J. nấu ăn . ( Dinner by J. )
Làm cha mẹ , đôi khi cũng nhức đầu , mệt trí vì con của mình.
Đó là tình trạng của tôi mấy hôm nay . Mùa hè, cậu con út cứ ngồi chơi games suốt , chơi tới 1, 2g sáng mới đi ngủ .Thức giấc thì đã quá trưa, cuộc sống xem ra không lành mạnh.
Ngẩm nghĩ thì thấy cũng lỗi do mình . Xứ này đi làm đầu tắt mặt tối , rồi chợ búa, rồi cơm nuớc , đã không rèn cho con cuộc sống năng động như trẻ con ở Việt Nam thời trước thì việc chúng sa đà vào games, computer, facebook phần lớn thời gian trong ngày là điều khó tránh khỏi .
Và việc này ảnh hưởng rất nhiều đến sức khỏe thể chất và tinh thần của trẻ con .Ảnh huởng một cách đáng lo ngại.
Thế là phải suy nghĩ để tìm cách điều chĩnh phần nào vấn đề này.
Mấy hôm trước tôi nói với J.
"J., thứ Ba này Mẹ sẽ dạy con nấu ăn nhé . Con sẽ phải nấu một bữa ăn tối cho gia đình "
( Ấy là tôi đã cân nhắc, tránh bữa trưa, vì bắt nó dậy sớm thì khả năng tôi thất bại , không thuyết phục được nó cao lắm ! " )
Đây là lần đầu tiên nó sẽ tập nấu ăn cho cả nhà , nên tôi khuyến khích nó:
"Dầu con nấu món gì, ngon dở thế nào , tất cả mọi nguời cũng sẽ ăn tối bằng món ấy."
Thế là cái đứa bé luời biếng ấy trả lời tôi ngay bằng vẻ lém lĩnh :
" Món pizza pocket được không Mẹ?"
Ý nó nói sẽ mua món pizza này, loại đông lạnh về bỏ vào lò nướng cho chúng tôi ăn đấy mà!
" Không được " tôi bác ngay "Con phải nấu món ăn "
Và để nó không có thời gian thuơng lượng giảm sự lao động , tôi nói ngay :
"Hôm ấy, Mẹ sẽ là nguời giúp việc cho con ( helper ), con chọn món ăn và Mẹ sẽ chở con đi chợ "
Thật tình là với đứa con trai 16 nhưng chưa bao giờ nấu bếp như nó, tôi nghĩ nó đồng ý làm món gì như trứng chiên thôi cũng đạt yêu cầu lắm rồi.
Bởi thế tôi tròn mắt ngạc nhiên khi nghe nó tuyên bố : " Con sẽ nướng suờn bò kiểu Đại hàn ăn với khoai tây nghiền và Broccoli hấp "!
Oh my God ! Thế là một buổi BBQ rồi chứ đâu phải buổi đầu tiên học nấu ăn !
Nhưng tôi thầm phục cho sự tính toán của nó. Buổi BBQ này nó có thể thành công vì món ăn tuy rất hài hoà nhưng lại không quá phức tạp và khó nấu.
Thé là sáng nay tôi thuyết phục nó theo tôi đi chợ, chuyện mà nó vốn rất lười , tôi chỉ cho nó nơi để loại thịt cần mua và biết chọn thịt ít mỡ.
Về đến nhà tôi hướng dẫn nó cách ướp thịt ngay trước khi cho nó giải lao vài giờ.
Xế chiều tôi dạy nó cách bào khoai, luộc khoa và làm món Mashed Potatoes, chuẩn bị Broccoli sẵn sàng.
Sau đó nó học cách nhóm lửa lò nuớng và học cách nuớng thịt .Thật ngạc nhiên, nó nuớng thịt rất khéo, chín vàng mà không khét.
Tôi vui lắm. Vui vì nó có khả năng nấu ăn tốt thì chỉ một mà vui vì giúp cho nó cảm nhận được cuộc sống một cách tích cực thì đến mười. Và tôi đã khen ngợi nó mãi bằng những câu như sau .
"Khi con biết tự nấu những món ăn con thích thì tốt lắm "
"Sau này có vợ thì sẽ giúp được cho vợ gánh nặng nấu ăn cho gia đình, sẽ được vợ nể nang chứ không bị vợ ca cẩm là chẳng biết làm gì "
" Các con của con sau này sẽ nói Daddy biết nuớng món sườn Đại Hàn ngon quá "
" Bữa ăn này đối với Mẹ còn hơn hẳn một bữa ăn ở nhà hàng 5 sao ! "
...v.v và v.v..
Rõ ràng là những câu... quá nịnh nọt của một nguời mẹ dành cho con trai mình. Nhưng có hề gì khi từ nay J.đã có sự tự tin , nó xứng đáng với tất cả lời khen ngợi ấy. Và cái cách nó nhẹ nhàng , ân cần hỏi nguời nhà sau khi dùng thử thức ăn của nó nấu " Có Ok, ngon không ? " sao mà dễ thuơng quá đổi !
Đây là bữa ăn đầu tiên của J. nấu:
Càna tn nguyen
<bài viết được chỉnh sửa lúc 12.07.2017 12:50:40 bởi Cà Na tn nguyen >