Xin đóng topic này lại. Và xin được post 2 bài thơ tình cuoi mà tôi yeu men nhat cua tôi mà tôi như là nguoi vợ tri kỷ cua minh Cả 2 bai diển tả 1 tinh cảm khg uot nhẹp , khô đến nổi như không khí và vô hinh. Nhưng là 1 tinh cảm từ trong trai tim .
Đường tuyết trắng
Hôm nay có thư của tôi không ?
Cô bé nhà số năm đường tuyết trắng
Nhà tuyết trắng nên có một lá từ mùa đông
Cô bé tóc dài với nụ cười xinh xinh nhỏ nhắn
Hôm nay có thư của tôi không?
Cũng cô bé nhà số năm đường tuyết trắng
Hình như một vài thư trả lại có màu hồng
Cô bé cười và tóc nay cắt ngắn
Hôm nay có thư của tôi không?
Giọng đàn ông từ nhà số năm đường tuyết trắng
Tại sao tôi phải có thư cho ông?
Bọc thư đầy mà lòng tôi nay trống vắng.
Phố núi buồn tanh
Dốc đứng nằm ngang một mái tranh
Nơi mà em bán nước trà thanh
Buổi trưa đi học tôi đều ghé
Em nhoẻn miệng cười : uống chi anh?
Phố núi hôm nay phố vắng tanh
Đi ngang nhìn cửa đã không mành
Lều tranh đang trống ,lòng tôi trống
Một cõi u buồn vọng núi xanh
Đường mổi ngày đi lại cuốn quanh
Sương qua màu nắng mất long lanh
Tôi tránh không nhìn qua dốc đá
Dưới rặng thông già rảo bước nhanh
Phố núi hoàng hôn nắng nhẹ hanh
Đèn lên bóng ngã một mình anh
Đêm nay vỉnh biệt mình xuyên núi
Bỏ lại sau lưng phố núi lành.
Bớ DEM MI,
Nha` ngươi lai. đóng thêm một quán nữa rồi ....Lần này mi đưa hai con tim Thút Thít thật
"ấn tượng" ....Thôi thì ta tiễn ngươi một chặng đường nghe :
PHỐ NÚI
Phố núi vòng quanh vọng buốt tim
Nhà em qua ngõ xuyến xao đêm
Trăng treo cuối nẻo chân tìm tới
Dáng ở sau vườn nợ vướng thêm
Lời chẳng trọn câu, thơ khó gửi
Đường nào thông lối, mộng chưa tìm
Đông Xuân Thu Ha ên mình bước
Trở gót lâu rồi lòng chẳng êm
Hữu Hạnh