AI?...!
Tên xưa gọi Trữ La thôn
Chuyên nghề giặt lụa tâm hồn thanh cao
Một chiều tương ngộ anh hào
Nào ngờ kiếm bạc, má đào vấn vương
Dấn thân vào chốn cung vương
Mãnh tình chia nửa, Tây nương trao chàng
TT
________
TỰ SỰ
Tâm sầu chất ngất Quán Khuê Cung
Dạ thảm trập trùng Hưởng Điệp Lang
Thân tại Cô Tô , hồn ở Việt
Phạm Lãi ơi! chàng có thấu chăng?
Nhạn lạc, chim còn chao cánh nhớ,
Ngư trầm, cá cũng luống ngẫn ngơ....
Giai nhân bạc kiếp đền nợ nước
Hồng nhan một mảnh trả ơn nhà
TT ___________
CẢM THÁN
Một chút u tình gửi gió mây
Bâng khuâng khuê nữ chốn lầu Tây
Nhờ mang tâm sự về bên ấy
Trao gửi đến ai giọt nắng gầy
Mưa vẫn hắt hiu buồn tháp cổ
Giăng sầu lệ sử đất Cô Tô
Trữ La thôn, úa vàng sắc lụa
Thương nhớ tràng giang, sóng Ngũ hồ
Mây hôn khói biếc xây thành mộng
Vạn kỷ trường miên viễn cận thông
TT
_________
SẦU THU
Thu đã sang lối xưa nhạt nắng
Cảm tình thu đêm quạnh sương giăng
Đưòng mây chim trĩu cánh bằng
Lòng ngưòi cô lữ giá băng nỗi niềm
Hồn dã thảo trải thơ hoài niệm
Xác lá vàng phai mộng áo xiêm
Hoa đôi cánh vỡ màu tim
Vườn xưa, người cũ biết tìm nơi nao
TT ____
EM
Em là em, chỉ một loài hoa
Muôn hồng nghìn tía, nét kiêu sa
Tao nhân mặc khách dành chiêm ngưõng
Cứ ngỡ em sinh chốn ngọc ngà
Em là em,chỉ một loài hoa
Muôn hình nghìn vẻ, dáng thưót tha
Rừng xanh núi thẳm, em sinh sống
Nghe tiếng chim ca, ngắm bóng tà
TT _______
TỰ SỰ
Đơn sơ quá lời thơ em muốn hỏi
Phiền trách chi , anh chẳng trả lời em
Để lòng buồn em ngỏ với sao đêm
Chân đơn lẽ dẫm bừa trên lá cỏ
Em chẳng thích tình thơ như làn gió
Thoảng mơ màng hay ve vuốt xa xôi
Gió đùa mây lời mật ngọt trên môi
Trêu ghẹo lá , với hoa cười lơi lã
Đêm lặng ngắt , mình em nghe buốt giá
Vẫn vơ buồn tâm sự với ta thôi
TT _________
TÌNH CŨ
Tình xưa đã cũ lắm rồi
Chỉ là hoài niệm bồi hồi thoáng qua
Bây giờ nếu..gặp người ta
Bâng khuâng tự hỏi...ngỡ là mình mơ...
Khi xưa vụng dại ngu ngơ
Tâm hồn như chú nai tơ lạc đường
Hôm nay nếu... lỡ chung trường
Tình cô lẽ đó...xin nhường cho anh
TT
____________
HOÀI LANG
Buồn quá lần tay giở sách xưa
Xem ai canh vắng ngắm sao thưa
Nhớ chàng một buổi nơi yên ngựa
Xa khuất ngàn lau dưới bóng dừa
Tấm lòng nặng trĩu người cô phụ
Muôn đời ngóng đợi bóng chinh phu
Tiếng trống sang canh tùng cắc nhịp
Ngỡ khúc trống quân thắng giặc thù
Đêm nay trăng lạnh trời đông giá
Một mình gối lẽ nhớ phương xa
Chàng ơi ! em cũng tình nhi nữ
Trông ngóng tình lang nẽo quan hà !
TT __________________
NẾU VẮNG CHÀNG
Không có chàng
Thiếp lấy ai để nâng khăn sửa tráp?
Không có chàng
Thiếp làm sao nương tựa bóng tùng quân
Không có chàng
Lấy ai thưởng thức mỹ vị cao lương
Không có chàng
Lấy ai để cho thiếp giữ chữ can thường
Nếu không anh
Lấy ai cho em ngóng đợi
Nếu không anh
Ai đốt thuốc mù trời làm em bực bội
Nếu không anh
Em giận hờn ,ai xuống nước nâng niu
Nếu không anh, ai sẽ ấp yêu
Ru lời mộng cho em tròn giấc điệp
TT _____________
ADAM & EVA
Tạo hoá đã định rồi
Không cách chi dời đổi
Cả hai hợp thành đôi
Có chàng thì có thiếp
Khi nồng say giấc điệp
Khi khó nhọc áo cơm
Lúc quả ngọt hoa đơm
Lúc hàn vi áo vải
Lều tranh chung một mái
Muối mặn chấm gừng cay
Hạt tình ươm trên tay
Nếm ngọt bùi cay đắng
Kề vai chung gánh nặng
Đừng tham sang phụ khó
Đừng đỏ lòng xanh vỏ
Cùng tát cạn biển đông
Bên chàng là bóng nàng
Đường mình đi quang đãng
Chẳng ngại gì gai chông
Lo chi cảnh gió giông
Ngại chi đời dâu bể
Tình mình sâu nặng thế
Thách đố cùng thời gian
Tan rồi hợp, hợp tan
Chẳng làm gì ta được
Bên nhau tròn mộng ước
Cao xanh đã dịnh rồi
Nghịch cảnh nào ngăn nổi
Khối tình chung keo sơn
TT
_________
HOÁN VỊ
Anh thích làm phụ nữ
Thì em làm đàn ông
Anh muốn là tử tội
Thì em làm cái gông
Em không còn đi chợ
Em không còn nấu ăn
Em không cần trăn trở
Em không cần lăng xăng
Em không còn ủi áo
Em không còn giặt khăn
Anh không ngồi đọc báo
Anh hết ngồi run chân
Đọi chờ nhường anh hết
Ngồi quán dành cho em
Em không thèm mõi mệt
Em không còn hom hem
Nhà cửa nhường anh dọn
Em ngồi xem ti vi
Con học anh đưa đón
Em ngồi nhậu tì tì
Lau chùi và chén bát
Em cũng nhường cho anh
Lúc em ngồi hóng mát
Thì anh đi nấu canh
Em không cần điểm trang
Anh không cần sĩ diện
Em không còn hoang mang
Anh không cần đặt chuyện
Em đi nhậu về khuya
Để cho anh chờ cửa
Em không cần bắt đền
Anh khỏi lo thất hứa
Chỉ tại anh ước ao-
Thời gian quay trở lại
Anh nghĩ em đành sao?
Để anh làm phận gái!
TT
_____________
ANH ĐÃ BIẾT
Anh đã biết mà sao anh không nói
Nhìn anh đi mà em tái tê lòng
Chiều giăng mù, mưa đẫm nhánh sầu đông
Tâm khắc khoải, hồn đơn em ứa lệ
Anh đã biết , trường đời - trò dâu bễ
Lòng dạ con người rất dễ đổi thay
Cuộc thế xoay vần khi tĩnh khi say
Khi tăm tối, khi hồng tươi rực rỡ
Anh đã biết, tình bưồn, tình dang dở
Nín câm hoài, tình sẽ chắp cánh bay
Đừng đỗ cho..."định mệnh đã an bày,
Đành chấp nhận dù lòng buồn da diết"
Anh đã biết tình mình nhiều tha thiết
Kỹ niệm đong đầy, sao phải rẽ ngang?
Để đêm về em lê bưóc lang thang
Con phố cũ, hàng cây dài ngóng đợi
Anh đã biết thời gian là dịu vợi
Em sẽ buồn, lệ sẽ ứa tràn mi
Anh yêu em...sao anh phải ra đi?
Bỏ em lại,...sao anh đành lòng thế?
TT
_________
TỰ TÌNH
Một thuở sương rơi trên lá thắm
Thảo bức tình thư nợ trăm năm
Ước hẹn ba sinh tròn chữ mộng
Cung đàn hoà điệu dẫu thăng trầm
Một thuở mây sầu giăng núi nhớ
Kiếp mây phiêu bạt núi mong chờ
Bao giờ mỏi gối mây quay lại
Núi vẫn kiên trì đá trơ trơ
Một thuở dây leo cội bách tùng
Muôn đời cây thẳng dáng ung dung
Dây nhuyễn lá mềm thân uyển thảo
Phỉ nguyền nương dựa bóng anh hùng
Một thuở hay là muôn vạn thuở
Cõi tình như thực lẫn như mơ
dầu son , dầu sắt , dầu dâu bể
Con dấu tình yêu khó phai mờ
TT