Cà Na tn nguyen
-
Số bài
:
1717
- Điểm: 54
-
Điểm thưởng
:
0
- Từ: 30.03.2009
|
RE: Những loài hoa đẹp
-
04.10.2012 02:16:11
Vườn Những loài hoa đẹp, trăm trang nhìn lại... Vườn NLHĐ đã lên đến số trang 100 ! Đó là một đoạn đường khá dài. 100 trang tức 1500 bài đăng, gồm văn ,thơ ,tranh ,ảnh , góp ý, phê bình , chia sẻ... của chủ nhân và bạn bè . Bài vở thì có thể thống kê bằng con số nhưng cảm xúc, tâm tình được gửi gắm nơi đây thì không thể nào đo đếm ... Tuy vậy, người ta vẫn có thể đọc lại, ngắm lại tất cả những kỷ niệm của gần một ngàn ngày qua như đang trân trọng, nâng niu những báu vật trong ngăn tủ ký ức của mình . Trích đoạn Minh Xuân Kết quả được bài thơ Hoa súng rất hay: Trong đầm gì đẹp bằng sung Lá xanh bông tím lại rung bông hồng Hỏi người có nhớ tôi không? Xách đôi súng nổ, tôi mong thấy người. (MX-HN-NTN)
trích đoạn suoimohg Gõ cửa HOA PENSÉE... Em về đâu để ta mơ... Tim ta chết giữa thờ ơ tháng ngày... (Thơ Dzuy Lynh ) Đó là nỗi Tương tư hay là niềm Thương nhớ Vì định mệnh đã khiến chúng ta gặp gỡ và cùng nhắp chén Bùa yêu Đó là nước chiết từ hoa, bôi lên bờ mi khép hờ đã khiến chúng ta yêu nhau cuồng si ... ( Sheakespear - Giấc mơ giữa đêm hè. ) Mê đắm.. bằng 1 tình yêu Nồng cháy Và dù những ngày tháng Bên nhau Hoa bướm mình đã yêu thương và trao cho nhau biết bao Đắm say và Yêu dấu ! Rồi cũng có thể đến lúc em phải lìa xa anh, như kết thúc của những cuộc tình buồn Nhưng em dù lìa xa anh vẫn mang theo tình yêu của chúng ta, một tình yêu mang nhiều nghĩa nặng ân tình mà chỉ riêng em & anh hiểu và sẽ cùng nhau chia sẻ đến những kiếp sau... Và tuy em lỗi hẹn, xa anh, nhưng chắc chắn anh sẽ không bao giờ giận trách em...bởi lẽ , <điều anh mong muốn suốt cuộc đời còn lại của mình, đó là sự bình yên và thanh thản cho em ...> Thanh thản Anh yêu dấu. Em xin cảm tạ anh mãi mãi về điều này. Cũng như cảm tạ tình yêu thương, sự hy sinh anh đã dành cho em... Tình yêu của anh ! Và dẫu Em về theo cánh chim bay , Theo cơn mưa nhỏ , đắm say trả người... Em vẫn mong tình em mãi ở cạnh anh, để Em về như chiếc lá rơi... Nhẹ nghiêng cánh mỏng ru lời từ tâm... À ơi... Em về bỏ hẹn trăm năm ... Thương anh với chút trầm luân, giữa đời... NTN Tháng 6 năm 2010. Trích đoạn Sen đất Hồng hoa... Lẽ ra ntn sẽ cố gắng viết một bài thơ để tặng lại thầy cho vui nhưng chẳng hiểu sao ,mấy hôm nay nghĩ đến thơ là ntn thấy lòng nặng trĩu nên viết được vài câu rời rạc là ntn ..bí rồi . Nhưng ntn cũng ghi ra đây cho thầy thưởng thức ..thơ dở của học trò thầy nghen. Trời thu lạnh trời thu gió chợt nở bên đời một đoá nhỏ hồng hoa... lung linh chút sắc thiết tha sợ mùa qua vội tình xa... vô thường... NTN PS Giỏ hoa đơn giản thế thôi nhưng có một..giọt máu của ntn nghe thầy !(Vì vội nên bị gai đâm ngo'n tay ! ) Không gian thoáng một làn hương, Bạt theo mây gió nổi trôi đường về Môi hôn đoá nhỏ yêu kiều Mà nghe hơi ấm mơn đều cánh hoa Gai đâm máu đỏ chưa nhoà Lòng đang chất ngất vỡ oà xót xa Trích đoạn KKK Hôm qua mới coi lại phim 2012,vào đây thấy cô nhắc tới tận thế nên cũng hơi lo chút chút.Mà thôi,nếu có xãy ra thì coi như ý trời định vậy,hy vọng gặp cô trên chiếc tàu Noah cùng mọi người tới chốn bình an là được rồi. Mang chút ảnh vào vưòn hoa nhà cô nha Và có phải từ sự đồng cảm ấy mr Ec đã vẽ cho Cà Na bức tranh minh hoạ sau đây? Bức tranh đã thu hút Cà Na rất mạnh mẽ ! Vì diễn tả được Cà Na và những mơ ước , phong cách của Cà Na trong cuộc sống...Hoa cỏ là điều Cà Na vô cùng yêu mến ,đã ấp ủ ,cho Cà Na một nơi trú ẩn êm ái và cho Cà Na cảm xúc để viết văn , làm thơ ,thăng hoa cuộc sống của chính mình... Vẽ được như vậy ,chỉ có người hoa sĩ,đã đồng cảm và luôn chia sẻ với những cảm xúc của Cà Na bằng trái tim và tình cảm trong sáng như của 1 người bạn thân thiết thuở ấu thời...Đó là Mr Ec, tự Bờm ! Và bức tranh này , Cà Na xin đặt tên là Ru em... vì rất có thể khi vẽ , mr Ec đã ít nhiều nghĩ đến những câu ru em mãi yêu người, ru em hoài bé dại , một hồn thơm cây trái... của bài hát Một cuối tuần vui vẻ , hạnh phúc đến với Mr Ec và mọi người nhé ! Cà Na Cơ duyên nào đã đưa tôi đến với VNTQ ? Có lẽ lòng yêu mến hoa cỏ và tính hay viết đã cho tôi cái duyên hạnh ngộ này Thuở nhỏ không biết do lời khích lệ của thầy cô, sau khi đọc những bài luận văn ngộ nghĩnh của tôi, hay vì tôi là một đứa bé...rắc rối, sớm nhận ra rằng, lời nói , qua ngôn ngữ trao đổi hằng ngày không thể nào diễn đạt hết ý nghĩ và cảm xúc của tôi mà chỉ có giấy viết ,với những dòng chữ nơi góc phòng yên lặng mới giúp tôi " nói " được một cách chính xác những gì tôi muốn nói... Thế là tôi bắt đầu viết. Thoạt đầu là viết thư cho bạn bè , người thân ( mặc dù tôi vẫn gặp họ mỗi ngày ) ,sau đó là người lạ (, những lá thư trẻ con hồn nhiên tôi viết gửi BS Đỗ hồng Ngọc đã được viết trong giai đoạn này ) . Lớn hơn một chút thì tôi viết , như một loại nhật ký, ghi lại những cảm xúc thường nhật của mình. Rồi rời VN, nơi xứ lạ, tất bật với việc học , việc làm...Có lúc tôi quên hẳn thói quen hay viết . Cho đến khi gặp lại nhóm bạn học cũ. Một trang nhóm được thành lập , hoàn cảnh xa cách nhưng những kỷ niệm xưa đã khiến chúng tôi hay viết cho nhau .Thế là thói quen hay viết của tôi trở lại. Một cuối năm, tôi viết về Hoa Mai, để gửi tặng bạn bè và cô giáo của tôi.Vì có một thắc mắc nhỏ, tôi vào Internet để tra cứu , tình cờ lạc vào Thú tiêu Khiển , vườn Hoa cỏ của VNTQ ! Đấy là năm 2009 . Càng đọc tôi càng thích, vì hoa cỏ vốn là điều tôi say mê . Và cũng ở đây, tôi ái mộ thầy Sen Đất quá sức! Trời , tôi yêu và chơi với hoa cỏ từ bé, tự hào là biết về các loại hoa khá nhiều mà so với thầy, cái hiểu biết của tôi chỉ bé tí tẹo. Hoa gì ,ở đâu , hỏi đến là hầu như thầy đều biết ! Thế là gặp đúng người, tôi quyết định phải nắm áo mà hỏi mới được ! . Nhưng muốn nắm áo thầy , tôi phải bước qua rào của VNTQ!. Có hề chi, nếu cần thì leo tôi cũng leo chứ nói chi bước ! Thế là chẳng bao lâu tôi nghiễm nhiên trở thành thành viên của VNTQ ! Và thầy SĐ là một người rất thông minh, biết cách bắt tôi phải trình diện ở DĐ.! Thế là tôi trình diện ở vườn Hoa Đẹp muôn màu của cô Bảy Dương Việt Nhân , người mà qua những bài viết tôi cảm thấy rất mến và quý bản tính tự nhiên, khí khái. Thế nhưng là người rất lười, tôi chỉ thỉnh thoảng chạy vào, mang hoa tặng cô Bảy , nói dăm câu rồi biến mất ! Cho đến mùa Xuân, muốn vào chúc Tết mọi người mà tìm không thấy vườn Hoa Đẹp muôn màu, tôi phải mở một bài mới.Và voilà, tôi bỗng trở thành chủ nhân của vườn NLHD. Thọat đầu tôi cũng hơi lo ngại , không biết viết gì để người đọc có thể tìm được vài phút thư giản trong cuộc sống hằng ngày mà không cảm thấy nhàm chán ?. Tôi bắt đầu viết về những lòai hoa tôi trồng. Dần dà vuờn NLHĐ đã trở thành hình ảnh vuờn hoa thật của tôi ngòai đời và là nơi mà tôi hay ghi lại những cảm xúc của mình.Và cũng là nơi mà tôi đã gặp những người bạn dễ mến. Khá nhiều người dùng chữ " Thế giới ảo " khi nói về những sinh hoạt trên các website, Diễn đàn. Nhưng lạ lùng , tôi lại không bao giờ dùng, thậm chí không bao giờ nghĩ đến chữ ảo này, trong hơn 3 năm sinh hoạt ở DĐVNTQ. Ở đây tôi có những người bạn ,qua trao đổi , dầu không biết chính xác về tên tuổi , giới tính, nhân dạng v.v...nhưng tôi nhìn được phong cách và phần nào tâm hồn họ. Mà khi có thể chia sẻ, trao đổi chân tình về một đề tài nào đó, trong mục đích cùng mang lại sự vui vẻ, thanh thản cho chính mình và người chung quanh ,người ta đã có thể xem nhau là bạn. Trước hết , phải nhắc đến thầy SĐ ,là người mà tôi đã nghịch ngợm tôn làm " thầy " trong lĩnh vực cây cỏ , người đã luôn nâng đỡ tôi chẳng những về kiến thức hoa lá mà xuyên suốt cả quá trình sinh họat nơi đây, Cũng không thể không nói đến Mr Ec , một người bạn thân thiết đã chia sẻ và có ảnh hưởng rất lớn đối với tôi trên phương diện nghệ thuật Và một người tuy không trực tiếp nhưng cũng đã ảnh hưởng rất nhiều đến con đường tìm tới thơ , văn của tôi , đó là Thi Ca Nhạc sĩ ông Tư Dzuylynh. , cũng như những người bạn ít nói nhưng qua những ảnh tặng đã khuyến khích tôi rất nhiều như Tình Thơ, như Suối , như KKK.. Có lẽ ở VNTQ không ai có nhiều nickname như tôi ! Với thầy SĐ , tôi là ntn ( không viết hoa ), là cô Tấm. Với Suối tôi là N, NTN, với KKK , ông Tư , Mr Ec tôi là Cà Na, bé Na , là TNT , và dù tôi phải luôn nhớ để không nhầm lẫn khi trả lời họ nhưng tôi cảm thấy rất vui vì điều này. Ngòai ra còn có rất nhiều người bạn thầm lặng. Họ vào đọc, không để lại dấu vết, nhưng ,tôi biết , những tâm tình của tôi luôn được họ chia sẻ . Chính số người thầm lặng này đã khiến tôi có năng lực duy trì họat động nơi đây một cách thường xuyên . Cứ như thế ngày qua ngày, mỗi khi vào lại ngôi vuờn nơi đây,tôi đã được sống những giây phút hồn nhiên, vui vẻ tựa khi cuộc đời chưa biết đến muộn phiền . Bởi thế xin cảm ơn Việt Nam Thư Quán , đã cho tôi mảnh đất để dựng nên ngôi vườn của tình bạn và cảm ơn , một cách trân trọng , đến tất cả những bạn đọc của tôi. Cà Na tn nguyen .
<bài viết được chỉnh sửa lúc 04.10.2012 07:47:06 bởi tn nguyen >
|