Chào mọi nguời !. Mấy tuần nay VNTQ đóng cửa , Càna vừa buồn mà vừa lo nữa. Nay thì mừng quá ! Cảm ơn Ban Điều hành rất nhiều !. Post tặng mọi nguời bài viết này , viết cách đây gần 5 năm. Khi con muời ba tuổi.
Hôm nay ,đón con tan học về, mẹ vào nấu ăn trong bếp thì con đến nói với Mẹ :
- Mẹ, con nghĩ Marijuana ít độc hại hơn thuốc lá !
Mẹ phản đối:
- Marijuana độc hại hơn chứ con !
Con cãi lại :
- Marijuana thật sự không gây nghiện và không làm cho người ta ung thư phổi
- Nhưng nó sẽ làm cho đầu óc con mụ mẫm ,lơ mơ...sẽ hại hệ thần kinh !
Đang bận bịu nấu ăn cho kịp buổi tối , mẹ chỉ trả lời qua loa theo kiểu...nội trợ thế thôi ! Con không hài lòng, hỏi ngược lại mẹ
- Nhưng thuốc lá vẫn hại cho cơ thể hơn ! Dựa vào đâu mà Mẹ cho rằng Marijuana có hại hơn ?
Mẹ hơi phiền một chút nên trả lời ngắn gọn
- Từ sự hiểu biết của mẹ ,qua những năm mẹ học Y khoa.
Con lại cãi :
- Con nói như vậy vì con có nghiên cứu tài liệu ( documentary ) còn mẹ không nghiên cứu thì ý kiến của mẹ không có gì để dựa vào ( support ) .
Ôi , thật nhức đầu với đứa con hay tranh luận này, Mẹ dịu giọng :
- Khi người ta lạm dụng Marijuana thì hệ thần kinh cứ thường xuyên ở trong tình trạng hưng phấn , rồi lơ mơ...Nếu kéo dài thì người ấy sẽ không còn tỉnh táo , sẽ ảnh hưởng đến việc học , việc làm , ảnh hưởng đến nhân cách , tương lai... Mà sao hôm nay con cứ theo mẹ tranh luận về việc này hoài vậy ?.
Con trả lời :
- Con... thực tập cho môn English . Nhưng nếu con với mẹ cùng làm luật sư mà mẹ cãi không có documentary làm nền tảng thì mẹ sẽ thua đấy !
Con nói với vẻ hơi bực tức và mẹ thoáng thấy con rươm rướm nứớc mắt . Ồ lạ nhỉ? Chả lẽ vì không thắng được mẹ một cuộc tranh luân mà con mau nước mắt vậy sao ?
Buổi tối, con chợt nói với Mẹ :
- Mẹ à, mẹ nhớ bạn D. không ?
- D. có phải là cậu bé hôm nọ đến nhà mình chơi mà mẹ vì " méo mó nghề nghiệp " khi nghe D. nói ngọng đã xin...khám môi trên của D . không ?
- Đúng đấy mẹ ạ. Con kể chuyện này mà mẹ hứa là không kể lại cho người khác nhé. Hôm nay ở trường , nghe nói D. bị bắt gặp khi đang dùng Marijuana . Con thấy bà Hiệu trưởng nói chuyện với D. "
Tim mẹ như thắt lại vì cảm giác bất an khi biết sự việc này xảy ra ở trường con . Đồng thời một sự thương xót cho D. chợt dâng lên trong lòng mẹ...D. , đứa bé 14 tuổi có cha mẹ li dị mà qua lần gặp trước đó mẹ đã nhìn thấy vẻ bất ổn , không vui vẻ thể hiện trong cách D. nói chuyện , tiếp xúc với người khác.
Mẹ chợt hiểu ra tại sao mắt con rươm rướm khi tranh cãi với mẹ về sự độc hại của Marijuana chiều nay...
Ôi , mẹ biết con là đứa bé có tâm hồn rất mẫn cảm nhưng con cố dấu điều đó vì con là con trai , không muốn người khác thấy mình yếu đuối...
Con hỏi mẹ :
- Chẳng biết D. có bị đuỗi học không hở mẹ ?
- Có thể là không con ạ , nếu D . không tái phạm .
Mẹ thở dài rồi khuyên con
- Đối xử với D . con cứ bình thường , xem như không có gì xảy ra nhé.
Mẹ nói tiếp :
- Và nếu có thể, khi nào thuận tiên con hãy nói với D. như thế này , Mẹ tôi dạy rằng , khi mình lỡ làm điều gì không tốt trong quá khứ thì không lập lại điều ấy nữa và hãy quên đi , hãy cố gắng sống , làm việc thật tốt cho hiện tại và tương lai , con nhé.
Con " Yes, Mom "
Trước khi ngủ , con nói với mẹ .
- Khi nảy con có text cho D . nhưng D. không trả lời mẹ à.
- Con text thế nào ? Mẹ hỏi.
- Con viết : " Chuyện gì xảy ra thế, D. ?. Nếu được thì kể cho tôi nghe nhé. Nếu không thích kể thì cũng OK."
Mẹ lại giải thích :
- D. không trả lời vì cách con hỏi như vậy khiến D. nghĩ con tò mò muốn biết câu chuyện chứ D. không cảm thấy con muốn nâng đỡ ,chia sẽ với D.
- Thế hở mẹ ? Con có vẻ đồng ý .
Có thể con sẽ tìm cách cho bạn hiểu là con thực sự muốn chia sẻ với bạn . Con là một đứa bé nhạy cảm và thông minh , mẹ tin rằng con sẽ tự mình làm được điều ấy. Mẹ chỉ là người cho con những hiểu biết cần thiết , chuẩn bị và giúp cho sự ra đời mai này của con dễ dàng hơn. Bởi thế , Mẹ nói rằng:
- Con trai , trong cuộc sống , có nhiều điều vui nhưng đôi khi con cũng gặp phải chuyện buồn . Điều quan trọng là con biết cách đối phó với chuyện ấy một cách bình tĩnh nhất và có lợi nhất.
***
Qua kỳ nghỉ tháng Ba, trở lại trường, buổi tối con nói với Mẹ.
- D. đã bị đuỗi học rồi mẹ à.
- Thế hả con ? Mẹ nghe giọng mình buồn bã...
- Trường học này họ nghiêm lắm mẹ à.
- Cũng đúng thôi, họ muốn giữ danh tiếng của họ và không muốn D. ở lại ,vì có nguy cơ chuyện dùng Marijuana sẽ từ D. mà lan ra các học sinh khác...
Giải thích với con như vậy nhưng lòng mẹ rất buồn , rất áy náy cho D. Một đứa trẻ lỡ làm một việc không tốt và nhà trường đã không cho nó một cơ hội để hiểu, để quyết tâm tránh xa việc ấy trong sự khuyến khích hổ trợ của thầy cô ,trong môi trường quen thuộc của nó...
Nhưng cuộc sống không phải lúc nào cũng đơn giản và ở một khía cạnh nào đó , mỗi con nguời đều có một số phận , nếu số phận ấy không may thì nguời ta phải cố gắng chống trả với những bão táp của định mệnh để đứng lên , .Nhưng làm sao mẹ có thể nói cho con hiểu một cách sâu sắc ở tuổi này , và làm sao D. hiểu được để buớc tiếp trên con đường chông gai phía trước ? Có lẽ chúng ta chỉ biết cầu nguyện cho D gặp may mắn mà thôi...Vâng ,cầu nguyện với tất cả tấm lòng của mình, xin ơn trên che chở cho D.
Càna tn nguyen
<bài viết được chỉnh sửa lúc 18.04.2018 11:05:43 bởi Cà Na tn nguyen >