Nhớ
Bụng bảo dạ sẽ làm thơ cho Hạ
Lòng nhủ lòng viết cho cả thế trần
Nhưng trời ơi làm sao có thời gian
Chuyện này đến, chuyện nọ kia lại tơi
Chẳng lẽ để nàng thơ phải ngóng đợi
Mười ngón tay mân mó bút, không ghi
Như gái, trai mắc cở tuổi xuân thì
Không ngôn ngữ không biêt gì để nói
Muôn con chữ như kiến bò mong mỏi
Sắp hàng đi, chạy vội, nhỏ li ti
Mùa hè nung, mưa xuống, phải chuyển đi
Lên gò cao, dốc nhỏ, sợ nước cuốn
Ngàn con chữ thay cho lòng ước muốn
Ngả bờ vai, vuốt mái tóc, nhìn ai
Nhiều đêm mơ nhiều ngày nhớ mong hoài
Một hình bóng nghiêng nghiêng bên bờ Liễu
Nguyên Đỗ