Lời muốn nói
. Đã 2 năm trôi qua nhưng nỗi nhớ của Tôi về Win vẫn không hề vơi bớt – mà càng ngày như càng thấy nhớ nhiều hơn! Hai năm rồi… Nhà không có Win – Chú Chó đã luôn bên cạnh Tôi suốt 14 năm. Nhớ Win rất nhiều – rất nhiều!! Win à! Ở nơi nào đấy – Con hãy luôn hạnh phúc nghen. Phải luôn thật hạnh phúc đó.
Thơ Tú_Yên - AI Phổ Nhạc
***
NHỚ!
(Cho Win của Tôi)
Nhớ!
Ngày nào cũng thấy nhớ WinWin
Nhớ sắc vàng, đen – mắt rất hiền
Bao năm quấn quýt không xa cách
Nên giờ kỷ niệm mãi còn nguyên.
Ngày nào cũng nhớ – nhớ không thôi
Nhớ tướng Win đi
Nhớ dáng ngồi
Nhớ chiều tắt nắng thong dong bước
Lúc nào Win cũng sát bên Tôi.
…
Chẳng biết làm sao để khỏi buồn
Khi mà hoài niệm cứ trào tuôn
Một lần xa cách thành chia biệt
Không còn gặp lại để yêu thương.
Tú_Yên
(Ngày buồn 09-05-2024)
<bài viết được chỉnh sửa lúc 09.05.2024 14:34:03 bởi Tú_Yên >
.
Lan man...
* Những điều muốn nói…
17 năm lang thang trên không gian mạng
Tôi cảm nhận được rất nhiều điều: vui có…buồn có…
Và điều làm Tôi băn khoăn nhất…xót xa nhất – chính là những bài viết về tâm sự, về nỗi lòng của những bà mẹ già… – Ngày Con còn bé thì trong mắt của Con: Mẹ là tất cả.
– Con lớn khôn rồi: Mẹ chỉ còn là gánh nặng bên đời.
Ngày lại, ngày qua: âm thầm…lặng lẽ…
Mẹ cứ thế mà sống…
– Mẹ lạc lõng ngay giữa ngôi nhà mà mình đã một đời cố công vun vén gầy dựng.
– Mẹ thấy mình thật vô dụng, thật dư thừa trong mắt nhìn của con cái mà Mẹ đã hết lòng yêu thương
Mỗi ngày…
Mẹ sống…và chờ đợi…
– Chờ một lời thăm
– Đợi một tiếng chào
Chỉ là vậy mà lại luôn khó khăn đến vô vàn!
…
…
Ngẫm rồi buồn…
– Cái buồn đậm sâu.
– Cái buồn thấm thía.
Để rồi Tôi nhận ra rằng: Tất cả những gì tốt đẹp nhất mà người Mẹ CHO đi – chỉ như một hạt muối nhỏ nhoi bỏ vào lòng biển rộng sâu thẳm, tối tăm và…vô cảm!
Lượm mót tình thân!
(Viết thay tâm sự…)
Có những điều khi không dám nói ra
Nó gậm nhấm làm lòng ta đau xót
Con thơ bé – Mẹ là viên kẹo ngọt
Khi tuổi già: Mẹ lượm mót tình thân.
Có những điều luôn làm dạ bâng khuâng
“Tình của Mẹ vạn lần không thay đổi
Mà sao Con lại làm đời bối rối?
Khi mang về biết bao nỗi đau – đau!”
Chữ Hiếu bây giờ là vậy đó hay sao?!
…
…
Tú_Yên
(Một ngày buồn hơn những ngày buồn! /24-06)
* Ảnh: Hoa nhà Tôi
.
* 20-11
Tự dưng thấy nhớ ngày xưa quá!
Ngẫm ra…
Hình như ngày xưa được vui nhiều hơn bây giờ thì phải?
Nhớ cái thời “Học làm Thầy” với biết bao thân thiết, thương yêu mà bạn học lúc nào cũng ân cần dành cho.
Nhớ những buổi dã ngoại của lớp, những ngày Lễ hội của trường…
Nơi mà mình đã miệt mài với biết bao ước mơ của một thời “Giáo Sinh Sư phạm”…
Mới đó mà mấy mươi năm rồi!
“Một đời thấp thoáng qua nhanh
Thời gian nào có để dành được đâu!”
Đúng là vậy.
Thời gian không thể để dành.
Và mãi mãi – mình vẫn là kẻ lẽo đẽo đi sau cái “bóng thời gian” vô tình và hờ hững kia.
…
…
Tú_Yên
(Ngày “Nhà Giáo VN”/20-11-2024)
Thống kê hiện tại
Hiện đang có 0 thành viên và 2 bạn đọc.
Kiểu: