Quê hưong là những kỷ niệm, những thân thương,không ai bỏ hết đi được phải khg Mầu Hoa Khế
Có bài viết về con gái đã lâu , xin gửi Ct.Ly đọc để thấy các cháu vẫn chưa quên Quê Hương của mình.
Cám ơn Ct.Ly đã tặng hoa cho Khế , chúc luôn vui
CON GÁI Con gái đi Japan hôm tháng 3, máy chụp hình để đi đâu,mãi hôm nay mới tìm ra hình gửi cho Mẹ . Biết tôi thích nhìn hoa anh đào , cả lô hình chỉ chú trọng chụp hoa anh đào . Tôi ngồi coi thật say mê, con gái nói, phải đưa Mẹ đi Nhật vào mùa hoa anh đào nở, mới thú vị .
Đi dưới vòm hoa anh đào nở rộ, người ù ù , ngớ nga, ngớ ngẩn, chắc ý thơ cũng muốn tuôn ra như suối. Đó là lời nói của con gái,con bé qua Mỹ từ hồi 3 tuổi,sống bên cạnh những người khác màu da , ngôn ngữ, thế mà tiếng việt không hề ngọng nghịu , nói rõ ràng và còn hiểu rành mạch những câu ca dao, có tính cách răn dạy, như "cá không ăn muối cá ươn, con cải cha mẹ trăm đường con hư" hay "bầu ơi thương lấy bí cùng , tuy rằng khác giống nhưng chung một giàn" . Khi cháu khôn lớn, sự hiểu biết về tiếng việt cũng theo đó mà sâu sắc hơn .Một hôm cháu thỏ thẻ nói với Mẹ
_ Mẹ ơi con biết tại sao họ nói "già nhân ngãi , non vợ chồng" . Tôi ôm con cười lớn , bởi lúc đó cháu mới tuổi 13 . Rồi khi cháu tới tuổi 20, có lần cháu về phụng phịu nói
_ Mẹ à , con chỉ đi làm có hai ngày cuối tuần, sao mấy bác trong tiệm nói con là nằm vùng hở Mẹ ? Bộ tưởng con không biết chữ nằm vùng sao , tánh con rất thẳng , không có chủ, mấy bác làm biếng, thì con nói lại cho bà chủ nghe thôi .
Tôi thật hết sức ngạc nhiên, sao chữ nằm vùng mà nó cũng hiểu , rồi cháu nói tiếp
__con thấy mấy bác lớn tuổi như Mẹ, con không nở nặng lời, chứ con tức lắm .
Rồi cháu kể cho tôi nghe câu chuyện , lúc cháu về Việt Nam thăm bác của cháu , cùng lúc, có thêm một gia đình trong họ hàng, cũng từ Mỹ về chơi . Hai người lớn tuổi nhìn cháu lạ lùng, không tin là cháu từ Mỹ về, vì cháu nói tiếng việt rất sành sỏi . Họ khoe với cháu :" con của bác chỉ nói tiếng Mỹ thôi, và rất giỏi " .
_ Mẹ biết không, con nghe mà thấy tội nghiệp cho họ , con mình mất gốc mà không biết , còn ở đó khoe khoang, con bực quá , không thèm nói tiếng việt nữa, quay qua con của họ, nói bằng tiếng Mỹ sang trọng, quí phái của người Mỹ trắng .
__rồi họ nói gì với con ?
__shi`` họ tưởng con không biết tiếng Mỹ , mở to mắt nhìn, con họ nói tiếng Mỹ ở vùng quê mùa, ơi là quê .
__ trời tiếng Mỹ cũng phân biệt vậy hở ?
__thì giống như tiếng Việt của mình , dân thành phố nói khác , dân nhà quê nói khác mà Mẹ .
Tôi chỉ đùa vui với con gái , trong lòng cảm thấy rất hài lòng, từ khi qua Mỹ, đời sống tôi rất bận rộn , phải nói là không có thời gian nói chuyện nhiều với con cái , vậy mà không biết từ nơi đâu , các con tôi đã tập sống , biết sống với mọi người chung quanh . Bạn bè tới ghé thăm từ xa, đã làm cho tôi hãnh diện và cảm động .
__O có mấy đứa con dễ thương quá , tui đến nhà O ,giống như tui đang trở về nhà tui rứa O nờ ...
Cô bạn bên Pháp thì nói
__Trời ơi, con mày giỏi thế mà sao nó không kiêu kỳ nhỉ ? nghe tau thèm bún rêu là nó ra chợ mua về nấu ngay một nồi , muốn đi đâu là nó tự nguyện giúp tau liền .
Lòng tôi tràn đầy hạnh phúc khi nghe các con nói :
__Bất cứ ai , mang đến niềm vui cho Mẹ là tụi con vô cùng quí trọng, còn ai làm cho Mẹ không vui , thì người đó sẽ không hề có sự hiện hữu trong trái tim của chúng con ...
Mầu Hoa Khế