cứ chờ bên núi Ngự, sông Hương
Nhặt sỏi đá xếp một thời thơ dại
Bước chân xưa biết bao giờ trở lại
Kết lời nguyền oan trái thuở mười ba

Ta cứ chờ dù vẫn biết người xa
Chiều Đại nội chợt nghe lòng hoang vắng
Kỉ niệm cũ, mơ hồ... loang giọt nắng
Bước xưa dường... như lắng giữa hoàng hôn

Huế 24/5/2010
Sông Hương

 GIẤC MƠ TRỞ LẠI...

Mình cứ đợi...giấc mơ biết có còn...?
Chiều lặng lẽ...Man mác  buồn viễn xứ.
Rừng bạch dương ngưng khúc reo...Tư lự!
Người xưa đâu?Nghe quá khứ... cồn cào...

Tháng Sáu rồi...Ve gọi nắng xôn xao
Vòm phượng vĩ đốt khát khao...Nơi ấy.
Sắc hoa đỏ như  lửa lòng bùng cháy,
Nỗi nhớ mong chợt thức dậy...Giấc mơ...

Em bên anh...hồn nhiên nét ngây thơ.
Mình trong trẻo  tiếng cười đùa giòn giã.
Gót chân trần khiến ngẩn ngơ  sỏi đá...
Tóc bồng bềnh... bối rối cả chiều nao.

Trò chơi xưa...vẫn nguyên vẹn, ngọt ngào.
Trong tâm thức.., dù cho bao năm tháng.
Giấc mơ về,ta tìm  lại bóng dáng.
Của quân vương thấp  thoáng..., thủa mười ba.

Thứ phi em...giờ đây đã cách xa.
Đọc thơ anh...mắt nhạt nhòa hoen lệ.
Dấu yêu ơi...Làm sao mình có thể.
Chờ giấc mơ ngày thơ bé trở về...?
Kiev 08/6/2010-TG

Cám ơn anh vẫn chờ em trở lại (Mà không tranh thủ cưới thêm thứ phi khác).Em mới chỉ hoạ được 1 bài này thôi còn những bài kia anh cho em" trả" lần lượt nghe.Đừng giận em đấy nhé.
<bài viết được chỉnh sửa lúc 08.06.2010 03:27:27 bởi THƯƠNG GIANG >
THƯƠNG GIANG 09.06.2010 06:46:44 (permalink)
0
KÍ ỨC SÔNG QUÊ

Em đi rồi vắng một bến sông quê
Hoa cỏ cũng thôi bay trong chiều gió
Không còn dáng em về nghiêng lối nhỏ
Tóc đen dài từ thuở bước sang ngang

Cỏ may xưa giờ cũng đã úa vàng
Trốn tìm nhau của một thời thơ dại
Anh đâu biết trò chơi thành ngang trái
Để một đời mình phải kiếm tìm nhau

Ngày theo chồng xa bãi mía bờ dâu
Còn vương lại cánh hoa nào trên tóc?
Còn thương nhớ những chiều nào em khóc
Bắt đền anh khi thả cánh hoa bay?

Có khi nào bất chợt gặp cỏ may
Trong câu hát ầu ơ ru con ngủ
Nhớ đừng quên chuyện một thời thiếu nữ
Có một người vẫn giữ mãi không thôi

 
Anh trở về sông vẫn mải miết trôi
Bờ lau xưa trắng một miền kí ức
Hoa cỏ may vẫn hằng đêm thao thức
Chút dại khờ day dứt cả chiều quê
 
Huế 2010
Sông Hương

CÒN ĐỌNG LẠI

Bến sông xưa vẫn ngóng đợi người về...
Lau vẫn trắng dọc triên đê thao thức...
Cỏ may găm vào trái tim buốt nhức,
Biết bao giờ thành hiện thực …giấc mơ?

Thuyền dời bến  vẫn chưa trở lại bờ
Để một người cứ mãi chờ…Vô vọng.
Kỷ niệm xưa lẽ nào tan bọt bóng…
Mà câu thơ loang chiều rộng …Chơi vơi..?

Cánh hoa vương…Anh lặng lẽ thả trôi.
Theo dòng nước…Với bao lời nhắn nhủ…
Qua mất rồi …Em chẳng còn thiếu nữ…
Anh vẫn chờ…bởi quá khứ …Chẳng quên…

Day dứt hoài một nỗi nhớ không tên.
Em lang thang  dọc những triền đê lạ
Cố kiếm tìm …ngày xưa ,dù na ná…
Dịu lắng cồn cào trong dạ …nhớ anh…

Hoa cỏ may sao gầy guộc mỏng manh.
Mà buốt nhói khi găm  vào câu hát....
Kỷ niệm xưa...Đọng thành giọt mặn chát.
Lăn dài theo đôi  tay  quạt ru con...

Kiev 09/6/2010-TG
<bài viết được chỉnh sửa lúc 09.06.2010 06:56:38 bởi THƯƠNG GIANG >
SongHuong 10.06.2010 18:45:16 (permalink)
0

Trích đoạn: THƯƠNG GIANG

KÍ ỨC SÔNG QUÊ

Em đi rồi vắng một bến sông quê
Hoa cỏ cũng thôi bay trong chiều gió
Không còn dáng em về nghiêng lối nhỏ
Tóc đen dài từ thuở bước sang ngang

Cỏ may xưa giờ cũng đã úa vàng
Trốn tìm nhau của một thời thơ dại
Anh đâu biết trò chơi thành ngang trái
Để một đời mình phải kiếm tìm nhau

Ngày theo chồng xa bãi mía bờ dâu
Còn vương lại cánh hoa nào trên tóc?
Còn thương nhớ những chiều nào em khóc
Bắt đền anh khi thả cánh hoa bay?

Có khi nào bất chợt gặp cỏ may
Trong câu hát ầu ơ ru con ngủ
Nhớ đừng quên chuyện một thời thiếu nữ
Có một người vẫn giữ mãi không thôi


Anh trở về sông vẫn mải miết trôi
Bờ lau xưa trắng một miền kí ức
Hoa cỏ may vẫn hằng đêm thao thức
Chút dại khờ day dứt cả chiều quê

Huế 2010
Sông Hương

CÒN ĐỌNG LẠI

Bến sông xưa vẫn ngóng đợi người về...
Lau vẫn trắng dọc triên đê thao thức...
Cỏ may găm vào trái tim buốt nhức,
Biết bao giờ thành hiện thực …giấc mơ?

Thuyền dời bến  vẫn chưa trở lại bờ
Để một người cứ mãi chờ…Vô vọng.
Kỷ niệm xưa lẽ nào tan bọt bóng…
Mà câu thơ loang chiều rộng …Chơi vơi..?

Cánh hoa vương…Anh lặng lẽ thả trôi.
Theo dòng nước…Với bao lời nhắn nhủ…
Qua mất rồi …Em chẳng còn thiếu nữ…
Anh vẫn chờ…bởi quá khứ …Chẳng quên…

Day dứt hoài một nỗi nhớ không tên.
Em lang thang  dọc những triền đê lạ
Cố kiếm tìm …ngày xưa ,dù na ná…
Dịu lắng cồn cào trong dạ …nhớ anh…

Hoa cỏ may sao gầy guộc mỏng manh.
Mà buốt nhói khi găm  vào câu hát....
Kỷ niệm xưa...Đọng thành giọt mặn chát.
Lăn dài theo đôi  tay  quạt ru con...

Kiev 09/6/2010-TG

 

CHUYỆN BẾN SÔNG QUÊ

Cứ chòng chành câu hẹn biển thề non
Dẫu phương xa vẫn một niềm thao thức
Hoa xưa bay nhưng cuộc đời rất thực
Để mỏi mòn, day dứt một chiều quê

 
Lạc lõng chiều xa ngái những triền đê
Bước chân muộn thả về ngang lối cũ
Câu ca dao thương một thời thiếu nữ
Bờ lau buồn... viễn xứ có còn chăng?
 
Lối xưa giờ sao bước lạ, bước quen
Thương hoa cỏ mong manh chiều xứ lạ
Em sang ngang để cánh cò bay lả
Triền đê buồn hoa lá cũng buồn theo
 
Hoa cỏ giờ vàng cả bến sông quê
Như câu hát ầu ơ đêm thao thức
Lời ru con hay tiếng lòng day dứt
Chuyện một thời rưng rức... dấu người xa
 
Anh trở về lối cũ...ngỡ hôm qua
Nắng chiều nhạt, cỏ may vương tà áo
Bến sông quê hững hờ con sóng vỗ
Thương một người... đan áo nhớ ngày xưa
 
Huế 11/6/2010
Sông Hương
 
 
 
 
 
 
 
 
 
 
 





 
<bài viết được chỉnh sửa lúc 11.06.2010 16:34:16 bởi SongHuong >
Thay đổi trang: << < 789 > >> | Trang 9 của 22 trang, bài viết từ 121 đến 135 trên tổng số 326 bài trong đề mục
Chuyển nhanh đến:

Thống kê hiện tại

Hiện đang có 0 thành viên và 1 bạn đọc.
Kiểu:
2000-2025 ASPPlayground.NET Forum Version 3.9