Những loài hoa đẹp
Thay đổi trang: << < 115116117 > >> | Trang 115 của 137 trang, bài viết từ 1711 đến 1725 trên tổng số 2051 bài trong đề mục
Ct.Ly 10.03.2015 17:14:33 (permalink)
sen dat 11.03.2015 09:32:44 (permalink)
0
SĐ sẽ cố gắng "bắc kỳ giốn" hơn nữa khi sửa bản thảo như lới ntn góp ý nhé!
Cà Na tn nguyen 18.03.2015 20:22:49 (permalink)
0
sen dat


SĐ sẽ cố gắng "bắc kỳ giốn" hơn nữa khi sửa bản thảo như lới ntn góp ý nhé!


Vâng thầy ạ,  phải như thế đấy ạ  ! 
ntn
Cà Na tn nguyen 18.03.2015 20:34:43 (permalink)
0
Ct.Ly
  

Cuộc đời, đôi lúc cũng như những cơn sóng to, cũng có khi là một dòng sông êm đềm, nếu cuộc đời trôi chảy êm đềm quá, người ta không gọi là cuộc sống, mà gọi là thiên đàng phải không Càna

 
 Chị Ly ơi !
Không hiểu sao dạo này em cũng  hơi...triết lý , chắc tại " có tuổi " rồi , nên khi đọc những lời tâm tình của chị , dù ngắn , cũng thích lắm.
Càna định có khi mai mốt mở mục " Những suy tư của Càna " để viết ra những suy nghĩ lẩm cẩm của mình cho vui , mà sợ Càna đa sự quá kham không nỗi !
Suy tư giống vầy ha, Chị Ly và mọi người ngắm đóa hoa Tulipe này ha , đặc biệt lắm, vì là ngoài trời thì hãy còn tuyết mà trong nhà Càna đã trồng xong rồi nè !
 
 
 
  e ấp thêm một chút
 

 Đó là do Cà na chọn một góc cạnh đẹp để chụp chậu hoa này , của Cà na trồng trong nhà mùa Đông vừa qua



Triết lý là khi chụp xong , ngắm lại Càna ngẫm nghĩ , muốn biết sự thật về  một sự việc, một con người thì cần phải biết được , nhìn được toàn diện, chứ  chỉ nhìn những góc cạnh đẹp , dùng để phô trương hay trưng bày thì có khi thất vọng lắm lắm !

Chúc chị Ly luôn vui bên những "thiên thần  nhỏ " !
Càna
PS
 Thêm vài chữ về chậu hoa ( thật ra thì Cà na còn 2 chậu nữa, to hơn, nhưng chưa mang lên ). Số là gần Tết, Càna nảy ra sáng kiến để...phá , là trồng hoa Tulipe trong nhà để đón Xuân, tưởng dễ ,ai hờ chạy ra tiệm lục lạo được bịch củ hoa còn sót lại ,khô héo  mang về thì mới biết rằng phải trồng trong hơn 3 tháng củ mới ra hoa, trong đó có giai đoạn để trong hầm lạnh hơn 2 tháng !
Nhưng không sao, cuối cùng thì ...chuyện phá cũng thành công , Cà na tính mùa Thu năm nay sẽ phá môt cách khác nữa !
<bài viết được chỉnh sửa lúc 01.04.2015 10:22:59 bởi Cà Na tn nguyen >
Cà Na tn nguyen 01.04.2015 09:18:33 (permalink)
0
 
                                          HÓA ĐÁ...                                                                                
                 
 Muà Đông năm nay, Canada lạnh một cách kỳ lạ.
Có rất nhiều ngày , nhiệt độ xuống rất thấp , trên dưới - 20C . Đã sang Xuân mà trời cũng chẳng ấm , lạnh kéo dài đến mãi cuối tháng Ba ...
Thế mà người nông dân cũng đã nôn nao lắm ! Từ 2 tuần trước đã hăng hái đi chọn mua hạt giống , rồi thời gian rảnh lại nghiên cứu đất cát , cách trồng. Đang mê mải như vậy thì nhận được thư hỏi " Sao nghe nói nàng Thơ của Cà na thức dậy rồi mà chẳng thấy gì cả ? "
À à...là tại nàng Thơ thức dậy nhưng không chịu làm việc đó mà ! Hoặc tại bột đường , bánh trái hoặc đất cát , cây trồng đã át hết hồn thơ mong manh rồi !!.
Tuy nhiên , câu hỏi cũng làm Cà na áy náy lắm nha.
Thôi thì ráng tìm điều gì có vẻ thơ , có vẻ lãng mạn một chút để tặng VNTQ trước khi Cà na chuẩn bị ...tay lấm chân bùn ha !
 Mời mọi người  nghe bài hát  này rồi Cà na nói tiếp nghen

KHÚC MÙA THU (Lyrics)
Thơ: Hồng Thanh Quang
Nhạc: Phú Quang

Vẫn biết ta giờ không trẻ nữa 
Sao thương ai ở mãi cung hằng 
Lời nguyện cũ trên đầu như nguyệt quế 
Đâu chịu nhòa khi tới giữa mùa trăng 

Tôi đã yêu đã yêu như chết là hạnh phúc 
Tôi đã quên mình chỉ để nghĩ về em 
Người đàn bà giấu đêm vào trong tóc 
Còn điều chi em mải miết đi tìm. 

Tôi đã đến cùng em và tôi biết 
Em cũng là như mọi người thôi 
Nhưng chưa hết cuộc yêu tôi đã hiểu 
Em ám ảnh tôi trọn một kiếp người 

Ngay cả nếu âm thầm em hóa đá 
Bầu trời lặng yên cũng đã vỡ rơi 
Mênh mông quá khoảng trống này ai lấp 
Khi thanh âm cũng bất lực như lời 

Sẽ chỉ còn quầng thu thuở ấy 
Nỗi cô đơn vằng vặc giữa trời 
Người đàn bà giấu đêm vào trong tóc 
Em tìm gì khi thất vọng về tôi.
 
 Đây là bài hát được một người bạn tình cờ tặng .
Nghe xong thì Cà Na rất thích , ý thơ tha thiết và lạ , được cố ca sĩ Lê Dung hát rất rất hay .
Một lý do khác khiến Cà Na thích bài hát này là chợt nhớ đến bức tranh đã post cách đây vài năm , với sự trùng hợp là một trong những versions của bức tranh ấy đã có tên Hoá đá như sau



Ngay cả nếu âm thầm em hóa đá 
Bầu trời lặng yên cũng đã vỡ rơi 
Mênh mông quá khoảng trống này ai lấp 
Khi thanh âm cũng bất lực như lời 

Sẽ chỉ còn quầng thu thuở ấy 
Nỗi cô đơn vằng vặc giữa trời 
Người đàn bà giấu đêm vào trong tóc 
Em tìm gì khi thất vọng về tôi...

 Và bài thơ chỉ bắt đầu 2 câu 
Trên Thánh Địa của riêng mình em cúi mặt,
trải Tình yêu lên phiến tóc mây bay...

Càna vẫn còn nợ, chưa biết đến khi nào mới làm xong, nhưng hiện tại thì bài hát đựợc phổ từ bài thơ có những câu trên đã là một sự kết hợp rất tuyệt vời với bức tranh, phải không nào ?
 Thế nhé, xem như CàNa cũng mang được chút lãng mạn vào đây chuộc lỗi rồi ha.!

Càna tn nguyen
PS
 Chị Ly ơi, khi nào rảnh và đi ngang đây , nếu chị có thể sửa link em để dưới bài thơ thành thanh nhạc giúp em thì em sẽ biết ơn chị lắm !.
Tuy nhiên, nếu không tiện thì chị đừng bận tâm , vẫn OK chị nha
 
<bài viết được chỉnh sửa lúc 22.04.2015 22:00:34 bởi Cà Na tn nguyen >
sen dat 25.04.2015 00:29:22 (permalink)
0
Lần đầu tiến từ bao tháng nay bỗng nhiên tối nay vào vnthuquan không phải trèo tường lủa bèn đăng hình ngay kẻo nó lại tắc tị! Đọc những gì ntn tâm sự về thơ nhạc SĐ gởi cho ntn mấy tấm hình tuy không đẹp về kỹ thuật nhưng nó sẽ cho ntn nghĩ đến màu của nắng!
Attached Image(s)
Cà Na tn nguyen 28.04.2015 11:53:07 (permalink)
0
 
Vâng ,thầy SĐ.
Những tấm ảnh này cho cảm giác ấm áp của một ngày có nắng...Cảm ơn thầy.
Toronto năm nay thời tiết thất thường , cuối tháng 4 mà vẫn chưa ấm, hoa cỏ vẫn còn đang tích lủy hương sắc, chưa nở...
Người Torontonian thì bận rộn , sau giờ đi làm, cơm nước chợ búa thì ươm hạt giống, chăm sóc cây con...Vất vả mà chưa biết kết quả ra sao (vì cây ươm trong nhà thiếu nắng, èo uột ) và sắp tới thì mỗi ngày sẽ thường chơi với cây, với đất ngoài vườn đến tối mới vào ...Ây dà, nói chung là bận  !
Ấy vậy mà không hiểu sao dạo này lại hay suy nghĩ, triết lý vu vơ !Chắc tại sắp ..gìa rồi!
Nên sắp tới , khi rảnh thì vào, nghĩ gì viết nấy cho vui ha  ( cho vui hay lại khiến thầy SĐ và mọi người...suy tư giống mình đây ?.
Vài hàng làm tin, gửi thêm vài tấm ảnh chụp vội hoa mới nở đầu mùa để cập nhật tình hình hoa cỏ . Ảnh không đẹp như những năm ...còn trẻ và khi máy ảnh chưa bị Wrex gặm ! 
 
 
 
 
 
 
 
 
Bụi hoa Ánh Tuyết (Glory of the snow ) này rất đặc biệt, cánh hoa lạ và mọc chen vào gốc hoa Hồng , nhìn rất dễ thương.
ntn
 
PS:
 Cả ngàn củ hoa gieo khẩn cấp cuối mùa Thu năm trước hình như bị..ai ăn mất còn chỉ khoảng 1/3.Huhu...
 
<bài viết được chỉnh sửa lúc 29.04.2015 03:59:47 bởi Cà Na tn nguyen >
Cà Na tn nguyen 04.05.2015 12:10:47 (permalink)
0
 
Có một loài hoa trắng...
 
         Nhớ năm xưa, trong một lần sang vùng Nam Mỹ , đang khi trên xe đi viếng cảnh thì người hưóng dẫn viên du lịch chỉ vào một trong những bụi hoa màu trắng trứớc nhà người dân điạ phương mà nói rằng , đấy là hoa tượng trưng cho mùa  Giáng sinh ở xứ họ, vì mùa này hầu như nhìn thấy hoa trổ ở mọi nơi.
        Xe chạy nhanh, chỉ kịp nhìn thấy những bụi hoa trắng muốt , tương tự như hoa Trạng nguyên trắng nhưng không phải...
        Hình ảnh và lời giới thiệu ấy khá gây ấn tượng nên  những bụi hoa trắng , chỉ được nhìn thấy thoáng qua , không rõ nét ấy cứ nằm trong tâm tưởng tôi.

       Mùa Xuân năm rồi,  một hôm bất chợt nhìn thấy trước sân nhà cô Ling hàng xóm có loài hoa này hơi giông giống
 
 
 
    Truy tìm tung tích thì biết nàng tên Euphorbia marginata , có nguồn gốc ở  miền Đông Canada và Tây Nam nước Mỹ .
    Thôi thế là nàng không phải loài hoa mờ ảo trong tâm trí mình, nhưng bù lại nàng cũng xinh đẹp , thanh thoát và còn có những cái tên dễ thương như "Tuyết trên núi " hay "Khói trên cánh đồng "
 
 
 
 
 "Đặt cọc " cô Ling cho xin ít hạt để trồng, cuối thu cô nhổ 1 chậu mang sang để trước cửa garage ,trái còn non, mang vào nhà chưa kịp chín thì trái nổ, những hạt rơi ra nhỏ như hạt tiêu, hãy còn xanh , không biết  gieo có lên không và cũng chưa chắc có thời gian mang gieo , vì nhà nông vốn bận bịu và hay ưu tiên cho những loại hoa quả ăn được đó mà. !
 
Càna tn nguyen
<bài viết được chỉnh sửa lúc 04.05.2015 12:14:07 bởi Cà Na tn nguyen >
Cà Na tn nguyen 22.06.2015 05:24:28 (permalink)
0
 
 
Cha_ Huyền thoại yêu thương.
 
    Cha chúng tôi mất đã rất lâu .
    Nhưng thật kỳ lạ , sự gắn bó giữa chúng tôi và ông , dù chỉ trong tâm tưởng , luôn rất gần gủi và thân thiết.  Cha luôn hiện diện trong trái tim chúng tôi, dầu năm tháng nối tiếp trôi qua .

    Lý do có lẽ là tuy  khỏang thời gian ông sống trên cõi đời này không dài nhưng cuộc sống  ngắn ngủi của ông đã trở thành  một huyền thoại trong tâm hồn những đứa con thơ dại của ông , mãi mãi...
    Vâng , trong ký ức non nớt hoặc qua lời kể lại của Mẹ , của Ông Bà , hình ảnh của Cha luôn khiến chúng tôi yêu thương , ngưỡng mộ ông.
    Bà kể, Cha là một đứa trẻ  thông minh , gan dạ và có trách nhiệm.
    Thuở nhỏ, nhà có cây chùm ruột rất sai trái, như bao đứa trẻ trai nghịch ngợm khác , mỗi buổi trưa Cha hay lén Bà trèo lên cây hái trái. Bà thấy được sự nguy hiễm và vốn tính nghiêm khắc đã ra lệnh cấm. Cha cãi lời . Không ngờ Cha té thật, và té gãy cánh tay ! Nhưng Cha cương quyết không khóc , không gọi Bà mà chỉ  ngồi dưới gốc ,hái lá chùm ruột,thấm nước đắp vào chỗ xương  gãy cho đỡ đau !
    Bà nói, ngay khi còn rất nhỏ, cha đã biểu lộ sự can đãm và kiêu hùng của mình.

    Và theo cảm nhận của Mẹ , Cha là một người đàn ông rất phong nhã nhưng hết sức thương yêu vợ con. 
    Sự phong nhã của ông , khó tìm thấy ở những người đàn ông cùng thời .
    Vào thập niên 60 ,Cha đã là người rất tiến bộ trong vấn đề thời trang. Có lẽ do  vóc dáng và  khuôn mặt của ông trông khá giống ông Hoàng nhạc Rock Elvis Presley   nên những khi không phải mặc quân phục, Cha luôn ăn mặc đẹp  và thời thượng không thua gì  ca sĩ nổi danh này !
    Điều ấy đã khiến cho những đứa con ông khi ngắm lại những bức ảnh ông chụp lúc sinh thời đã phải     ...kinh ngạc ! Cha đấy ư, cha kiêu hùng, phóng khoáng và rạng ngời một cách lạ lùng !
    Nhưng tình yêu thương ông dành cho gia đình mới khiến ông mãi bất tử trong lòng vợ và con của ông.Tình yêu thương này chân thành , đằm thắm và những biểu lộ dù nhỏ nhặt cũng khiến cho người nhận bùi ngùi, ứa nước mắt khi hồi tưởng...
    Mẹ kể , Cha thương và chiều Mẹ lắm . Biết tính Mẹ thích nuôi những con thú nhỏ, trên đường hành quân, gặp  lúc người dân địa phương đánh bắt được những con thú rừng thơ dại, Cha không  ngần ngại xin mua  và gian khổ mang về thành phố tặng Mẹ...
     Có lẽ chỉ có Cha mới là người đàn ông đủ lãng mạn và tinh tế để làm công việc ngộ nghĩnh này !
    Và Cha là người yêu con mình hơn tất cả mọi điều . Tình yêu đó Cha thể hiện qua sự thương yêu , nâng niu, chăm sóc  con như báu vật mỗi lần về phép.
     Câu chuyện kể Cha thảng thốt kêu lên khi nhìn thấy con gái nhỏ  của mình mặc chiếc áo đầm trắng xinh xắn " Ôi , con Thiên nga bé bỏng , xinh đẹp của Cha !" đã khiến chúng tôi ứa lệ mỗi khi nhắc đến .         Hình ảnh Cha, theo như Mẹ kể lại ,  mỗi khi về phép , phải chìu theo yêu sách của con là bế trên tay đi ngoài phố , đi mãi , đi mãi không chịu về , đến nỗi  mệt quá, phải xin được dùng chiếc  khăn mouchoir trải xuống đất cho con ngồi xuống để tạm nghỉ mệt khiến chúng tôi hiểu được rằng, Cha sẵn sàng hy sinh tất cả để chúng tôi được  vui sướng , hạnh phúc.
     Father 's Day năm nay , chị tôi viết lại một kỷ niệm với Cha , về một kỷ vật của Cha để lại ,khiến chúng tôi xúc động và càng yêu thương Cha hơn.
     Ngày ấy, chị , đứa con gái đầu lòng của Cha còn bé lắm , môt hôm trên đường hành quân , ngang qua một bờ biển Cha nhặt được một chiếc vỏ ốc, chiếc vỏ ốc nhỏ nhưng đẹp lóng lánh . Cha đã giữ chiếc vỏ ốc ấy , mang ra tiệm ,nhờ mài  và nạm vàng làm thành mặt dây chuyền hình trái tim mang về cho con gái mình .
   Món quà ấy, trái tim ấy là trái tim Cha luôn thương nhớ , nghĩ đến con .Món quà ấy , đối với chị tôi , với chúng tôi là một kỷ vật . Chạm tay vào nó, mắt chúng tôi rưng rưng lệ ,tưởng chừng như chạm được vào trái tim Cha , trái tim luôn yêu thương chúng tôi và dõi theo chúng tôi mãi mãi.



       Năm tháng qua đi, chúng tôi còn nhận ra rằng  Cha đã để lại cho chúng  tôi môt gia tài  vô giá , đó là niềm tự hào , kiêu hảnh được làm con của một người cha anh hùng .
 
      Khi thơ dại , có lúc tôi hơi hờn Cha đã dấn thân vào binh nghiệp để không may mất sớm, để lại Mẹ con chúng tôi bơ vơ . Tôi đã hơi hờn ông , sao không tận dụng những điều kiện ông có để  xây dựng sự nghiệp , sống an toàn bên cạnh vợ con như những nguời đàn ông " khôn ngoan " khác !
     Nhưng giờ thì tôi đã hiểu , kiếp người rất  ngắn ngủi , phù du nhưng Cha  tôi đã sống và đã chết một cách xứng đáng ! . Cha đã  làm tròn nhiệm vụ của người đàn ông thời đất nước có chiến tranh là  bảo vệ Tổ quốc, dù có phải đánh đổi bằng tính mạng của mình.
     Cha đã làm tròn nhiệm vụ  một cách anh dũng, để các con ông luôn được ngẩng cao đầu , được nhìn thẳng vào thế giới chung quanh bằng đôi mắt kiêu hảnh, khi cuộc chiến  ở Việt nam đuợc nhắc đến , Cha chúng tôi đã đền nợ nước, đã bảo vệ dân tộc bằng chính mạng sống , bằng chính những giọt máu thiêng liêng của ông !
      Ngày nay , ở những buổi lễ tưởng niệm, ở giây phút lá cờ Việt nam Cộng hòa được kéo lên , phất phới tung bay , dầu nước mắt có ràn rụa nhưng chúng tôi vẫn cảm thấy  tự hào và hạnh phúc vì Cha .Đất nước Việt Nam dầu có thế nào đi nữa cũng là quê huơng , tổ quốc của chúng tôi mãi mãi vì Tổ quốc ấy đã từng được giữ gìn, đã  từng được thắm hồng bởi xương máu hy sinh của Cha chúng tôi.
     Người Cha thân yêu của chúng tôi cũng chính là người anh hùng mà chúng tôi nguỡng mộ.Những kỷ niệm, những câu chuyện kể về Cha đã trở thành huyền thoại trong trí óc trẻ thơ và ở lại mãi mãi trong tâm hồn chúng tôi.
     Và như thế, bất kể sự chia lìa sinh tử , chúng tôi luôn có Cha trong trái tim mình.


Càna tn nguyen

Father's day 2015




<bài viết được chỉnh sửa lúc 24.06.2015 04:46:15 bởi Cà Na tn nguyen >
Attached Image(s)
sen dat 26.06.2015 15:52:48 (permalink)
0
Sen dât không thể đăng hình được nên vào đây viết vài dòng. tình cha con rất thiêng liêng không thua gì tình mẫu tử. bởi vậy sen đất phản đối trào lưu báy giờ ở vn là single lmum, mẹ đơn thân. số phận bắt mẹ goá con côi hay lỡ lầm thì không nói làm gì chứ cố ý để con sinh ra mà không có hình bóng người cha là một thiệt thòi rất lớn.Chị em ntn mất cha đã lâu mà tình cảm không phai mờ là một bằng chứng nữa cho thấy chúng ta không có quyền tước đi cái quyền thiêng liêng ấy của con cái.
Cà Na tn nguyen 01.07.2015 10:19:54 (permalink)
0
 
Vâng thầy SĐ.
ntn  do có dịp tiếp xúc với nhiều , rất nhiều gia đình Việt nam nên có nhận xét như thế này.
Mô hình gia đình thời xưa là một mô hình hạnh phúc nhất , lý tưởng nhất. Với nguời cha là trụ cột của gia đình , làm việc ngoài xã hội , người mẹ là người nội trợ, lo cho con và dành toàn bộ thời gian chăm sóc gia đình. Và ntn cũng để ý là những đứa trẻ có cha quan tâm , gần gủi, gắn bó với chúng thường là những đứa trẻ thành công.
 Đó là một khuôn mẫu của hạnh phúc.
Tuy nhiên, trong thực tế cuộc sống thì không phải lúc nào cũng đạt được điều này. Nhất là xã hội ngày nay , phụ nữ cũng thường phải làm việc ngoài xã hội. Và những người cha , không kể những người cha xấu hay thiếu trách nhiệm, thì cũng không phải người cha nào cũng gần gủi và quan tâm con cái đúng mức đâu thầy SĐ à...
 Thế nào là quan tâm đúng mức ? Tiêu chuẩn này chắc cũng khác nhau tùy người .
Nhất là khi ntn cha mất sớm, nếu nói theo ý của ntn thì  tiêu chuẩn này chắc sẽ...quá xá là cao ! Nên thôi không dám bàn ở đây ha .
ntn
Cà Na tn nguyen 01.07.2015 20:28:21 (permalink)
0
Buổi sáng thức dậy,  đầu óc thoải mái. (ntn để ý thấy những sáng kiến hay đến với mình vào buổi sáng sớm , khi vừa thức giấc, thầy SĐ và mọi người có thấy vậy không ?) chợt nhớ ra điều mình muốn nói hôm trước về nhân vật trong truyện Vô biên của thầy SĐ có chút liên quan với những gì viết tối qua ở đây nên vào viết thêm cho vui.
( Trước đây định viết nhưng một phần do bận , một phần do không muốn nhận xét của mình ít nhiều ảnh hưởng đến sự sáng tác của tác giả, nên thôi )
 Số là đọc cho đến chương 20 thì ntn cảm thấy..."ái mộ " nhân vật Tùng của thầy SĐ quá. Ái mộ không phải vì sự tài giỏi mà ái mộ  vì sự vị tha trong cách xử sự với cô vợ mới cưới Vân sa. Đó là tình yêu và xử sự của một người quân tử (Vâng , ntn đã đọc được tình yêu trong lòng Tùng dành cho Vân sa từ những chương trước ) ...Có thể điều đó xuất phát từ tấm lòng biết thông cảm với người khác.
 Có lẽ với ntn , sự quan tâm và đồng cảm với người thân yêu, vợ chồng , con cái rất quan trọng.
Làm cha mẹ, ngoài bổn phận và trách nhiệm ,còn phải có trái tim để vui buồn cùng con ,chia sẻ cùng con những khó khăn ,hoài bão cũng như những thành công của chúng.
 Trong tình cảm lứa đôi, yêu thương cũng phải gắn liền với sự đồng cảm, quan tâm. ntn quan niệm giản dị, khi thật lòng yêu thương một người thì ta không thể thờ ơ , vô cảm với với những buồn vui của họ được.
ntn lại sắp lạc đề rồi.! Đợi hôm nào mở mục "Những suy tư của Càna " thì bàn tiếp nha. !
Nhưng có khi nhờ...lạc đề như vậy mà thầy SĐ hiểu câu  Thế nào là quan tâm đúng mức ? Tiêu chuẩn này chắc cũng khác nhau tùy người . 
Nhất là khi ntn cha mất sớm, nếu nói theo ý của ntn thì  tiêu chuẩn này chắc sẽ...quá xá là cao ! [:)]" của ntn ha !
( Nói thế thôi, ai thì không biết, chứ thầy SĐ thì ntn tin chắc rằng  đọc câu ntn ...tự trêu mình như vậy ,thầy SĐ thừa sự sâu sắc để hiểu nhiều hơn điều ntn viết ha! )
 Nắng lên rồi , ntn phải ra làm vườn, chuyện cam chuyện bánh lại khất đến buổi tối nha !
 
ntn


<bài viết được chỉnh sửa lúc 01.07.2015 20:35:17 bởi Cà Na tn nguyen >
sen dat 02.07.2015 00:14:56 (permalink)
0
SĐ vừa vào thì đọc được những dòng tâm sự này. Trước hết SĐ cám ơn ntn về những phân tích khi đọc Vô Biên. Thật ra trong thâm tâm SĐ nghĩ về một điều cũng quan trọng như tình yêu. và mong khi truyện viết xong người đọc sẽ ngộ ra điều này. nhung SĐ vẫn trân trọng những chia sẻ của đọc giả. Điều đó không có nghĩa là SĐ sửa lại bản thảo đâu nên ntn đừng lo mình góp ý sẽ làm SD thay đổi tình tiết. Thật ra truyện đã xong từ lâu mà đã xong thì cốt truyện đã hình thành SĐ viết theo cảm xúc trong khoảnh khắc đó giờ đã qua rồi mà! SĐ chỉ sửa dấu chấm phẩy chính tả,vậy thôi! SĐ mong đọc được những suy tư tiếp theo của ntn. Nếu mai đăng hình được SĐ sẽ vào đăng bài trong mục tiêu khiển và sẽ cố gắng đăng tiếp truyện Vô Biên vì truyện mơi đi được một nửa thôi!
Cà Na tn nguyen 22.07.2015 00:21:56 (permalink)
0
Truyện  Vô biên của thầy SĐ có một  fan luôn trông ngóng để theo dõi diễn tiến nghen !
Chỉ vậy thôi là cũng đủ thấy truyện thành công... quá xá rồi ha !
Hôm nay ntn post vào đây một tùy bút ngắn, để dành sau này tặng cho cậu bé út J. !
 
ntn
Cà Na tn nguyen 22.07.2015 00:56:44 (permalink)
0
 
 
" Cố lên J. ! "

                                                           ( For you, my dear son J.  )
 
       Vài năm gần đây, cậu bé Út theo học lớp Mixed Martial Arts .
       Sự học này rất thong thả, học phí đóng cả năm , tiện hôm nào đến hôm ấy , chủ yếu là luyện tập thân thể và học  cách tự vệ để phòng thân nên chúng tôi để cháu thoảỉ mái , không ép buộc gì cả. 
       Thế nhưng mỗi cuối năm vẫn có cuộc thi đấu tranh tài .
       Mấy lần trước , J. không thắng, phần do gặp phải đối thủ to hơn , khỏe hơn, phần thì do J có bệnh suyển nhẹ, dễ bị mệt khi quá gắng sức, nhưng lạ , J. vẫn quan trọng cuộc thi này lắm.!
       Năm nay J.  dặn Mẹ phải dời ngày đi nghỉ hè trễ lại ít hôm để nó có thể dự cuộc thi. Buổi sáng tranh tài, nhằm ngày không phải đi làm, tôi hỏi " Thế có cho mẹ đi theo xem không  ? " Và hơi ngạc nhiên khi thấy nó tán đồng ngay " Vâng, Mẹ đi nhé ! Vì Mẹ thì sẽ cổ võ cho con, Cha thì không đâu , chỉ ngồi im lặng xem thôi à ! " ( J. đúng là đứa bé " nhìn xa trông rộng" nhất nhà !  )
       Nó còn cẩn thận dặn thêm :" Con sẽ đấu lúc gần cuối buổi nên 12 giờ Mẹ hãy đến  và Mẹ này , nhớ nhé, khi thấy " mấy đứa kia " làm con đau ,cũng bình tĩnh, đừng có...la lên Mẹ nhé ! "
       Theo lời dặn , 12 g tôi đến , mang theo cho con chai nước, nó đón lấy uống ngay và kiên nhẫn ngồi đợi đến phiên.
       Trong khi ấy, tôi im lặng quan sát " đấu trường". Có bàn Giám khảo ngồi chấm điểm , các người thầy dạy cũng là trọng tài , theo dõi rất sát các cuộc thi đấu Từng đôi một, khi đuợc gọi tên , các đứa bé buớc ra, cúi đầu chào nhau rồi xông vào nhau...thí võ kịch liệt. 
       Người nhà  ở vòng ngoài ,khá đông, có những ông cha quá phấn kích , hò hét lớn tiếng cổ võ con. Thực sự tôi  cảm thấy điều này không được lịch sự lắm, nhất là đối với những đứa bé đang đấu với con họ , có vẻ như hơi ích kỷ khi họ chỉ ủng hộ con mình khi nó đang... đánh nhau với một đứa trẻ khác. Tuy vậy , lòng tôi cũng hơi e ngại , có khi nào, vì quá quan tâm đến sự vui buồn của con mà trong lúc con đang đánh nhau một cách..gay go , tôi cũng sẽ hò hét như vậy không  ?
       J.  ngồi chờ tới phiên mình một cách kiên nhẫn. Khi thầy giáo, cũng là  1 trọng tài gọi nó và đối thủ ra chuẩn bị, nó quỳ gối nghiêm chĩnh. Sợ con quỳ lâu đau chân, lát ra đấu sức sẽ kém đi, tôi làm hiệu cho nó chú ý , bảo cứ ngồi xuống cho thoải mái . Và tôi tự thấy, tôi là người rất..tỉ mỉ trong việc chú ý đến mọi sự của con !
        Rồi cũng đến lúc J.  ra sân đấu . Sau khi cúi đầu chào nhau, nó tích cực xông vào đối phương. Cậu bé kia cũng tích cực không kém ! Cả hai mang hết sức bình sinh ra mà quần nhau, ai cũng muốn vật được đối thủ xuống . Cho tới lúc ấy, tôi vẫn còn theo dõi một cách im lặng , lịch sự lắm.!
       Rồi J.  trấn được đối thủ xuống đất. Cậu bé kia lồng lộn , vừa tung , vừa đá, vừa dùng một  tay chấn  dữ dội vào mặt  J. , một tay siết áo để mong J. nghẹt thở mà vùng lên ( May thay , trọng tài luôn theo dõi thật sát , đề phòng các cậu dùng đòn trí mạng với nhau ! )
       J. mím môi chịu đựng, nó vật vã kềm chế đối phương. Tôi biết, có bao nhiêu sức lực nó mang ra dùng cả rồi.! Đối phương thì cố sống chết thoát ra, để khỏi thua ! J.  đang cố giữ thế thượng phong của nó môt cách đầy bất trắc .Tôi biết, chỉ cần J. lơi tay 1 chút thôi, nó sẽ bị đối thủ hất xuống ! Bỗng dưng lúc ấy tôi nghe mình hét " J. ! Cố lên.! Cố lên J. !"

 
       J. càng cố thì cậu bé kia  càng chống trả như điên cuồng, trọng tài bắt đầu đếm " 30  giây, 29, 28,..."  , chỉ còn vài giây thôi .Cậu bé kia chừng như sắp hất được J. rồi, tôi lại nghe tiếng mình thảng thốt kêu to " J.! Giữ lấy ! Giữ lấy J. ! "
       Tiếng hét của tôi dường như tiếp thêm sức cho J. , nó mím môi, chịu đựng sự chống trả dữ dội của đối phương. Hình ảnh nó giống như người cuỡi một con bò rừng bất kham, chỉ mong  kéo dài đuợc môt đôi giây đồng hồ truớc khi bị hất xuống !
       Khi nguời trọng tài đếm tiếng cuối cùng thì J. đã trở thành nguời thắng cuộc . Nó đứng lên , mặt mày đỏ , với những vết trầy sướt mà đối phương tặng cho, nhưng đôi mắt nó sáng ngời, rạng rỡ niềm vui.
  
       Sau vòng thi đấu để loại, J. còn phải đấu với một nguời thắng cuộc khác . Cuộc thi này , cả 2 đối thủ đều thấm mệt, nhưng cuộc chiến vẫn cam go lắm , vì ai cũng muốn trở thành người đoạt giải.
       J. thắng được vòng loại , đó cũng là một kết quả khả quan lắm rồi, nhưng hình như  trong tấm lòng người mẹ , tôi vẫn hy vọng J. sẽ là người đoạt giải, mặc dù điều ấy là một kỳ vọng khá cao. Bởi lẽ  tôi hiểu, điều này sẽ mang lại lòng tự tin cho J. Mang tâm trạng ấy , tôi hồi hộp theo dõi con đấu vòng thứ hai.

       Khi một lần nữa, J.  quật được đối thủ, tôi cảm thấy J. đang vật vã giữ lấy niềm tin của nó. Cuộc đấu trên sân, thật ra chỉ là hình ảnh bên ngoài của  một cuộc đấu tranh nó đang cố gắng để thoát khỏi mặc cảm thua kém của những năm về trước , cố gắng đạt được vinh dự làm người thanh niên khỏe mạnh, đạt được lòng tin về bản thân mình.
        J. đang gắng guợng kềm hãm đối thủ  bằng tất cả sức lực còn lại của nó sau 2 cuộc thi đấu., tôi nhìn thấy cánh tay nó bắt đầu run., nó đã mệt lắm rồi...Không , tôi không thể để cho J. thua, đứa bé kia không thể hất ngã J., Tôi kêu to : " J. cố lên ! Con sẽ thắng ! "'
 

 
        Nó lại mím môi, chịu đựng sự chống trả của đối thủ , không cho đối thủ vùng lên. Chỉ vài giây thôi  mà sao thời gian như dừng lại. Tôi ngừng thở. Khi  trọng tài tuyên bố trận đấu kết thúc  , J. đọat giải, lòng tôi bừng ngập niềm vui
        Nhìn con đứng trên bục, ở vị trí cao nhất ,để chiếc huy chuơng được chòang vào cổ, tôi cảm thấy chiếc huy chương tuy rất  tầm thường nhưng nó đã giúp cho con tôi thấy được một cách cụ thể , ý nghĩa quan trọng   của sự cố gắng và lòng quyết tâm. Và đó mới là phần thưởng vô giá dành cho J. 
       
       Chúng tôi ra về, ngang qua những người phụ huynh khác , thú thật tôi có hơi ...bẽn lẽn khi  hình dung ra cái cảnh , tôi , một phụ nữ nhìn cũng khá nhỏ nhẹ mà cũng đã la hét không kém gì các ông cha ...   quá khích kia !
        Nhưng điều đó có hề gì khi con tôi ôm lấy vai mẹ và nói một cách đầy cảm kích như sau : " Mẹ, khi  nảy , dầu bạn ấy đang  làm con nghẹt thở và chấn một bàn tay đè lên tai con , mạnh lắm,  mà con vẫn nghe được tiếng mẹ hét " J. ! Cố lên J. ! "
       Và tôi còn  được thêm một niềm vui  nữa khi nhìn thấy , ở cả 2 lần thi  , lúc kết thúc cuộc đấu , con trai tôi không giống như các đứa trẻ khác là chỉ bắt tay đối thủ mà nó  đều chòang vòng tay ôm , vỗ nhẹ lên vai  " kẻ bại trận " như một lời xin lỗi và an ủi  thân thiện. Sự ân cần và biết quan tâm  đến người khác của nó , đối với tôi,  thật  là đáng yêu biết dường nào !
            
Càna tn nguyen


<bài viết được chỉnh sửa lúc 22.07.2015 03:55:32 bởi Cà Na tn nguyen >
Attached Image(s)
Thay đổi trang: << < 115116117 > >> | Trang 115 của 137 trang, bài viết từ 1711 đến 1725 trên tổng số 2051 bài trong đề mục
Chuyển nhanh đến:

Thống kê hiện tại

Hiện đang có 0 thành viên và 9 bạn đọc.
Kiểu:
2000-2024 ASPPlayground.NET Forum Version 3.9