Những loài hoa đẹp
Thay đổi trang: << < 112113114 > >> | Trang 114 của 137 trang, bài viết từ 1696 đến 1710 trên tổng số 2051 bài trong đề mục
Ct.Ly 29.10.2014 23:13:06 (permalink)
Cà Na tn nguyen 30.10.2014 01:51:35 (permalink)
0
Hahaha,
Lúc nghĩ ra chữ trầm an, ntn cũng có lo ngại  "trầm " là chìm, vậy trầm an có dùng được cho đúng nghĩa không ha .
 
Định hỏi thầy SĐ cho chắc mà lo nói việc khác nên quên .Vậy chữ trầm an  dùng có nghĩa đúng không hở thầy , nếu sai thì ntn bỏ , không dùng , chứ nơi đây là Diễn đàn mà mình nói sai thì kỳ lắm !
Tạm thời với ntn và chị Ly thì " trầm an " có nghĩa là " bình an mà lặn ...chìm lĩm " hahaha .
 Hôm nay " làm reo " ông chủ phải vô bếp,  rảnh , mai em chạy qua quán chị chơi !                                                                                      Cà na
sen dat 30.10.2014 23:55:07 (permalink)
0
Thật ra lâu lâu mọi người "chơi chũ" đùa vui vậy thôi có gì nghiêm  trọng đâu mà sợ sai với đúng. Trầm là chìm xuống nước nhưng cũng có nghĩa là sâu kín, trầm an gần giống như trầm tịnh sâu ngầm yên lặng. "Trầm" từ đối của nó là "phù" tức là nổi lên trên mặt nước nên SĐ mới đùa vui vậy thôi! Cứ bình an đi ntn à! Giờ ntn "phù"rồi phải không, xuất hiện nổi lên ở " Quán cơm đầu đường" rồi đó,món ăn nhìn hấp dẫn nha! Tiếp tục "phù động" tức là lưu động hoạt náo lên đừng có trầm lặng quá nha!
sen dat 19.11.2014 19:56:07 (permalink)
0
Mong rằng tâm hồn ntn sẽ tĩnh lặng thư thái khi nhìn ngắm cánh đồng hoa này nha! Bận lắm phải không? . Cuối năm ai cũng vậy thôi gắng lên rồi vào diễn đàn vui chút nha!
Attached Image(s)
Cà Na tn nguyen 21.11.2014 21:13:50 (permalink)
0
 
 Cảm ơn thầy SĐ.
 Những cánh đồng hoa  bao giờ ntn cũng  mê lắm !. Nhưng thật ra thì hoa nào ntn cũng mê hết ! .
Mê như thế này nè !
 Niềm vui cuối Thu !

 Nhiều người bạn nhận xét, tính tôi "hồn nhiên ".
"Hồn nhiên " trong giao tiếp xã hội có không thì tôi chẳng biết nhưng với thiên nhiên , hoa cỏ thì chắc là đúng ! Bởi tôi luôn tìm thấy và tự tạo cho mình những niềm vui thế này.
 
  Ở đây ,thỉnh thoảng tiệm hoa  có bán Cúc Đại Đóa . Khá nhiều màu , vàng , tím, trắng , đỏ .Mỗi chậu 5-7 đóa giá khoảng 10$. Tôi hay mua về , dầu là mùa lạnh. Ngắm xong hoa tàn thì cố giữ lại cây hoa , lây lất qua mùa Đông , đến mùa ấm mang ra vuờn.  
 Hoa dễ chăm sóc , đầu hè bắt đầu kết nụ . Nhưng chưa kịp nở thì mùa lạnh đã về . Phải mang vào nhà.
  Nhưng trong một góc nhà, không khí ấm áp sẽ làm cho chậu hoa bừng nở
 
 
 
Hàng trăm hoa Cúc, loại đại đóa nở vàng rực rỡ  căn bếp ( là nơi tôi hay làm việc nhiều nhất  )
 Ai thấy cũng khen ! Làm nhớ Tết Việt nam quá đổi !. Mà Cúc tết Việt nam  hoa nhỏ, không đẹp thế này đâu nha !
 
 
 
 
 
 
 Cứ thế, hoa tươi hơn tháng chưa tàn .Và mỗi ngày , tôi loay hoay nấu ăn trong bếp, mắt vẫn thỉnh thoảng ngắm nhìn chậu hoa xinh đẹp một màu vàng rạng ngời , lộng lẫy của mình, lòng thấy hạnh phúc , thư thái vô cùng .
 Mong  những hình ảnh này , dù thật tệ vì chụp trong nhà, vào một ngày  âm u , không nắng nhưng sẽ giúp cho  những người nội trợ có những chậu hoa Cúc thật đẹp đặt trong bếp vào cuối Thu năm sau nhé  !

Càna tn nguyen
<bài viết được chỉnh sửa lúc 21.11.2014 21:20:13 bởi Cà Na tn nguyen >
Cà Na tn nguyen 03.12.2014 00:21:12 (permalink)
0

Lòng Trầm an.

     Mỗi người sinh ra đời đều có một số phận.
    Số  phận đó thường là sự xen lẫn giữ buồn vui , hạnh phúc và đau khổ , may mắn và bất hạnh. Nhưng với một vài người , hầu như Thượng Đế quá bất công , số phận của họ chỉ toàn là đau khổ và nước mắt ! Và không hiểu sao , tôi lại có những người bạn không may như vậy. Như chuyện chị bạn Hélene đã qua đời cách đây vài năm  mà tôi đã có lần kể ở trang này .Hôm nay tôi lại kể về một người bạn khác mà tôi xem như một người chị.
    Chị là Bác sĩ gia đình của tôi từ nhiều năm nay.    
   Đó là một người bác sĩ nhiều kinh nghiệm và tận tụy với bệnh nhân, tuy nhiên , qua thời gian quen biết và tiếp xúc , tôi nhận ra, chị rất thẳng tính và  đôi khi dễ nổi nóng .
    Có nhiều bệnh nhân cũng đã than phiền  như thế , nhưng từ khi biết đôi chút về hòan cảnh của chị , tôi chấp nhận điều này khá dễ dàng và trong lòng cảm thấy  thương  chị.
     Được biết xưa kia , khi còn ở Việt Nam , chị lập gia đình với một anh bạn đồng nghiệp . Khi đôi vợ chồng Bác sĩ trẻ  sắp  có đứa con đầu lòng thì anh  được học bổng sang Mỹ tu nghiệp. Chị ở lại, sinh con xong thì tới hồi mất nước , năm 75, anh ở lại  Mỹ không về.
    Tại Mỹ anh  nhanh chóng có vợ khác và quên đi vợ con mình.
    Nuôi con một mình trong sự buồn tủi , uất ức , đến khi con được 8,9 tuổi , 2 mẹ con dắt díu nhau đi vượt biên.
    Tới Canada, chị cố gắng học và lấy lại bằng Bác sĩ , làm việc và nuôi con một mình.
     Mỹ và Canada  khá gần nhau ,Y giới Việt Nam tại hải ngọai biết tin nhau không khó nhưng  nghe nói chồng chị không hề liên lạc với vợ con mình trong lúc hình ảnh  cơ sở  và hình ảnh bà vợ mới của anh thì xuất hiện thường xuyên trong cộng đồng !
    Tôi chưa hỏi và cũng chưa có dịp hỏi chị trực tiếp về chuyện này nhưng im lặng , tôi cảm được nỗi khổ của chị. Nỗi khổ như đám mây u ám phủ lên cuộc đời chị.
    Để tìm được sự bình thản, chị dành nhiều thời gian tìm hiểu  Phật pháp , tu tập , làm từ thiện.
    Rồi cũng đến khi con chị trưởng thành , lập gia đình . Nay chị đã có đứa cháu ngọai  chín tuổi.
    Bỗng một ngày cách đây vài tháng , tôi bàng hòang  hay tin con gái chị , trong một kỳ du lịch cùng chồng con ở vùng Caribbean  đã tử nạn.
    Một cái chết tức tưởi . Cùng tóan người lặn  xuống biển ngắm cảnh , con chị đã nằm lại đáy biển không ai hay !
    Tin dữ này khiến nhiều người  xót dạ, trong ấy có tôi , trách Thượng đế sao quá bất công với chị !
    Đám tang con, chị  không muốn bạn bè thân nhân đăng báo chia buồn và theo lời  nhiều người kể lại , chị bình tỉnh vô cùng , không vật vã than khóc mà trầm lặng như một nhà tu. 
    Điều bất hạnh xảy đến và sự bình tỉnh của chị ám ảnh tôi nhiều ngày . Bởi tôi hiểu , khi một người có thể bình lặng trước một đau khổ tột cùng có nghĩa là người ấy đã vượt  qua mức độ cao nhất của sự đau khổ , nghiệm ra được lẽ vô thường của cuộc đời. Và tôi cảm thông điều này vô cùng , cảm thông như có lần tôi  đã chứng kiến sự bình lặng của chị M. mẹ cậu bé John đã qua đời tại Bệnh viện Toronto năm nào.
    Bởi thế, tôi nhủ lòng sẽ đến thăm chị một buổi , chia sẻ an ủi chị khi chị đã lo  hậu sự cho con  xong xuôi.
    Và một buổi  sáng tôi đã ghé thăm chị , mang theo ít táo đầu mùa mới hái.
   Chị gầy và già hơn , tôi ôm vai chị và nghe mắt mình ướt .
   Tôi chia buồn cùng chị . Tôi nói mình giận Thượng Đế sao quá bất công với chị mà không ngăn được nước mắt. 
    Ngược lại , chị vẫn điềm đạm  nói rằng chị không  trách Thượng Đế mà hiểu rằng kiếp này chị phải trả cho cái Nghiệp của mình.
    Sau đó ,  chị mời tôi ngồi xuống để hai chị em  tâm sự với nhau 
    Muốn nói cùng chị là tôi hiểu lắm , thấm thía lắm sự bình tĩnh của chị trước  đau khổ lớn nhất này nên tôi bắt đầu  kể cho chị nghe về tôi .
    Những điều tôi kể khá dài , phần lớn  nói về đứa con trai khôi ngô , có tấm lòng nhân ái của tôi . Nói về sự thánh thiện , hiền lành có phần  ngây thơ của cháu . Nói về những va chạm đến từ cuộc sống mà cháu gặp phải .
    Nói về lòng thương yêu , lo lắng tôi dành cho cháu , nói rằng tôi  vui buồn theo từng vui buồn hằng ngày của con.
    Không hiểu những điều tôi kể đã tác động thế nào mà chị quyết định đứng lên mang quyển kinh  chữ Việt chị đang dùng trao cho tôi , ngay cả chiếc chuông chị đang dùng hằng ngày khi tụng kinh và thậm chí bức ảnh Phật đang treo trên tường , chị cũng  trao cho tôi và nói : " Em nên tập tụng kinh  Sám hối  mỗi ngày. Điều đó  là cần thiết  và sẽ giúp cho em "
    Hiểu được ánh mắt ngạc nhiên của tôi chị giải thích " Những điều mình trải qua bây giờ có thể là do nghiệp của mình tạo ra từ những kiếp trước .Hãy tập để lòng mình  lắng lại , thành tâm cầu nguyện để giải bớt nghiệp của mình em à. Theo như  những gì em kể, chị nghĩ con trai em là người có tâm  đạo , những gì cháu làm và suy nghĩ chúng ta phải tu tập nhiều năm  mới có  được tâm đạo như vậy . Chị mừng cho cháu ".
    Tấm lòng của chị khiến tôi xúc động.
    Gia đình tôi chỉ theo đạo Thờ cúng ông bà . Bản thân tôi nhiều lần nhận được ân sủng của Đức Mẹ và  tôi đến nhà thờ nhiều hơn chùa .
     Nói về Phật học , tôi như nguời chưa hiểu biết nhưng lạ thay, thái độ trầm lặng , câu nói đơn giản của một người đã từng đi qua những đau khổ như  chị đã khiến cho lòng tôi nhẹ nhõm , bình an. Tôi như ngộ ra rõ rệt sự phù du của kiếp người ,ngộ ra được những đau khổ , tai ương chỉ là vấn đề của Cõi tạm. Ngộ ra việc chấp nhận số phận bằng sự bình thản và lòng từ tâm mới là điều quan trọng và cần thiết. Mọi lo lắng cho con như vơi đi và tôi thấy lòng tôi nhẹ nhàng, an vui khi hiểu ra , giữa những khó khăn mà con phải gặp  hiện nay , như để giải đi nghiệp của kiếp trước , con tôi đã có một nền tảng vững vàng  để bước  và tới trước trên con đường Giác ngộ. Lòng tôi dạt dào nỗi xúc cảm thương yêu.
 Giây phút ấy tôi không còn cảm thấy ngôi nhà vắng lặng của chị là lạnh lẽo cô độc , tôi cảm thấy nơi ấy an tịnh và làm dịu đi những nỗi đau khổ của kiếp người. Dầu rằng cạnh nơi chị ngồi tụng kinh hằng ngày , bức ảnh con gái chị và chiếc bình cắm nhang vẫn hãy còn rất mới.
 Tôi từ giả chị ra về . Lòng bùi ngùi quyến luyến . Ngang qua dãy hoa Cúc chị trồng đang nở vàng rực cuối Thu, tôi khen hoa đẹp . Chị cười giản dị  " Hoa chị mua về cúng Phật rồi mang ra trồng đó . "
 Tôi ra về mang nặng những món quà chị tặng trên tay  nhưng lòng tôi cảm thấy rất nhẹ nhàng .
 Tôi thầm nguyện, mong những đau khổ, ưu phiền xin hãy ở lại bên ngoài căn nhà an tịnh này để chị tôi sáng chiều kinh kệ , tâm thân an lạc , bình yên .

Càna tn nguyen
 
<bài viết được chỉnh sửa lúc 03.12.2014 00:58:10 bởi Cà Na tn nguyen >
Cà Na tn nguyen 21.12.2014 09:56:49 (permalink)
0
 
         Theo thông lệ hằng năm , " Birthday Girl ", người có sinh nhật lại hay nấu ăn và làm bánh đãi gia đình .
         Và năm nay , không biết có tự...thử thách mình hơi nhiều không mà lại chọn làm  ổ bánh này !
         Chọn ,vì thích màu trắng , vàng   và những cuộn chocolate bào nhìn rất nhẹ nhàng , lịch sự .

        Nhưng khi bắt tay vào thì mới thấy ôi vất vả,. Chỉ khâu làm mứt vỏ chanh cũng đã mất 1 buổi tối. Sáng ra còn phải nướng bánh , làm  kem phết  bên trong bánh , kem phủ bên ngòai  và làm chocolate bào để trang trí.
        Kết quả của  một ngày quay như chong chóng là một ổ bánh chưa được như ý lắm ! 





        Nhưng tự nhủ , phải biết loại bỏ những  điều bất như ý  , chỉ thu giữ những điều vui vẻ ,  lạc quan thôi . Thế là tự an ủi, bù lại cho sự vất vả thì Càna đã nắm được kỹ thuật làm chocolate bào , dùng để trang trí bánh khá đẹp rồi ha.! 
        Và quan niệm sống này sẽ rất thích hợp cho người vừa...già đi môt tuổi đấy !
       Như mọi năm , Cà na đã có một Sinh Nhật vui vẻ bên người thân.
       Bình hoa Hồng năm nay cũng rất đáng yêu, như thế này
 
 
 
 
      Món quà thích nhất cho  Sinh Nhật năm nay làm Cà na phì cười khi đọc cái tựa
 
 
 
     ( chắc do người tặng nhìn ra cái " nhiệt tình quá đáng " của Cà na trong việc chuyên môn lựa những ổ bánh khó khó mà làm !!!  )
      Giờ thì cắt bánh mời mọi người nhé !
 
 
 
 
 
 
      Chúc mọi người một cuối tuần vui và may mắn. Riêng mình thì Cà na xin được cầu mong một tuổi mới  sẽ bình an như  dòng suối mãi êm trôi...
 
Càna tn nguyen
hai muơi tháng Muời hai  năm hai ngàn mười bốn.
<bài viết được chỉnh sửa lúc 21.12.2014 10:12:01 bởi Cà Na tn nguyen >
Cà Na tn nguyen 01.01.2015 11:46:46 (permalink)
0
 
Hôm nay cuối năm mà vẫn phải đi làm  !
Chiều về, bắt tay vào việc chuẩn bị đón Năm mới . Kết quả khi sắp đến giờ Countdown như thế này
 

New Year's Eve của Cà na ! 

 Không được như ý lắm nhưng cũng gọi là...
 Vội quá nên tháp bánh sữa được...ràng lại  cho khỏi đỗ bằng những sợi tơ vàng như vầy..
 
 

 Nhìn kỹ hơn nha


Giờ thì ntn phải chạy đi  mừng Năm mới đây.
Thân mến chúc mọi người một năm 2015 thật đẹp. Riêng ntn thì một năm Mới  bớt bận hơn và mọi việc tốt đẹp
hơn !

Càna tn nguyen

PS
Sau khi đón mừng năm 2015 thì quành lại chĩnh sửa bài , nhân tiện khoe luôn là bánh năm này tuy không thật đẹp nhưng  được khen là rất ngon, lớp chocolat bên ngoài với hương vị cà phê rất thơm , đặc biệt là những sợi tơ vàng dùng để trang trí  cũng khá đẹp mà còn crunchy, dòn nên giúp bánh thêm hấp dẫn ! Bánh thích hợp cho mọi người  thuởng thức  trong khi chờ countdown nên chắc mỗi lần đón  Năm mới, ntn lại làm bánh này !
<bài viết được chỉnh sửa lúc 01.01.2015 12:49:36 bởi Cà Na tn nguyen >
Cà Na tn nguyen 29.01.2015 02:24:34 (permalink)
0
     Đất Bình Yên.

Hôm qua gặp chuyện hơi đặc biệt , mặc dù hơi lẩm cẩm nhưng cũng viết kể lại cho vui. 
 
Khỏang 10 g sáng, trên đường từ Bệnh viện về, Cà na ghé vào chợ, một siêu thị Tây gần nhà . 
Mua mua , chọn chọn , trả tiền xong thì xách mấy giỏ thức ăn ra xe, lái về nhà.  Xế trưa , bắt đầu sọan thức ăn ra  nấu mới khám phá ra không có khúc thịt bò khỏang 1kg mua khi sáng. Tìm khắp trong xe cũng không thấy  , dầu trong receipt có trả tiền đàng hòang.
 Lạ nhỉ, Cà na là người đi chợ ...chuyên nghiệp và khá cẩn thận , sao lại có chuyệnnày xảy ra ?
 Lười, định bỏ qua cho xong , nhưng lát sau lại khám phá ra mất thêm vài món nữa. Thế là thiếu mất  1 giỏ thức ăn rồi ! 
 Phải lái xe trở lại chợ thôi . Vừa  đi vừa ngẫm nghĩ . À , hôm nay mình vào chợ với môt trạng thái không bình thường  như mọi hôm, vì là đang phải mang trong mình một chiếc máy đo Huyết áp tự động to khỏang bàn tay ở thắt lưng khá vướng víu,
  Đến đây , phải  mở ngoặc để giải thích chuyện này. Không hiểu sao , mọi chuyện của Cà na đều có vẻ hơi buồn cười ,  ngay cả chuyện bệnh tật ! Số là vài năm trước đây, huyết áp của Cà na hay thích lên cao mỗi khi  có chuyện lo nghĩ hoặc bực mình . Điều đó làm chị Bác sĩ gia đình rất là không thích, nên chị bắt Ca` Na uống thuốc  . Nhưng sau khi Cà na khám phá ra , uống thuốc, có những lúc HA xuống quá thấp , bỏ thuốc không dùng thì HA vẫn thấp, nên Cà na thích thú , tự  ý bỏ hẳn thuốc.
  Thế rồi gặp chuyện lo nghĩ, HA lại leo lên !. Nhất là mỗi khi gặp Bác sĩ, thế là chị BS gia đình...giận, gửi Càna cho một ông bác sĩ chuyên khoa trị .Ông này dễ thương ghê nơi, bắt duy trì lượng thuốc nhỏ nhất. Rồi HA lại xuống thấp, lại tự động  bỏ thuốc . Sáu tháng gặp lại , khoe với ông  , ông không rầy tiếngnào , nhưng đến phiên ông đo , thì HA không thấp ! Thế là ông lại " ưu ái  " gửi  Cà na sang một ông bác sĩ chuyên về HA khác , để ông này...nghiên cứu về cái sự tự bỏ thuốc của Cà na !  
 Ông cụ này thì cẩn thận hơn , bắt Cà  na phải  đeo máy đo HA tự động trong 24 g và ông tuyên bố cho phép bỏ thuốc vì Cà na không phải là người có bệnh cao HA , hẹn gặp lại sau 6 tháng!

Ha ha , chưa tới  6 tháng thì những ngày Lễ Tết, HA len lén bò lên , thế là tự cho phép mình lấy thuốc ra uống. Ngày mai gặp lại ông cụ ,chưa biết ông sẽ xử trí thế nào với bệnhnhân...khó trị này , nhưng bệnh nhân thì dự định sẽ thuyết phục ông là ...để cho tui tự trị bệnh tui nha ! )
 Trở lại câu chuyện , hôm qua, khi  máy mới được gắn vào thì số đo đầu tiên lên cao khiến  Cà na đã bực mình rồi , lát sau ghé vào chợ , đang lúc sắp sửa Parking , dùng  hết sức bình sinh để quay tay lái thì máy khởi đông đo lần thứ 2, thế là căng thẳng nữa !.
 Vào chợ , dầu cố gắng che kỹ nhưng chiếc máy nơi thắt lưng vẫn hơi lộ ra. ! Trời ơi , may Cà Na là phụ nữ  Á đông chứ là đàn ông Trung Đông thì chắc chắn bị giữ lại vì trông giống y như một cảm tử quân, mang bom khủng bố  vậy !!!
 Trong cái tâm trạng như thế, lúc trả tiền còn gặp bà cashier thích tán gẫu  ,có lẽ bà quên để giỏ thức ăn cuối cùng lên quày mà Cà na đã không đủ tỉnh táo để nhận biết

 Tới nơi , trở vào chợ , bà cashier khi sáng không còn ở đấy , tới  quầy phuc vụ khách hàng hỏi thì bà nhân viên ở đây cho biết ngay là có người thấy giỏ đồ của Cà na, bà đã ghi chép vào sổ cẩn thận  những  món trong giỏ, đối chiếu phiếu trả tiền , bà nói Cà na hãy vào lấy lại những món ấy. Đơn giản thế thôi.
    Trên đường về, nghĩ mà phục cái cách sống khá có văn hóa ở xứ này, Chính cái văn hóa ấy khuyến khích người ta tin tưởng và tôn trọng người khác. Một việc rắc rối trở nên đơn giản , nhẹ nhàng.
    Xin cảm tạ  được sống ở  xứ sở dung thân khá bình yên và hiền hòa này !
 Và gửi tặng thầy SĐ cùng mọi người một vài nét rất đời thường của Cà na ntn như thế đấy, rất tất bật nhưng đôi khi cũng " hồn nhiên  " đến buồn cười phải không nào ?
 
Cà na tn nguyen 
<bài viết được chỉnh sửa lúc 31.01.2015 07:46:42 bởi Cà Na tn nguyen >
Cà Na tn nguyen 30.01.2015 03:08:09 (permalink)
0
 
    Quẳng gánh lo âu !

Hôm nay vừa đi gặp " Ông cụ " Bác sĩ chuyên khoa về Cao Huyết áp, hãy còn ấm ức  và có cảm xúc nên vào viết tiếp đây !

 Như thông lệ, sau khi những số đo từ máy mà Cà na đã mang trong 24 giờ được in ra đưa cho ông cụ đọc thì Cà na được mời vào.
 Đang vừa  "tay bắt mặt mừng " thì nghe Cà na " thông báo  " đã tự uống thuốc lại  hơn tháng nay , liều thấp thôi, ông cụ bỗng...nổi giận, bảo là Càna không tin tưởng ông, nào là ông đã bảo  huyết áp Cà na chỉ lên theo kiểu phản ứng với những tác động bên ngoài thôi mà , nào là Cà na thích uống thuốc để ' feel good " thì cứ uống bla blà bla...
Cà na cũng...nổi  giận, nhưng ráng giải thích cho ông hiểu, Cà na không phải là người không biết chuyện và cũng rất biết là chuyện tự uống thuốc như vậy sẽ làm xáo trộn việc điều trị của ông nhưng Cà na không thể không lo ngại khi thấy  huyết áp của mình tăng cao trong giai đoạn đó, nay ông đã nói vậy thì được rồi Cà na sẽ không   ( thèm ) uống thuốc nữa !
Chẳng biết Cà na...hùng hổ thế nào mà ông cụ bớt giận, nhưng  " phán " thêm một câu là Cà na không được đo huyết áp của mình nữa, muốn đo thì tới đây sẽ được gắn máy đo trong 24h  luôn !
 
Hahaha. Có bệnh nhân nào cao Huyết áp mà bị bác sĩ không cho đo huyếp áp của mình không ?
Chắc chỉ có bệnh nhân Cà na thôi ! Ông hỏi thế bao giờ muốn gặp lại ông , Cà na nói  " Cuối mùa Thu  !"
 Ông cũng đồng ý .
 Ra về ngẫm nghĩ, thât ra chẳng giận ông cụ tý nào. Có lẽ ông là người chẩn đúng  bệnh của Cà na nhất, Cà na không có bệnh cao Huyết áp , chỉ có bệnh quá lo nghĩ và  hệ thống tim mạch của Cà na rất nhạy cảm với sự lo nghĩ đó. Thái độ của ông và cách quyết định...trị Cà na theo kiểu lạ lùng, không cho uống thuốc , không cho đo huyết áp , tức cắt bỏ sự lo nghĩ của Cà na về căn bệnh này, có lẽ là cách trị liệu hay nhất mà những người Bác sĩ trước đây chưa ai dám làm !
 Hơ hơ , đấy có lẽ là lý do khiến ông nổi tiếng về điều trị bệnh Cao Huyết áp ở bệnh viện này và cũng  là lý do tại sao ông bác sĩ chuyên khoa trước đã  phải gửi bệnh nhân Cà na đến cho.ông..xử lý !
 
 Bởi thế, Cà na tự nói thầm ," Ông cụ " à, tuy...cứng đầu với ông một chút, nhưng Cà na cảm ơn ông về liều thuốc này, liều thuốc không chỉ tốt cho bệnh Huyết áp mà còn tốt cho tất cả mọi điều , mọi việc, đấy là sống lạc quan, dứt bỏ những sự lo nghĩ, nếu nó không cần thiết và không giúp ích được gì !
 Đây  sẽ là một cuộc " Cách mạng " hữu ích cho cuộc sống của Cà na đấy ! Cảm ơn " Ông cụ "thật nhiều !!!
 
Càna tn nguyen
<bài viết được chỉnh sửa lúc 30.01.2015 05:06:35 bởi Cà Na tn nguyen >
Cà Na tn nguyen 11.02.2015 09:36:31 (permalink)
0
 
 
Còn đâu mùa cũ êm vui...
 
Rằm tháng Chạp
 
      Buổi chiều, chị ghé nhà. Như thông lệ , hai chị em ríu rít nói chuyện , đang huyên thuyên khoe với chị mẻ mứt mới làm thì chị đột nhiên nhắc "Sắp tới đưa Ông Táo rồi ! "

      Vâng , gần Tết thì đưa Ông Táo về trời , ngày 23 tháng Chạp , nhưng người em nghe vậy thì chợt im lặng , bùi ngùi...Chị cũng thế, chị biết em đang nhớ đến " người bạn " của em , cũng là một người thân thiết với gia đình.
      Em thở dài , nhanh quá, mới đấy mà gần 20 năm rồi, gần 20 năm Triết không còn nữa...
     Thời gian, từng năm trôi qua đã khiến nỗi buồn , sự mất mát giờ trở thành tiếng thở dài thoát ra từ lòng ngực , se thắt,  thế thôi...Nhưng ôn lại kỷ niệm, nhìn lại quá khứ thì cảm thấy sự mất mát ấy hằn sâu lắm , ray rứt lắm...


    22 tháng Chạp
      Ngày mai đưa ông Táo, nhằm ngày nghỉ em lại loay hoay từ sáng , tự tay nấu ăn , làm bánh để giổ Triết sớm một ngày






       Năm nay em dọn món cơm với thịt em tự quay , kèm với dưa leo và nước tương pha ớt
       Em muốn nấu một bữa ăn đơn giản như  những bữa ăn em hay dọn mời Triết thuở nào, thuở em còn là một cô nhỏ hồn nhiên và vô tư.
       Chính tấm lòng trẻ thơ trong sáng và hồn nhiên ấy , cùng sự ảnh huởng của đạo lý trong vô thức đã khiến em xem Triết, môt người đàn ông trẻ, tài hoa và nhân hậu, như một người thầy , người anh , người bạn và cuối cùng như một người ruột thịt... 
      Đó là một tình thân  đăc biệt và duy nhất.
     Môt tình thân mà em lặng lẽ mang theo trong trái tim mình , mãi mãi...
 

Càna tn nguyen (2015 )


<bài viết được chỉnh sửa lúc 12.02.2015 01:03:38 bởi Cà Na tn nguyen >
Cà Na tn nguyen 20.02.2015 06:21:23 (permalink)
0
 
 
Một năm Mới lại bắt đầu, Cà na xin mến chúc Ban Điều hành và tất cả những người bạn của VNTQ tất cả mọi ngày trong năm  luôn may mắn , hạnh phúc  và mọi sự như ý.
 Canada không có hoa Đào hoa Mai ngày Tết nhưng mùa Xuân sẽ có hoa Đào này thật dễ thương , cội hoa ở gần nhà Cà Na , thôi thì ngắm ảnh hoa này mà  nhớ
 
 
Mùa Xuân năm cũ...

Càna
<bài viết được chỉnh sửa lúc 20.02.2015 06:22:54 bởi Cà Na tn nguyen >
Cà Na tn nguyen 24.02.2015 21:15:49 (permalink)
0


      Tôi là người mẹ có được một hạnh phúc rất đặc biệt.

      Cuộc đời  đi qua một chặng dài , đã tới lúc tôi nghiệm ra được sự quan trọng của một cách sống bình an, vô ưu . Muốn đạt được điều này phải biết lần lần từ bỏ lòng tham sân si để có một tâm nhẹ nhàng hoà ái với người chung quanh , với vạn vật và với chính bản thân mình. Nói thì dễ nhưng làm điều này không dễ, vì mỗi người không phải là một cá thể hoàn toàn độc lập mà vẫn phải sống trong một môi trường với vô số những tác đông bên ngoài .

      Do đó rất nhiều người tìm đến con đường Giác ngộ bằng sự Tu tập.
     Tôi , một người phụ nữ tầm thường và như  rất nhiều phụ nữ khác, vẫn còn tất bật với biết bao nhiệm vụ và trách nhiệm đối với gia đình, con cái. Tôi thật sự không có thời gian để đến Chùa , đến nhà thờ , tìm hiểu Phật học, Giáo lý...
    Và bất ngờ thay, đến một ngày tôi khám phá ra, bên cạnh tôi , có một người với lòng từ tâm đặc biệt , qua những biểu hiện và việc làm bình thường đã soi sáng cho tôi rất nhiều .Tựa như một nguời thầy với chân tu đã dẫn buớc cho tôi trên con đường Giác ngộ. Và người ấy chính là con trai tôi. !
     Vâng , tôi khám phá ra điều này , môt ngày khi con tôi mới hơn mười  hai tuổi, tôi chở cháu trên phố đông người, một người lái xe bên hướng ngược lại đã vì muốn dành đường mà lách sang , suýt đâm vào xe tôi.
      Vì đang chở con trong xe , bất ngờ và hốt hoảng , tôi đập tay lái và hét " Đồ điên ! " và sau đó chưa hết cơn run sợ tôi còn phê bình nặng nề thêm một vài câu. Con trai tôi ngồi bên cạnh , đợi lát sau Mẹ bình tĩnh mới nói bằng lời hết sức dịu êm " Có lẽ người đó có việc gì khẩn cấp lắm nên mới phải làm như vậy , chứ có khi họ không phải là người xấu đâu , phải không Mẹ ? "
    Câu nói nhẹ nhàng của con chợt làm cơn giận của tôi dịu xuống và tôi ngỡ ngàng nhận ra  , con tôi còn rất nhỏ nhưng sự suy nghĩ của cháu rõ ràng đã nói lên từ tâm và sự biết chia sẻ với người khác sâu sắc hơn tôi. Và dầu biết con ngay từ  rất nhỏ đã là một đứa trẻ ngoan , không bao giờ muốn làm cha mẹ phiền lòng , luôn thương yêu , nhường nhịn bạn bè và em mình nhưng hôm ấy tôi vẫn không khỏi  ngạc nhiên và nể phục cháu.
      Là một người mẹ, tôi đã thương yêu lo lắng cho cháu rất nhiều , cháu hiền lành và ngây thơ hơn những đứa trẻ đồng tuổi khác nhưng nguợc lại, năm tháng trôi qua , cháu chính là người dạy cho tôi những bài học về lòng từ tâm  .
       Những bài học ấy, tôi sẽ ghi lại bằng tất cả sự thương yêu và ngưỡng mộ mà tôi dành cho cháu , con trai đầu lòng củatôi .



 
    Rạng đóa Từ Tâm.

    Niên học tới , đứa con trai phải thuê nhà ở chung với bạn . Chủ nhà bắt phải trả tiền suốt năm , kể từ tháng Năm . Nhà có ba phòng , ba cậu chia đều tiền thuê với nhau .    
    Biết con mình tính hiền lành , hay chịu thiệt , từ tháng Sáu  còn đang nghỉ hè, người mẹ đã gợi ý , nhắc nhở :
         - Nhà có ba phòng chắc lớn nhỏ khác nhau, các con nên bắt thăm xem ai sẽ ở phòng nào nhé .
     Con trai trả lời :
            - Chuyện ấy đã giải quyết xong  rồi mẹ à.
      Người mẹ tròn mắt ngạc nhiên :
            - Giải quyết thế nào hở con ?
      Con bình thản :
             - So với bạn , con nhỏ người nhất, lại không có bạn  gái nên con sẽ ở phòng nhỏ nhất.
      Người mẹ nhíu mày:
              - Sao lại thế, mẹ nghĩ , ở chung mọi việc các con nên giải quyết một cách công bằng thì tốt hơn .Đừng để ai bị thiệt.
      Con  chau mày , trả lời :
               - Đối với con đó là sự công bằng . Không thể để cho bạn con đứa nào cũng cao sáu feet mà ở trong  căn phòng nhỏ nhất được.
     Biết con đã quyết định , người mẹ chỉ lén thở dài , bảo con :
               - Thôi tùy con , mẹ chỉ gợi ý thế thôi.
     Quay đi , người mẹ cảm thấy xót xa khi nghĩ đến suốt một năm học con sẽ sống trong căn phòng chật chội , đồ đạc không có đủ chỗ mà chất dọn cho ngăn nắp . Cảm thấy xót xa vì con ra đời và thường chấp nhận sự thua thiệt vì bản tính ngây thơ , tốt bụng.
       Nhưng buổi tối , trước khi ngủ, mẹ bình tâm suy nghĩ lại và một lần nữa , cảm phục lòng từ tâm của con .
      Bởi con hiền lành , ngây thơ như thế mà  xa gia đình , sống cùng với bạn thì việc con tốt bụng , nhường phần tốt cho bạn sẽ khiến cho các bạn  quý mến mà chú ý , giúp đỡ khi con cần , há chẳng phải đó là điều mẹ mong muốn sao ?
     Và sự tốt bụng ấy chính là những hạt giống nhân aí mà con gieo trồng trong tâm hồn những người bạn của con.Con sẽ  khiến các bạn mình , những thanh niên trẻ , tin yêu vào cuộc đời , vào  người đời  hơn. Nếu trong cuộc sống chỉ toàn những nguời  muốn sự công bình , như mẹ thì làm sao có những tấm lòng vị tha, sống vì tha nhân , biết chia sẻ  khốn khó với người bất hạnh ?
    Một lần nữa , mẹ lại cảm thấy  trên con đường Giác ngộ., con chính là người thầy đã soi đường dẫn lối cho mẹ bằng những suy nghĩ , những việc làm hết sức đơn giản mà rạng tỏa từ tâm của con.
   Và con ơi , đối với mẹ, tấm lòng của con,  là một đoá hoa Tâm, tinh khiết vô cùng trong cõi đời này . 



Càna tn nguyen
Tháng hai 2015


<bài viết được chỉnh sửa lúc 25.02.2015 01:22:29 bởi Cà Na tn nguyen >
sen dat 03.03.2015 23:23:08 (permalink)
0
Xin chúc mừng cả hai mẹ con ntn. Cuối cùng thì mẹ đã hiểu ra.  Đúng vậy có một đứa con học giỏi thành đạt chưa phải là điều quan trọng. Cái quan trọng là nó hiểu rõ nó, biết khi nào thì buông khi nào thì níu lại. Vật chất địa vị cũng quý nhưng phải biết dừng lại đừng so đo tính toán quá thà để thiên hạ cho mình là ngu không sao cả còn hơn khôn quá ăn hết phần thiên hạ. Không thể đánh giá con người qua những gì hòa nhoáng bên ngoài. SĐ vẫn lo cho thế hệ con trẻ sau này thiếu kinh nghiệm không vượt qua được chính mình, đó là điều SĐ băn khoăn. Trẻ quá, thiếu kinh nghiệm, không hiểu rõ đời, cái gì cũng muốn có nếu không làm được thi thất chí rồi bi quan xảy ra những việc không hay không qua được những khoảnh khắc nông nổi. Nếu hiểu đời có tấm lòng vị tha thì rồi mọi sự sẽ qua và tốt đẹp. SĐ thường  khuyên các em nhỏ quanh mình là có chuyện gì không hay thiệt thòi cho mình thì ráng nín nhin kiên nhẫn đừng phản ứng xốc nổi nhiều khi chỉ cần vài phút sau chứ không nhiều tâm hồn bình lặng sẽ thấy khác hẳn thôi mà! Đó cũng là những điều SĐ đang viết đó!
Cà Na tn nguyen 05.03.2015 00:10:08 (permalink)
0
Cảm ơn thầy SĐ đã chúc mừng hai mẹ con .
Niềm vui mà ntn chia sẻ trên đây ntn vô cùng trân quý trong cuộc hành trình quan trọng nhất cuộc đời ntn là làm mẹ của cháu Bi Alexander.
Đúng là khi cuộc đời đã có trải qua thì mình thấy cuối cùng một tâm hồn lương thiện , hiền hòa là một tâm hồn sẽ hạnh phúc, yên lành . Nhưng làm sao để dạy cho con trẻ sớm thấy điều ấy thì không phải dễ, bởi sự Tham ,Sân , Si dường như đã là bản ngã của con người, ngay cả những nguời  đã có tuổi còn chưa thóat ra được điều ấy kia mà...
Và Cha mẹ sinh con , trời sinh tính .Cháu Alexander dường như có Tâm đạo bẩm sinh ,anh chàng Út của ntn thì lanh hơn , nhạy cảm hơn nhưng bản tính có vẻ ngang tàng hơn chứ không thật hiền như anh, bởi thế câu mà ntn hay dùng để bắt đầu răn đe anh ta là "Từ đây cho đến mãi mãi hãy nhớ câu Mẹ dặn " Hãy tránh xa những điều gây rắc rối ! "
( Thế mà trong gia đình ai cũng bảo anh này mặt mũi , tính tình giống y như Mẹ  mới lạ ! Có thể khi chưa  'giác ngộ " thì ntn là người " hiền dữ tùy người đối diện " hay sao ta ?)
 Tâm sự vài hàng cho vui ha.
 ntn quên chưa nói 1 ý trong nhận xét truyện Vô biên , là trong những câu đối thọai , nếu nhân vật là người " đàng Ngòai " thì thầy SĐ nên dùng ngôn ngữ và cách nói " Bắc kỳ " hơn nữa nha ( Và ôi trời , chẳng hiểu sao ntn giỏi chuyện này lắm á, mặc dù ntn không phải là người Bắc và trong gia đình cũng không có ai là người Bắc... )
 
ntn
<bài viết được chỉnh sửa lúc 05.03.2015 00:50:31 bởi Cà Na tn nguyen >
Thay đổi trang: << < 112113114 > >> | Trang 114 của 137 trang, bài viết từ 1696 đến 1710 trên tổng số 2051 bài trong đề mục
Chuyển nhanh đến:

Thống kê hiện tại

Hiện đang có 0 thành viên và 9 bạn đọc.
Kiểu:
2000-2024 ASPPlayground.NET Forum Version 3.9