Bình Yên !
Cánh thiệp đầu xuân Gió lạnh mùa đông đang ấm lên Nửa khuya em ngủ khỏi chăn mền Du chơi cõi mộng hồn bay bổng Tỉnh giấc trời xuân đã thang thênh Cánh thiệp đầu tiên ai gởi đến Rộn ràng nhói dạ hết buồn tênh Trong mơ êm ả em đã biết Anh gửi xuân cho khỏi bắt đền
Bình yên Đêm cô đơn có ai còn chưa ngủ Đếm thời gian chừng xuân đủ về chưa Tiết miền tây trời mưa nắng hai mùa Vẫn nghe lạnh bởi gió mùa đông bắc Trời sáng rồi ánh dương bừng trước mắt Sương long lanh người quên hắt hiu chưa Tiếng véo von đàn chim hót vui đùa Hương thoang thoảng bình yên vừa trở giấc.
O.....giờ rồi !
Không giờ rồi nhưng sao còn chưa ngủ
Mõi, mòn, mê mà mắt nhắm được đâu
Đêm vắng hoe đầu óc mãi cơ cầu
Thương xen ghét đan sẩm màu nhung nhớ !
Vẫn biết thế nhưng đâu nào có sợ
Bởi vì ai mà sống dỡ thế nầy
Người với người có thật vẫn chưa hay
Sao ngăn cách cho từng ngày thất thiễu !
Đêm vắng ngắt phiếm mòn tay nặng trĩu
Ở trời nao ai thấu hiểu dùm chăng
Qua giá đông rồi xuân đến thật gần
Đơn côi vẫn....không giờ ngồi chát mặn ! Bình yên Đêm cô đơn có ai còn chưa ngủ Đếm thời gian chừng xuân đủ về chưa Tiết miền tây trời mưa nắng hai mùa Vẫn nghe lạnh bởi gió mùa đông bắc Trời sáng rồi ánh dương bừng trước mắt Sương long lanh người quên hắt hiu chưa Tiếng véo von đàn chim hót vui đùa Hương thoang thoảng bình yên vừa trở giấc. Ngơ ngác ! Ai mà khiến tớ ngẫn ngơ Sang chơi chỉ kích không giờ nầy thôi Thơ mình chắc lạnh buồn ôi Sao mà lại thích....làm tôi yên bình ! Qua nhà chơi bất thình lình Nửa đêm hốt hoảng giật mình ngác ngơ Không giờ theo đuổi hồn thơ Không giờ tôi vẫn thường chờ bạn thân ! Nơi đây không có rượu cần Chỉ...luôn son sắc...ân cần Bình yên !
O.....giờ rồi !
Không giờ rồi nhưng sao còn chưa ngủ
Mõi, mòn, mê mà mắt nhắm được đâu
Đêm vắng hoe đầu óc mãi cơ cầu
Thương xen ghét đan sẩm màu nhung nhớ !
Vẫn biết thế nhưng đâu nào có sợ
Bởi vì ai mà sống dỡ thế nầy
Người với người có thật vẫn chưa hay
Sao ngăn cách cho từng ngày thất thiễu !
Đêm vắng ngắt phiếm mòn tay nặng trĩu
Ở trời nao ai thấu hiểu dùm chăng
Qua giá đông rồi xuân đến thật gần
Đơn côi vẫn....không giờ ngồi chát mặn !
Bình yên
Đêm cô đơn có ai còn chưa ngủ
Đếm thời gian chừng xuân đủ về chưa
Tiết miền tây trời mưa nắng hai mùa
Vẫn nghe lạnh bởi gió mùa đông bắc
Trời sáng rồi ánh dương bừng trước mắt
Sương long lanh người quên hắt hiu chưa
Tiếng véo von đàn chim hót vui đùa
Hương thoang thoảng bình yên vừa trở giấc.
Ngơ ngác !
Ai mà khiến tớ ngẫn ngơ
Sang chơi chỉ kích không giờ nầy thôi
Thơ mình chắc lạnh buồn ôi
Sao mà lại thích....làm tôi yên bình !
Qua nhà chơi bất thình lình
Nửa đêm hốt hoảng giật mình ngác ngơ
Không giờ theo đuổi hồn thơ
Không giờ tôi vẫn thường chờ bạn thân !
Nơi đây không có rượu cần
Chỉ...luôn son sắc...ân cần Bình yên ! Vẫn bình yên Sang nhà mang đến bình yên Chắc là gia chủ không phiền mình đâu Tuy chưa tình nghĩa đậm sâu Nghe lời như đã từng lâu lắm rồi Không giờ,đây nghoéo người thôi Chớ ai lại để thơ ngồi cô đơn Cảm ơn ai đó không hờn Để thơ còn mộng chập chờn bình yên.
Ngọt lành quá
Ngọt lành da diết làm sao
Với mùi hương cỏ ngày nào chưa quên
Êm ru phảng phất dập dờn
Đơn sơ lại ngát mông mênh cõi lòng
Ngẩn người trong sớm hừng đông
Thở vào thú vị hương đồng bình yên.
Tơ lòng Tơ lòng mới đẹp làm sao Đủ sắc rực rỡ như màu thơ Thi Sợi xanh thanh mát nơi nầy Sợi vàng như vẫn hoàng phi một thời Sợi đỏ son sắc người ơi Sợi màu tim tím ẩn lời thuỷ chung Sợi nào cũng mượt như nhung Dệt "Tình MuônThuở" tương phùng bình yên.
Vẫn bình yên
Sang nhà mang đến bình yên
Chắc là gia chủ không phiền mình đâu
Tuy chưa tình nghĩa đậm sâu
Nghe lời như đã từng lâu lắm rồi
Không giờ,đây nghoéo người thôi
Chớ ai lại để thơ ngồi cô đơn
Cảm ơn ai đó không hờn
Để thơ còn mộng chập chờn bình yên.
_____________________________
Phươngminh Bình yên ! Em về đây với mùa xuân Sáng trên mắt lá giữa rừng sớm mai Nhuyễn thanh như chiếc áo dài Thướt tha như lụa giữa ngày hội quê ! Em vế đây đất trời tê Nước như ngừng chảy trăng khuê ửng vàng Lục bình trôi tím mơn mang Lắc lay dung dị dịu dàng bình yên !
Bình yên ! Em về đây với mùa xuân Sáng trên mắt lá giữa rừng sớm mai Nhuyễn thanh như chiếc áo dài Thướt tha như lụa giữa ngày hội quê ! Em vế đây đất trời tê Nước như ngừng chảy trăng khuê ửng vàng Lục bình trôi tím mơn mang Lắc lay dung dị dịu dàng bình yên ! Tình quê Em về theo nắng mùa xuân Ước mơ dung dị yên bình trao thơ Khát khao hoài vọng đơn sơ Như rừng lá sớm tinh mơ chim chuyền Mọi người vui thoã niềm riêng Cho xuân về tận những miền xa xôi Cho người thôi cảnh đơn côi Nhà nhà sum họp,đẹp đôi thắm tình Cho thơ ta sáng lung linh Ngày ngày vẹn giữ nghĩa tình quê hương.
Tơ lòng Tơ lòng mới đẹp làm sao Đủ sắc rực rỡ như màu thơ Thi Sợi xanh thanh mát nơi nầy Sợi vàng như vẫn hoàng phi một thời Sợi đỏ son sắc người ơi Sợi màu tim tím ẩn lời thuỷ chung Sợi nào cũng mượt như nhung Dệt "Tình MuônThuở" tương phùng bình yên. Sợi Duyên
Tơ lòng em tháo sợi phiền
Thả sầu bay hết chiều nghiêng sắc màu
Tơ lòng buộc mộng trăng sao
Sợi thương trói sợi nhớ vào gần bên
Sợi tình thắt lại hai tên
Sợi mây tô thắm bồng bềnh cõi mơ
Lời lời châu ngọc vần thơ
Thêu "KhungTrờiMộng" bến bờ tương giao.
TƠ LÒNG
Tơ lòng muôn sợi nhiễu mềm
Em gom góp lại bao đêm lạnh lùng
Sợi vàng thương nhớ mông lung,
Sợi xanh sóng biếc muôn trùng chơi vơi,
Sợi hồng ưóc nguyện không lời.
Em thêm sợi tím một đời nhớ nhau
Hoa sương, lá cỏ tìm đâu
Tay em kết nhặt giọt sầu đến ai
Đêm tàn, bấc lụn, canh dài
Em còn đan mãi miệt mài nét hoa
Bình minh bướm lượn, chim ca
Em đan xong áo tình ta thắm màu
Tơ lòng Tơ lòng mới đẹp làm sao Đủ sắc rực rỡ như màu thơ Thi Sợi xanh thanh mát nơi nầy Sợi vàng như vẫn hoàng phi một thời Sợi đỏ son sắc người ơi Sợi màu tim tím ẩn lời thuỷ chung Sợi nào cũng mượt như nhung Dệt "Tình MuônThuở" tương phùng bình yên. Sợi Duyên
Tơ lòng em tháo sợi phiền
Thả sầu bay hết chiều nghiêng sắc màu
Tơ lòng buộc mộng trăng sao
Sợi thương trói sợi nhớ vào gần bên
Sợi tình thắt lại hai tên
Sợi mây tô thắm bồng bềnh cõi mơ
Lời lời châu ngọc vần thơ
Thêu "KhungTrờiMộng" bến bờ tương giao.
TRÓI
Duyên lòng tơ sợi đổi trao
Se đi , đan lại lời chào tri giao
Xanh đỏ vàng tím rực màu
Buộc tình mây gió trăng sao mơ màng
Nữ nhi tâm sự dâng tràn
Thương mưa khóc nắng , dệt ngàn giấc mơ
Tình chung nghĩa thủy nguyên sơ
Rót đầy uống cạn men thơ nồng nàn
Duyên lòng mình mãi đeo mang
Chắc gì trói chặt các chàng vào tim???
TT
Rất vui vì được làm quen với PM , chúc vui và sức khoẻ
<bài viết được chỉnh sửa lúc 15.01.2010 08:43:49 bởi tay thi >
Dáng Việt ! Tóc dài tận cuối thon lưng Khiến em dung dị quá chừng anh mê Sáng nay lại xoã tóc thề Mắt anh ngơ ngẫn theo kề vai ngoan Tóc dài thôi đã thật sang Dáng đi cao quý lầu vàng kém xa Thương nàng như một bông hoa Ngát hương bình dị làm ta ngại ngần Một trời một nước thanh tân Một cô em gái một phần quê hương ! Dáng Việt ! Ai buông tóc dài ngang lưng óng mượt Tái tê lòng quên xuôi ngược bôn ba Chẳng nơi đâu bằng mảnh đất quê nhà Trong xưa cũ mà sang hiền mới lạ ! Ai để tóc lượn chiều xanh biển cả Thấy quê hương ngày vất vả êm đềm Xuân đang về chao ôi thiết tha thêm Nâng suối tóc bình yên trời đất Việt !
Tơ lòng.
Tơ lòng em chải em hong
Dưới trời xuân thắm nắng hồng ngát thơm
Sợi xanh ươm mướt tâm hồn
Cho anh,cho chị,cho thôn xóm mình
Sợi vàng như sắc bình minh
Em xin biếu bạn tấm tình sắc son
Sợi đỏ đằm thắm vẹn tròn
Nghĩa tình non nước vẫn còn lung linh
Sợi tím ru giấc ngoan xinh
Sẽ đan kết chặt mối tình em thương
Xuân đang về khắp thị - vườn
Thắp xanh ngọn nến đời thường bình yên.
Tơ lòng.
Tơ lòng em chải em hong
Dưới trời xuân thắm nắng hồng ngát thơm
Sợi xanh ươm mướt tâm hồn
Cho anh,cho chị,cho thôn xóm mình
Sợi vàng như sắc bình minh
Em xin biếu bạn tấm tình sắc son
Sợi đỏ đằm thắm vẹn tròn
Nghĩa tình non nước vẫn còn lung linh
Sợi tím ru giấc ngoan xinh
Sẽ đan kết chặt mối tình em thương
Xuân đang về khắp thị - vườn
Thắp xanh ngọn nến đời thường bình yên.
_____________________________
Phương minh Tơ lòng. Tơ lòng ai cũng có nha Tơ Bình Yên kéo mượt mà sắc hương Mỗi tơ êm ái lạ thường Mỗi tơ lại mỗi tình thương dịu dàng Sợi nào cũng sáng, cũng sang Sợi nào cũng quý lại càng đáng yêu Xuân nay rực rỡ yêu kiều Bởi nhờ những sợi tơ "điều" Binh Yên Chào Phuongminh,cho mình hoạ cùng cậu với nhé !
Dáng Việt ! Ai buông tóc dài ngang lưng óng mượt Tái tê lòng quên xuôi ngược bôn ba Chẳng nơi đâu bằng mảnh đất quê nhà Trong xưa cũ mà sang hiền mới lạ ! Ai để tóc lượn chiều xanh biển cả Thấy quê hương ngày vất vả êm đềm Xuân đang về chao ôi thiết tha thêm Nâng suối tóc bình yên trời đất Việt ! _____________________________
Phươngminh
Tóc xuân...! Xuân nầy xoả tóc làm duyên Đi ra ngoài ngõ xóm giềng xuýt xoa Mấy anh giả ngác lơ đò Ngướng hai mắt ếch tròn vo ngắm chầm Có anh.... phải tật cà lăm Muốn làm thơ tặng...cập mầm khổ ghê Tóc nầy..... anh... thích..... anh mê Tóc.... dài... nhánh mượt.... tóc thề... quê hương !
Vì người. Vì người ta đã là ta Vì người ta đã thật thà xinh ngoan Vì người ta khỏi lang thang Vì người ta hết đa đoan nhọc lòng Vì người ta mãi sáng hồng Vì người ta chẳng ngại vòng gian nguy Vì người ta trút lâm ly Vì người ta vẫn diệu kỳ bình yên.
Thống kê hiện tại
Hiện đang có 0 thành viên và 2 bạn đọc.
Kiểu: