Trong sâu thẳm, trái tim em bắt đầu thổn thức tiếng yêu đương
venus4t.vns_hnu 20.01.2010 01:57:45 (permalink)
Người đồng hành cuộc chơi ơi!
Ngày xưa, mẹ bảo em là tình yêu thiêng liêng lắm, chỉ có tình yêu đích thực mới có thể làm cho mình hạnh phúc và vượt qua mọi khó khăn vất vả. Mẹ dạy em những bài học đầu tiên về tình yêu cuộc sống, tình yêu con người với những câu chuyện cổ tích của Việt Nam và của cả Andersen
. Và từng đêm, em mơ về những giấc mơ "công chúa và hoàng tử"  ngọt ngào và thánh thiện đó. Tuổi thơ em lớn lên trong vòng tay chở che của mẹ với niềm vui bất tận và cảm thấy mình thật hạnh phúc đến nhường nào.
Rồi khi đến trường, em lại được những người thầy, người cô chắp cánh ước mơ, hoài bão tươi đẹp về tương lai. Các thầy cô đã cho em những giấc mơ về sự thành đạt, về công danh và sự nghiệp và cả niềm tin mãnh liệt vào tình yêu cuộc sống... Em đã lớn lên với những tâm sự của mẹ, của thầy cô, của bà con hàng xóm để biết cảm thông nhiều hơn với mọi cảnh đời éo le và thầm nhủ mình thật may mắn và hạnh phúc biết nhường nào.
Cũng từ mẹ, từ thầy cô đã dạy mà em tin yêu vào cuộc sống, vào tình người, tình yêu thương đồng loại và ....cả những ao ước về tình yêu đôi lứa đẹp như giấc mơ "công chúa - hoàng tử" trong những câu chuyện cổ tích thủa xưa.

Người đồng hành cuộc chơi ơi!
Em lớn lên và bắt đầu có những rung động đầu đời của tuổi ô mai. Ánh mắt của các chàng trai cùng trường với những lời bay bướm của họ đã làm trái tim bình an của em thức giấc. Em bắt đầu biết ngượng ngập, biết thẹn thùng khi các bạn trai chêu chọc. Tuổi học trò với những e ấp ngượng ngùng cũng qua đi với những cảm nhận đầu tiên về tình cảm nam nữ.

Người đồng hành biết không? Hành trang em bước vào giảng đường với cả ước mơ thủa nhỏ mẹ đã dệt cho. Để rồi em gặp anh. Thế giới quanh em chỉ còn một màu hồng của tình yêu nhưng em cố kìm lòng mình lại. Em đã cố ghìm lòng lại để ý chí cất tiếng trước con tim loạn nhịp. Em chỉ dám ngắm anh từ xa và mơ về một tình yêu của "chàng hoàng tử và nàng công chúa lọ lem". Từng ngày dần qua, từng đêm trôi xa, em chỉ mơ về anh với những giấc mơ do em tự dệt nên. Khi vắng anh, em luôn tự hỏi anh đang làm gì nhỉ? Anh có bao giờ....nghĩ về em không? Em trong con mắt và suy nghĩ của anh như thế nào nhỉ? Một cô bé hay cười hay nói, lém lỉnh? Chắc vậy rồi! Em đã luôn cố gắng tỏ ra như thế trước anh mà. Nhưng đó chỉ là rung động đầu đời khao khát tiếng yêu. Em đã tự ngăn nó lại. Em đang sống và đang phấn đấu về tương lai - một tương lai tốt đẹp mà thầy cô em đã gieo mầm từ thủa nhỏ.

Người đồng hành có biết rằng, ngày mà anh đến làm quen và bắt đầu "một cuộc tấn công chinh phục kẻ cứng đầu!" - như anh đã nói với em. Em thấy buồn cười và đã thách thức anh: "Đố đấy!". Có phải vì vậy mà em đã tự "xây lô cốt" quanh mình để đánh đố thách thức của anh không, em không biết nữa. Nhưng con tim em đã loạn nhịp nhiều lần khi anh đến và tâm sự nhưng mỗi lần như vậy thì ý chí em lại lên tiếng.... Rồi em bắt đầu "tìm hiểu" lại anh như anh đã có lần nói "anh đang tìm hiểu điểm yếu của em để đánh đòn quyết định". Em đã âm thầm tìm hiểu anh...về sở thích, về gia đình và cả về những "mối tình" của anh nữa ... Em âm thầm... âm thầm tạo ra khoảng cách an toàn... Cứ như vậy, anh và em bắt đầu một cuộc chơi mà hai chúng ta đã tự đặt ra. Người đồng hành đáng ghét lắm có biết không?

Giờ đây em tự hỏi mình đã đủ tự tin để làm "bx" của anh chưa!? Trong sâu thẳm, em đang đầy mâu thuẫn với những nghĩ suy về "trò chơi" này của chúng ta. Em có chút sợ hãi vì có thể đây chỉ là "trò chơi" mà không có kết thúc..., một kết thúc đẹp như giấc mơ em từng mơ. Em bắt đầu cảm thấy lo lắng về tương lai.... em đang theo đuổi - một cuộc sống hạnh phúc với tình yêu đích thực.

Người đồng hành đang nghĩ gì nhỉ? Có nghĩ về tương lai và cuộc sống như em không nhỉ? Người ta nói là "trong tình yêu thì không có chỗ cho sự vụ lợi". Em tin vậy! Người ta còn nói là "yêu thì không hối hận" .... nhiều nhiều lắm những tuyên bố về tình yêu! Em đều tin cả, người đồng hành ạ! Nhưng để có tình yêu đích thực và hạnh phúc lâu bền thì cần nhiều thời gian, không thể nóng vội một sớm một chiều được, người đồng hành có nghĩ vậy không? Có lẽ, em sẽ phải "xin viện trợ" thôi! Vì em biết anh có một ban cố vấn trong đó có cả đứa bạn thân của em nữa! Con bé này là điệp viên 2 mang đấy, người đồng hành biết không nhỉ!? Em hi vọng người "viện trợ" sẽ cho em lời khuyên để em có một cuộc chơi trọn vẹn với kết thúc có hậu như câu chuyện cổ tích ngày xưa. Em chỉ sợ một điều, người chơi sẽ mệt mỏi và không đủ kiên tâm cũng như niềm tin chiến thắng thôi, người đồng hành ạ!
#1
    Chuyển nhanh đến:

    Thống kê hiện tại

    Hiện đang có 0 thành viên và 1 bạn đọc.
    Kiểu:
    2000-2024 ASPPlayground.NET Forum Version 3.9