Cà Na tn nguyen
-
Số bài
:
1717
- Điểm: 54
-
Điểm thưởng
:
0
- Từ: 30.03.2009
|
RE: Những loài hoa đẹp
-
18.05.2011 00:59:19
Từ lâu , tôi đã có ý định ghi lại những điều tử tế mà mình từng gặp trong đời, để có thể nhìn thấy cuộc sống chung quanh trở nên đáng yêu hơn , bỏ bớt sự Tham Sân Si của chính mình, nhằm xây dựng một quan niệm sống lạc quan và hạnh phúc hơn. Nhưng cứ lần lựa mãi, có thể vì những điều < tử tế> mình gặp không đủ nhiều để có hứng khởi. Sau đó , qua vài lá thư trao đổi với nhà văn TCM, một nhà văn có nhân sinh quan rất nhân hậu, tôi đã có đủ động lực để bắt đầu loạt bài tạp ghi dưới tựa đề, Xây cõi Địa đàng ,của mình... Một lần nữa, xin chân thành cảm ơn Mr Ec đã lại chấp cánh cho những mộng mơ..tiêu khiển của Cà Na bằng 1 poster rất có ý nghĩa ! [image]http://diendan.vnthuquan.net/upfiles/67271/53CAA59DDDB6439EA743072A1FFB789F.jpg[/image] <...Rất nhiều người trong chúng ta mơ tới cõi Thiên Đường hay Niết bàn như một nơi tốt đẹp, an bình nhất sau khi mãn kiếp, bước sang thế giới khác. Nhưng ít ai nghĩ được rằng ,Thiên đường đích thật lại ở rất gần, trong tầm tay với, đó là đời sống hiện tại nếu chúng ta luôn đối xử với nhau bằng tấm lòng tử tế nhất...> (Trích thư gửi nhà văn Tràm Cà Mau ) * * * Truyện thứ nhất : Người công nhân xây dựng. Nguời phụ nữ dừng xe trước tiệm Burger King và bế con ra. Đứa bé độ 2 tuổi ,đôi mắt to sáng trên khuôn mặt bụ bẫm như thiên thần Cạnh tiệm là một công trình xây dựng rất lớn, rất cao. Lớn đến nỗi, để vận chuyển vật liệu lên cao, có cả hệ thống dây cable kéo chiếc xe tải chạy dọc bên hông tòa building lên tới đỉnh. Nhìn xa, chiếc xe như con bọ màu vàng bò chậm chạp nhưng to lớn và xinh xắn Nguời mẹ chỉ cho con xem, bé ngước cổ, mở to đôi mắt ngây thơ nhìn theo. Bầu trời trong xanh, yên tĩnh.Một buổi sáng đẹp.< Con bọ > bò lần lên cao,cao nữa. Đứa bé cất tiếng bi bô.. Bỗng từ trên cao, người công nhân đội mũ bảo hộ lao động màu vàng , lái chiếc con bọ ấy nhìn thấy hai mẹ con đang chăm chú nhìn lên,. Từ rất xa, ông vẫy tay chào. Hai mẹ con vui mừng, vẫy tay chào lại rối rít.
Chỉ vậy thôi, nhưng tôi đoán chắc người công nhân ấy phải là một người yêu trẻ thơ.Và như vậy ông phải là một người nhân hậu. Và một người nhân hậu thì không thể làm việc xấu như trộm cướp , giết người. Và một xã hội với nhiều người nhân hậu thì xã hội ấy sẽ yên bình, hạnh phúc hơn. Và một xã hội yên bình ,hạnh phúc thì có khác gì cõi Địa đàng...Đầu óc tôi miên man với những ý nghĩ dây chuyền... Tôi giật mình, sực tỉnh ,khi đứa bé vẫy mạnh cả 2 tay , lay động cả người để chào , để gọi người công nhân đang từ từ theo chiếc xe con bọ lên cao, lên cao xa tầm nhìn của nó... Người công nhân ấy, bằng một việc làm đơn giản, đã gieo vào đầu óc đứa con trai bé bỏng sự yêu mến và gắn bó với xã hội quanh mình...Cái vẫy tay chào của ông đã đón đứa bé vào một thế giới của sự quan tâm và thân thiện , ít Tham Sân Si, tỵ hiềm... Và cái vẫy tay của ông từ bầu trời cao , trong xanh, của một ngày nắng đẹp đã cho tôi cảm hứng ghi lại những góp nhặt của mình sau đó ,mơ uớc về một cõi Địa đàng quanh đây... NTN
<bài viết được chỉnh sửa lúc 18.05.2011 02:52:21 bởi tn nguyen >
|