Quê nhà...
Resort Furama , Đà Nẵng ,có shuttle bus mỗi ngày đưa du khách đi tham quan phố cổ Hội An.
Hôm ấy, trên chuyến xe ,có gia đình chị "Việt kiều " và vài người khách ngọai quốc .
Ngừng xe, cho mọi nguời xuống, cậu tài xế, một thanh niên trẻ , vẻ mặt hiền hậu , thông báo , xe sẽ khởi hành trở về Resort lúc 3g .
Nhìn thóang , thấy phố cổ khá nhỏ, chị "Việt kiều " "ngọai giao " :
- Nếu chị xong sớm, khỏang 2 giờ, em có thể chở chị và gia đình đi một vòng dạo thành phố Đà Nẵng không ?
Cậu lễ phép trả lời
- Dạ được .
Thế là 2 giờ, mọi người tập trung , lên xe đi ngắm cảnh .
Cậu chạy qua những nơi nổi tiếng , chợ Hàn , cầu Quay.. lịch sự ngừng lại cho mọi người chụp ảnh. Và để chiều ý chị " Viêt kiều " có vẻ vui tính , cậu chở mọi người đến chỗ bán chè bắp . Vừa ăn gói chè chị mời vừa trò chuyện vui vẻ . Khi được hỏi về việc làm , cậu cho biết , mỗi tháng lãnh được môt triệu rưỡi , tức gần 100 đô...
Cậu có lối nói chuyện thật thà , rất dễ thương.
Cuối buổi , chị " Việt kiều " nhẫm tính, một giờ đồng hồ lái xe chở 1 gia đình muời người đi dạo phố., tương đương với "bên mình " ít nhất cũng 30 đô..Chị hồn nhiên lấy ra 500. 000 trao cho cậu .
Cậu nhìn số tiền , nói 1 cách thành thật :
- Chị cho em nhiều quá, chị lấy bớt lại...
Câu nói đơn giản thế thôi nhưng khiến chị " Việt kiều ' xúc động.
Ôi , giữa môt đất nước mà xã hội nhiễu nhương vì đồng tiền , vì tham nhũng , vì bóc lột mà ở một góc quê lại còn một thanh niên tuy cuộc sống khó khăn , chỉ muốn nhận thù lao đúng mức cho công việc mình làm .
Đó là sự liêm sĩ , là lòng lương thiện. ! Và so với bao người , sự liêm sĩ này đáng quý, đáng nể phục biết chừng nào !
Cố gắng thuyết phục cậu nhận hết số tiền, chị ", Việt kiều " nói thầm trong lòng " Cảm ơn em , em đã tặng cho chị một điều quý gía , đã giữ lại một niềm tin khiến hình ảnh Quê nhà vẫn đẹp trong lòng người xa xứ lâu năm, dầu quê nhà ấy đang có nhiều đổi thay, rất buồn..."
<bài viết được chỉnh sửa lúc 31.05.2011 15:25:18 bởi tn nguyen >