Bác SĐ mến,
Hôm nay ntn viết kể bác nghe câu chuyện hôm nọ N hứa...
*
Nếu ví cuộc đời mỗi người là 1 bức tranh thì ntn đã được Thượng Đế trao cho 1 bức tranh với rất nhiều màu sắc !
Màu sắc trong tất cả mọi việc , mọi giai đoạn của cuộc đời. Và như 1 sự bù trừ cho những thử thách mà ntn phải trãi qua , ntn thường xuyên nhận được sự giúp đỡ từ những đấng thiêng liêng
Bởi thế, khi về dưới chân Đức Mẹ , ngước nhìn ánh mắt bao dung và trìu mến của Người ,ntn cảm thấy lòng rất bình yên .
ntn xin kể lại chuyện 1 người bạn của ntn.
Cách đây khoảng 5 năm , ntn quen và có 1 người bạn khá thân.
Thật ra, đây là 1 nhân viên của ntn . Ngày chị đến xin việc , N cảm thấy đó là 1 phụ nữ không sắc bén không nhanh nhẹn nhưng rất hiền lành , thành thật .
Tuy nhiên chị vào làm việc cạnh ntn một thời gian thì ntn thật sự xem chị là 1 người bạn . Vì tính tình hiền lành ,đôi khi ngu ngơ, lẩm cẩm , nhưng phần lớn là do hoàn cảnh đáng thương của chị .
Ly dị chồng từ hơn 10 năm trước , chị từ tỉnh xa mang đứa con gái chưa đầy 10 tuổi đến Toronto lập nghiệp.Tại đây chị một mình vừa nuôi con , vừa đi học lấy đôi ba bằng trung cấp 1 lúc. Đứa con gái , lúc nhỏ học rất giỏi ,nhưng từ khi 13 tuổi bắt đầu lêu lỏng theo bạn bè , ham chơi hơn ham học , Khi ấy con bé đã 20 mà vẫn chưa xong bằng Trung học...
Làm việc chung gần 1 năm , cùng chia sẻ, thông cảm lẫn nhau . Chị thương và quý ntn lắm.
Thì 1 ngày kia, nhân giờ nghỉ, chị bảo có việc muốn nói với ntn. Chị lấy ra tờ giấy và nói rằng của Bác sĩ của chị gửi cho ntn.
N cảm thấy bất ngờ, và đọc xong thì N bật khóc nức nở .
Đấy là tờ giấy mà BS chuyên khoa gửi để xin cho chị nghỉ việc vì chị bị Ung thư ruột già đã đến giai đoạn gần chót , đã có di căn xa.!!!
Bác SĐ ơi, suốt đời ntn sẽ không bao giờ quên được cái cảm giác đau đớn , bàng hoàng lúc ấy . Cái cảm giác khi bất chợt biết ra, người bạn từng kề cận với mình mỗi ngày mang căn bệnh khủng khiếp và sắp từ giả cõi đời !!!
Chị cho biết là được chẩn đoán ung thư từ khoảng 5 tháng trước nhưng vẫn ngần ngại trong việc có còn nên điều trị bằng thuốc hay không..Khi ntn vừa khóc vừa trách chị sao không cho ntn biết sớm hơn để tìm cách chạy chữa thì chị trả lời bằng 1 câu làm đau nhói lòng < Nếu H. nói thì phải nghỉ việc , tiền đâu mà sống ? > ( N quên nói là chị sống và có vẻ như không liên lạc với mẹ và anh em của chị ,mặc dù họ cũng ở cùng thành phố ).
Sau đó, ntn thuyết phục chị chấp nhận điều trị bằng thuốc (chemotherapy ) và đề nghị đưa chị đi cầu nguyện ở Oratoire st Joseph.
Đoạn đường dài khoảng 550km ,tụi N chia làm nhiều trạm nghỉ để đỗ xăng ,vào rest room, uống cà phê...
Ngay trạm đầu tiên , chỉ sau khoảng 100km, chị H đã cảm thấy bị bí tiểu !. Tụi N rất lo lắng ,muốn quay về, nhưng chị không chịu, muốn đi tiếp !.
Và mỗi lần ghé sau đó. sự lo lắng của mọi người càng tăng , vì chị càng lúc càng bí tiểu nặng hơn...
Ntn đã chuẩn bị tinh thần là khi tới Montréal có thể phải đưa chị vào Bv cấp cứu.
Khi tới nhà thờ, chị H cố gắng leo lên những bậc thang một cách khó nhọc vì nhà thờ xây trên nuí, ntn nói rằng ,hãy cố gắng , Đức Mẹ hiển linh chắc sẽ có cách giúp chị
. Thật lạ lùng .Khi chị vừa tới dưới tượng Đức Mẹ , tay chị vừa chạm vào chân người thì lập tức ,chị phải đi thật nhanh vào rest rom cạnh đấy .Cơn bí tiểu của chị được chữa lập tức và chị tiểu bình thường như không hề có bệnh !
Những người đi chung đều vô cùng xúc động trước hiện tượng này.
Sau đó thì chị H bắt đầu tiến hành chemotherapy.
Vì tính chị rất nhút nhát nên ngày bắt đầu đợt điều trị ,ntn nghỉ làm vào BV với chị.
Hôm ấy , có lẽ xúc động khi ntn ở cạnh ,chăm sóc , lo cho chị như 1 người ruột thịt chị đã đột ngột tiết lộ với ntn thêm 1 bí mật về chị. Chi không phải là con ruột trong gia đình , mà là kết quả của 1 cuộc ngoại tình khi đi làm ăn xa của cha chị., sau đó ông mang về, van xin người vợ chính nuôi dưỡng dùm chị . Và khi sống với chồng, chị đã 2 lần tự tử suýt chết .!
NTN thật sự bàng hoàng về số kiếp bất hạnh của chị và hiểu ra tại sao trong cảnh khổ như vậy mà chị vẫn quyết định đương đầu 1 cách rất trơ trọi.
Thời gian ấy thật sự cũng khá căng thẳng cho ntn. Vì bận việc làm, bận việc gia đình ntn dù muốn cũng không giúp được chị như ý .Và cái cảm giác nhìn bạn mình bước dần tới cõi chết trong sự đơn độc thật là khổ tâm.Con bé con chị vẫn tiếp tục đi chơi như trước...Dầu bệnh , chị vẫn phải cố lo cơm nước và hằng đêm chờ đợi tới khuya con mới về.
Có những ngày hêt giờ làm việc ,trời mùa đông tối sớm, N tranh thủ nấu nướng chút thức ăn mang đến cho chị.Đứng trước căn chung cư ,bấm chuông, đợi chị trả lời .N buớc lên những tầng lầu, mùi mắm muối thức ăn từ những apartments tỏa ra, bám vào quần áo,mặt mũi N...N nghe cổ mình khô đắng và cay mắt khi nghĩ rằng khung cảnh này, cảm giác này chẳng bao lâu sẽ trở thành 1 kỷ niệm thật buồn của N...
Thế đó, và lần nào chị cũng đón N với vẻ vui mừng ,rạng rỡ...báo cáo với N tình hình bệnh tật, kết quả xét nghiệm..Cuời khi cùng N nói chuyện vui...
Nhưng thời gian càng trôi qua, căn bệnh càng lấy đi sự sống nơi chị .Những tháng cuối cùng, chị không còn đủ sức để ra mở cửa cho ntn nữa ,nên thậm chí ntn không thể tới thăm chị được ( vì cô con gái vắng nhà thường xuyên ! ).Trước hoàn cảnh đó, ntn phải thuyết phục chị báo tin cho thân nhân biết.
Cuối cùng chị đồng ý. Và những ngày cuối đời, chị có vẻ thanh thản với quyết định này...
Những ngày sau chót, N cũng yên tâm vì chị có gia đình bên cạnh . Và 1 hôm. họ phone báo tin cho ntn biết, chị đã mất hôm trước.
Cũng là 1 cái chết trơ trọi, 1 mình. Khi chị trở nặng , những người thân đưa chị vào BV, chị hôn mê ,họ về nhà <lo chuẩn bị hậu sự >.Ngay cả đứa con gái chị rứt ruột đẻ ra cũng không ở lại .Ngày hôm sau họ trở vào, chị không còn đó nữa ,mà đã nằm trong ngăn sắt giữ lạnh của nhà xác .!!!
Ngày đến viếng chị lần cuối, nhìn chị nằm co quắp trong quan tài ,giữa những <người thân > nét mặt vô cảm và đứa con gái tươi vui như đang đi dự party của chị,ntn đã không dằn lòng được mà bật khóc nức nở...
N cảm thấy số kiếp con người như chị thật là bất hạnh .Thật xót xa cho chị...Và cuộc đời, có phải mọi điều đều trở nên phù du khi nhắm mắt xuôi tay ?...
Chị mất đã gần 2 năm, nỗi buồn của N cũng phôi pha rất nhiều , vì N nghĩ chị đã thoát khỏi những khổ lụy của cuộc sống . Va`điều còn lại trong lòng ntn bây giờ khi nghĩ về chị, người bạn thân thiết hiền lành của ntn là những ngày cuối đời, chị đã...ngoéo tay, hứa sẽ cùng ntn mãi là bạn tốt của nhau, forever, lời chị nói, dầu sự sống và cái chết sẽ khiến không còn ở cạnh nhau nữa.
Và điều đó mới thật sự là điều tồn tại mãi mãi trong lòng ntn khi nhớ về chị....
Hôm nay nhân muốn kể về 1 sự hiển linh của Đức Mẹ mà ntn đi xa quá.Mong bác và các bạn không cảm thấy bị ntn làm phiền vì câu chuyện rất riêng tư này.Cảm ơn bác và các bạn.
TNT
<bài viết được chỉnh sửa lúc 07.06.2010 14:06:02 bởi tn nguyen >