Những loài hoa đẹp
Thay đổi trang: << < 112113114 > >> | Trang 113 của 137 trang, bài viết từ 1681 đến 1695 trên tổng số 2051 bài trong đề mục
Cà Na tn nguyen 25.05.2014 12:51:10 (permalink)
0
 
  Cảm ơn thầy SĐ buổi sáng bận rộn cũng  chụp ảnh hoa Quỳnh nở trái giờ cho ntn và mọi người xem.
 Và cảm ơn sự chia sẻ của thầy. ntn cũng vừa suy tư ra một  " chân lý "  là " hãy cảm thấy hạnh phúc trong từng khoảnh khắc của cuộc sống. " Có nghĩa là ntn sẽ hạnh phúc với nông trại Cà Na từng ngày. Không buồn lo vì một viễn ảnh phải lìa xa trong tương lai...
 Nói như vậy vì muốn khoe với thầy và mọi người một  hạnh phúc vừa rạng rỡ vừa êm đềm ở nôngtrại Cà Na đấy !
ntn sẽ  kể bằng khá nhiều ảnh, thầy và mọi người  kiên nhẫn nhé 
 
  Như đã nói ở thư trước , có người mang củ hoa đi trồng dọc hiên nhà vào cuối thu và đầu Xuân khi vừa tan tuyết . Thật khó mà tưởng tượng những củ hoa đã cố sức vuơn lên để 1 ngày nắng ấm, " người ấy " về nông trại và xúc động trước một luống hoa xinh đẹp như thế này 
 
 
 
 Mọi người  nhìn kỹ sẽ thấy chú Wrex hiếu kỳ nghếch mũi nhìn ra sân từ cửa sổ nhé 
 Luống hoa dài lắm , nhưng ntn chỉ chụp môt đoạn ngắn cho vui .
Phải nói là luống hoa đẹp trên mảnh đất  còn khô cằn , nhiều gạch sỏi khiến người ngắm thực sự xúc động
 
 
 
 
 
 
 
 
 
 
 
 
 
 
 
 
 
 
 
 
 
 
 Tulip thì  nhiều người trồng , ở mọi nơi , nhưng chẳng biết ntn có chủ quan không ,mà thấy những bông hoa đầu tiên  này của nông trại Cà Na ( và cả khu xóm ) rất duyên dáng, rất xinh đẹp ! Và dĩ nhiên , ntn sung sướng , hảnh diện lắm !
 
 Điều thú vị là đứng  trong nhà  có thể ngắm luống hoa này , ngay bên ngoài dọc cửa sổ .
 Niềm vui khiến ntn hân hoan cả ngày !
 Buổi tối , trong không gian vắng lặng của  một vùng quê rất yên tĩnh, ntn và gia đình theo thói quen đang ngồi xem phim ở trên lầu thì nghe có tiếng nổ nhỏ , nhịp đều  bên ngoài nhà , nhìn ra trời thì ôi chao ! Pháo bông !
 Hàng xóm của ntn đốt pháo bông mừng lễ Victoria Day ngày mai ! Mau mau lấy máy ảnh ghi lại , chụp qua cửa kính 
 
 
 
 
 
 
 
 
 
 
 
 
 
 
 
 
 ntn rất mê pháo bông, nhớ có lần sang Cali , ở Khách sạn gần Disneyland , hên sao mỗi buổi tối Disneyland bắn pháo bông là đều có thể ngồi...trên giường ngắm thoãi mái . Kỷ niệm ấy rất đặc biệt , khó quên , không ngờ là có ngày mình lại được  ở trong nhà của chính mình , thưởng thức pháo bông của hàng xóm bắn rạng rỡ cả bầu trời !
  Ôi , nông trại Cà Na của ntn đáng yêu quá phải không thầy SĐ ? 
 
ntn
 
<bài viết được chỉnh sửa lúc 25.05.2014 13:00:40 bởi Cà Na tn nguyen >
sen dat 31.05.2014 06:53:48 (permalink)
0
Nếu có thời giò và sức để vui vói nông trại thì còn gì bằng. Ỏ đây ít khi nhìn thấy những hàng tulip dài như vậy. Người ta trồng nó trong những chậu nhỏ. Nếu trang trại lớn như vậy ntn chỉ cần trồng những bụi huệ hoa hồng nho nhỏ hoa báo vũ đến mùa mưa nó nhảy đầy sân vườn đẹp và tự nhiên lắm!. Mang vào cho ntn vài đóa hoa uất kim hương nở trên xú sở mình.
 
Attached Image(s)
Cà Na tn nguyen 15.06.2014 19:39:37 (permalink)
0
 
ntn cảm ơn thầy SĐ nhiều , hoa Tulipe  ở Đà Lạt thì có thua kém gì bên này đâu !. Nhất là thầy chụp nhìn đẹp lắm
 ntn có chụp ảnh một số hoa trong vuờn năm nay nhưng bận quá, chưa post được  ( năm nào cũng thế, có khi ntn để cả mấy năm luôn ! Đến mùa mới thì lại chụp ảnh mới, rồi lại cất !) Cũng có vài ý tưởng để viết bài nhưng  cũng chịu thôi !
 Nhưng dù bận thế nào ntn cũng viết về Cha trong ngày dành cho Cha , thầy SĐ à ! Chúc Thầy và mọi người có một Father's day vui và hạnh phúc nhé
 
ntn
<bài viết được chỉnh sửa lúc 15.06.2014 19:41:33 bởi Cà Na tn nguyen >
Cà Na tn nguyen 15.06.2014 19:54:42 (permalink)
0
 
 
         Father's Day :
 
Nếu như Cha còn sống...
 
      "  Cô ngắm nghía lại gói quà trước khi bỏ vào xách tay . Đó là chiếc áo chemise  đi kèm với cravate màu thật nhã nhưng khá trẻ trung . Cô cười chúm chím khi nghĩ Cha mình hơn bảy mươi nhưng có lẽ vẫn thích ăn mặc rất " à la mode "và khá mạnh dạn với màu sắc như ngày còn trẻ !
       Lái xe đến nhà cha mẹ. Cô bấm chuông và biết chắc rằng Cha sẽ là người mở cửa . Bao giờ cũng vậy , Cha biết vào ngày này , cô sẽ là đứa con đến sớm nhất và sẽ vòi vĩnh môt buổi sáng riêng chỉ có hai cha con .
      Cha hiện ra sau cánh cửa mở ,dang tay chờ , cô ôm cha. Cha  hôn lên má cô ,tựa như cô hãy còn là cô bé con bé bỏng.
         - Hôm nay mình đi đâu đây con gái !
      Cô ríu rít
        - Mình đi ăn sáng rồi đến " cánh đồng hoa tím " của con Cha nhé ! Năm nay lạnh trễ , hoa đặc biệt nở  vào tháng Sáu ! Cha nhớ mang theo máy ảnh .Con mặc áo trắng đây Cha ! À cha chở con nhé , Cha biết cách đậu xe sát đường , con không dám...
        Thế đấy , bên Cha , cô liếng thoáng , hồn nhiên như một đứa trẻ .
       Cha cười, quay vào nhà gọi Mẹ " Cha con tôi đi lát về nhé " rồi bảo :
         - Máy ảnh lúc nào đi với con mà Cha chẳng mang theo . Con nhớ lấy theo chiếc nón rộng vành của con nhé,  trời nắng , mà chụp hình cũng xinh đấy !
        Đến tiệm ăn , xong phần điểm tâm nhẹ nhàng , cô và Cha sẽ " hàn huyên tâm sự ' bên tách trà thơm ngát . Cô hít thở , cảm nhận, nâng niu từng giây phút  bên Cha . Đó là những khỏanh khắc hạnh phúc và bình yên  . Ở bên Cha  cô sẽ cảm thấy an tòan , tuyệt đối vì  Cha là tàng cây  vững vàng , mạnh mẻ, che chở cô . Cha là người sẽ sẵn sàng hy sinh tính mạng  để bảo vệ con mình. Chắc chắn là như thế.
       Và dù cô không còn trẻ nữa , nhưng có lẽ Cha vẫn nhìn cô trìu mến và " ngưỡng mộ " như thuở xưa  khi nhìn cô mặc chiếc áo đầm trắng  ông đã xúc động kêu lên " Con thiên nga bé bỏng xinh đẹp của Cha ! ''   ! Cha sẽ nói , bằng cách của riêng ông , rằng Cha thương cô nhiều lắm , cô là đứa con gái nhỏ  giống Cha nhiều nhất từ diện mạo  đến tính tình .
       Rồi buổi tối , khi cả gia đình họp mặt , Cha sẽ hạnh phúc vì các con quây quần, đông đủ bên cạnh Cha Mẹ. Vâng , Cha sẽ  sung sướng được sống cùng , bên cạnh các con  mình..."
       Ý nghĩ này chợt làm sự tưởng tượng của cô gián đọan . Cô cảm thấy thương Cha đến  nhói lòng . Bởi Cha đã không được sống , đã phải lìa bỏ cõi đời khi con mình hãy còn thơ dại !
      Cô nghe mắt mình đẫm lệ . Sự xúc động truyền vào những ngón tay cô đang ân cần tạo dáng cho chiếc bánh hình Thiên nga , chiếc bánh cô làm riêng cho Cha vào Father's Day , để nói rằng, dẫu Cha không còn hiện diện trên cõi đời nhưng Cha luôn gần gủi trong tâm tưởng cô , cô mãi mãi là con Thiên  Nga bé nhỏ của Cha  , dù có rất  nhiều lúc cô cũng giống như Thiên Nga nhỏ, lặng lẽ, cúi đầu cảm thấy cô độc và tủi thân ,  vì nhớ Cha , như thế này...


 
 
Cà Na tn nguyen
 
                                                 Father's Day 2014

<bài viết được chỉnh sửa lúc 16.06.2014 00:16:50 bởi Cà Na tn nguyen >
Cà Na tn nguyen 27.06.2014 07:45:34 (permalink)
0
 
 
Tôi tìm " cô " Nguyễn !
 
 
      Lúc gần đây vai phải hay bị đau khi cử động mạnh , cô bé Bác sĩ láng giềng cạnh chỗ làm  đề nghị " Chị  chụp X ray và làm siêu âm cho chắc, nhân tiện xét nghiệm máu định kỳ luôn . "
      Được thôi . Thế là  phone lấy hẹn ở phòng Xét nghiệm gần nơi làm việc. " Vui lòng cho tôi cái hẹn sớm nhất nhé .Tôi không gấp ,nhưng tôi  cần hẹn sớm buổi sáng , vì sau đó tôi còn phải đi làm . Vâng 8 giờ ngày....tháng...tôi sẽ có mặt . "
     Đến ngày hẹn , phải nhịn đói, thức sớm , chuẩn bị cơm nước , xếp đặt công việc xong xuôi rồi ra đi lúc 7g.
     Đến phòng X-ray, trình giấy tờ cho cô thư ký . Cô chau mày khi nghe tôi nói có hẹn lúc 8g, cô lầu bầu "Đây là người thứ 3 có hẹn lúc 8g ! ".
 Sao thế nhỉ, nhưng tôi im lặng ,không vội thắc mắc. Lát sau , cô gọi tôi và bảo  " Hẹn của you là 9 g 20 "
       Tôi phản đối :
          - Tôi  có hẹn vào lúc 8 g , đó là lý do tại sao tôi có mặt vào giờ này. Tôi lấy hẹn cách đây 10 ngày và có nói rõ là tôi cần cái hẹn sớm nhất vì sau đó tôi phải đi làm "
  Cô trả lời nhát gừng:
         - Tôi  không biết, tôi không  phải là người lấy hẹn. You đợi người lấy hẹn cho you đến rồi hỏi nhé !
  Ngay lúc ấy, một bà cụ khoảng hơn 60 , dáng người thấp bé, với tướng đi hơi khác thường vì cột sống  bị vẹo bước vào. Bà chưa kịp ngồi xuống , cô thư ký trẻ đã nhìn bà một cách khó chịu rồi bảo tôi :
          - Đấy, bà đấy đấy, you hỏi đi !
  Tôi hỏi bà
           - Hẹn của tôi là 8g , sao bây giờ lại bảo  9g20 là thế nào hở bà  ?
    Bà cúi mặt , nhìn xuống mớ giấy tờ trước mặt , hồi lâu ngước lên nhìn tôi bối rối :
           - Hẹn của you là 9g 20 !
      Tôi cố gắng giải thích thật rõ ràng :
          - Tôi lấy hẹn từ 10 ngày trước , có nói rõ là tôi không cần hẹn gấp , nhưng tôi phải có cái hẹn sớm nhất , buổi sáng, để sau đó tôi còn đi làm , bà đã cho tôi hẹn lúc 8g .
        Bà nhìn tôi rồi lập lại lần nữa :
            - Hẹn của you là 9g 20 ! Khi nào có ai bỏ hẹn sớm hơn thì tôi cho you vào.
    Cơn giận kéo đến .Trời ơi , tôi lấy hẹn cẩn thận chứ  có phải  đến xin xỏ  đâu  ! Nếu bà là một cô thư ký còn trẻ và hợm hĩnh thì chắc tôi đã không ngần ngại gì mà phê bình một trận cho hả tức , nhưng nhìn nét mặt của bà , vừa sượng sùng , vừa bối rối vừa như lì lợm , tựa  một đứa trẻ thường xuyên phải chịu đựng những hậu quả về sự vụng về , sai sót của mình khiến tôi dằn lòng, chỉ " rên rỉ ":
              - 9g 20 thì làm sao tôi đi làm cho kịp ! .Tôi phải rời khỏi đây lúc 9g30 vì tôi bắt đầu làm việc lúc 10g !

     Tôi thực sự bối rối ,nghĩ đến việc phải phone cho văn phòng biết là tôi không thể có mặt ở chỗ làm lúc 10g và không thể gặp những người thân chủ đã lấy hẹn với tôi sáng hôm nay . Và việc này phức tạp biết dường nào khi họ đã bỏ công ăn  việc làm để đến gặp tôi...
   Tôi nhẫm tính, thôi thì có lẽ chỉ sang phòng Lab lấy máu xét nghiệm rồi đi làm . Sẽ lấy hẹn ngày khác quay lại chụp hình và siêu âm .
    Bởi thế, tôi nói với bà bằng giọng  chán nãn :
             - Thôi, tôi đi sang phòng  Xét nghiệm vậy.
    Bà trả lời :
             - Vâng , khi nào có ai bỏ hẹn tôi sẽ sang tìm  .
       Tôi quay lưng đi và nghĩ thầm, bà chỉ nói thế cho qua chuyện đó thôi .
     Sang phòng Xét nghiệm , tôi lại phải lấy số và ngồi chờ. Thật sốt ruột , hơn 20 phút mà vẫn còn rất xa mới đến phiên tôi .
     Tôi lấy tờ  tạp chí đọc  cho đỡ buồn .  Không ngẩng lên  nhưng tôi thấy hình như có người mặc áo blouse trắng bước vào phòng xét nghiệm một cách hấp tấp,  hỏi người thư ký   rối rít :
       -  " Cô" Nguyễn ( Miss Nguyễn ) , tôi muốn tìm  " cô " Nguyễn !
   Từ trong góc phòng ,tôi vội vàng kêu lên:
       - Tôi đây  bà ơi !
    Bà chạy lại, rối rít 
       - Đi , mình trở lại phòng X ray ngay nhé . Có người vừa bỏ hẹn lúc 8g 40 . Đi nhanh theo tôi nhé !
       - Thế à, tốt quá !
       Thế là tôi và bà, 2 khuôn mặt rạng rỡ, đi cùng nhau sang phòng  X ray. Cột sống vẹo làm bà đi một cách khó khăn , nhưng nét mặt bà hân hoan , sung sướng . Tôi cũng thế , tôi vui, vui vì gặp may khiến công việc thuận lợi , nhưng niềm vui âm thầm , sâu sắc hơn là tôi cảm động khi bà lạch bạch  chạy sang phòng  Xét nghiệm tìm tôi  và vui vì tôi đã dằn  được cơn bực mình để không càu nhàu hay lớn tiếng với bà, để giờ đây tôi và bà đi cạnh  nhau , như  2 người thân, cùng chia nhau một niềm vui . Lúc ấy , tôi thật sự muốn nắm tay  bà, muốn nói với bà một cách chân tình nhất " Bà ơi , cứ cố gắng bình tĩnh mà làm việc cho thật cẩn thận , thật tốt nhé, đừng lo lắng quá ! " Và tôi cũng muốn lắm,  xin bà cho tôi lấy chiếc máy ảnh trong giỏ ra để chụp  bà một bức ảnh mà đem khoe với bạn, khi kể lại việc này , nhưng tôi biết thời gian không đủ cho tôi giải thích sự đường đột này nên đành thôi.
    Nên tôi chỉ có thể nhìn bà, cảm ơn bà một cách quý mến khi tôi từ phòng chụp hình bước ra bà  đã nhìn theo tôi một cách thân thiện và vui vẻ.
    Trở lại phòng Xét nghiệm , số thứ tự của tôi đã qua rồi, nhưng bà thư ký ngồi ở bàn đã rất dễ thương mà bảo rằng  " Cứ đứng đây , tôi  sắp xếp cho vào ngay nhé, tôi nhớ rồi , khi nảy bà V. sang gọi you trở qua phòng X ray ".
     Công việc  xong xuôi ,vừa vặn giờ đi làm . Cảm ơn sự may mắn đã biến môt ngày tưởng đâu  trắc trở và đầy bực mình của tôi trở thành một ngày thuận lợi và có ý nghĩa.
 Và bà V . à, " cô Nguyễn " vẫn nhớ bà mãi đấy !
 

CàNa tn nguyen

<bài viết được chỉnh sửa lúc 27.06.2014 22:40:22 bởi Cà Na tn nguyen >
sen dat 27.06.2014 21:16:50 (permalink)
0
Cô Nguyễn đi khám sức khoẻ đấy à?. Sen Đất thì bũa nay không đi khám cũng biết sức khoẻ không tốt rồi, ăn bậy, thức trắng đêm, ngủ ngày ô hô thôi thì đủ thứ tật he...he.... Hôm nay ngừng coi bóng đá một ngày nên mới vào đây thăm mọi người. Tặng hoa hồng trắng cho những ai không còn cha!
Attached Image(s)
Cà Na tn nguyen 12.08.2014 19:43:22 (permalink)
0
 
  Cảm ơn hoa hồng của thầy SĐ.
 Hoa đẹp quá , màu trắng tinh khiết lại thêm sương sớm long lanh.
 ntn mê hoa hồng lắm , cho nên cứ phải...cắn răng chịu gai đâm mỗi năm khi cắt hồng dọn vuờn !
 Tiếc rằng năm nay  bận quá mà lại  phải chăm mớ rau trái nên lơ là với đám hoa hồng , hoa bị sâu nhiều và có khi  nở âm thầm rồi tàn  chủ vườn mới thấy !
 ntn ghi lại ở đây kỷ niệm vui vui một đêm đi xem Ca Nhạc nhé.
 
ntn
Cà Na tn nguyen 12.08.2014 20:21:51 (permalink)
0

Những tiếng hát kỷ niệm  .


      Mùa hè hằng năm , theo thông lệ,  tôi luôn  đi xem  buổi trình diễn ca nhạc do tờ Tuần báo ở địa phương tổ chức.
     Năm nay những  ca sĩ sẽ hát ở đêm Ca Nhạc  đa số là những người  tôi khá ưa thích như Khánh Ly , Tuấn Ngọc  , Elvis Phương , Mai thiên Vân...
     Đặc biệt có ca sĩ Đan Nguyên là " thần tượng " của bà chị tôi nên tôi  rủ chị đi cùng và hứa sẽ chụp ảnh cho chị.
     Khi hứa như vậy , tôi  hơi phân vân , không biết mình cũng nên chọn một chiếc áo khá nổi, khá "màu mè " để xin chụp ảnh với ca sĩ Tuấn Ngọc , hoặc chị Khánh Ly làm kỷ niệm không nhỉ  ? Nhưng tôi vốn  lười làm những việc như thế nên cuối cùng lại thôi , chỉ chọn mặc chiếc áo màu xanh thiên thanh với hoa ép màu trắng , thêm chiếc áo khóac bên ngòai cho tiện với thời tiết mưa chiều hôm ấy .


     

     Không ngờ tôi  đã có một một buổi tối nghe nhạc đáng nhớ hơn mọi năm. 
     Đi xem văn nghệ ,  ngồi  trong một không gian tràn đầy  tiếng nhạc , tiếng hát , bao giờ sự xúc cảm cũng tràn ngập trong tâm hồn tôi ...Tôi cảm nhận được sự đam mê và chút gì dường như phù du trong kiếp nghệ sĩ...
     Khi chị Khánh Ly , anh Tuấn Ngọc , anh Elvis Phương bước ra sân khấu .Lòng tôi  bùi ngùi , xúc động .
     Đó là những người đã mang những tiếng hát của kỷ niệm đi khắp nơi. Những tiếng hát thiên phú đã gắn liền với kỷ niệm của mọi người , của tôi...
     Trong giây phút ấy tôi  cảm nhận được sự đáng  trân quý  của nghiệp nghệ sĩ. Nhất là khi những nghệ sĩ ấy tuổi đã về chiều , tóc bạc vẫn còn đứng trên sân khấu, say sưa hát tặng cho đời những khúc hát bằng tất cả sự đam mê, bằng tất cả tấm lòng của mình . Vâng , tôi tin chắc như thế khi ca sĩ Elvis Phương bảy mươi tuổi vẫn còn hát  " Vết thù  trên lưng ngựa hoang " tựa như ngày còn trẻ, tựa như 30 , 40 năm chỉ mới là ngày hôm qua.
      Và chị Khánh Ly , bao giờ cũng nghiêm trang, trân trọng trước khi cất tiếng hát .Nhìn dáng chị khi hát , nghe lại những ca khúc của nhạc sĩ Trịnh công Sơn , tôi không nghĩ đến những chính kiến , đúng sai mà chỉ cảm thấy bùi ngùi vì tình cảm gắn kết của đôi Ca Nhạc sĩ này.
      Ca sĩ Tuấn Ngọc là một trong những  " thần tượng  " của tôi . Tiếng hát của anh vốn đã hay mà nghe trực tiếp trong thính phòng lại  còn hay hơn nữa . Ca sĩ Tuấn Ngọc hát hay và cái cách  " lừng khừng " rất Bắc kỳ của anh cũng rất lạ . Nhưng có lẽ không ai phủ nhận được, anh rất nghệ sĩ , rất nhập hồn trong khi trình diễn.
     Các ca sĩ trẻ như Quốc Khanh ( rất xuất sắc vì chẳng những hát hay mà còn có thể đệm đàn Guitar và chơi trống cùng  ban nhạc Liberty ), Đan Nguyên , Mai thiên Vân , Lam Anh , Nguyễn hồng Nhung là những ca sĩ thuộc thế hệ trẻ đầy triển vọng...
     Đến giờ giải lao , tôi nhanh nhẩu chọn một Exit gần chỗ ngồi  để ra ngòai cho nhanh, bà chị tôi vội vàng theo sau . Không ngờ chúng tôi lại lạc vào hậu trường sân khấu !
    Thấy anh Nguyễn ngọc Ngạn , tôi  chào anh thì tình cờ một anh bạn đồng nghiệp, phục vụ thiện nguyện về âm thanh  cho đêm Ca nhạc  đi ngang qua, anh " xúi " tôi chụp ảnh với nghệ sĩ cho vui !
     Nhìn quanh thì thấy anh Tuấn Ngọc đang " thơ thẩn " gần đấy !  Thôi , thế đúng là duyên rồi ! Tôi bèn " mạnh dạn " đến xin chụp ảnh với anh .
      Anh rất chĩnh chu, bảo tôi chờ cho anh lấy áo Vest mặc vào nhưng tôi ngăn lại, bảo anh cứ mặc áo trắng thế thôi , cho mọi người xem ảnh biết rằng tôi phải vào tận hậu trường gặp anh đấy !
     Thế là anh kiên nhẫn đứng cho chúng tôi chụp ảnh cùng anh, kiên nhẫn vì bà chị tôi vốn là người chụp ảnh rất tệ, vất vả lắm mới chụp  xong !
     Tôi chỉ  trao đổi với anh đôi câu, nhưng đôi câu ấy cũng khiến tôi cảm thấy mến anh hơn là khi chỉ nghe anh hát mà không có dịp gặp mặt .Có lẽ tôi cảm thấy cái vẻ " lừng khừng " của anh rất chân thật và dễ mến... Cảm ơn anh, chúng tôi mau chóng ra ngoài để bà chị tôi có thể chụp ảnh cùng thần tượng Đan Nguyên.
    Xong nhiệm vụ thì tôi lại gặp chị D., một người bạn  lớn tuổi hơn, hay hát và có giọng hát rất hay.  Chị '" than thở " là tìm mãi  không thấy ca sĩ Tuấn Ngọc để được chụp ảnh cùng .
     Được dịp , tôi lại nhanh nhảu bảo chị theo tôi , tôi sẽ dẫn chị đi tìm thần tượng  
     Khổ nỗi, tôi không biết cách  " lọt vào hậu trường " từ lối bên ngoài, thế là tôi bắt chị phải theo tôi đi trở vào hội trường , theo lối tôi đi lạc để gặp anh Tuấn Ngọc. Và tôi lại " làm phiền " anh Tuấn Ngọc lần nữa khi xin anh đứng cho tôi chụp ảnh anh và chị D. !
     Sau giờ giải lao, chúng tôi trở lại thưởng thức phần hai của chương trình . Anh Tuấn Ngọc " bao chót " với bài Save the last dance for me rất có hồn và tuyệt vời  ( mà bà chị tôi hôm sau đã dí dỏm bảo rằng , vì anh thấy  những fans lạc vào hậu trường của anh đang ngồi thưởng thức một cách say mê  ! )
    Chúng tôi ra về vào lúc gần nửa đêm.
    Trong lòng tôi cảm thấy vui . Vui vì do duyên, tôi có dịp gặp một ca sĩ nổi tiếng mà tôi ái mộ tiếng hát và qua tiếp xúc tôi thấy anh thật thà dễ mến .   Tôi cũng vui vì tin rằng , đối với người nghệ sĩ , ngòai tiền tài , danh vọng , sự ngưỡng mộ và quý mến của khán giả cũng là một hạnh phúc, một phần thưởng tinh thần  mà họ trân quý và sẽ mang theo mãi mãi cho đến cuối con đường  " Nghiệp " của mình...




 

 
Cà Na tn nguyen
 
 
<bài viết được chỉnh sửa lúc 13.08.2014 11:27:10 bởi Cà Na tn nguyen >
Cà Na tn nguyen 09.09.2014 10:48:58 (permalink)
0
 
 
      Một cảnh đời.
 
         Người đàn bà chào , dắt đứa con gái nhỏ rời khỏi phòng làm việc của tôi để đến bàn thư ký thanh toán chi phí.
        Cô phụ tá đứng cạnh bên nhắc nhỏ " Đây là người có 3 đứa con còn bé mà chồng đã mất rồi đó chị ! "
        " Thế à ." Tôi vội đứng lên, bước nhanh ra ngoài dặn cô thư ký hãy miễn cho chị khoản tiền chênh lệch phải trả, vì nghe nói Bảo hiễm sức khoẻ của chị chỉ trả cho 60 % chi phí.
          Đây là một biệt lệ , vì  miễn như vậy , ngoài việc thu nhập của văn phòng sẽ bị giảm đi , chúng tôi còn có thể gặp rắc rối với hảng Bảo hiễm vì đã ảnh hưởng tới chiến luợc bảo vệ lợi nhuận của họ.
          Nhưng trong một ngày làm việc bận rộn, tôi không  suy tính nhiều, chỉ muốn giảm bớt chút gánh nặng trên vai của người mẹ goá hãy còn rất trẻ này .
           Trở lại công việc , chợt một liên tưởng đến trong trí tôi, khiến lòng tôi như thắt lại.
          Chồng chết khi còn rất trẻ , phải một mình nuôi ba đứa con thơ, đó chính xác là hoàn cảnh của Mẹ tôi mấy muơi năm về trước !
 
CàNa tn nguyen
<bài viết được chỉnh sửa lúc 09.09.2014 22:17:37 bởi Cà Na tn nguyen >
Cà Na tn nguyen 15.10.2014 20:33:29 (permalink)
0
 
Bình thường thôi !
 
      Sáng hôm qua tôi đi làm Mammogram , xét nghiệm định kỳ.
      Sau  khi thay áo, tôi  ngồi ở phòng chờ . Một cụ khá già khoảng 80 tuổi bước vào, cụ cho biết đã làm xong xét nghiệm nhưng ông chồng lại cầm chìa khóa ngăn tủ nơi cụ để quần áo đi  đâu rồi nên cụ phải ngồi chờ.
      Vưà đọc tờ bệnh án cầm trên tay, cụ vừa nói chuyện với tôi, cụ bảo không nhớ được  tên những loại thuốc mình đang uống mà ghi  vào . Cách nói huyên thuyên , chuyện này nối ngay sang chuyện khác cho tôi biết cụ đã bắt đầu lẩm cẩm, nhưng thôi , cũng mừng vì cụ vẫn còn đi đứng, và có lẽ ăn uống, bình thường...
     Người phụ nữ thứ hai bước vào , khoảng hơn sáu mươi tuổi , khá mập mạp , có những vết xâm lộ ra trên 2 cánh tay và những vết như bầm trên mặt.
      Ngồi xuống ghế, nhìn 2 tờ bệnh án trên tay, bà than là chữ nhỏ khó đọc. Tôi đề nghị  để tôi đọc giúp. Nhưng khi  xấp giấy và cây viết chuyển sang tay tôi thì tôi trở thành người điền bệnh án cho bà . Tôi đọc , bà trả lời cho tôi ghi vào.
       Bệnh án  khá dài vì bà làm cả 2 loại xét nghiệm, Mammogram và  Bone density test ( đo độ cứng của xương ) , riêng trường hợp của bà còn có khá nhiều chi tiết để  điền vào.
       Khi công việc sắp hoàn tất thì cũng đến lúc tôi được gọi vào . 
       Xong xét nghịêm tôi ra về và không gặp được hai bà cụ để chào. 
 
      Trên đường , tôi cảm thấy chút hài lòng vì sáng nay đã làm đuợc một việc dù nhỏ nhưng có ích cho người khác.
     Sự hài lòng ấy có thể đến đôi phần từ việc tôi giúp  người đàn bà khá lớn tuổi điền tờ bệnh án dài , nhưng chủ yếu đến từ một điều khác: từ sự nhẹ nhàng , bình thản tôi đã chia sẻ cùng bà khi ghi những chi tiết tỉ mỉ của căn bệnh  ngặt nghèo mà bà đang mắc phải , bệnh Ung thư máu cấp tính !
      Vâng, chúng tôi đã nói về nó , về tất cả những điều trị mà bà  trải qua như ghép tủy , Xạ trị ( Radiation )  Hóa trị ( Chemotherapy ) tựa như nói về một chứng cảm cúm thông thường. Tôi hài lòng vì đã giữ lại được sự bất ngờ , giữ lại  đươc tiếng thở dài trong lòng để  chia cùng bà một chút bình thản , nhẹ nhàng trước một bất hạnh  . 
      Vì phải chăng , giữ lòng bình thản trước những tai ương , biến cố là điều cần thiết cho cuộc hành trình của mỗi kiếp người  ? 
      Tôi  cầu nguyện cho bà  may mắn và gửi vào đây bức ảnh hiếm hoi tôi chụp vào mùa hái táo năm này.
      Thiên nhiên vẫn đẹp , vạn vật vẫn rạng ngời dù có trải qua nhiều giông tố...
 
 
 
 
 Càna tn nguyen
 
<bài viết được chỉnh sửa lúc 25.10.2014 18:48:36 bởi Cà Na tn nguyen >
Ct.Ly 27.10.2014 16:11:54 (permalink)
Cà Na tn nguyen 27.10.2014 20:28:04 (permalink)
0
 
 Sáng ghé vào VNTQ, đọc thư của chị Ly, em viết ngay vài dòng .
Mấy hôm nay em cũng định viết về chuyện của  một chị bạn  em mà bận quá, chưa có thời gian ngồi xuống.
Thật tình là nhìn hoàn cảnh của những người chung quanh, nhiều khi em tự hỏi sao đôi lúc Thượng đế thật bất công , cứ bắt họ chịu nhiều bất hạnh chồng chất ?
 Bởi vậy, càng lúc càng cảm thấy trân quý từng sự bình an và hạnh phúc  của mình , phải không chị ?
 Chuyện nấu ăn , em cũng có vài thứ để viết ,trao đổi với chị mà hic ! bận  "đầu tắt mặt tối " chị ơi !
 À bientôt nha chị !
 Cà na
<bài viết được chỉnh sửa lúc 29.10.2014 00:14:17 bởi Cà Na tn nguyen >
sen dat 28.10.2014 08:04:42 (permalink)
0
Quả táo treo lủng lẳng màu sắc đẹp tươi quá! tặng ntn  cánh hoa cuối mùa đẹp màu thiên thanh màu thạt đó nha! y chang bên ngoài. Hóa ra phụ bếp còn bận hơn cả đầu bếp nữa sao ta?
Attached Image(s)
Cà Na tn nguyen 29.10.2014 00:09:21 (permalink)
0
 
  Xời ! bao nhiêu năm rồi mà thầy SĐ không biết ntn  là người rất bận rộn sao ta ! ( bắt chước nói giống thầy SĐ ! )
 Nhưng không sao, nếu ntn  " đầu tắt mặt tối " mà thầy và mọi người đều nhìn thấy ntn  thảnh thơi , ung dung tự tại thì ntn... mừng lắm, chẳng cần  phải phân bua, giải bày chi  đâu !
 Nhất là  dạo này ntn đang cố gắng tập để luôn luôn giữ lòng trầm an đó . ( Chữ này ntn mới nghĩ ra , ý nói lòng trầm lắng và an tịnh . Thấy cũng hay hay , nếu chưa ai dùng qua thì ntn xin giữ copyright ha ! )
Sẽ có bài viết nói về Lòng Trầm an  nha.
 Giờ thì định ra vuờn dọn dẹp mà trời lại âm u nên đổi chương trình sang đi chợ đây !
  Cảm ơn hoa của thầy . Hoa màu nào cũng đẹp hết , nhưng nghĩ đi nghĩ lại thì hoa màu xanh ntn thích nhất !. ntn biết một loại hoa cũng hay lắm , ít ra  là đối với ntn, ảnh cũng có rồi mà chưa có thời gian
 
ntn
<bài viết được chỉnh sửa lúc 29.10.2014 00:17:30 bởi Cà Na tn nguyen >
sen dat 29.10.2014 20:07:48 (permalink)
0
Ui chết tui rồi phụ bếp mà "trầm an" là đầu bếp phải  "trồi động" quẫy đạp vùng lên thôi chớ nếu không là chìm xuồng có nước dẹp tiệm luôn, hổng phải chuyện đùa đâu nghen!
<bài viết được chỉnh sửa lúc 29.10.2014 20:11:21 bởi sen dat >
Thay đổi trang: << < 112113114 > >> | Trang 113 của 137 trang, bài viết từ 1681 đến 1695 trên tổng số 2051 bài trong đề mục
Chuyển nhanh đến:

Thống kê hiện tại

Hiện đang có 0 thành viên và 12 bạn đọc.
Kiểu:
2000-2024 ASPPlayground.NET Forum Version 3.9