TÌNH THU
TÌNH THU
Hè đi để lại trời vàng úa
Gánh nặng sau lưng những buộc ràng
Chiếc lá non xanh mềm như lụa
Chuyển mình rơi rụng đón mùa sang.
Sương khuya se lạnh còn đang lã...
Lắng đọng đâu đây giọt lệ tình
Nghe gió thu vương buồn chi lạ
Man mác hương thơm đượm sắc quỳnh.
Chờ mong hạnh ngộ mòn mỏi bóng
Chếnh choáng men say ngưỡng mê cuồng
Kết tinh từng cánh tình ảo vọng
Nữa đêm quỳnh nở lịm trăng suông.
Thu về mang theo mùa lá rụng
Hoa quỳnh trắng xoá cả tình riêng
Rã cánh vu hồi cùng vô lượng
Tan biến bao giờ với vạn niên ???
LÊ VI
r Đã đưa vào Trang Thơ
1O3 NHÂN VẬT NỔI TIẾNG THẾ GIỚI
<bài viết được chỉnh sửa lúc 03.02.2010 14:08:27 bởi levisvc >
TÌNH THU
Hè đi để lại trời vàng úa
Gánh nặng sau lưng những buộc ràng
Chiếc lá non xanh mềm như lụa
Chuyển mình rơi rụng đón mùa sang.
Sương khuya se lạnh còn đang lã...
Lắng đọng đâu đây giọt lệ tình
Nghe gió thu vương buồn chi lạ
Man mác hương thơm đượm sắc quỳnh.
Chờ mong hạnh ngộ mòn mỏi bóng
Chếnh choáng men say ngưỡng mê cuồng
Kết tinh từng cánh tình ảo vọng
Nữa đêm quỳnh nở lịm trăng suông.
Thu về mang theo mùa lá rụng
Hoa quỳnh trắng xoá cả tình riêng
Rã cánh vu hồi cùng vô lượng
Tan biến bao giờ với vạn niên ???
LÊ VI
HƯƠNG THU
Quỳnh hoa mang một mảnh tình riêng
Trăng thu vằng vặc nỗi ưu phiền
Một đêm say mộng vùi với gió
Lặng lờ ôm ấp giấc triền miên
Sương khuya lạnh lắm lòng lữ khách
Lắng đọng đêm nay một chữ tình
Gió thu vương vất dường than trách
Ngắn ngủi tình nhau một sắc quỳnh
Hạnh ngộ một đêm để rồi thôi
Lặng lẽ u sầu chữ chia phôi
Một đêm lưu luyến tình tri ngộ
Mãi mãi thân quỳnh chịu đơn côi
Thu về trăng khóc với gió sương
Một bước chân đi lắm đoạn trường
Quỳnh hoa lạnh lẽo đời bạc phận
Ngăn cách thôi rồi những vấn vương.....
Thuỵ Du
<bài viết được chỉnh sửa lúc 19.01.2010 19:06:37 bởi Thuỵ Du >
Trích đoạn: Thuỵ Du
Trích đoạn: levisvc
TÌNH THU
Hè đi để lại trời vàng úa
Gánh nặng sau lưng những buộc ràng
Chiếc lá non xanh mềm như lụa
Chuyển mình rơi rụng đón mùa sang.
Sương khuya se lạnh còn đang lã...
Lắng đọng đâu đây giọt lệ tình
Nghe gió thu vương buồn chi lạ
Man mác hương thơm đượm sắc quỳnh.
Chờ mong hạnh ngộ mòn mỏi bóng
Chếnh choáng men say ngưỡng mê cuồng
Kết tinh từng cánh tình ảo vọng
Nữa đêm quỳnh nở lịm trăng suông.
Thu về mang theo mùa lá rụng
Hoa quỳnh trắng xoá cả tình riêng
Rã cánh vu hồi cùng vô lượng
Tan biến bao giờ với vạn niên ???
LÊ VI
HƯƠNG THU
Quỳnh hoa mang một mảnh tình riêng
Trăng thu vằng vặc nỗi ưu phiền
Một đêm say mộng vùi với gió
Lặng lờ ôm ấp giấc triền miên
Sương khuya lạnh lắm lòng lữ khách
Lắng đọng đêm nay một chữ tình
Gió thu vương vất dường than trách
Ngắn ngủi tình nhau một sắc quỳnh
Hạnh ngộ một đêm để rồi thôi
Lặng lẽ u sầu chữ chia phôi
Một đêm lưu luyến tình tri ngộ
Mãi mãi thân quỳnh chịu đơn côi
Thu về trăng khóc với gió sương
Một bước chân đi lắm đoạn trường
Quỳnh hoa lạnh lẽo đời bạc phận
Ngăn cách thôi rồi những vấn vương.....
Thuỵ Du
xoá
<bài viết được chỉnh sửa lúc 17.01.2010 20:11:57 bởi nghinhnguyen >
Thuỵ Du
GIÓ VÀ EM
Gió vẫn mãi dạt dào như sóng vỗ
Bến đời em cùng ru điệu tình ca
Mây hiền hòa mang thêm những thiết tha
Cùng sưởi ấm chan hòa vùng đất hứa
Một ngày mai và một ngày mai nữa
Nghĩa ân tình mong đừng nhạt tháng năm
Như vầng trăng dù ở tận xa xăm
Vẫn tỏa sáng trên tình anh, anh nhé!
Lời ru anh, em hát ru khe khẽ
Ngủ đi anh, một giấc ngủ thật nồng
Em hát ru trọn suốt cả đêm đông
Lời tình tứ điệu hoà cùng làn gió
Anh hỡi anh..ở một nơi nào đó
Có nghe chăng lời tha thiết của em ?
Có nghe chăng lẫn trong tiếng ru êm
Ngàn sóng vỗ....biển đời đang lắng nhịp....
Thụy Du ÂM HƯỞNG MÙA XUÂN
Nghe sóng vỗ giữa bến bờ hứa hẹn Nghe đất trời thêu dệt những ước mơ Ta trong nhau giao điểm của đôi bờ Theo chân gió mù khơi cùng nỗi nhớ. Mây buông rũ cho trăng sao nở rộ Đem nhiệm mầu về sưởi ấm tình ta Tháng ngày trôi bằng cung bậc thơ ca Toả hương thơm từ linh hồn của gió. Lời em ru hay biển tràn sóng vỗ Treo tình anh lơ lững giữa thiên hà Rớt xuống đời tan vỡ bởi ngàn hoa Đủ hôn mê trong mùa đông lạnh giá. Cho tất cả đâu đây đều vô nghĩa Chỉ vì em là nhựa sống mầm xanh Trao tặng anh âm hưởng của mùa xuân Bằng hơi thở êm ru từ sóng biển. LÊ VI
<bài viết được chỉnh sửa lúc 26.01.2010 03:23:38 bởi levisvc >
TẠ TỪ Từ ngày ta tạ từ nhau Trong em là nỗi xót đau nghẹn lời Lá lay mệnh số của trời Cho chi gặp gỡ để rồi chia xa Thì thôi là những phong ba Số phần định sẵn xót xa cũng đành Tạ nhau tình ấy đã dành Cho nhau dẫu quá mong manh hỡi người! Em gom những cánh hoa rơi Góp thành mảnh vỡ một đời Quỳnh Hương Để lòng hoà khúc vấn vương Trao anh một thưở yêu thương chúng mình Trần ai vương sợi tơ tình Lênh đênh trôi mãi thành nghìn chữ đau… QUỲNH HƯƠNG
GIỌT MƯA NGÂU
Từ ngày hứng giọt mưa ngâu
Trong em còn đó sắc thu phai vàng
Nhìn bao chiếc lá héo tàn
Ân tình chắc hẳn ôm choàng nỗi đau .
Để rồi ta tạ từ nhau
Để rồi tình nhỡ buông câu lỡ làng
Có bao nhiêu sắc thu vàng
Bấy nhiêu hoa mộng buộc ràng lại ta .
Dẫu đi qua những phong ba
Quỳnh Hương thì vẫn mãi là Quỳnh Hương
Vẫn còn thả nổi yêu thương
Vẫn còn say đắm vấn vương tơ lòng
Nâng niu từng cánh hoa hồng
Tình duyên bắt kịp theo dòng thời gian.
LÊ VI
<bài viết được chỉnh sửa lúc 25.02.2010 20:17:58 bởi levisvc >
Trích đoạn : levisvc
GIÓ VÀ EM
Gió vẫn mãi dạt dào như sóng vỗ
Bến đời em cùng ru điệu tình ca
Mây hiền hòa mang thêm những thiết tha
Cùng sưởi ấm chan hòa vùng đất hứa
Một ngày mai và một ngày mai nữa
Nghĩa ân tình mong đừng nhạt tháng năm
Như vầng trăng dù ở tận xa xăm
Vẫn tỏa sáng trên tình anh, anh nhé!
Lời ru anh, em hát ru khe khẽ
Ngủ đi anh, một giấc ngủ thật nồng
Em hát ru trọn suốt cả đêm đông
Lời tình tứ điệu hoà cùng làn gió
Anh hỡi anh..ở một nơi nào đó
Có nghe chăng lời tha thiết của em ?
Có nghe chăng lẫn trong tiếng ru êm
Ngàn sóng vỗ....biển đời đang lắng nhịp....
Thụy Du
ÂM HƯỞNG MÙA XUÂN
Nghe sóng vỗ giữa bến bờ hứa hẹn
Nghe đất trời thêu dệt những ước mơ
Ta trong nhau giao điểm của đôi bờ
Theo chân gió mù khơi cùng nỗi nhớ.
Mây buông rũ cho trăng sao nở rộ
Đem nhiệm mầu về sưởi ấm tình ta
Tháng ngày trôi bằng cung bậc thơ ca
Toả hương thơm từ linh hồn của gió.
Lời em ru hay biển tràn sóng vỗ
Treo tình anh lơ lững giữa thiên hà
Rớt xuống đời tan vỡ bởi ngàn hoa
Đủ hôn mê trong mùa đông lạnh giá.
Cho tất cả đâu đây đều vô nghĩa
Chỉ vì em là nhựa sống mầm xanh
Trao tặng anh âm hưởng của mùa xuân
Bằng hơi thở êm ru từ sóng biển.
LÊ VI
LỜI RU MÙA XUÂN
Nghe giữa Xuân có những lời hứa hẹn
Nghe đất trời cùng hoà dệt ước mơ
Mình đắm say với mộng mị nên thơ
Tình nồng cháy đến tận cùng nỗi nhớ
Trăng cũng sáng và ngàn sao nở rộ
Mây tự tình giăng mắc khắp lòng ta
Ngày tháng trôi trên những bản tình ca
Thương yêu đó xin họa cùng trăng gió
Anh là biển rì rào muôn sóng vỗ
Em là bờ vi vút khúc thiết tha
Đi cùng nhau con đường có ngàn hoa
Trong thế giới riêng mình thôi, anh nhé !
Vì tất cả quanh ta đều nhỏ bé
Chỉ niềm yêu là đẹp với trời xanh
Trao cho anh bao giấc mộng an lành
Bằng hơi thở dạt dào tình của biển....
Thuỵ Du
<bài viết được chỉnh sửa lúc 21.01.2010 04:50:43 bởi Thuỵ Du >
CẢM ƠN
Ở nơi đây có trời tình ái
Vì có người con gái tôi mơ
Cảm ơn bà Nguyệt ông Tơ
Cho tôi gặp gỡ nàng thơ chốn này.
LÊ VI
<bài viết được chỉnh sửa lúc 14.05.2010 14:48:42 bởi levisvc >
Trích đoạn: levisvc
CẢM ƠN
Ở nơi đây có trời tình ái
Vì có người con gái tôi mơ
Cảm ơn bà Nguyệt ông Tơ
Cho tôi gặp gỡ nàng thơ chốn này.
LÊ VI
CẢM ƠN
Ở nơi này có ước mơ
Có người tôi vẫn mong chờ từ xưa
Dãi dầu sớm nắng chiều mưa
Cùng nhau ta dệt nên chưa mộng vàng ?
Thuỵ Du
Thuỵ Du xin cảm ơn anh Lê Vi đã ghé thăm trang thơ của Thuỵ Du nhé !
Chúc anh luôn an vui....
Cám ơn nhiều....
Thuỵ Du
<bài viết được chỉnh sửa lúc 21.01.2010 04:48:47 bởi Thuỵ Du >
RU ANH
Ngủ đi anh, đêm mơ màng huyền thoại
Trăng nhẹ nhàng trôi bên những vần thơ
Quyện hơi sương tình ái tận xa mờ
Và êm ả ngọn gió lùa tình sử
Ngủ đi anh , em hát ru tình tự
Mây ngập ngừng lan qua nỗi đam mê
Đường dầu xa che khuất nẻo đi về
Em gửi gió cho anh niềm thương nhớ......
Từ bao giờ tình ta là hơi thở ?
Để ngọt ngào trên những tháng năm trôi
Vòng tay yêu lặng lẽ chẳng đơn côi
Đan cho khép hai cuộc đời yêu dấu
Ở phương ấy có một người hiểu thấu
Tấm lòng yêu ai trao tặng cho ai
Chẳng phôi phai mặc tháng rộng năm dài
Hoài ru mãi...một điệu tình muôn thuở.....
Thuỵ Du
NGHE LỜI TÌNH TỰ Có một đêm khởi sắc màu thần thoại
Kéo trăng lên neo đậu bến thiên thai
Ngã lung linh soi sáng cả đêm dài
Sương lãng đãng đưa tình qua bến mộng.
Lời em hát từ đất trời cao rộng
Vọng về tim lắng động tận chân mây
Cho anh nếm mùi vị của tháng ngày
Ru anh ngủ giữa thiên đường tình tự.
Đường ta đi, bước ngang bằng thiên sứ
Biến yêu thương thành ngọt lịm đắm say
Cùng ngất ngây thắt chặt đôi bàn tay
Gởi hơi thở theo em về với gió.
Lời em ru tràn qua bao cách trở
Ở nơi này anh thấu hiểu lòng em
Tình yêu như chớm nở nụ êm đềm
Lời nồng thắm của tình yêu bất diệt.
LÊ VI
_____________________________
<bài viết được chỉnh sửa lúc 14.05.2010 14:52:12 bởi levisvc >
KHÚC
TỰ TÌNH
Này một khúc tự tình em viết
Riêng cho anh, người của em yêu
Mình trãi qua hờ hững đã nhiếu
Giờ em nhận mối tình chân thật
Anh trao giữa cuộc đời được - mất
Bước vào yêu, ngần ngại bao nhiêu
Vì đắng cay năm tháng đã nhiều
Nên sợ lắm chữ " yêu " được tặng
Bởi thăng trầm luôn luôn trầm lắng
Trong kiếp người cay đắng như em
Bởi chữ " yêu " nghe quá êm đềm
Trong tiềm thức vụt lời nhắc nhở
Này đây... tấm lòng em đã mở
Nhận anh và cả trái tim anh
Cho em, dẫu tình quá mỏng manh
Nào ai biết ra sao mai nhỉ ?
Chuyện của mình có nhiều huyền bí
Nghe như từ thiên cổ xa xưa
Của dư âm ngày tháng vọng đưa
Một tình sử .... ngọt ngào kiếp trước ?
Thuỵ Du
CHỈ LÀ PHẬN SỐ
Anh đã hiểu những gì em viết
Nỗi niềm riêng dấu kín trong tâm
Mà vượt qua khắc khoải âm thầm
Cùng đối mặt bao điều dằn vặt.
Phận số ta mang màu xanh ngắt
Bước đi trong hư thực ngại ngần
Vì lòng người là sự mỏng manh
Nên tin yêu để còn hy vọng.
Gom thời gian đem về gối mộng
Sau nốt trầm là những thăng hoa
Sau đắng cay là những ngọt ngào
Sau chữ “yêu” là lời đượm mật.
Tình duyên nào mà không góp nhặt ?
Những tin yêu ngập ngụa trong tim
Những khát khao suốt kiếp đi tìm
Cho tương lai những gì đẹp nhất.
Chuyện chúng mình dẫu được hay mất
Cũng xin làm cổ tích trong nhau
Từ kiếp nào cho đến mai sau
In dấu lại một thiên tình sử…
LÊ VI
<bài viết được chỉnh sửa lúc 14.05.2010 14:56:00 bởi levisvc >
EM VAY Vay anh một nửa cuộc đời
Để đêm nghe nhớ vùng trời yêu thương
Vay anh một thưở vấn vương
Để đêm nghe nặng sông tương một thời
Cho em vay một nụ cười
Để em mơ mộng với người em yêu
Cho em vay chút cô liêu
Để em biết khóc những chiều nhớ ai
Em vay một khoảng ngày dài
Để em được trốn lạc loài trần gian
Em vay một chút ngỡ ngàng
Để em mơ tới thiên đàng cùng anh
Vay thêm cả tuổi xuân xanh
Mà anh đã hứa để dành cho em
Vay thêm cả những thâu đêm
Mà anh thức trọn .... êm đềm tương tư....
Thụy Du
CHO EM VAY
Đường đời là chuỗi vô ưu
Trả vay,vay trả có từ lâu nay
Giờ chừ em hỏi mượn vay
Càng thêm vương vấn sợi dây tơ hồng.
Nghe hồn mang nặng tình thương
Nghe đêm thấm đẫm phong sương giăng tình
Cho em vay bóng vẽ hình
Nâng niu giấc mộng trở mình chiều đông.
Cho em vay cả cơn giông
Để anh còn ngóng còn trông nắng vàng
Cho em vay những buộc ràng
Cùng anh đưa đón vô vàn ngày xuân.
Cho em vay lấy tình anh
Để mà biết có thiên đàng từ đâu
Cho em làm cả cô dâu
Đong đầy kiếp sống bên nhau trọn đời.
LÊ VI
<bài viết được chỉnh sửa lúc 14.05.2010 14:59:38 bởi levisvc >
LỜI ANH RU
Anh ru em ngủ Môi ngọt thơm nồng Mặc trời lạnh giá Vũng buồn đêm đông Em tựa vai anh Ngọt ngào tình mộng Giọt yêu thầm kín Nồng nàn mênh mông Anh ru em ngủ Lời thơ êm đềm Tay quàng thương nhớ Lặng thầm thâu đêm Một thưở yêu đương Một thời nặng nợ Một đời trăn trở Theo dấu tình yêu...
Thuỵ Du
ĐÊM ĐÔNG
Đêm đông nức nở
Vọng từ không trung
Cho bao cách trở
Tràn trề mê cung.
Anh ru em ngủ
Cuộc tình tri giao
Ta như sương rũ
Hong mềm khát khao.
Đêm khuya trăn trở
Chôn vùi hư không
Tình yêu muôn thưở
Đơm đầy nhớ mong.
Vòng tay anh mở
Ru hời trong mơ
Tình em rạng rỡ
Khép hờ trang thơ.
LÊ VI
<bài viết được chỉnh sửa lúc 14.05.2010 15:12:15 bởi levisvc >
CHO EM
Cho em một chút nắng vàng
Thêm vài ngọn gió thu sang ươm lòng
Cho em một đoá hoa hồng
Để em sưởi ấm đêm đông lạnh lùng
Cho em một chữ thuỷ chung
Để em giữ trọn tình cùng người yêu
Cho em nhung nhớ thật nhiều
Để em quên hết cô liêu tháng ngày
Cho em cả nỗi đắm say
Để em biết những ngất ngây ân tình
Cho em chuyện của đôi mình
Keo sơn gắn bó đẹp xinh mặn mà
Cho em xin ánh trăng tà
Long lanh soi bóng ngọc ngà tình nhân
Cho em ngày tháng ân cần
Để em có mãi duyên phần hai ta....
Thuỵ Du
THU VÀNG CHO EM Em xin giọt nắng gần xa Qua miền đất hứa còn pha thu vàng Long lanh hoa thắm địa đàng Đem về sưởi ấm ngập tràn đêm đông. Em xin có một tấm lòng Thuỷ chung trọn vẹn theo vòng yêu đương Xin luôn nỗi nhớ niềm thương Ngây ngô góp nhặt trắng trong giữa đời. Em còn xin cả biển khơi Đẩy đưa mộng mị buông trôi tháng ngày Mặn mà thấm đẫm men say Đẹp đôi cầm sắt thêm ngây ngất tình. Rồi xin tắm ánh trăng lành Ngọc ngà soi sáng bóng hình trong nhau Cho bao ngang trái qua mau Nhân duyên hạnh ngộ bắt đầu từ đây. LÊ VI
<bài viết được chỉnh sửa lúc 14.05.2010 15:23:08 bởi levisvc >
TÌNH ĐỔI NGÔI
Hồng nở nụ ngầm trao thầm kín
Đá xanh rêu nhuộm chín chiều hè
Trời mây gối mộng trôi về
Cho anh nhung nhớ cảm đề vần thơ.
Nhìn kia em trời tơ buông rủ
Xe duyên ta vừa đủ trăm năm
Dẫu giờ người có xa xăm
Cũng cùng chung hưởng trăng rằm đầu non.
"Yêu như thế vẫn còn chưa đủ"
Viết bao nhiêu ý tứ mới vừa?
Em ơi!trời hửng sáng chưa?
Mà hương ngào ngạt đung đưa ý tình.
Xin cúi xuống nghiêng mình cảm tạ
Niềm tin yêu giờ đã trưởng thành
Luyến lưu những bóng với hình
Mời em nghe khúc nhạc tình tri giao.
levisvc
LỜI TẠ
TÌNH NGƯỜI
Cảm ơn người đã trao mơ
Chút duyên thầm kín tình thơ mặn mà
Ý từ đủ nghĩa thiết tha
Để người phương ấy hiểu ra tấc lòng
............
Ngại ngùng gửi một cành hồng
Cho ai xa thẳm đang mong đang chờ
Thu vàng một thưở nên thơ
Lại mùa thu ấy...tình mơ nên tình
............
Trăng vàng tỏa ánh lung linh
Dạo mời sáng nghĩa nhân sinh đậm đà
Vần thơ đẹp ý thiết tha
Trao nhau một khúc tình ca chặt lòng
............
Bỏ công ngày nhớ đêm mong
Ra ngơ vào ngẩn ngóng trông nhạn hồng
Thu xưa mất mối tình nồng
Thu này mong vẹn chữ đồng bên nhau
............
Quỳnh Hương
<bài viết được chỉnh sửa lúc 28.01.2010 06:16:01 bởi levisvc >
LẮNG MỘT NIỀM ĐAU
Thôi thế từ nay lỡ làng rồi Tình sầu như những áng mây trôi Về phương vô định chân trời ấy Lòng cũ xa xôi một mảnh đời Thôi thế từ nay ta mất nhau Phù du tình đã tím nhạt màu Trăng vờn mái tóc nghe trăng bạc Ước hẹn xin đừng giữ trước sau Vần thơ ấy từ nay khép lại Trả cho anh một thoáng vu vơ Bởi tương lai tình ái xa mờ Chẳng còn anh và em ....mãi mãi..
Thuỵ Du
KHI ĐÃ PHAI TÀN
Có thể khi người gánh nỗi sầu
Nghe ngàn hoa rã cánh đêm thâu
Chân mây biền biệt màu tím nhạt
Tình hoá thân làm kiếp phù du.
Tan biến theo cùng với phong ba
Lòng vương dưới gót kỷ băng hà
Trăng tàn xế bóng nên trăng bạc
Ước hẹn-thôi rồi đã bay xa.
Khép lại câu thề giữa trang thơ
Tình non mờ mịt tự bao giờ
Nên người rẽ lối đường ly biệt
Cho cây tình ái mãi xác xơ.
LÊ VI
<bài viết được chỉnh sửa lúc 14.05.2010 15:28:59 bởi levisvc >
Thống kê hiện tại
Hiện đang có 0 thành viên và 2 bạn đọc.
Kiểu: