TÌNH THU
TÌNH THU
Hè đi để lại trời vàng úa
Gánh nặng sau lưng những buộc ràng
Chiếc lá non xanh mềm như lụa
Chuyển mình rơi rụng đón mùa sang.
Sương khuya se lạnh còn đang lã...
Lắng đọng đâu đây giọt lệ tình
Nghe gió thu vương buồn chi lạ
Man mác hương thơm đượm sắc quỳnh.
Chờ mong hạnh ngộ mòn mỏi bóng
Chếnh choáng men say ngưỡng mê cuồng
Kết tinh từng cánh tình ảo vọng
Nữa đêm quỳnh nở lịm trăng suông.
Thu về mang theo mùa lá rụng
Hoa quỳnh trắng xoá cả tình riêng
Rã cánh vu hồi cùng vô lượng
Tan biến bao giờ với vạn niên ???
LÊ VI
r Đã đưa vào Trang Thơ
1O3 NHÂN VẬT NỔI TIẾNG THẾ GIỚI
<bài viết được chỉnh sửa lúc 03.02.2010 14:08:27 bởi levisvc >
Thống kê hiện tại
Hiện đang có 0 thành viên và 1 bạn đọc.
Kiểu: