NHỮNG CON SÔNG QUÊ HƯƠNG
SÓNG BẠCH ĐẰNG Đêm qua tôi mơ con sóng Bạch Đằng
Xô ra Biển Đông,nhấn chìm tàu giặc!
Đầu có thể rơi!Đảo không thể mất!!
Ôi!Những anh hùng,đã vị quốc vong thân!!
Xa khuất chân trời là Trăng Khuyết,Phú Lâm(1)
Chim Yến,An Vinh giờ đã không còn nữa!(2)
Hoàng Sa đã mất trong cơn bão lửa!
Những manh chiếu buồn,bó xác gửi về đâu??(3)
Xuôi về phía Nam,vẫn chưa hết nỗi đau!
“Vành Khăn tang”,cắt Trường Sa thành hai phía!(4)
Máu thắm Biển Đông nào phải đâu vô nghĩa?
Đến phút cuối cùng
Vẫn ôm chặt cờ Tổ Quốc trong tay!!(5)
Gió bão mịt mù,góc biển chân mây!
Anh đứng đó hát bài ca giữ nước!
Đinh,Lê,Lý,Trần chưa bao giờ khuất phục!
Thế lực bạo tàn của bọn giặc ngoại xâm!!
Tám mươi triệu dân cùng thét tiếng hờn căm:
“Ta thà chết,không nhường ai tấc đất!!”
Biển của ta,sao ngư thuyền bị bắt?
Phải bỏ tiền chuộc thân,còn đạo lý hay chăng???
Giấc mơ một ngày thăm ải Nam Quan!
Viết lại câu chuyện Chi Lăng,Chúc Động!
Cọc nhọn Bạch Đằng làm Biển Đông dậy sóng!
Trang sử vàng,truyền giữ đến thiên thu!!!
Tiền Giang 1+2:Tên các hòn đảo thuộc quần đảo Hoàng Sa!
3.Tục lệ mai táng tử sĩ của Hải đội Hoàng Sa thời Nguyễn
4.Tên một đảo thuộc Trường sa
5.Thiếu úy Trần văn Phương hy sinh trên đảo Gạc Ma
[image]http://diendan.vnthuquan.net/upfiles/80881/FCC59DB12570410390DD3A8F2273A22A.jpg[/image]
<bài viết được chỉnh sửa lúc 26.07.2010 10:12:05 bởi Tiền Giang >
CHÚT LÒNG GỬI MIỀN TRUNG Ai có nghe,tiếng hồn thiên sông núi!
Rên từng hồi, đau đứt ruột Miền Trung!
Giữa làn mưa,con nước đỏ mịt mùng
Nghe đâu đó,tiếng mẹ già nức nở!
Một đứa con,cuốn theo làn nước đỏ
Đôi bàn tay tuyệt vọng vẫy như chào
Thảm hoạ này,ai chứng kiến không đau!
Nghe chua xót,mặn môi dòng lệ chảy
Bắc –Nam an vui,miền Trung còn lại!
Khúc ruột năm nào cũng gồng gánh thiên tai!
Mỗi năm lũ về,thống thiết tiếng bi ai!
Con mất cha,vợ mất chồng chua xót!
Thảm hoạ này,không chỉ là nước mắt!
Đau xót vạn lần,biển nước phủ đồng xanh
Những ngôi nhà trơ nóc mong manh
Những bàn tay, vẫy lên như tha thiết
Cô lập giữa trời và mênh mông biển nứơc!
Một con đò,chở cả đại gia đình!
Tổ tiên ngàn năm Thăng Long có anh linh!
Hãy chia sớt chút tình,cho Miền Trung nghèo khó!!
Nắng cháy ngày thường làm nên bao cái khổ!
Mưa lũ bất thường,hai mươi ngàn hộ phải điêu linh!
Không còn tiếng cười dọc hai bờ sông Gianh
Chỉ tiếng than,của đói nghèo và nước mắt
Đang dò tìm những con người mất tích!
Sự trở về,chắc quá đỗi mong manh!
Xin cuối đầu,đau xót ,với một tấm lòng thành!
Gửi chút lòng ,về Miền Trung đang thống khổ!!!
Hoàng Lan
<bài viết được chỉnh sửa lúc 30.10.2010 21:02:06 bởi peli >
GIẤC MƠ CHÂU Á!
Trái bóng lăn,khiến anh quên giờ giấc!
Hồn chập chờn,lẫn lộn giữa ngày đêm!
Ngồi vào bàn ăn,hai mắt vẫn lim dim!
Anh cứ ngỡ trời chỉ vừa sẩm tối!!
Mất một trận cầu là một lần tiếc nuối!
Bốn năm đợi chờ :bóng đá đỉnh cao!
Nửa chặng đường,thời gian sao quá mau!
Ngủ ít,thức nhiều,vui buồn lẫn lộn!
Yếu thắng mạnh,những trận cầu không tưởng!
Thụy Sĩ,Serbia,hào khí ngất trời! (1)
Họ vui mừng mà sao lệ cứ rơi?
Chắc mơ thấy cuộc soán ngôi ngoạn mục!!
Những đội bóng đặt nhiều kỳ vọng nhất
Vòng bảng ra quân,hết sức nhạt nhòa!
Pháp,Đức,Ý,Anh,kể cả Tây ban Nha!
Thi đấu vô hồn,tựa người mơ ngủ!! (2)
Trên sân cỏ,những chiến binh già cỗi
Cố đi tìm chút ánh hào quang xưa!
Nhưng cuộc đời,đã nắng phải có mưa!
Vinh quang nên chia đều cho tất cả!!
Chịu mất ngủ vì giấc mơ Châu Á!
Dù Triều Tiên,Nhật Bản hay Tân Tây Lan!
Rồi một ngày được thấy cả Việt Nam!
Góp giông bão trên đấu trường quốc tế!!!
Tiền Giang 1.Thụy sĩ thắng Tây Ban Nha,Serbia thắng Đức
2.Pháp,Ý,Anh toàn thua và hòa với các đội chiếu dưới
<bài viết được chỉnh sửa lúc 28.10.2010 18:21:13 bởi Tiền Giang >
NGÔI SAO VIỆT NAM *Tặng Gs Ngô Bảo Châu,nhà toán học xuất sắc thế giới!
Hôm qua,Tại Hyderabad,tập họp một trời sao!
Trong đó,ngôi sao Việt nam vô cùng sáng chói!
Một Master đại số hàng đầu thế giới!
Ôi!Tự hào ba tiếng:Ngô Bảo Châu!!
Là quốc gia châu Á thứ hai nhận giải thưởng Fields!
Một tên gọi khác của Nobel trong toán học!
Giữa ngày vui,bao nhiêu người đã khóc!
Có cả thầy cô,lẫn bố mẹ thân yêu!!
Sinh ra trong chiến tranh,gian khổ biết bao nhiêu!
Anh đã đi lên bằng niềm đam mê toán học!
Bao ngày suy tư,bao đêm trằn trọc!
Ai bảo thiên tài,thường không có mồ hôi??
Kể từ nay,ba tiếng Ngô Bảo Châu!
Đã gắn chặt với các từ: “Bổ đề cơ bản”!
Những gai góc của “Vấn đề ứng dụng lý thuyết nhóm”
Điểm mấu chốt trong chương trình phát triển toán Langlands!!
“Xin tặng vinh quang này cho tuổi trẻ Việt Nam”!(1)
Lời nói đẹp,như hoa hồng chớm nở!
Nhận huy chương từ tay Patil,tổng thống Ấn Độ!
Nhưng đôi mắt lại hướng về người bạn Laumon!!(2)
Dưới kia là bạn và thầy trong Viện Hàn Lâm!
Đang vỗ tay cổ vũ cho người “Anh hùng chân đất”
Thành công của anh,chẳng khác giòng nước mát!
Ươm triệu mầm xanh cho tuổi trẻ Việt Nam!!!
Tiền Giang 1.Lời phát biểu của Gs Ngô Bảo Châu khi nhận giải.
2.Gérard Laumon:người cùng Gs NBC chứng minh một phần
Bổ Đề Cơ Bản.Cả hai cùng nhận giải thương Clay của Mỹ(2004)
Sau Laumon trở thành viện sĩ Viện hàn Lâm và NBC tự nghiên
Cứu một mình.
[image]http://diendan.vnthuquan.net/upfiles/80881/D9E71C4A766C447DA16880F7CFB42942.jpg[/image]
<bài viết được chỉnh sửa lúc 21.08.2010 08:17:35 bởi Tiền Giang >
Trích đoạn: Tiền Giang
NGÔI SAO VIỆT NAM
*Tặng Gs Ngô Bảo Châu,nhà toán học xuất sắc thế giới!
Hôm qua,Tại Hyderabad,tập họp một trời sao!
Trong đó,ngôi sao Việt nam vô cùng sáng chói!
Một Master đại số hàng đầu thế giới!
Ôi!Tự hào ba tiếng:Ngô Bảo Châu!!
Là quốc gia châu Á thứ hai nhận giải thưởng Fields!
Một tên gọi khác của Nobel trong toán học!
Giữa ngày vui,bao nhiêu người đã khóc!
Có cả thầy cô,lẫn bố mẹ thân yêu!!
Sinh ra trong chiến tranh,gian khổ biết bao nhiêu!
Anh đã đi lên bằng niềm đam mê toán học!
Bao ngày suy tư,bao đêm trằn trọc!
Ai bảo thiên tài,thường không có mồ hôi??
Kể từ nay,ba tiếng Ngô Bảo Châu!
Đã gắn chặt với các từ: “Bổ đề cơ bản”!
Những gai góc của “Vấn đề ứng dụng lý thuyết nhóm”
Điểm mấu chốt trong chương trình phát triển toán Langlands!!
“Xin tặng vinh quang này cho tuổi trẻ Việt Nam”!(1)
Lời nói đẹp,như hoa hồng chớm nở!
Nhận huy chương từ tay Patil,tổng thống Ấn Độ!
Nhưng đôi mắt lại hướng về người bạn Laumon!!(2)
Dưới kia là bạn và thầy trong Viện Hàn Lâm!
Đang vỗ tay cổ vũ cho người “Anh hùng chân đất”
Thành công của anh,chẳng khác giòng nước mát!
Ươm triệu mầm xanh cho tuổi trẻ Việt Nam!!!
Tiền Giang
1.Lời phát biểu của Gs Ngô Bảo Châu khi nhận giải.
2.Gérard Laumon:người cùng Gs NBC chứng minh một phần
Bổ Đề Cơ Bản.Cả hai cùng nhận giải thương Clay của Mỹ(2004)
Sau Laumon trở thành viện sĩ Viện hàn Lâm và NBC tự nghiên
Cứu một mình.
[image]http://diendan.vnthuquan.net/upfiles/80881/D9E71C4A766C447DA16880F7CFB42942.jpg[/image]
chào Tiền Giang, cho nb góp ý...chúc mừng Gs Ngô Bảo Châu...niềm tự hào của Việt Nam...
<bài viết được chỉnh sửa lúc 21.08.2010 09:17:58 bởi nhabe >
XIẾC ĐU GIÂY TRÊN SÔNG POKO
Xem biểu diễn đu giây trên sông Poko
Bao nhiêu người,đã không cầm nước mắt!
Nước sông đỏ ngầu,đôi bờ chảy xiết!
Em bé đến trường,ôm cặp sách đu giây!! (1)
Hơn một lần,chứng kiến cảnh không may!
Cáp bị đứt,người rơi tòm xuống nước!
Đã từng đi xem rất nhiều cảnh xiếc
Có cảnh nào,ghê rợn như Poko??
Trường thì gần nhưng giờ lại hóa xa!
Chiếc cầu treo đã hiến mình cho lũ dữ!
Sông Poko không bên bồi bên lở!
Nhưng tình làng,nghĩa xóm phải phân ly!!
Mẹ đứng nhìn,lệ ướt đẫm bờ mi!
Cha liều thân,cứu con trong nước lũ!
Đi học đu giây,bé vô cùng khiếp sợ!
Không được đến trường,bé biết phải làm sao??
Dân đôi bờ,cứ cam chịu đớn đau!
Sông Poko vẫn đỏ ngầu hung dữ!
Trước cổng trường,hoa Pơlang vẫn nở!(2)
Không có cầu,bé tiếp tục đu giây!!!
Tiền Giang 1.Sông Poko thuộc tỉnh Kontum,trước đây có cầu treo bắc qua
Nhưng bị nước lũ cuốn trôi.Dân hai bên bờ không qua lại được
Nên tự thiết kế giây cáp và dùng ròng rọc để đu người băng qua
Sông.Các em bé đến trường cũng bằng cách đó.Nhiều tai nạn đã
Xảy ra.
2.Loài hoa đặc trưng của Tây nguyên
Đính kèm (1)
<bài viết được chỉnh sửa lúc 28.10.2010 18:16:45 bởi Tiền Giang >
NGƯỜI PHỤ NỮ BẤT HẠNH *Tặng chị Mỹ Hương,phật tử chùa Liên Hoa-Cái bè Tiền Giang
Có những phụ nữ,không bao giờ làm mẹ!
Dù trong lòng đầy ắp những khát khao!
Trong con tim sâu thẳm một niềm đau
Trời đày đọa,một kiếp đành cô lẻ
Có ai hiểu nổi khát khao nhỏ bé!
Một tình thâm rất đổi bình thương!
Một hình hài bé nhỏ để yêu thương!
Sao Thượng Đế đành nhẫn tâm như thế??
Đêm ôm gối cố quên ngăn dòng lệ
Trong mơ màng,thấy mình hát ru con!
Mơ đôi tay nâng đôi gót chân son
Ôi! đôi mắt ngây thơ, đôi bàn tay bé bỏng !!
Tay muốn ôm con.tấm lòng mở rộng!
Tỉnh giấc rồi,mới biết mình đang mơ!
Tức tưởi,nghẹn ngào,thêm lạc lõng,bơ vơ!
Chị là người phụ nữ,không bao giờ làm mẹ!!
Nhân quả nào,mà trời làm ra thế??
Cuộc sống chỉ còn lại một nữa mà thôi!!
Đêm từng đêm dòng lệ mặn bờ môi
Ôi! thương lắm,một mãnh đời bất hạnh!!!
HOÀNG LAN
<bài viết được chỉnh sửa lúc 30.10.2010 21:12:41 bởi peli >
VỌNG PHU Tháng này trời chẳng bão!
Sao thuyền đi không về?
Vì chuyện đời cơm áo
Anh bỏ đàn con thơ!!
Nước mắt giờ đã cạn!
Theo nỗi đau trông chồng!
Nhìn con lòng ngào nghẹn!
Phương trời,anh thấu không??
Tin dữ vừa nhận được
“Tàu lạ” giết anh rồi!!
Chúng đâm không báo trước!
Thuyền anh gãy làm đôi!! (1)
Biển nuôi ta khôn lớn!
Giờ biển là nấm mồ!
Dang đôi tay "bè bạn"
Tiễn anh về hư vô!!
Ra đi anh không dặn
Con lớn sẽ làm gì??
“-Cứ tiếp tục bám biển
Rồi chịu cảnh phân ly”!!!
Tiền Giang 1.Nhiều thuyền cá của ngư dân Quảng Ngãi bị “Tàu lạ” đâm chìm
hoặc bắt lấy hết tài sản và đòi tiền chuộc người!
<bài viết được chỉnh sửa lúc 28.10.2010 13:50:05 bởi Tiền Giang >
TÌNH YÊU TRONG CỔ TÍCH Trong giây phút,hai con tim hoà một!
Tay trong tay,mà cứ ngỡ là mơ!
Giờ em biết,tình không chỉ trong thơ!
Mà trong tim ,tình yêu luôn nồng thắm!!!
Môi hôn anh, đã làm em say đắm!
Từ bây giờ, không nhờ gió chuyển nhau!!!
Nước sông Tiền,hôm nay,sóng lao xao!
Chắc con nước nói dùm em lời hạnh phúc!!!
Gió và mây ,nhìn em cười chúc tụng!
Vì đã bao lần chúng chuyển nổi nhớ thương!
Nụ hôn nồng,trằn trọc những đêm trường!
Đến bên anh,vì mình xa xôi cách trở!
Ngày tương phùng,lòng em còn bỡ ngỡ!
Gương mặt của người,từ nay “có chân dung!”
Đối diện lần đầu,sao quá đổi thân thương!
Đây có phải là “Tình yêu trong cổ tích”? Hoàng Lan
[image]http://diendan.vnthuquan.net/upfiles/88469/DD24FDF4059C4C799FFBED8027A87E22.jpg[/image]
<bài viết được chỉnh sửa lúc 23.09.2010 15:09:01 bởi peli >
CON SỐ MƯỜI LÝ THÚ Bây giờ là mười giờ,mười phút,ngày mười,tháng mười! Của năm hai ngàn lẻ mười chứa nhiều ý nghĩa! Thăng Long sáng nay,rợp trời cờ đỏ! Thủ đô tưng bừng,kỷ niệm một ngàn năm! Anh chọn năm con số mười để không thể nào quên! Ngày đó,tháng đó,ta yêu nhau như thế đó! Một trang sử lớn của tình yêu đang mở! Hy vọng nó cũng kéo dài,đủ con số ngàn năm!?! Tổ Quốc trường tồn,chúng ta có Thăng Long! Tình yêu trường tồn,ta sẽ hoàn thành những tâm nguyện lớn! Không phải vì yêu,anh đâm ra lẫn lộn! Giữa lịch sử giống nòi và lịch sử tình yêu!! Hoài bão thì một trời,ta làm được bao nhiêu? Với cuộc sống một kiếp người ngắn ngủi? Thượng Đế keo kiệt chỉ cho ta một vài cơ hội! Cháy bùng lên để tạo được sự thần kỳ!! Chẳng thế lực nào,cản nổi bước ta đi! Không chỉ một ngàn,một vạn năm cũng thế! Sự tồn tại không tính bằng con số! Còn đất,còn trời,còn Tổ Quốc Việt Nam!! Con số mười khiến anh suy nghĩ miên man! Nó tròn trịa quá!Dễ khiến con người mất cảnh giác! Lịch sử đan xen giữa nụ cười và nước mắt! Ôm bó hoa Hồng,nhưng súng không được rời tay!! Sáng nay bầu trời vần vũ những mây! Cao Nguyên tháng mười,đã bắt đầu se lạnh! Nhưng con tim anh vẫn được ủ một bầu máu nóng! Từ bàn tay mẹ hiền Tổ Quóc!Và EM!!! Tiền Giang
THIÊN UY Lửa đốt nước Nga,nước dìm Trung Quốc!(1)
Lũ bùn chôn làng mạc Pakistan!(2)
Khắp bốn phương trời là những tiếng kêu than!
Thảm họa thiên tai,làm loài người khốn khổ!!
Chính lòng tham,khiến đất trời phẩn nộ!
Tàn phá tài nguyên,hủy hoại môi trường!
Bao cánh rừng biến mất chẳng tiếc thương!
Những con sông chết,không có người mai táng!?
Nói chuyện với nhau,ngôn từ là súng đạn!
Hiroshima,một thảm kịch kinh hoàng!(3)
Những thân xác người bị đốt cháy thành than!
Thành phố san bằng dưới ngọn lửa hồng triệu độ!!
Ai cũng biết:Quả địa cầu bé nhỏ!
Không thể lớn thêm và rất dễ tổn thương!
Từng phút,từng giờ,bao tai họa đau thương
Giáng xuống chúng ta,những chủ nhân ích kỷ!!
Vụ tràn dầu phía Đông Nam nước Mỹ
Nỗi đau xé lòng của hàng triệu sanh linh!
Rồi có một ngày,ta mất hết màu xanh!
Trái đất thân yêu sẽ biến thành hoang mạc!!!
Tiền Giang 1.Nắng nóng đã gây hỏa hoạn khốc liệt tại Nga,Lũ lụt nhấn chìm
Các tỉnh phía nam TQ trong biển nước khiến hàng ngàn người chết.
2.15 triệu người Pakistan bị mất nhà cửa và chịu cảnh đói khát vì
Gió bão và lũ lụt.
3.Ngày 6.8 ghi nhớ ngày quả bom nguyên tử biệt danh “Chú nhóc”
Hủy diệt TP Hiroshima Nhật bản.
THÀNH PHỐ BẰNG LĂNG
Đã lâu không về thăm Phố Núi!
Pleiku giờ tím hoa Bằng Lăng!
Những con đường mới thênh thang quá!
Cao áp đèn giăng,hàng nối hàng!
Hoa nở hương tan mọi nẻo đường
Phố dài kết nối những chờ mong
Quang Trung,Hưng Đạo,xanh màu lá
Trần Phú,Hùng Vương ,thắm nghĩa tình
Em vẫn chờ anh nơi chốn xưa
Biển Hồ xanh ngát,trời đang mưa!
Hương thơm vẫn giữ cho người cũ
Thành phố bình yên,gió chuyển mùa!
Xin gửi cho đời chút ý thơ
Nỗi lòng của kẻ sống xa quê...
Pleiku ngày ấy, trong tâm tưởng
Hoa tím Bằng Lăng,ngập lối về...
Tiền Giang
Đính kèm (1)
TRÁI TIM NGƯỜI MẸ Hôm qua xem tivi,kênh Planet Animal!
Một câu chuyện đã làm rơi nước mắt!
“Giòng sông Cá sấu”,nước đục ngầu,chảy xiết!
Ngụ trên bờ,cặp sư tử châu Phi!!
Vì tìm mồi nên ba mẹ vừa đi!
Hai con nhỏ ra bờ sông đùa nghịch!
Nước mát,cỏ xanh vui chơi thỏa thích!
Bỗng bất ngờ,một ông cá sấu,hiện lên!!
Bụng to,đuôi dài đầy cọc nhọn màu đen!
Lưng rêu bám như hòn giả sơn biết nổi!
Miệng hả thật to,cặp mắt nhìn đen tối!
Chân không thể lùi,hai chú nhóc hồn kinh!!
Theo bản năng,hai chú hét thất thanh:
-Cứu con với!Mẹ ơi!Cứu con với!
Cách hơn trăm mét,mẹ ẩn mình chờ đợi!
Đàn linh dương mập béo sắp đi qua!!
Nhưng đột nhiên,tim sư tử mẹ xót xa!
Như linh cảm,một điều tồi tệ nhất!
Chẳng còn so đo những gì được mất!
Vội bỏ ra bờ sông,nhớn nhác tìm con!!
Tiếng kêu gào mỗi lúc một rõ hơn!
Mẹ đã biết,con gặp nhiều nguy hiểm!
Đi dọc bờ sông,cuống cuồng tìm kiếm!
Cỏ che tầm nhìn,vẫn chưa thấy con đâu!!
Lao xuống giòng sông,sư tử mẹ cố bơi!
Không cần biết dưới sông đầy sấu dữ!
Tình mẫu tử như núi cao vời vợi!
Nhìn cảnh này,mà đau nhói cả tim!!
Xin tạ ơn trời!Sư tử mẹ bình yên!
Vừa kịp lúc cứu con khỏi miệng sấu!
Cắn cổ tha con,thay cho lời xin lỗi:
-Mẹ đã làm các con sợ,phải không??
Câu chuyện muôn đời,như nước của giòng sông!
Vinh danh mãi trái tim hồng của mẹ!
Con người nhân hậu, loài thú kia,cũng thế!
Luôn quên thân mình,để che chở cho đàn con!!!
Tiền Giang
Đính kèm (1)
THƯƠNG HẢI TANG ĐIỀN Nếu mực nước biển dâng cao thêm một mét
Châu thổ sông Hồng,chẳng biết sẽ về đâu?
Những cánh dồng phì nhiêu trên bán đảo Cà Mau
Có còn đó,hay chìm trong biển nước??
Những gì sẽ xảy ra,con người đều biết trước!
Nhưng có cách nào xóa bỏ được đâu?
Chỉ hô hào,không sát cánh cùng nhau!
Ngăn thảm họa,ập xuống đầu con cháu!!
Ai cũng chỉ lo chuyện đời cơm áo!
“Đội đá vá trời”,đã có kẻ khác làm thay!
Sống bây giờ,không nghĩ đến ngày mai!
Cứ thâu tóm những gì ta có thể!!
Trái đất biến thành ngôi nhà hoang phế!
Tầng ô zôn giống chiếc áo cái bang!
Biết bao giờ cho đầy được túi tham?
Trái đất chết,thì loài người cũng hết!!
Những tài nguyên khai thác cho cùng kiệt!
Rừng tan hoang,sông cạn,núi cằn khô!
Giàn khoan dầu trên mặt biển nhấp nhô
Thải khí độc,hủy diệt loài thủy tộc!
Sự phồn vinh đi kèm với tang tóc!
Ngôi nhà chung,sắp sập đến nơi rồi!
Mong mọi người hãy cùng nắm tay nhau!
Giữ cho được màu xanh của sự sống!!!
Tiền Giang
KẸT XE Đã hơn một giờ,anh chôn chân tại chỗ!
Chẳng tiến,chẳng lui,khốn khó vô cùng!
Khói bụi mịt mù,tai ù mắt đỏ!
Nơi cuối đường,em mòn mỏi đợi trông!!
Trước mặt,sau lưng,một rừng xe vô tận!
Bao cảnh đời,phút chốc ném vào đây!
Em bé đến trường không theo tiếng trống!
Tiết học qua rồi,mắt bỗng thấy cay cay!!
Xe cứu thương,hụ còi rồi đứng đó!
Thời khắc vàng cứu chữa đã trôi qua!
Cùng một lúc,nhân đôi niềm đau khổ!
Nhìn cảnh này,cây cỏ cũng xót xa!!
Người siêng năng bỗng trở thành biếng nhác!
Công sở điểm danh,vắng mặt đã bao lần!
Đến trễ vì kẹt xe,có ai tin là thật!
Chuyện ngoài đường,giờ rước khổ vào thân!!
Nước mắt rơi,bao tình nhân lỗi hẹn!
Đâu phải do anh,chỉ bỡi tại tắt đường!
Sớm hay muộn,em chờ,anh cũng đến!
Thoát ra rồi,mới nghĩ chuyện yêu đương!!
Tiền Giang
Thống kê hiện tại
Hiện đang có 0 thành viên và 1 bạn đọc.
Kiểu: