Thơ của SongNho
songnho 28.06.2005 15:08:03 (permalink)
0
CÕI VÔ THƯỜNG

Sinh ra đời với hai bàn tay trắng
Ta chẳng mang gì đến cõi nhân gian
Cất tiếng khóc trong vòng tay hiền mẫu
Uống sữa cuộc đời - thiếu nợ tình thân

Khi lớn lên lại cố nhặt cho đầy
Gom bạc tiền , danh vọng lẫn quyền uy
Túi ba gang đã không còn đủ chỗ
Đàn Quạ buồn lặng lẽ... bỏ bay đi

Có một điều tại sao không chịu hiểu
Khi xa đời ta vẫn trắng tay thôi
Cố nắm giữ cũng không mang theo được
Tất cả vô thường - một kiếp phù vân...
4. 2005



Nợ...

Thôi đừng nợ một câu thề
Nhỡ mai người lại không về thì sao
Cuộc đời như giấc chiêm bao
Bên nhau nay biết thế nào ngày sau?
Thôi đừng để nợ duyên đầu
Nhỡ mai người bước qua cầu...ta đau
Thôi đừng hứa sẽ chờ nhau
Gió bay câu nói thêm sầu tơ vương
Người đi vui với bốn phương
Bao năm rong ruỗi con đường công danh
Nhỡ khi công tọai danh thành
Người không nhớ nữa mái tranh quê mình
Thôi thì giờ cứ lặng thinh
Hữu duyên dẫu có nhục vinh cũng thành....



KÝ ỨC


Có những kỷ niệm sẽ chẳng dễ dàng quên
Cho dẫu ta có cố tình không nhớ
Nỗi day dứt cứ hiện về đánh thức
Lời tỏ tình chưa kịp hiểu _đã chia xa

Có bao giờ anh chợt nhớ đến em
Khi đưa tay nhặt chiếc lá vàng cuối hạ
Có nghe xa xôi tiếng thở dài vọng lại
Mang xanh xao chút ký ức...mối tình đầu?

Em đã cố quên và em tự nhủ lòng
Có gì đâu , thế mà sao cứ nhớ
Cứ nhói đau khi gặp ai giống như anh giữa phố
Lướt qua em mà chẳng hiếu điều gì ?....
...1999...

#1
    Chuyển nhanh đến:

    Thống kê hiện tại

    Hiện đang có 0 thành viên và 1 bạn đọc.
    Kiểu:
    2000-2024 ASPPlayground.NET Forum Version 3.9