Giữa mùa Đông .
Sau cơn Ice storm , Băng bão , thành phố Tonronto lại có những ngày đầu năm 2014 thật lạnh .
Chẳng hạn ngày 2 tháng Giêng, khi mọi sinh hoạt trở lại bình thường thì nhiệt độ xuống -20 C . Hôm ấy , sau những ngày nhà bị mất điện và sau những ngày cuối năm làm việc bù , " lương thực " dự trữ đã vơi nhiều nên dù lạnh thì lạnh , tôi vẫn phải ...can đãm đi chợ ! Thế là mặc mấy lớp quần áo cho thật ấm , tôi lái xe đến ngôi chợ ưa thích , chợ Costco.
Ưa thích , vì ngoài lý do thực phẩm luôn tươi tốt, chợ này còn hay bán những vật dụng gia đình mới , lạ ( mà có người hay thích mua về dùng thử ! ) và đặc biệt vào những mùa hoa , nơi đây hay bán những loại hoa cỏ lạ . ( Lâu ngày , quảng cáo miễn phí cho Công ty Costco một chút ! ) Nhưng cũng chính vì những đặc điểm đó mà chợ luôn đông . Vào những ngày cuối tuần , tìm được chỗ đậu xe không phải là chuyện dễ.
Hôm ấy tôi đến vào buổi sáng , không phải ngày cuối tuần nhưng sân đậu xe đã chật kín , có lẽ ai cũng cần đi chợ mua luơng thực như tôi .!
. Vòng qua vòng lại mấy lượt chưa tìm được chỗ đậu xe, đang còn ngơ ngác giữa một ngã tư trước chợ thì có một phụ nữ đã đi chợ xong , đang đẩy chiếc xe hàng hóa của bà từ trong đi ra .
Xin mở ngoặc để nói thêm một chút, thường khi gặp cảnh khó khăn như vậy, những người lanh lợi sẽ ngừng xe , đợi xem người nào đã mua sắm xong , từ tiệm buớc ra thì sẽ bám theo , chờ để đậu vào chỗ của người này , sau khi họ lấy xe ra , đôi khi làm cản trở dòng giao thông , vì vậy tôi không thích "lanh lợi " như thế. Người phụ nữ trạc tuổi trung niên , ăn mặc hết sức giản dị , bà bỗng ra hiệu bảo tôi chờ đấy, đợi bà lấy xe ra mà đậu vào chỗ của bà .
Và chỗ bà đậu xe rất tốt , ngay trước cửa chợ !.
Tôi ngoan ngoãn ngồi chờ , à không , đậu xe chờ .
Lúc ấy , tôi rất mong người phụ nữ , sau khi vội vã chất hàng hoá lên xe , vội vã lùi xe ra , hãy nhìn lại tôi một chút , để thấy tôi vẩy tay chào cảm ơn bà một cách rất chân thành .Trong tích tắc ,tôi sợ bà sẽ lên xe và vô tình lái đi , không chú ý nhìn lại tôi làm gì. Nếu như vậy tôi sẽ hơi buồn và áy náy đấy.
Trước cái nhìn chăm chú của tôi , người đàn bà sau khi tập trung điều khiển chiếc xe lùi ra, giữa một bãi đậu xe hỗn loạn , trước khi nhập vào dòng lưu thông vẫn không quên nhìn tôi và vẩy tay chào đáp lại một cách thân thiện.
Chỉ tích tắc thôi mà cái lạnh bênh ngoài dường như bớt khắc nghiệt .
Có thể bạn sẽ nghĩ, chỉ là chuyện nhỏ ,có gì để tôi phải trân trọng thế đâu.
Vâng , chuyện nhỏ thôi bạn ạ , nhưng thử hỏi cả tôi và bạn nữa, ở một ngày bận rộn , hối hả chạy theo công việc, chạy theo thời gian , mấy khi chúng ta lấy xe ra từ bãi đậu xe và chú ý , quan tâm giúp một người đang khó khăn tìm chỗ đậu trong một ngày mùa Đông giá buốt ?
Tôi nghĩ là hiếm lắm đấy !
Bởi thế , khi tôi và người phụ nữ ấy vẩy tay chào nhau . Chỉ tích tắc và rất đơn giản , nhưng chúng tôi đã trao đổi với nhau sự quan tâm và lòng biết ơn, chúng tôi đã tặng nhau một niềm vui , dù nhỏ nhưng đáng trân quý giữa cuộc đời này.
Cà Na tn nguyen
<bài viết được chỉnh sửa lúc 15.01.2014 21:37:13 bởi Cà Na tn nguyen >