Tiền Giang
-
Số bài
:
1563
- Điểm: 4
-
Điểm thưởng
:
0
- Từ: 26.12.2009
- Nơi: THÀNH PHỐ BẰNG LĂNG
|
RE: NHỮNG CON SÔNG QUÊ HƯƠNG
-
15.07.2011 08:52:10
BA LẦN ĐẢ BẠI ĐẾ QUỐC NGUYÊN MÔNG LẦN THỨ HAI: CẦM HỒ HÀM TỬ QUAN Lập quốc xưng vương,nhờ cung cứng giáo dài! Hốt Tất Liệt lên ngôi hoàng đế! Diệt được Nam Tống,các tiểu quốc đều hãi sợ!(1) Nhà Đại Nguyên,lại đang chuẩn bị chiến tranh!! Giấc mộng xua quân,chiếm Đại Việt không thành! Vua tôi nhà Nguyên,vô cùng ấm ức! Chỉ là một nước nhỏ,chẳng lẽ đành bất lực? Không thông được đường,làm sao xuống phía Nam??? Máu xâm lăng,đã choáng ngợp nơi tim! Giấc mơ bành trướng,cha truyền con nối! Xuống lệnh lập tức,tăng cường hải đội! Lần thứ hai,bắt Đại Việt phải quy hàng!! Khi dã tâm được nuôi bỡi lòng tham! Giặc phương Bắc,chẳng khác gì thú dữ! Một mình nước ta,chúng chưa cho là đủ! Nhật bản cũng trong tầm nhìn của hải đội Nguyên Mông!!(2) Chúng buộc vua ta,vào chầu trước sân rồng! Ta từ chối,sai hoàng thúc Di Ái đi thay thế! Năm Tân Tỵ,chúng muốn tạo trò dâu bể!(3) Hốt Tất Liệt ngang nhiên,phong Di Ái làm vua!!?(4) Độc lập chủ quyền,nào phải chuyện đùa? Ta đâu phải phiên bang hay thuộc quốc?? Hai mươi bảy năm trước,bị ta đánh cho tan tác! Cậy nước lớn,nên giờ,chúng diệu võ giương oai!! Muốn gây hấn,nên chúng bày chuyện khôi hài! Lập An Nam tuyên úy ty vào năm Nhâm Ngọ! Xem Đại Việt,chẳng khác gì một tỉnh lẻ! Khiến quân và dân ta,sôi sục căm hờn!!! Nguyên đế mặt dày,lệnh cho Sài Thung Đem một ngàn quân,đưa giả vương về nước!(5) Ta đón ở biên giới,đợi bắt tên phản quốc! Di Ái kinh hồn,bỏ chạy về Nguyên!! Bán đứng non sông,cũng chỉ tại tiền! Khát danh vọng và muốn đòi quyền lực!? Quỳ gối trước ngoại bang,cam tâm chịu nhục!? Đục nước béo cò,chúng nghĩ dịp tốt là đây!!? Nào có quen,khi nếm vị đắng cay! Hốt Tất Liệt,luôn đưa ra yêu sách! Đặc sứ Sài Thung,lại huênh hoang hống hách! Chúng muốn nắn gân,để ta phải đầu hàng!! Buộc ta cung cấp quân lương để đánh Chiêm Thành! Thế “Dĩ dật đãi lao” đà thấy rõ!(6) Để thực hiện ý đồ,nên cuối năm Nhâm Ngọ!(7) Đại tướng Toa Đô,vượt biển đánh Chiêm Thành!! Hạm đội hải quân,thuận gió tiến thật nhanh! Chúng muốn lập căn cứ phía Nam để bao vây Đại Việt! Đẩy ta vào thế lưỡng đầu thọ địch! Quỷ kế này,thật hiểm độc lắm thay!! Chúng có biết đâu,nằm mơ giữa ban ngày! Ta đã hiểu được ý đồ thâm độc! Không thèm giúp chúng,dù chỉ là một hạt thóc! Vua Trần Nhân Tông,lại chi viện cho Chiêm Thành!! Muốn lập công đầu,nên giặc tiến quá nhanh! Vua Chiêm bỏ kinh đô,chạy vào rừng núi! Địa bàn hiểm trở,sông ngòi lầy lội! Toa Đô chỉ hoàn thành phân nửa kế hoạch đề ra!!(8) Năm một ngàn hai trăm tám ba! Hốt Tất Liệt lập Kinh Hồ hành tỉnh! Một phần đất,của Chiêm Thành đã định! Tổ Quốc ta,trong thế bị bao vây!! Năm Giáp Thân,Nguyên Đế phong tước cho con trai! Thoát Hoan làm Trấn nam Vương xua quân đánh Đại việt!(9) A Lý hải Nha,một tướng tài xuất sắc!(10) Phong An nam tả Thừa,và làm phó cho Thoát Hoan!! Chỉ nghe tên hắn thôi,cả nước Tống kinh hoàng! Chính hắn đã biến Phàn Thành và Tương Dương thành bình địa! Đất Đàm Châu,A Lý hải Nha làm cỏ! Cả người già,trẻ nít cũng không tha!! Đoàn quân viễn chinh,ngoài A Lý hải Nha! Còn có Lý Hằng.hàng tướng người Tây Hạ! Khi thành lũy cuối cùng của Nam Tống bị phá! Nghê Nhuận,Tôn Đức Lâm,Lưu Khuê đã đầu hàng!! Những bại tướng kể trên,giờ đứng trước ba quân! Vung cao kiếm,thề xâm lăng Đại Việt!! Phía Nam,Toa Đô theo lệnh Hốt Tất Liệt! Quay mũi thuyền,đánh tập hậu quân ta!! Kinh thành Thăng Long,bão táp với mưa sa! Nơi Bình Than,vua tôi Trần hội họp! Ý đồ giặc Nguyên,ta đều biết trước! Suốt ngày đêm,tình báo chuyển tin về!! Chuyện quốc phòng,đâu cần đến trẻ thơ! Trần Quốc Toản,vừa buồn vừa giận! Giết bọn xâm lược để báo thù rửa hận! Sao còn đem,chuyện tuổi tác tính làm chi?? Không dành lòng,nhưng vẫn phải quay đi! Tay bóp nát quả cam,như lời thề quyết tử! Quyết không đội trời chung cùng giặc dữ! Lá cờ vàng:Phá cường địch báo hoàng ân!! Cũng ngay trong hội nghị Bình Than! Các “tội tướng”,được cho bàn việc nước!(10) Trần Khánh Dư,mình đầy thao lược! Cùng vua Trần,phân tích việc quân!! Muốn thắng ngoại xâm,phải giữ vững tinh thần! Trần Quốc Tuấn,viết bài “Hịch Tướng Sĩ”!(11) Đã có lúc vua Trần,tỏ ra ủy mỵ! Sợ giặc giết dân đen,phá hủy miếu đường!! May mắn thay!Đại Việt còn có Hưng Đạo Vương! Dù thất thế ở Chi lăng,phải chạy về Vạn Kiếp! Thấy vua Trần tỏ ra mỏi mệt! “Hãy chém đầu thần đi,rồi hãy quy hàng”!!(12) Biết vua mình là bậc chí nhân! Nhưng còn nòi giống,còn giang sơn xã tắc?? Một khi ta đã đầu hàng quân giặc! Bản đồ Đại Việt kia,đâu còn nữa trên đời??? Đọc “Hịch Tướng Sĩ” giờ này,mà lệ còn rơi: “-Sao các ngươi chẳng biết chuyện Cảo Khanh,Dự Nhượng?(13) Kỷ Tín chịu chết,Thân Khoái chặt tay có gì vui sướng?(14) Nếu họ không hy sinh,thanh sử nào ghi?? Ấy là chuyện xưa,không nói làm gì! Vương Công Kiên,Đường Ngột Ngãi,các ngươi đều rõ cả!(15) Họ liều thân vì nước,mà dương danh thiên hạ! Còn ta và các ngươi,chịu nhục ở đất này!? Nghe chúng chửi mắng triều đình,sao quá đắng cay? Hốt Tất Liệt,Vân Nam Vương,lòng tham vô độ! Dâng của cải cho chúng,chẳng khác nào nuôi hổ! Giữ cách nào,cho khỏi họa về sau??? Ta đây:quên ngủ biếng ăn,lòng dạ buồn rầu! Chỉ muốn được sả thây,lột da quân giặc! Nếu chẳng may sa trường phơi xác! Báo quốc tận trung,ta đây có sá gì?? Nay quốc gia đang lúc lâm nguy Thấy chủ nhục,các ngươi không biết thẹn! Lấy việc đánh bạc,chọi gà làm tiêu khiển! Giặc đến rồi,những thứ ấy có còn không??...”(16) Những lời tâm huyết kia,như muối xát vào lòng! Thổi lên ngọn lửa bừng bừng chống giặc! Đầu có thể rơi,thành không thể mất! Chữ “Sát Thát”,thích vào tay,dẫu chết cũng không lùi!!(14) Trên dưới một lòng,bay đến tin vui! Điện Diên Hồng,Thái thượng hoàng mở hội nghị: “Đánh hay hàng,hãy nên suy nghĩ kỹ?” Tất cả hô vang:Quyết chiến đến cùng!! Trong tim mỗi người,đều có một Thăng long! Quốc Công Tiết Chế,lên biên thùy chống giặc! Quân Nguyên chia hai đạo tiến từ hướng bắc! Thoát Hoan và A Lý Hải Nha,đi theo ngõ Ninh Minh!! Toa Đô đem hai mươi vạn quân,đánh úp từ phía Nam! Ta thất thủ trận đầu nơi Sơn Động! Ải Khả Lý,Đỗ Vĩ và Đỗ Hựu bị giặc Nguyên bắt sống! Ải Động Bản,chúng lại giết chết tướng Trương Sâm!! Giặc chia sáu mũi,công phá ải Nội Bàn! Nơi đóng bộ chỉ huy tiền phương của Trần Quốc Tuấn! Thế của giặc,như sóng gào trên biển lớn! Quân nhà Trần,mấy lượt bại binh!! Khi Thoát Hoan vượt qua ải Chi Lăng! Tướng Đoàn Thai,rơi vào tay giặc! Đại quân tan vỡ,phải lui về Vạn Kiếp! Nhờ Yết Kiêu giữ thuyền,quan Tiết Chế mới bình an!!(15) Giặc thấy ta vừa mới tập trung quân! Hơn ngàn chiến thuyền,đóng gần Vạn Kiếp! Ô Mã Nhi,đem quân tấn công liên tiếp Tướng Nguyên cấp vạn hộ hầu Nghê Nhuận phơi thây!!! Không để cho đối phương thực hiện cuộc bao vây! Trần Quốc Tuấn,tung ra trận đánh lớn! Phả Lại,Bình Than,sóng gào gió lộng! Giặc Nguyên hung tàn,đuổi đến Thăng Long!! Chúng chia quân theo đường Vũ Ninh! Qua Đông Ngạn,cùng quân Trần giáp chiến!! Trận đánh kéo dài từ chiều đến sáng! Ta mất rất nhiều thuyền!máu chảy đầu rơi!! Bao nhiêu nỗi đau,không thốt nên lời! Bao thân xác ngã xuống để giữ nền độc lập! Bên bờ sông,đầy máu và nước mắt! Trang sử vàng,chiếu rọi đến ngàn năm!! Quân Nguyên điên cuồng theo lệnh Thoát Hoan Dùng cầu phao để vượt qua sông Đuống!! Ta đang thực hiện kế “Vườn không nhà trống”! Nên lập trại bên sông Hồng để dân chúng rút lui!! Chân bước đi,mà lòng cứ bùi ngùi! Trái tim Tổ Quốc,lại rơi vào tay giặc! Cửa nát nhà tan nhưng không hề khóc! Chí căm thù in đậm giữa tim ta!!! Dân thoát rồi,vua cũng phải đi xa! Trận đại chiến bên sông Hồng,chỉ là đòn ảo! Thoát Hoan lập tức chia quân hai đạo Thủy bộ hai đường,đuổi đánh vua Trần!! Khi giặc tràn vào,kinh thành đã trống không! Chúng đuổi theo và chạm trán quân ta tại Thu Vật! Nơi đây chúng vấp phải tướng tài Trần Nhật Duật! Nên phá được kế quân Nguyên,về Bạch Hạc an toàn!! Bãi Đà Mạc,quân Trần lại bị đánh tan! Đại tướng kiên trung,Trần Bình Trọng bị bắt! Thà chịu phanh thây,quyết không đầu hàng giặc! Ôi!Đệ nhất anh hùng,của nòi giống hùng anh!!! ”Ta thà rơi đầu,để làm quỷ nước Nam! Hơn là chịu nhục được làm vương đất Bắc”!(16) Chỉ là lời nói,mà chém đinh chặt sắt! Sự ngất ngây,rung động đến muôn đời!! Lần nào giở trang sử này,lệ vẫn cứ rơi! Ước gì Đại Việt,có triệu người như thế!! Đất liền hay Biển Đông,thu về thật dễ! Bọn xâm lược nào,dám động đến dân ta??? Bị lâm vào thế yếu phải lo xa! Ải Hải Thị,ta đóng cọc đắp bờ ngăn giặc! Thủy bộ địch hợp công,phòng tuyến ta vỡ nát! Vua Trần lùi sâu,về tận Thiên Trường!! Nhân lúc giặc bất ngờ,theo lệnh Hưng Đạo Vương Phạm Ngũ Lão,đem thuyền chiếm Vạn Kiếp! Thuộc tướng Nguyễn Lộc,triển khai đánh du kích! Cắt đường về,của giặc tại Lạng Sơn!! Tập họp được lực lượng rồi,ta tổ chức phản công! Tại huyện Lý Nhân,xảy ra trận đánh lớn! Phía Nam Toa Đô,xua quân Bắc tiến! Giặc chiếm Quảng Bình,rồi đánh ra Nghệ An!! Đang lúc khó khăn,tên Trần Kiện việt gian! Đem một vạn quân,đầu hàng và dẫn đường cho giặc! Tại Quảng Xương,chúng ra tay đánh úp! Giết được tướng Đinh Xa và Nguyễn Tất Thống của ta!! Tâm địa bọn Việt gian,thật hết sức xấu xa! Chúng muốn bám gót giặc,để tìm công hầu khanh tướng!! Mặt trận Thanh,Nghệ đã nằm ngoài tiên lượng!! Trần Quang khải bất ngờ,đành chịu bại binh!! Vua Trần rút về vùng biển Quảng Ninh! Khi đất Thiên Trường lưỡng đầu thọ địch! Giặc Nguyên muốn nhổ cỏ,nên đuổi theo thật gấp! Quân Trần lại vượt biển vào Nam,chiếm lại Nghệ Thanh!! Kế hoạch phản công,đã sớm định hình! Trần Quốc Tuấn chiếm Vạn kiếp,khóa đường về của giặc! Trần Quang Khải đánh lên hướng Bắc! Thoát Hoan phòng thủ tại Chương Dương và Hàm Tử Quan!! Được tướng Triệu Trung của nhà Tống quy hàng! Giặc Nguyên tưởng Tống Việt liên minh tác chiến! Nội tình địch,đột nhiên sinh biến! Hàm Tử Quan,bọn xâm lược thua to!!! Thuyền chiến của ta,gióng trống phất cờ! Tướng Trần Nhật Duật,ghi công đầu cho Tổ Quốc!! Dòng sông hiền hòa,chất đầy xác giặc! Chúng co cụm về,đóng ở Chương Dương!! Tại Thăng long,Thoát Hoan đã cùng đường! Lương thực cạn,quân Trần ngày càng mạnh! Ta hội được quân,như hổ kia thêm cánh! Bến Chương Dương,trận quyết đấu xảy ra!! Đòn báo thù,như chớp giật mưa sa!! Giặc Nguyên kinh hoàng,tìm đường tháo chạy! Thuyền chiến của chúng bị ta đốt cháy! Nước sông Hồng,ngầu đỏ bỡi vì đâu??? Khí thế quân ta,như thác đổ sóng trào! Thành Thăng long bị bao vây,hàng hàng lớp lớp! Kỵ binh Mông Cổ,giống như gà mắc tóc! Chúng không có đường,để thi thố tài năng!! Đơn vị dân binh do Trần Thông,Nguyễn Truyền! Đánh bại Mã Vinh,nơi tuyến ngoài phòng thủ! Thoát Hoan kinh hoàng,bỏ Thăng Long rút chạy! Quân Trần đuổi theo,liên tục tấn công!! Tại Thiên mạc,Toa Đô cứ ngóng trông! Nghe tin dữ,cũng vội vàng tháo chạy! Trận Tây kết,dầu sôi lửa cháy! Tướng Nguyên,Trương Hiền,theo giúp quân ta!! Cả một vùng sông nước bao la Nhìn chỗ nào cũng thấy toàn xác giặc! Ô Mã Nhi,Lưu Khuê,đi thuyền nhỏ trốn thoát! Đại tướng Toa Đô,đành chịu bỏ mình!!! Trấn Nam Vương Thoát Hoan phách lạc hồn kinh! Đem tàn quân,theo sông Hồng tháo chạy! Đến Như Nguyệt,bị tiểu tướng Trần Quốc Toản ngăn lại! Giặc Nguyên bị thua,lộn về Vạn Kiếp náu mình!! Trận đại thắng này,Quốc Toản đã hy sinh! Bầu trời Đại Việt,một vì sao chợt tắt! Thiếu niên anh hùng,khiến toàn quân rơi nước mắt! Mối căm thù này,khiến sĩ khí càng tăng!! Giặc bắc cầu phao,định vượt qua sông Thương! Nhưng bị Trần Quốc Tuấn ra tay cường kích! Cầu phao gãy,nước sông hòa máu địch! Quân Nguyên cắm đầu,chạy về hướng Tư Minh! Tên độc của ta,bắn chết Lý Hằng! Thoát Hoan phải chui vào ống đồng lánh nạn! Khi vượt biên giới,quân hơn năm mươi vạn! Lúc trở về,chỉ còn cái ống đồng thôi!! Tạo ác đương nhiên,không thoát khỏi lưới trời! Trần Kiện bị Nguyễn Thế Lộc đón đường giết chết! Vẫn biết cuộc đời,ra đi là hết! Nhưng tiếng nhơ kia,còn đó muôn đời!! Giặc tan rồi,ta lấy lại biển trời! Những người ngã xuống,được ghi danh thanh sử! Chiến thắng gian khổ,nhưng tràn đầy danh dự! Lần thứ hai,ta đánh bại Nguyên Mông!! Yêu dấu thay,dòng nước đỏ sông Hồng! Vừa nuôi ta lớn,vừa vùi thây giặc dữ! Nhưng bọn xâm lược,ngàn đời không tỉnh ngộ! Luôn hướng cái nhìn thèm thuồng về phía Việt Nam!! 1.Nguyên tiêu diệt Nam Tống năm 1279,thống nhất Trung Quốc 2.Hạm đội Nguyên Mông tiến đánh cả Nhật bản và nam Dương nhưng bị bão nên thất trận. 3.Tân tỵ: 1281 4.Năm 1281 Nguyên đế Hốt Tất Liệt đòi vua Trần vào chầu.Vua Trần Nhân Tông từ chối và sai hoàng thúc Trần Di Ái đi thay,Hốt Tất Liệt ngạo mạn phong Di Ái làm An Nam quốc vương và gửi thư báo cho vua Trần! 5.Giả vương tức Trần Di Ái 6. Dĩ dật đãi lao:Lấy khỏe chờ mệt 7.Nhâm Ngọ:1282 8. Toa Đô:Sogetu-Thoát Hoan:Toghan 9. A Lý Hải Nha:Ariq Qaya:Tướng giỏi của Nguyên,từng hạ Phàn Thành và Tương Dương.Chính hắn đã ra lệnh làm cỏ Đàm Châu! 10. Tội tướng:Trần Khánh Dư trước phạm tội nhưng được vua ân xá và cho bàn việc nước 11.Hịch Tướng Sĩ:Nguyên văn”Dụ Chư Tỳ Tướng Hịch Văn”:Một kiệt tác của Hưng Đạo Vương động viên quân lính đánh giặc. 12. Lời của Hưng Đạo Vương khi thấy vua thối chí muốn hàng giặc. 13.Kỷ Tín:tướng Hán.Khi Hán Cao Tổ bị vây ở Huỳnh Dương,kỷ tín giả HCT ra hàng bị Hạng Vũ thiêu chết.Hán Cao Tổ được thoát nạn. 14.Dự Nhượng: gia thần của Trí Bá thời Chiến Quốc. Trí Bá bị Triệu Tương Tử giết, Dự Nhượng bèn nuốt than cho khác giọng đi, giả làm hành khất, mưu giết Tương Tử để báo thù cho chủ.Thân Khoái: quan giữ ao cá của Tề Trang Công thời Xuân Thu. Trang Công bị Thôi Trữ giết, Thân Khoái bèn chết theo chủ. Cảo Khanh: họ Nhan, một bề tôi trung của nhà Ðường. Khi An Lộc Sơn nổi loạn, đánh đuổi Ðường Huyền Tông và Dương Quý Phi, ông đã cả gan chưởi mắng An Lộc Sơn và bị cắt lưỡi. 15.Vương Công Kiên: tướng tài nhà Tống, giữ Hợp Châu, lãnh đạo quân dân Tống cầm cự với quân Mông Cổ do Mông Kha chỉ huy ở núi Ðiếu Ngư suốt bốn tháng trời. Mông Kha cuối cùng bị loạn tên chết, quân Mông Cổ đành phải rút lui. Cốt Ðãi Ngột Lang: tức Uriyangqadai, tướng giỏi của Mông Cổ, con của viên tướng nổi tiếng Subutai. Cốt Ðãi Ngột Lang nhận lệnh của Mông Kha, cùng Hốt Tất Liệt đánh chiếm nước Nam Chiếu. Cốt Ðãi Ngột Lang cũng là viên tướng chỉ huy đạo quân Mông Cổ xâm lược Ðại Việt lần thứ nhất (1258). 16.Trong ngoặc kép là nội dung một phần Hịch Tướng Sĩ chuyển sang văn vần. 17.Quân và dân ta lúc đó đều khắc vào cánh tay hai chữ “Sát Thát”(giết quân Thát) để nêu quyết tâm chống giặc. 18. Nghe ta thất trận,đoàn chiến thuyền đều rời bến.Hưng Đạo Vương bảo Dã Tượng là đã chậm chân vì không còn thuyền đón.Nhưng Dã Tượng quả quyết:Tất cả đi nhưng Yết Kiêu sẽ ở lại đợi Đại Vương.Quả nhiên trên bến chỉ còn một mình Yết Kiêu và Hưng Đạo Vương thoát nạn. 19. Lời của Trần Bình Trọng.
<bài viết được chỉnh sửa lúc 15.07.2011 08:57:15 bởi Tiền Giang >
|