Chẳng biết hoa tên gì nhưng lọai hoa này có nhiều điều đặc biệt.
Hoa như trầm lặng, kín đáo ở cách cấu tạo.
Tôi nghĩ những lọai ong bướm có thể bị hấp dẫn bởi màu sắc của hoa mà đến gần, nhưng những cánh hoa cong tròn, cúi xuống kín đáo sẽ khiến hoa trở thành một lọai hoa rất đoan trang.
Màu tím thùy mị càng thêm duyên dáng khi được trang điểm bằng 1 luỡi hoa dài, lốm đốm như hoa lan ở giữa.
Và những chiếc lá bạc của lọai hoa này, chúng thật là diễm lệ! Chắc ít lọai hoa nào có lá đẹp như vậy!
Những chiếc lá như tôn vinh, làm rạng ngời vẻ giản dị, đoan trang của hoa...
Tất cả vẻ đẹp đó, duới ống kính phóng đại của máy ảnh đã trở nên rất rạng rỡ và thu hút người ngắm vô cùng và đó là một phần thưởng cho nguời cầm máy, một buổi trưa loay hoay, mê mãi bên khóm hoa.
Sau đó, rất ngạc nhiên khi khám phá ra vuờn của Mẹ cũng có hoa này.Cả 2 màu tím và trắng...
Với màu trắng, hoa trở nên hiền lành và trong sáng. Một sự trong sáng giản dị đáng yêu...
Nhưng đôi khi in bóng trong nắng, những đóa hoa trắng nhỏ như im lặng, trầm ngâm . Như chợt bộc lộ một cá tính khá suy tư trái ngược với dáng vẻ ngây thơ, hồn nhiên bên ngòai.
Cũng tò mò tìm thử tên hoa, nhưng chưa gặp. Bỗng tình cờ một ý nghĩ chợt đến, thôi chẳng tìm nữa, cứ nghĩ đấy là < một lọai hoa chưa biết tên >.
Có thể vì tự dưng nghĩ đến những câu thơ...vụn như sau chăng :
Có một loài hoa chưa biết tên
ai đã hái
và đặt vào tâm tưởng
để từ ấy
trái tim buồn, cứ hằn mãi những nụ thương...