Tặng hoa
Tặng hoa
Gửi một người
Khi tâm hồn quay lại tuổi hai mươi
Muốn tặng hoa mà sao lại ngượng
Chỗ gặp gỡ hay là nơi hò hẹn?
Bâng khuâng lòng trong câu hỏi không đâu
Sao khi bạc mái đầu
Cầm một đóa hồng thôi cũng khó
Có gì đó như là bỡ ngỡ
Có phải đời chưa từng tặng hoa đâu
Hoa mua rồi không biết dấu vào đâu
Bỗng thấy chông chênh vì bông hồng nhỏ bé
Bông hoa nhỏ tỏa mùi hương quyến rũ
Một chút xa xưa cho lòng bỗng bàng hoàng
Em ngỡ ngàng?
Hay em bối rồi?
Sắc hồng hoa có ánh đỏ mặt người?
Và em cười với nụ cười ngượng ngập?
Và một nỗi buồn vương trong mắt xa xôi?
Đã xa rồi! xa rồi!
Cầm hoa trên tay bỗng thấy mình cằn cỗi
Góc tường ấy bông hoa tôi để lại
Chỉ đến với em với một tấm lòng
Thôi!
Anh chẳng thể là hoa hồng
Đừng trách nhé ! Em ơi đừng trách
Anh chỉ là hoa cỏ may không sắc
Đậu vai em trong những buổi chiều buồn
Hà nội trong những ngày đáng nhớ
Tội mình... Mọi cái khó, là do ta làm khó Chứ cuộc đời, thực sự rất giản đơn Ăm ắp yêu thương, chồng chất giận hờn Cũng là tại trong lòng mình nổi sóng... Nếu sống lại thời Hai Mươi trong trắng Thì sợ gì sương tuyết với phôi pha Dù là ánh ban mai, hay là buổi chiều tà Vẫn lộng lẫy, nếu trái tim bừng sáng... Hoa đã mua, tội gì không trao tặng, Đặt xuống vệ đường, bụi lấm, tội nghiệp hoa Đi một bước, lại ngoái đầu nhìn gót Dây gầu dài, mà tiếc, giếng chưa sâu! "Họa cùng cho vui, chớ giận à nha!"
<bài viết được chỉnh sửa lúc 01.02.2010 07:24:12 bởi Tâm Tư >
Trích đoạn: nguyễn thế duyên
...
Góc tường ấy bông hoa tôi để lại
...
Hà nội trong những ngày đáng nhớ
Tôi chả bao giờ dám mong
Mình là người con gái ấy
Tôi chỉ mong là bức tường
Ước mơ giản đơn là vậy!
Bức tường vô giác vô tri
Chẳng lo còn, hết xuân thì
Để rồi một hôm nào đó
Bỗng nhiên có bông hồng nhỏ
Hương hoa thơm ngát toả lan
Đậm tình tha thiết chứa chan
Vô tình hay là hữu ý
Đặt nhẹ ở nơi góc tường
Hơi ấm tay người còn vương...
anhtrangthu
<bài viết được chỉnh sửa lúc 02.02.2010 15:06:45 bởi anhtrangthu >
Thống kê hiện tại
Hiện đang có 0 thành viên và 1 bạn đọc.
Kiểu: