Những mảng sắc màu.
Có lẽ, hơn một lần tôi đã viết, Thuợng Đế cứ thích tô nhiều sắc màu lên bức tranh cuộc đời tôi.
Điều ấy quả thật không sai.
Dầu tôi cố gắng và ưa thích môt cuộc sống phẳng lặng nhưng những mảng sắc màu cứ được nguời liên tục tô thêm , dặm thêm vào cuộc sống đó . Có những mảng màu hồng , màu xanh , màu tím nhưng cũng có những mảng màu xám...
******
Từ trong năm tôi đã nguyện là qua khỏi mùa Đông giá lạnh sẽ về Oratoire dâng lời cầu nguyện cho cô giáo Christina . Tính toán , sắp xếp công việc , mãi đến thứ Ba vừa qua mới lên đường.
Những lần đi như thế quả thật là một cuộc hành hương đúng nghĩa. Vuợt hơn 1000 km , đi về trong ngày để cầu nguyện cho nguời cần được giúp đỡ ,cho bản thân mình , cho gia đình và bạn bè.
Truớc khi đi 2 ngày, bỗng nhận được tin nhắn của 1 ngguời bạn , tạm gọi là A. A nhắn tôi liên lạc B , một cô bạn cũ khá thân thời Trung học. A cho biết hình như B đang có chuyện và A. nghĩ, tôi là nguời có thể phone và an ủi được B.
Thật ra cùng theo dõi nhau trên facebook , tôi cũng đoán B đang có chuyện gì buồn nhưng tôi đang khá bận , chưa kịp hỏi thăm. Nhìn cái cách nhắn tin của A, tôi đóan là chuyện quan trọng.
Thế là suốt một ngày, canh giờ để phone, viết tin nhắn mấy lần ,B vẫn không trả lời. Tôi cũng hơi thất vọng ,nghĩ là B muốn tránh , không cho bạn bè biết việc riêng của mình, nhưng linh tính bảo tôi không bỏ cuộc. May mắn , đến tối thì chắc B.đã mềm lòng vì những tin nhắn của tôi nên trả lời phone.
B . nói " B. bị cancer ! "
Chỉ vài chữ thôi mà tôi thảng thốt , lòng nhói đau thuơng bạn ! Bởi B. còn con phải chăm lo.
Tôi cố gắng bình tĩnh , nói với B. những điều cần nói .Tôi cố gắng nói thật nhanh cho B hiểu , tôi tin tuởng Đức Mẹ, tin tuởng thánh André ở nhà thờ Oratoire , tôi đã và sẽ đi cầu nguyện cho những nguời bị căn bệnh ngặt nghèo . Ngày mai tôi sẽ cầu nguyện cho B., nguời bạn thân của tôi.
Cái tin dữ của B . chắc chắn sẽ là một dấu ấn đậm nét trong cuộc sống tôi từ đây. Bởi tôi cảm được sự hốt hoảng , đau khổ của bạn. Chỉ mới vài ngày thôi mà chuyện của B đã chiếm một phần rất lớn trong tâm trí tôi. Tôi viết mail cho B. rất thuờng, rất dài ...Tôi muốn B. quên cơn bệnh để có một đêm tạm an giấc, tôi khuyên B. đừng vì sự lo sợ mà làm hao hụt những ngày tháng hạnh phúc của con mình...Tôi muốn B. bình tâm chấp nhận để chiến đấu...Tôi muốn , tôi muốn....Bởi lòng tôi thuơng B biết bao !. Còn nỗi đau nào hơn nỗi đau đột ngột bị kết tử khi con mình còn đang rất cần mẹ !
Và dẫu đây là một mảng màu xám trong bức tranh cuộc đời tôi, dẫu sự không may của bạn cũng khiến lòng tôi từ nay nặng trĩu , xót xa nhưng khi B. nói B rất may mắn có được A và tôi là bạn thân thiết trong lúc này thì câu ấy thôi cũng quá đủ để tôi chấp nhận những vất vả, những lo âu để đưa bàn tay ra cho bạn nắm , để chia với bạn, phần nào, sự đau đớn vừa tinh thần vừa thể xác và tiếp thêm sức mạnh cho bạn trong cuộc chiến kéo dài và cam go này.
Càna tn nguyen
<bài viết được chỉnh sửa lúc 06.05.2017 10:52:58 bởi Cà Na tn nguyen >