Truyện thứ ba : 
  
  
     Cô giáo dạy nhạc người Spanish. 
  
 
        Hằng năm,các trường Công giáo ở thành phố Toronto có một  lệ rất dễ  thương. 
     Đó là trong năm, các học sinh lớp 7 và 8, giờ  âm nhạc phải tập  dượt một nhạc cụ, để học hoà âm với nhau
  
    Đến cuối năm, các em sẽ tham dự một Festival về âm nhạc.Trình diễn 2   bài nhạc mà lớp mình đã học trong năm. Sẽ có người trong Hội đồng Giáo dục nghe,  phê bình, đánh giá và chấm điểm. 
      
         Năm nay tôi có dịp đến dự Festival này  .
      Khi tôi đến trường St Robert, địa diểm thi,  hầu hết các trường đã đến. Các em đã được đưa vào Hội trường 
      Chỉ có một trường đến muộn. Đó là Trường Tư thục nam St  Michael .Khi hai chiếc xe bus to ngừng lại, các cậu học sinh lần luợt bước  xuống, thì chao ôi,  mọi người lóe mắt chiêm ngưỡng. Các cậu mặc đồng phục, blazer xám, quần tây xám, áo sơ mi trắng với cà  vạt, chững chạc sang trọng. Và dụng cụ các cậu xách trên tay sáng chói, bề thế  vô cùng.Trong lúc ấy, các em học sinh trường công thì chỉ quần tây đen, áo  trắng và nhạc cụ thì đơn sơ, tầm thường hơn rất nhiều. 
     Bởi thế , tôi  đọc được nhiều ánh mắt e dè, chiêm ngưỡng của các em  khi học sinh trường St Michael được đưa vào Hội trường. 
   Buổi trình diễn  bắt đầu. 
   Theo thông lệ, các trường Công lập sẽ trình diễn trước , sau hết sẽ  đến lượt trường St Michael . Bởi lực lượng trường này rất hùng hậu ,  có đến 2 thầy giáo dạy nhạc đi theo,và quan trọng hơn hết, bao giờ trường này  cũng đoạt được giải nhất . 
      Nhưng năm nay thì khác. 
   Trước trường St Michael là 1 trường công lập mà tôi quên tên.Nhưng tôi  chú ý ngay khi các em lên stage.Tôi chú ý vì cô giáo dạy nhạc, hướng dẫn các  em. 
       Cô trẻ trung, duyên dáng và năng động trong chiếc áo khoát có đuôi  hơi dài.Trông cô như một người nhạc trưởng chính hiệu. 
     Tôi chú ý bởi cách cô ra hiệu lệnh cho các em học sinh của cô.Từ cái  phất tay, ánh mắt cô nhìn, đến nụ cười khích lệ..Tất cả đều toát ra vẻ nhiệt  tình,sôi động và ân cần khiến các em  chăm chú ,răm rắp làm theo.Sự tập trung  của các em, dầu chỉ ở lúc chuẩn bị, dượt lại một đoạn ngắn trước khi trình diễn  đã làm tôi và hầu hết mọi người ngạc nhiên. 
      Những đôi mắt trẻ thơ trong veo, hướng về cô giáo của mình bằng tất  cả sự yêu mến và tin cậy. 
     Qua lời giới thiệu, tôi được  biết cô giáo trẻ gốc người Spanish,  Cuba. 
     Khi dàn nhạc của cô bắt đầu trình diễn thì cả hội trường đều sửng  sốt và bị cuốn theo tiếng nhạc. 
     Cô đứng trước các em học sinh,cả thân hình và nét mặt như nhập vào  dòng nhạc.Tôi chưa thấy người nhạc trưởng nào có những cử động uyển chuyển và  đẹp mắt như vậy 
     Nhạc như chạy vào huyết quản  cô, luân lưu, thoát ra từ những ngón  tay  cô, tràn ngập chan hoà... 
     Và các em học sinh đáng yêu,bị lôi cuốn theo cô giáo, các em  như  những  nghệ sĩ thật sự,  say sưa sử dụng nhạc cụ của mình..Các em chơi thật xuất sắc ! 
   Khi các em chuyển sang bài nhạc thứ hai, bài <Tequilla .>  (?  ) nhạc Nam Mỹ vui nhộn thì cả hội trường và ban Giám khảo bị chinh phục hoàn  toàn.Các em đã thể hiện được trọn vẹn âm điệu rộn ràng và lôi cuốn của loại nhạc  này làm không khí trở nên sôi động và phấn khởi.. 
   Khi các em chấm dứt, tiếng vổ tay vang dội. 
   Ban Giám khảo không còn lời phê bình , đóng góp .Chỉ có lời  nhiệt  liệt khen ngợi. 
 
 
    
  
 
   Các em học sinh khuôn mặt bừng sáng, rạng rỡ và  hảnh diện .
  
 
   Trường St Michael trình diễn sau đó. Phải mất nhiều thời giờ cho  trường này chuẩn bị , nào đặt thêm ghế ,thêm  nhạc  cụ.. Các em học sinh trường St Michael trình diễn  rất công phu vì dàn  nhạc của các em đông quá. Và khán giả hiểu   rằng ban Giáo sư đã bỏ nhiều giờ để  gíúp các em trau luyện cho ngày trình diễn. 
  
    Đến lúc tuyên bố kết quả.Theo như lệ thường thì giải nhất hôm ấy phải  được dành cho trường St Michael nhưng năm nay giải  được trao cho trường Công  lập của cô giáo người Spanish ! Mọi người vỗ tay tán thưởng và hân hoan nhìn thầy trò cô sung sướng  hảnh diện bắt tay nhau. 
     Cuối buổi hoà nhạc, ra về,tôi cứ nghĩ đến cô giáo trẻ dạy nhạc người  Spanish
   
   Tôi cứ nhớ mãi sự nhiệt tâm, hết mình của cô. Sự nhiệt tâm đã giúp  cho đôi mắt các em học sinh  mộc mạc ,bình dị ngời sáng vì các em hiểu được rằng,  khi các em cố gắng, nhiệt tình dồn hết tâm sức của mình vào một việc gì đó thì  chắc chắn các em sẽ thành công.Đôi khi còn thành công vượt cả những người mà  số  phận đã ưu đãi  họ hơn các em rất nhiều. 
  
   Và điều này  sẽ là bài học vô giá cho những đôi chân non trẻ đang  bước lần những bước chân trên con đường đời ít nhiều khúc khuỷu , chông gai để  đi đến đích .Một đích tới hẳn sẽ tốt đẹp hơn nhờ vào những hành trang mà một  người thầy như cô đã trao tặng cho các em. 
    
  Cô giáo người Spanish, tôi  sẽ nhớ mãi về cô dù  tôi vẫn chưa rõ, tên cô là gì...
                                                                                  NTN   (Toronto tháng 6/2008 )
 
  
 
   
   
   
   
   
   
   
            <bài viết được chỉnh sửa lúc 21.06.2011 05:51:34 bởi tn nguyen >