CHIỀU NGƠ NGẨN
Vẫn lặng lẽ như ngày xưa...lặng lẽ Đôi mắt huyền không giấu nổi niềm riêng Buổi chiều nghiêng lay lắt dáng ngoan hiền Người hờ hững mặc lòng tôi hoá đá?! Sẽ chẳng còn ý nghĩa ở ngày mai Bởi chiều ngơ, say ngẩn tiếng thở dài Tình tôi đó, mở ra , thầm khép lại Lắng đợi hoài một lối cũ nhạt phai. Bình Nguyên 07
Thống kê hiện tại
Hiện đang có 0 thành viên và 1 bạn đọc.
Kiểu: