Qua mau
Hạ đã qua đâu...? hỡi ánh dương
Mà đem nắng trốn lạnh sân trường
Sen còn rực rỡ hàng châu ngọc
Huệ vẫn xanh tươi toả sắc hương
Nụ cúc chờ mây mong chỉ thắm
Hồng hoa đợi gió để tơ vương
Hè sao vội vã đi nhanh thế
Phủ trắng sương sa khắp nẻo đường
Thanh Thanh khiet
7.7.2010
Nắng Dời Thành Đô
Vua nắng dời thành xuống Lạc Dương
Đợi hoàng hôn tím thọ chay trường
Ôm sầu e ấp trong vườn uyển
Mang nhớ héo mòn cạnh rượu hương
Đã mấy mùa qua nàng vắng bóng
Rồi bao Hè đến trẫm làm vương
Mà sao lòng thấy tim cô độc
Có phải tình yêu cuối đoạn đường
Đoạn Trường
Náo nức
Buồm nâu rời bến lúc tà dương
Gió đẩy trôi nhanh mấy dặm trường
Nỗi nhớ bờ xưa lòng vẫn đẹp
Niềm thương bến cũ dạ còn hương
Mây trôi thấp thoáng hài tiên dạo
Nguyệt rọi mơ hồ cánh mộng vương
Nước động thuyền đi trong náo nức
Xin đừng bão nổi để ngăn đường
Thanh Thanh Khiết
7.7.2010
ĐƯA NGƯỜI
Mới đó sum vầy sống cõi dương
Thác mai ai khóc những đêm trường
Sinh ly thân phận vùi sương gió
Tử biệt duyên thề rã phấn hương
Ân ái một thời tình thắm đượm
Sắt son suốt kiếp lệ sầu vương
Âm u trời đất màn mưa phủ
Đưa tiễn người đi khuất ngõ đường
Thanh Huy
MAU QUÁ!
Ngày vưà thức giấc lại tà dương
Phượng vỹ rơi bay đỏ khắp trường
Dáng ngọc xinh tươi tô cảnh sắc
Cành hoa hé nở đậm mùi hương
Hè về gợi nhớ lời ly biệt
Tiếng hát khơi lên nỗi vấn vương
Mới thấy xuân đây chừ lại Hạ
Lung linh vạt nắng chiếu con đường
Sương Anh
Tan Theo Nắng Chiều
Bóng ngã lưng đồi sau rặng dương
Mắt người thiếu phụ dõi bên trường
Thầy cai hôm bữa thả lời mật
Công tử nhà nào ghẹo gió hương
Nghĩ quẩn phải chăng đời bể khổ
Nhớ hoài cũng vậy kiếp tình vương
Ngày xanh phai nhạt theo mòn mỏi
Nàng vẫn ngóng trông xa cuối đường
Đoạn Trường
Hạ Về Trên Phố Biển
Hạ về nắng rợp bóng thùy dương
Biển vẫn hiền ngoan suốt kỷ trường
Nước ấm đùa vui chân trẻ nhỏ
Cát mềm xoa dịu bước tha hương
Dã tràng se cát xây duyên ước
Sóng bạc hôn bờ lấp mộng vương
Bóng xế hoàng hôn tô sắc tím
Biển chiều thơ mộng dưới đèn đường
C Pham
Đoạn Trường dời nhà xuống Lạc Dương hay là ra biển hổng biết nữa. ĐT vừa đen vừa nghèo, nếu mà ra biển chắc thành cục than quá. Ci-gì-Phạm nhớ đừng đeo kiếng mát nghe, nếu không đi đụng vào cục than mà hổng biết đoá. hihihi. Chúc ngày mới vui vẻ, đi làm không bị chủ rầy, mà có làm chủ khỏi rầy nhân viên.
ĐT muốn ra biển thì có biển nè! ĐT nói vừa đen vừa nghèo ai mà tin! Chỉ có dân sang thành phố mới gọi là đeo kiếng mát, chứ nhà quê như C thì gọi là đeo gương đó ĐT ui! ĐT chúc hông linh gì hết... hôm nay đi làm xém bị ông chủ đuổi việc í !!!
<bài viết được chỉnh sửa lúc 08.07.2010 11:09:03 bởi C Pham >