bác ơi tim bác còn non
hay là tình bác, vẫn còn tuổi xuân
Tuổi già trên cả thất tuần
(Tình xuân vẫn nở tưng bừng như ai)
cái nầy khó trả lời đây
tim già có lúc cũng đầy tình xuân
gương cụ Trứ xa gần đều biết
bảy ba còn tha thiết gái mười lăm
du dương hai chữ sắc cầm
bài ca trù đó trăm năm mãi còn
đây lời tha thiết véo von ...
nước non còn đó thì còn mộng mơ
“Trẻ tạo hóa ngẩn ngơ lắm việc,
”Già Nguyệt ông cắc cớ trêu nhau.
”Kià những người mái tuyết đã phau phau,
”Run rẩy kẻ tơ đào còn manh mảnh.
”Trong trướng gấm ngọn đèn hoa nhấp nhánh,
”Nhất tọa lê hoa áp hải đường.
”Từ đây là tạc đá, ghi vàng.
”Bởi đâu trước lựa tơ, chắp chỉ.
”Tân nhân dục vấn lang niên kỷ,
”Ngũ thập niên tiền nhị thập tam.
”Tình đã chung lứa cũng phải vàm,
”Suốt kim cổ lấy làm phận sự,
”Trong trần thế duyên duyên, nợ nợ,
”Duyên cũng đành mà nợ cũng đành.
”Xưa nay mấy kẻ đa tình,
”Lão Trần là một với mình là hai.
”Càng già, càng dẻo, càng dai !
Nghe xong tình trẻ từ nay muốn già !
<bài viết được chỉnh sửa lúc 06.07.2005 10:16:37 bởi lá chờ rơi >