Thơ của Lê Gia Hà - Quãng Trị
Cây Bồ đề ở Nghĩa trang liệt sỹ Trường Sơn
Cây bồ đề ở nghĩa trang Trường Sơn
(Viết nhân ngày đi thăm nghĩa trang 27-7-2007)
Con hỏi mẹ cây gì lớn vậy ?
Mẹ bào con cây của Phật của Trời .
Ngát xanh tươi thắm tình người
Sum xuê cành cội ngàn đời đất thiêng
Nơi gừi gắm hồn tổ tiên
Với bao liệt sỹ khắp miền quê hương .
Cội nguồn nghĩa cả tình thương .
Cái còn của lửa Trường Sơn một thời (*)
Điệp trùng danh phận người đời
Ngọt ngào hương khói về nơi cõi thiền .
Một vùng cành cội linh thiêng.
Một tòa thăm thẳm ngát hương Bồ đề .
(*) Ý câu nói của Bác Hồ : “Dù đốt cháy cả dãy Trường Sơn cũng phải
giành cho được độc lập “.
Nghĩa trang Trường Sơn là nơi lưu giữ hàng vạn nấm mồ liệt sĩ
Khắp mọi miền tổ quốc thời : “Mở dọc Trường Sơn đi cứu nước” .
[themMovie]http://www.youtube-nocookie.com/v/wSkxhA3QNas&hl=en_US&fs=1&color1=0x006699&color2=0x54abd6&border=1[/themMovie]
<bài viết được chỉnh sửa lúc 08.02.2010 19:43:33 bởi aiditimai2007 >
Khóc vợ (Ngày mất 26-1-Mậu tý)
Mâm cơm chiều nay trống đi một chổ Thức ăn nguội dần theo sắc hoàng hôn Em đâu rồi để anh ngóng đợi Nổi cô đơn vò xé tâm hồn . Tổ ấm gia đình gió mưa đảo lộn . Mất mát chia ly băng giá dồn về . Chiếc lá trên cành vàng úa tái tê Càng đau buốt giữa mùa lạnh giá . Em đã cho anh tình thương nghĩa cả Năm tháng bên nhau nồng ấm tình đời Em lại mang đi cuối đất cùng trời Để anh chơ vơ giữa đời trần tục Biết bao giờ nguôi ngoai thổn thức Ngưng dòng lệ đỏ trái tim anh !!! 4-2-Mậu Tý
Khóc vợ ( khúc 2)
Ngày sáu thắp khói hương nghi ngút .
Quện trong lời bầu bạn sẻ chia
Có cách nào cắt nghĩa phút em đi !
Và hiểu được giá trị gì cuộc đời thựa
Làm gì còn “khổ tận cam lai”
Một mình anh thức suốt đêm dài
Cả năm canh nghe chim trời khắc khoải
Chim càng kêu lòng anh càng tê tái
Như nghe lời em ở mãi trên cao .
Ôi ! Biết bao giờ
Anh cắt được
Nổi đau !!!
( Đêm 12-2-Mậu Tý)
Kỷ vật Đọc lại những trang nhật ký của em mà lòng anh ứa máu nhất là bài :”Nói chuyện với chiếc cầu thang”
Rồi sẽ có một ngày ta chia tay với mi , cầu thang ơi Đã bao lần mi đưa talên căn phòng trống vắng Chỉ có sách và sự im lặng. Gia đình ta thật nghèo … Đời thi nhân như ta biết mấy gieo neo, Không lương tháng , con gái nuôi ta bằng đồng tiền san sẻ Có lẽ vì thế chăng mà ta thường lặng lẽ Lặng lẽ làm thơ , viết sách một mình Cây khế thương ta , luôn luôn tươi xanh Chim sâu thương ta , về đây ríu rít . Ngọn gió thương ta , lặng ngắt chiều Thu . Rồi có một ngày ta vĩnh viễn ra đi Để lại cầu thang không còn tiếng chân ta nữa. Đừng buồn chi , hởi cầu thang , cây khế Sự sống muôn đời vẫn thế mà thôi ! Sự đời biết thế em ơi ! Mình anh phải chịu bđơn côi khổ sầu Biết đi đâu , biết về đâu ? Cầu thang , cây khế bóng chiều xót xa . 27-2-Mậu Tý
Tiếng chim chiều (Đi thắp hương trên mộ cuồi ngày 9-4-2008)
Hoàng hôn buông dần xuống núi Tiếng chim xao xác gọi đàn Anh đi loanh quanh bên mộ Mà lòng quặn thắt nát tan Bao giờ hết sầu hết khổ Để đôi nấm mồ bình an !
Gửi buồn về đâu ? Đêm 20-10-2008
Nổi buồn biết gửi về đâu ? Gởi vào hương khói sầu càng mênh mang Chôn sâu vào tận tâm can Nổi đau chất chứa lệ tràn qua mi . Gởi vào năm tháng qua đi . Mái đầu thêm bạc , da chì , mắt sâu Gởi vào thân thuộc bạn bầu Buồn vui lẫn lộn càng đau nổi đời Thôi thì để tự đầy vơi Chờ khi xát bụi chân trời phôi pha .
<bài viết được chỉnh sửa lúc 08.02.2010 20:05:14 bởi aiditimai2007 >
Đành cười cho vợi nỗi đau
Em ra đi , anh buồn hết nổi . Mưa cuối Đông , gió thổi chiều Thu Bát canh nhạt muối ai bù Đắng cơm nghẹn nước bây chừ ai lo ! Đèn khuya leo lét trăng mờ . Đời thêm hiu hắt , lời ru thêm sầu . Đành cười cho vợi nổi đau . Chung vui bầu bạn , chia đau với đời . Mai kia tắt nắng chân trời Buồn đau cũng hết , nợ đời cũng xong /. 15-3-2009
Gió thoảng
Những người già như chúng mình Lấy gom những hạt nghĩa tình làm vui Đừng ham danh tiếng để đời Nay còn mai mất để rồi khổ đau Đời người có được mấy đâu Xem ra rồi cũng qua cầu gió bay Nguyện cầu sống tốt mỗi ngày Để sau còn thoảng tiếng ai nhắc mình ! 7- 6 -2005
Đến với Huế
Đến với Huế , đến với thời xưa ấy Nhớ chuyện tập làm thầy, chuyện tuổi ngây thơ Gặp lại Huế nhớ thưở xưa Ông Hoàng bà Chúa, gió mưa nhiều đời Anh hùng hào kiệt ngậm ngùi Lung linh sương khói, ngự nơi suối vàng Bây chừ Huế đẹp , Huế sang Áo tím còn đấy, lòng nàng nơi đâu ! Đó ngang thay bởi nhịp cầu Đó dọc lắm kiểu, em đâu mà tìm ? Em còn trong gió trắng ngần Như điều mơ ước thi nhân thưở nào Tràng Tiền , Đại Nội thanh cao Có còn giữ được ước ao một đời Đât thiêng phải của nhiều thời Phế hương vẫn giữ tình người nặng sâu . ( Viết nhân ngàyvào thăm Huế tháng 4 – 2009)
<bài viết được chỉnh sửa lúc 21.02.2010 15:24:21 bởi aiditimai2007 >