Tập thơ Hoàng Khôi
Hoàng Khôi 05.02.2010 22:44:19 (permalink)
0
Bình Yên

Em đã nghe thấy bình yên chưa?
Là khi ta bước dưới cơn mưa
Thỏ thẻ trao nhau bao câu hứa
Phố xá ồn ào những buổi trưa

Em đã nghe thấy bình yên chưa?
Khi những muộn phiền không còn nữa
Cho niềm hạnh phúc tình đôi lứa
Tràn về ký ức những ngày xưa

Em đã nghe thấy bình yên chưa?
Nắng xuyên qua hàng lá lưa thưa
Thời gian bám víu trên ô cửa
Cho tình ta chẳng chóng thoi đưa

Xin em một phút bình yên nhé
Xin giọt nước mắt ấy đừng rơi
Xin em một mảnh tình nhỏ bé
Anh xây tổ ấm giữa cuộc đời.

Hoàng Khôi - 2/2/10 - California
#1
    Hoàng Khôi 05.02.2010 22:45:21 (permalink)
    0
    Hai Mươi Năm

    Năm cũ qua, năm mới về nhanh quá
    Thoáng bâng khuâng những ký ức trào dâng
    Hồn bỡ ngỡ đón tương lai rộng mở
    Chút hồn thơ thắp sáng những mộng mơ.

    Hai mươi năm trong vòng tay êm ấm
    Sống buông lơi theo cám dỗ trên đời
    Bóng mẹ cha hôm nay sao gầy quá
    Phận làm con chữ hiếu đã không tròn

    Hai mươi năm mang nhiều điều tâm sự
    Thuở đầu đời còn lắm những vô tư
    Như mực tím ngày ngày bên con chữ
    Trang giấy nào ôm trọn những lá thư

    Hai mươi năm để yêu và để nhớ
    Để mộng mơ trau chuốt những bài thơ
    Những bài thơ chưa viết còn dang dở
    Như tình này đánh mất giữa cơn say

    Hai mươi năm, một phần ba cuộc đời
    Đã nếm trải thăng trầm trong sợ hãi
    Đã biết say trong ân ái ngất ngây
    Đã tỉnh giấc cho đam mê đánh mất

    Hoàng Khôi - 1/6/2010 - California
    #2
      Hoàng Khôi 05.02.2010 22:47:12 (permalink)
      0
      Xin Lỗi

      Nỗi nhớ nào rơi vào thời cơm áo?
      Tình yêu nào sáng rực giữa trời sao?
      Người yêu nào là người yêu hoàn hảo?
      Cơn đau nào giết chết tình em trao?

      Sao không hát như những ngày tươi sáng?
      Sao không cười như những ngày vui tươi?
      Sao không nói những lời tha thứ lỗi?
      Sao không nhìn bằng đôi mắt lung linh?

      Tình dở dang vì anh tính ngang tàng
      Tình vương vấn vì em là hương phấn
      Tình trọn vẹn cho em cười e thẹn
      Tình chết đi cho lệ đẫm bờ mi.

      “Anh vô tâm làm em buồn nhiều lắm,
      Hứa vu vơ rồi cứ hay hững hờ”
      Lời em nói cho tim anh đau nhói
      Trách anh đi nhưng xin đừng nói chia ly

      Một lầm lỗi đặt tên là gian dối
      Một vô tâm cho đau đớn âm thầm
      Một cắn rứt cho nỗi buồn không dứt
      Một lời xin lỗi mong tình đừng phai phôi.


      Hoàng Khôi - 1/5/2010 - California.
      #3
        Hoàng Khôi 05.02.2010 22:50:23 (permalink)
        0
        Tất Niên Ngẫm

        Thỏ thẻ cùng cơn gió
        Khe khẽ lời yêu thương
        Lắng nghe mưa đầu ngõ
        Lặng lẽ một cô đơn

        Bình yên xa tầm với
        Lòng biển dậy sóng khơi
        Gió triền miên, bão tới
        Mây chuyển trời, mưa rơi

        Bánh xe không ngừng chạy
        Cỗ máy không ngừng xoay
        Còn gì mà tiếc nuối
        Còn gì mà buông xuôi

        Thế nhân nhiều đau khổ
        Tâm nhân lắm mưu mô
        Người đi trong sương gió
        Người về giữa tàn tro

        Thoi đưa mười hai tháng
        Bốn mùa một vòng quay
        Cho mùa xuân tươi sáng
        Mang hạnh phúc dâng đầy

        Hoàng Khôi - 1/4/2010 - California
        #4
          Hoàng Khôi 05.02.2010 22:52:00 (permalink)
          0
          Giận

          Cơn mưa về héo hắt
          Từng hạt rơi nặng dần
          Dưới đèn vàng léo lắt
          Nhẹ thả hồn lâng lâng

          Nhớ người yêu nhỏ bé
          Nhớ tiếng nói ngọt ngào
          Nhớ vòng tay ấm áp
          Nhớ nụ cười em trao

          Em chìm trong giấc ngủ
          Nhẹ nương theo giấc mơ
          Xin muôn đời ấp ủ
          Lời yêu bằng ý thơ

          Thơ tình này anh viết
          Là cảm xúc dâng cao
          Là nhớ nhung da diết
          Là hạnh phúc chiêm bao

          Sao em hờn em dỗi
          Bởi câu nói đầu môi?
          Buồn nào hơn khi thấy
          Em nước mắt rơi đầy.

          Thôi đừng giận anh nhé
          Chẳng muốn em buồn đâu
          Nói lời yêu khe khẽ
          Cho vơi bớt ưu sầu.


          Hoàng Khôi - 12/30/09 - California
          #5
            Hoàng Khôi 05.02.2010 22:53:04 (permalink)
            0
            Đắng

            Hạnh phúc đến giữa muôn ngàn nghiệt ngã
            Đôi môi tươi đã thấm đắng trần gian
            Đắng không em môi hôn thơm mùi thuốc?
            Ngọt không em gian dối với lọc lừa?

            Tình mình nở giữa đêm dài đen tối
            Như hoa xương rồng khoe sắc giữa nghìn gai
            Đời anh đã qua nhiều gian dối
            Lối đi nào mờ mịt cả tương lai.

            Nhắm đôi mắt lặng nghe đời trĩu nặng
            Oằn đôi vai cho đau đớn thân này
            Lưng ngựa hoang vết thù còn in dấu
            Da thịt này còn đẫm những bon chen

            “Sao anh có vạn kẻ thù để quên
            Nhưng chỉ có một người yêu để nhớ?”

            Hoàng Khôi - 12/29/09 - California
            #6
              Hoàng Khôi 05.02.2010 22:54:05 (permalink)
              0
              Khói

              Cơn gió lạnh lùa vào trong niềm nhớ.
              Thoáng qua nhanh hạnh phúc đến trong mơ
              Nghe hiu quạnh quanh sân hoa không nở
              Chỉ mình anh còn đứng giữa bơ vơ

              Trời có nắng nhưng sao nghe trống vắng
              Nắng vẫn nhuộm vàng một góc hành lang
              Em vẫn đứng đó một hình nhân bé nhỏ
              Nhưng lạnh lùng cho xé nát tim anh.

              Anh vẫn biết anh là người có lỗi
              Nước mắt em rơi ướt cả bờ mi
              Trong cuộc sống bon chen không ngừng nghỉ
              Những sai lầm dối trá trót đeo mang.

              Anh làm em buồn, anh làm em đau
              Em ưu sầu, tim anh tan nát
              Làn khói trắng giết chết yêu đương
              Cho trống vắng ùa về trong đau đớn

              Hoàng Khôi - 12/28/09 - California
              #7
                Hoàng Khôi 05.02.2010 22:55:40 (permalink)
                0
                Đơn Phương

                Ba năm dài tưởng chừng là mãi mãi
                Một ngây thơ, một ngơ ngác, một hững hờ
                Ba năm qua nhẹ trôi như chiếc lá
                Tôi đã yêu từ những phút êm đềm

                Một tình bạn vô tư và trong sáng
                Một con đường dẫn đến bến yêu thương
                Một mơ ước sẽ mãi là mơ ước
                Một yêu thương sẽ mãi là đơn phương

                Ngày em nói em theo duyên tình mới
                Tôi cúi đầu lòng quặng thắt cơn đau
                Đôi chim bay về phương trời xa ấy
                Bỏ tôi một mình đứng giữa chơi vơi

                Em vẫn thế, ngàn đời là như thế
                Vẫn xinh tươi nhưng lạnh lẽo đến vô hồn
                Tôi lặng lẽ trút sầu vào ký ức
                Cố gượng cười dạo bước những chiều thu.


                Hoàng Khôi - 12/18/09 - California.


                #8
                  Hoàng Khôi 05.02.2010 22:58:46 (permalink)
                  0
                  Lần Đầu

                  Khi cơn gió mùa đông treo đầu ngõ
                  Ánh nắng vàng soi sáng góc hành lang
                  Em đứng đó một hình nhân bé nhỏ
                  Vẫn ngây thơ trong trắng những mộng mơ

                  Nhớ đêm trăng lặng im nơi biển vắng
                  Nhìn thật lâu không dám nói một câu
                  Nghe cảm xúc dâng cao niềm hạnh phúc
                  Choàng đôi tay ôm ấp tấm thân gầy.

                  Mắt em sáng cho tình anh mù quáng
                  Lỡ yêu ai đâu cần biết tương lai
                  Anh chỉ biết là yêu không nuối tiếc
                  Dù đau đớn vùi lấp giữa cô đơn.

                  Hoàng Khôi - 12/18/09 - California
                  #9
                    Hoàng Khôi 05.02.2010 22:59:49 (permalink)
                    0
                    Cuộc Người

                    Khi tôi ngẫm về cuộc đời sâu thẳm
                    Tôi thường nghĩ về cuộc người chia ly
                    Khi hồn tôi lạc vào miền u tối
                    Tôi muốn tìm một ánh sáng trong tim

                    Con thuyền đến rồi đi không chờ bến
                    Mải mê theo cơn gió chốn non treo
                    Đời đeo mang con thuyền không bến đỗ
                    Kiếp dã tràng vùi lấp giữa biển Đông

                    Những đêm trăng mình ta ôm chén đắng
                    Hỏi tại sao cuộc đời lắm lao đao
                    Cơn mưa lớn cho ta càng đau đớn
                    Ngõ đêm sầu sẽ dẫn lối về đâu?

                    Một phút đam mê, một đời đánh mất
                    Giữa cuộc người lạc lõng đến chơi vơi.

                    Hoàng Khôi - 12/16/09 - California
                    #10
                      Hoàng Khôi 05.02.2010 23:01:17 (permalink)
                      0
                      Viết

                      Viết cho em những bài thơ
                      Viết cho em những mộng mơ đầu đời
                      Viết bao cay đắng tuyệt vời
                      Viết bao hạnh phúc một thời yêu đương
                      Viết qua những lúc cô đơn
                      Viết qua những lúc giận hờn vu vơ
                      Viết ra câu nói bâng quơ
                      Viết ra những lúc em vờ vô tâm
                      Viết lên nỗi nhớ âm thầm
                      Viết lên trăn trở thăng trầm thời gian
                      Viết trong những lúc gian nan
                      Viết trong đau đớn muôn ngàn lệ rơi
                      Viết xa em những chơi vơi
                      Viết xa em để muôn đời nhớ mong
                      Viết nơi tia nắng vàng trong
                      Viết nơi mây trắng một vòng buông lơi
                      Viết mong em sẽ không rời
                      Viết mong em sẽ muôn đời mộng mơ.

                      Viết cho em những bài thơ…

                      Hoàng Khôi - 12/15/09 - California.
                      #11
                        Hoàng Khôi 05.02.2010 23:02:22 (permalink)
                        0
                        Cà phê sáng

                        Làn khói trắng mang niềm tâm sự đắng.
                        Điếu thuốc tàn nhưng lòng vẫn hoang mang.
                        Và cà phê vẫn thơm như thế
                        Từng giọt rơi, lắng đọng những chơi vơi

                        Ngày tháng dài lặng nghe đời uể oải
                        Có yêu thương và cũng có chán chường
                        Chỉ biết nhìn rồi cúi đầu câm nín
                        Giả một nụ cười nhưng lòng vẫn không tươi.

                        Ta muốn thét giữa trời đông giá rét.
                        Ta muốn làm loài thú dữ tham lam
                        Ta muốn nhìn đời không cần toan tính
                        Ta muốn cười vào mặt lũ đười ươi.

                        Cuộc đời này đã cho ta nhìn thấy
                        Những điêu ngoa nằm dưới vẻ chan hòa
                        Những con dao đẫm máu chưa kịp ráo
                        Đâm chết người mà mồm vẫn cười tươi.

                        Ta phải sống, ngẩng cao đầu để sống.
                        Chân dẫm tan những dối trá khoe khoang
                        Miệng cười to cho điếc lũ tàn tro
                        Đưa ngón giữa trước cay đắng lọc lừa.

                        Hoàng Khôi - 12/9/09 - California
                        #12
                          Chuyển nhanh đến:

                          Thống kê hiện tại

                          Hiện đang có 0 thành viên và 3 bạn đọc.
                          Kiểu:
                          2000-2025 ASPPlayground.NET Forum Version 3.9