GIÁC MƠ THƠI GIAN
GIẤC MƠ THỜI GIAN Trường Ca
THAY LỜI TỰA Cuốn truyện bằng thơ này không nhằm một chủ đề tư tưởng nào cả. Đơn giản, nó chỉ tường thuật lại những gì đã xảy ra với một thanh niên nhiều mơ mộng nhưng trót bất hạnh rơi vào vòng xoáy của cuộc chiến mà không trang bị cho mình một định hướng cụ thể nào. Bị động với số phận và thời cuộc, anh chàng cũng bị động luôn cả với tình yêu để rồi phải chứng kiến sự tan vỡ và chia ly mà thâm tâm không hề mong đợi.
Là một sinh viên vừa đánh mất mối tình đầu nhiều đau khổ,nhân vật chính bị tổng động viên phải vào quân ngũ,trải qua bao nhiêu điều bất như ý và rồi có được một tình yêu lớn.Hạnh phúc chưa ấm trong tay thì giông bão thời cuộc ập đến. Cuộc tháo chạy bỏ rơi Tây Nguyên báo hiệu sự sụp đổ của một chế độ đã tạo một lỗ hổng mất niềm tin trong con người đó.Trút bỏ bộ quân phục, hòa vào giòng người chạy nạn, gặp lại người xưa để rồi phải chia tay nơi bến cảng buộc anh chàng phải nhìn lại toàn bộ hành trình của mình để tìm chút yên bình.
Thượng Đế không lấy đi của ai tất cả,vậy những mất mát ấy liệu có được đền bù? Mời các bạn xem hết bản trường ca này thì sẽ rõ.Đa tạ! Tiền Giang
<bài viết được chỉnh sửa lúc 13.07.2010 21:27:51 bởi Tiền Giang >
Chương một TRẦN VĨNH ĐẠO Lần đầu đến Tây nguyên
Người lính trẻ thấy vô vàn sự lạ
Buổi sáng tháng năm trời như thấp quá
Đêm sâu hơn và ngày ngắn làm sao
Giọng nói hơi trầm ,tiếng hát lại vút cao
Đất thì đỏ nhưng mắt người đen láy
Hai bên đường ,hàng cây xinh biết mấy
Phố chợ đơn sơ vẫn không kém vẻ đàng hòang
Cũng như người,đất giấu nét khoe khoang
Muốn yêu thích phải biết nhìn,biết đợi
Kẻ vô tình hẳn sẽ nhiều bối rối
Sẽ băn khoăn với nắng bụi mưa bùn
Sẽ ngại ngùng với những sáng mờ sương
Sẽ mất ngủ với rét rừng,gió núi.
Nhưng Tây nguyên với cái nhìn của Đạo
Rất nên thơ và quyến rũ vô cùng
Nên ngòai những giờ sinh hoạt tập trung
[image]http://diendan.vnthuquan.net/upfiles/80881/8A72026C6F0B4AC5AEB4E67C492287E5.jpg[/image]
<bài viết được chỉnh sửa lúc 13.07.2010 21:25:47 bởi Tiền Giang >
Tiền Giang*Giấc Mơ Thời Gian 2
Đạo thích tản bộ
Để ngắm trời,ngắm đất!
Trình Minh Thế(1)
con đường anh thích nhất!
Là bức tranh của một họa sĩ thiên tài!
Cả những người khó tính cũng mê say!
Đường rợp bóng cây!
Đường vang tiếng guốc!(2)
Chiều hôm ấy,như hẹn hò từ trước
Quãng giữa con đường
Đạo gặp Như Trang!
Vừa thoáng nhìn
Chàng trai đã hoang mang!
Ai thế nhỉ?Ai mà xinh thế nhỉ?
Mặt nhìn mặt,cả bức tranh tuyệt mỹ!
1.Nay là đường Trần Hưng Đạo TP Pleiku
2.Cuối đường có trường Nữ Trung Học Pleime,học sinh toàn đi guốc
nên buổi tan trường âm thanh nghe rất lạ!
<bài viết được chỉnh sửa lúc 13.07.2010 21:26:47 bởi Tiền Giang >
Tiền Giang * Giấc mơ thời gian 3
Thật hài hòa thật sắc nét làm sao
Hàm răng đều với chiếc mũi khá cao
Đôi mắt long lanh,đôi môi tươi thắm
Đạo thử đóan:hai mươi hay mười tám?
Là nữ sinh lớp mười một hay mười hai
Và xem chừng như biết ý chàng trai
Cô gái cúi đầu,giấu nụ cười trêu chọc.
Sự việc bất ngờ như cơn gió lốc
Thổi tung hồn người lính trẻ trấn tam biên.
Như Tú Uyên
Đạo hàng ngày đứng đợi
Có những buổi đàn chim về với tối
Phố đã lên đèn
Tiếng guốc vắng từ lâu.
Nhưng bóng hồng mãi vẫn chẳng thấy đâu
<bài viết được chỉnh sửa lúc 13.07.2010 21:28:32 bởi Tiền Giang >
Tiền Giang * GIẤC MƠ THỜI GIAN 4
Đạo buồn bã trở về trong cô quạnh.
Buổi tối Tây Nguyên trời như chớm lạnh.
Lần đầu tiên người lính trẻ thấy cô đơn.
Có những nụ cười
Ta không thể nào quên!
Có những ánh mắt
Như gắn sâu vào da thịt!
Khi muốn có là bắt đầu sợ mất.
Trong ngất ngây tràn ngập những âu lo.
Hết thờ ơ với ngày tháng đi qua
Biết quí ,biết yêu
Từng giờ ,từng phút!
Sáu năm về trước khi còn đi học
Chàng trai đôi mươi
Đã ôm mộng vá trời.
Đã nhìn tương lai bằng đôi mắt xa xôi.
Đã vạch cho mình
Một hướng đi lộng gió!
<bài viết được chỉnh sửa lúc 13.07.2010 21:29:32 bởi Tiền Giang >
Tiền Giang*Giấc Mơ Thời Gian 5
Bao năm miệt mài bạn cùng sách vở.
Chí tang bồng
rèn mãi đã thành gươm!
Những buổi tối chong đèn
Cùng người ông đốt nén hương thơm
Đọc Lý Thường Kiệt
Mà say men phá Tống!
Xem “Hịch Tướng Sỹ”
Lòng vô cùng xúc động
Bên tai như còn nghe tiếng vó ngựa
quân Mông!
Và tiếng reo hò chiến thắng trên sông!
Yêu Quốc Tuấn
Thích cả Yết Kiêu,Dã Tượng!
Mỗi khi nghe chuyện Chúc Động,Chi Lăng
Lòng vô cùng thư sướng!
Liệm hồn về cố sự giết Liễu Thăng!
Hoà niềm vui với cánh quân
vây hãm Đông Quan!
Thầm tiếc rẻ:sinh sau năm thế kỷ!
<bài viết được chỉnh sửa lúc 13.07.2010 21:30:54 bởi Tiền Giang >
Tiền Giang*Giấc Mơ Thời Gian 6
Lớn lên mãi với tâm hồn bình dị
Bên người ông,người cha
Đượm nét Nho Phong!
Những buổi trưa Hè
Những sáng mùa Đông
Yêu đồng ruộng!
Yêu quê hương từ đấy!!
Cuộc sống bình yên,êm đềm biết mấy!
không đua chen
không màng đến lợi danh!
Ngày tháng đi qua,tóc bạc với đầu xanh
cùng đọc Tam Quốc
ngâm thơ Đường,giảng sử!!
***
Trong khi đó
Báo chí,đài phát thanh
vẫn hàng ngày loan tin chiến sự!
Thương vong càng nhiều
Cường độ càng tăng!!
Quảng Trị,Khe Sanh,Đức Lập,Bù Đăng
đường Mười chín,đường Hăm mốt
Quốc lộ mười ba
luôn bị cắt!!
[image]http://diendan.vnthuquan.net/upfiles/80881/0200EA7F4490491EA744E43731B191F2.jpg[/image]
<bài viết được chỉnh sửa lúc 13.07.2010 21:32:17 bởi Tiền Giang >
Tiền Giang*Giấc Mơ Thời Gian 7
Cả hai bên
Như những võ sĩ đang hồi sung sức!
Thẳng cánh giáng đòn sấm sét vào nhau!
Càng lắm mưu đồ,càng sợ thua đau
Nên cố vét
Và tung vào đấu trường
Những tinh anh của thế hệ!
Giữa cổng nghĩa trang
Và vòng nguyệt quế
Như mọi người
Chàng sinh viên Trần Vĩnh Đạo
Phải khoát áo lính ra đi!!
@
Những cuộc chia ly
Những lần gặp gỡ
Chiến tranh như con dao bén
khắc sâu vào trí nhớ!
Từng nét mặt âu lo!
Từng ánh mắt kinh hoàng!
Những thôn ven đường:
nhà cửa tan hoang!
Những vùng xôi đậu:
đồng khô trơ gốc rạ!
<bài viết được chỉnh sửa lúc 13.07.2010 21:33:37 bởi Tiền Giang >
Tiền Giang*Giấc Mơ Thời Gian 8
Những thiếu phụ trông chồng
Tưởng chừng hóa đá!
Những bà mẹ chờ con
Lệ thảm lưng tròng!
Khăn sô vội vàng quấn lấy đầu xanh!
Rừng núi mọc đầy những nấm mồ vô chủ!
Niềm vui lớn nhất:
Là giấc mơ đoàn tụ!
Và nỗi ám ảnh từng ngày:
Là tờ điện tín báo tang!
Sợ sệt,đau buồn,kinh hãi,hoang mang!
Đất nước đắm chìm
Trong cảnh dầu sôi,lửa bỏng!
Thế giới đau buồn!
Cả loài người xúc động!
Và thiếu úy lục quân Trần Vĩnh Đạo
Luôn tự hỏi:Vì sao?
Vì sao???
@
<bài viết được chỉnh sửa lúc 13.07.2010 21:34:25 bởi Tiền Giang >
Tiền Giang*Giấc Mơ Thời Gian 9
Những vui buồn rồi cũng qua mau!
Mới đó đã tròn ba năm áo trận!
Cả xác lẫn hồn hình như chợt lớn!
Bớt đi lạ lùng
Và thêm chút đớn đau!
Mặt trái cuộc đời mới đen tối làm sao!
Những lý tưởng
Bỗng trở thành ảo tưởng!
Đạo quan niệm:Thân làm võ tướng
Phải thông trận đò
Và biết cách dùng binh!
Biết chớp thời cơ
Và phải biết quyền,kinh!
Biết tùy địa lợi
Trọng nhân hòa để thắng!
♣♣♣
Trận ra quân đầu tiên
Là một kỷ niệm vô cùng cay đắng...
<bài viết được chỉnh sửa lúc 20.02.2010 15:50:58 bởi Tiền Giang >
Tiền Giang*Giấc Mơ Thời Gian 10
Đạo giận sôi người
Trước cái dốt của viên tướng chỉ huy!
Một tiền đồn bị tấn kích
Đang lâm nguy!
Bộ tư lệnh
quyết định tung quân cứu viện!
Trung đoàn Bốn Mốt
chia hai mũi tiến!
Đạo nơm nớp lo âu
thế “Đả viện công đồn”!
Và quả nhiên,vừa đến đầu truông
Toàn bộ tiểu đoàn hai
Rơi vào ổ phục kích!
Không hiểu địch
nhưng vẫn thường khinh địch!
Nên sau hai giờ giao phong
Mũi nhọn của trung đoàn bị đánh tan!!
Hơn bảy chục tử thương
Trong đó có sáu sĩ quan!
Đạo thoát chết nhờ rút lui kịp lúc!
Thay vì dừng lại để bảo toàn sinh lực!
Tung trinh sát dò đường
Và mở chốt cho cơ động tiến lên!
<bài viết được chỉnh sửa lúc 09.03.2010 08:34:26 bởi Tiền Giang >
Tiền Giang*Giấc Mơ Thời Gian 11
Tư lệnh sư đoàn:
Có lẽ học lâu quá nên quên!
Hoặc giả:
Lo cố vấn Mỹ trong đồn chết
Nên ra lệnh tiến quân tức khắc!
Mặc cho những kẻ sống sót
Hồ nghi thắc mắc!
Qua máy siêu tần
Trung đoàn trưởng luôn quát to:
-Tiến!Tiến!Đại bàng bảo tiến!
Trên không:
Bốn phản lực cơ xuất hiện!
Dưới đất:
Chi đoàn mười ba với sáu xe tăng
Và mười thiết vận xa yểm trợ mở đường!
Trận tấn công đồi A năm
Diễn ra vào một sáng mờ sương!
Khá ác liệt
Nhưng không cân sức!
<bài viết được chỉnh sửa lúc 20.02.2010 15:52:16 bởi Tiền Giang >
Tiền Giang *Giấc Mơ Thời Gian 12
Ba lần đánh vỡ tuyên phòng thủ địch
Số thương vong vẫn đáng ngại làm sao!
Thắng!
Nhưng nhưng tinh thần của lính đã xôn xao!
Địch!
Với số quân ít ỏi vẫn cầm chân hai tiểu đoàn
tại chỗ!
Mặc cho Trung đoàn trưởng
điên cuồng phẩn nộ!
Mặc cho lệnh giục tiến nhanh
để kịp cứu đồn.
Hai tiểu đoàn đã quyết định dừng chân
Đào công sự
Nấu ăn
Và bổ sung quân số!
Những tàn binh của tiểu đoàn bị vỡ
Được sát nhập và động viên
để lấy lại tinh thần!
Chưa đến nửa đêm
Cứ điểm lại bị tấn công!
Địch quyết giữ vững mưu đồ diệt viện!
<bài viết được chỉnh sửa lúc 09.03.2010 08:31:24 bởi Tiền Giang >
Tiền Giang*Giấc Mơ Thời Gian 13
Lần đầu
Đạo hiểu thế nào là dạ chiến
Vẫn như mọi lần
Tiền pháo hậu xung
Vị trí đóng quân bị ba mặt giáp công!
Tiếng pháo nổ!
Tiếng hò reo lộng óc!
Đại đội Đạo bố trí lưng chừng dốc
Chẳng tiến,chẳng lui
Lúng túng vô cùng
Đã bao lần Đạo ngỏ ý tấn công!
Mở sinh lộ
Đánh vu hồi!
Nhưng không ai chấp nhận!
Trận huyết chiến kéo dài
Đến khi mờ sáng!
Mỗi hố cá nhân chứa một xác người!
Tuy các đợt tấn công đều bị đẩy lui!
Nhưng sinh lực
Đã bị tổn thương trầm trọng!
Vũ khí trong tay
Vô cùng xúc động!
Đạo đắm chìm trong suy nghĩ miên man!!
<bài viết được chỉnh sửa lúc 09.03.2010 08:32:15 bởi Tiền Giang >
Tiền Giang*Giấc Mơ Thời Gian 14
Xuân sang!
Rừng núi như mọi lần rủ nhau thay áo!
Thêm một bông mai gắn trên ngực Đạo
Và chàng trung úy hăm sáu tuổi
Đặt chân lên Tây Nguyên!
Bỏ lại sau lưng
Những khuôn mặt vừa quen!
Những ruộng lúa
Những khóm dừa thơ mộng!
Bỏ lại Sa Huỳnh sóng xao gió lộng!
Bỏ lại Bồng Sơn đất lửa mưa bom!
Bỏ lại Qui Nhơn đầy sắc và hương!
Người con trai miền biển
Làm quen với rét rừng gió núi!
Và biến cố ấy không chờ,không đợi
Đã đến bất ngờ
Như tiếng sấm tháng ba!
[image]http://diendan.vnthuquan.net/upfiles/80881/E5927B78351B45769ABC1863A85F246E.jpg[/image]
<bài viết được chỉnh sửa lúc 07.06.2010 22:00:05 bởi Tiền Giang >
Thống kê hiện tại
Hiện đang có 0 thành viên và 3 bạn đọc.
Kiểu: