truyện ngắn: tôi là một hot girl?
angelpttl 02.03.2010 15:06:36 (permalink)
Cuộc sống sinh tôi ra và ban cho tôi một vẻ ngoài khá chuẩn, có thể cho là như vậy sau cái ngày tôi đoạt giải thưởng tại một cuộc thi ở mức độ cấp trường. Tôi bắt đầu có những mơ ước xa hơn, tự hỏi "tại sao mình lại phí phạm thời gian để chúi đầu vào những môn học khó chịu ở trường trong khi lại không biết tận dụng những gì mà "tạo hóa" đã ban sẵn cho tôi nhỉ?". Ấy thế, tôi bắt đầu chỉnh chu cách ăn mặc của mình để gây sự chú ý của những người xung quanh. Xa hơn, tôi còn ra cả một chiến dịch pr cho hình ảnh của mình trên mạng internet. Ban đầu còn e ngại nhưng sau đó tôi chẳng còn sợ gì mà không tung lên những bức ảnh "kín kín hở hở" hay "hở 7 kín 3"cho mọi người chiêm ngưỡng. Tôi là một hot girl! đó là niềm vui đầu tiên khi được công nhận bởi một người hoàn toàn xa lạ...một cư dân mạng sau khi xem hình ảnh của tôi


Tôi bắt đầu làm quen với cuộc sống của một cô gái vừa được mang danh hiệu "hot girl". Thầm nghĩ những cô gái xấu xí không biết sẽ sống như thế nào khi đàn ông nhìn họ với con mắt đầy ghẻ lở nhỉ! Đại gia và thế giới của đồng tiền, ôi nếu thiếu những thứ đó thì làm sao tôi thể hiện đẳng cấp của mình được. Kiếm tiền đối với tôi chẳng có gì là quá khó. Thế mà ai cứ bảo rằng tiền là mồ hồi nước mắt (trong khi tôi có tốn một miếng nào đâu). Chỉ một cuộc đi chơi với các ông lớn chỉ để nhằm mục đích tôn thêm cái sự giàu sang của họ thì tôi cũng đã có đủ tiền để tiêu xài cả tháng. Nghĩ tới việc đó tôi thấy tội nghiệp cho những đứa sinh viên cứ lo nhịn ăn nhịn để cấm đầu vào học, rồi học xong lại thất nghiệp vì em chưa đủ kinh nghiệm, chưa đủ năng lực... tôi lại thấy đau đầu nhức óc dùm bọn đó thay. 19 tuổi, tôi đã có 1 chiếc tay ga đời mới, xài đồ hiệu, ăn món lạ,...chỉ cần bóp bụng cho mấy ông lớn sờ mó vài nơi sơ sơ cũng có tiền. Dạy gì mà không làm! Chỉ cần còn thứ quí nhất thì tôi vẫn là con gái thì cái việc sờ mó đó có mất mác cái gì đâu, trái lại còn có thứ mà không phải ai đi làm công ăn lương vất vả cũng có được.

Hình ảnh của tôi ngày càng được phổ biến rộng rãi trong thế giới mạng mà các đại gia thường lui tới...tôi nghĩ thế vẫn chưa đủ, dù sau thì tôi cũng chỉ là một hot girl trên thế giới ảo. Tại sao không tấn công thị trường truyền thông đại chúng để cái mác "hot girl" được chứng nhận nhỉ? tôi chợt nghĩ đến, tôi có tiền, nhưng thực chất cũng chỉ là 1 hot girl "ngầm" trong thế giới ảo, với sắc đẹp không kém ai thì tôi phải xứng đáng xuất hiện trên màn ảnh hay một bìa tạp chí nổi tiếng ấy chứ!

Tôi tiếp cận với một người có mối quan hệ rộng rãi trong thế giới giải trí, ông ta hứa sẽ cho tôi xuất hiện trên bìa của một tạp chí nguời đẹp chỉ với một điều kiện như bao gã nhà giàu khác: đi dùng bữa cùng ông ta...

Tôi mắc chiếc váy cổ tim khoét hơi sâu để tạo sự chú ý, lạ thay, gã này chả sờ cũng chả hôn, chỉ cười điềm nhiên thật nhã nhặn mời tôi dùng bữa và uống rượu. Mặc dù tôi là một ngừơi có tửu lượng không kém, nhưng với những ly rượu ngoại đắc tiền này cũng khiến tôi cảm thấy mệt mỏi, mắt mờ dần, sau vài li rượu nồng độ cao thì mọi thứ bắt đầu quay cuồng trước mắt tôi...
Ông ta chở tôi đến nhà riêng, một căn biệt thự hạng sang khá lớn mà có mơ thì những người tầm thường cũng không dám mơ. Tôi tỉnh ra được một chút, bắt đầu bảo ông ta đưa về nhà. Ông ta bảo quần áo tôi ướt đẫm vì rượu, cần thay quần áo rồi ông ta đưa về, và tất nhiên, phòng nhà ông ta có cả mọi thứ, kể cả quần áo phụ nữ cho tôi tha hồ lựa chọn. Tôi có cảm giác sợ, nhưng chỉ vì chuyện này mà tôi bỏ mất một cơ hội thì không đáng...

Một căn phòng lộng lẫy mở ra trước mắt tôi, tôi bước vào, cẩn thận khóa cửa phòng lại để đề phòng ông ta. Bột bộ váy đính pha lê tuyệt đẹp, tôi chọn lấy và thích thú, chưa bao giờ tôi trông thấy một bộ cánh đẹp như thế so với dống quần áo hàng hiệu của mình. Cảm giác mệt mỏi vì uống quá nhiều rượu khiến tôi khó khăn cho việc kéo chiếc móc gày đằng sau áo. bất chợt một đôi tay vòng qua eo ôm chặt lấy tôi, tôi đã quên rằng, chủ nhà có chìa khóa...

Tôi toan bỏ chạy nhưng ông ta kéo tay tôi vào ngừơi mình, ôm tôi chặt hơn, kéo sợi dây áo trên vai tôi xúông. Tôi vùng vẫy cố thoát khỏi bàn tay ghê sợ ấy, bất chợt một giọng nói thều thào vào tai tôi: "nghệ thuật là phải hi sinh mà em, muốn khẳng định gái trị của mình hay không là do em thôi..."

Nghệ thuật là phải hi sinh...
Nghệ thuật là phải hi sinh...
Nghệ thuật là phải hi sinh...
Nghệ thuật là phải hi sinh...

Câu nói ấy làm tôi bi tê liệt, ông ta đẩy tôi mạnh xuống giường. Còn tôi...chỉ biết bất động, môi cắn chặt đến chãy máu mặc cho gã làm gì thì làm...

.....
Tôi tỉnh dậy, người mỏi mệt, toàn thân nặng nề không nhấc người lên nỗi. Cứ như chết hết nửa người...chẳng còn tâm trang và sức lực để khóc nữa...Bất chợt cánh cửa phòng của tôi mở toang, trước mắt tôi, 3 người cảnh sát...đến dẫn tôi đi...Tôi trở thành một người liên quan với một tên trùm ma túy trong thế giới ngầm, mà có lẽ, nhờ tôi mà hắn mới bị bắt...Tôi không thể khóc lên thành tiếng, càng không thể rơi nước mắt được. đời con gái của tôi bị lường gạt như thế là xong. Rốt cuộc rồi cũng kết thúc. Gã ta đã lừa tôi, gã, trời ơi, tôi câm thù tất cả tiền bạc và lòng tham. Tôi không nói được nữa, miệng đớ lại, mọi thứ tối tăm, ma quỷ bao lấy tôi, chúng nhoe hàm răng khát máu vồ tới cắn, hút máu ăn thịt thân thể của tôi. cánh cửa địa ngục đẩy tôi vào một nơi đầy tiếng gào thét khóc la, chúng thều thều ở mọi nơi ..........
"đó là cái gía phải trả cho sự mê muội phù hoa"
"đó là cái gía phải trả cho sự mê muội phù hoa"
"đó là cái gía phải trả cho sự mê muội phù hoa"
"đó là cái gía phải trả cho sự mê muội phù hoa"
...............................................

Máu từ cánh tay tôi chãy xuống đỏ cả chăn gối vì một cái vỏ thủy tinh....Tôi bóp chặt cổ tay để máu, cái thứ máu dơ bẩn trong nguời tôi nó chãy ra hết, cho tôi chết, ảo mộng một hot girl...

Tôi không chết đc, thì ra tôi còn sống dai đến như vậy. Phải chăng tôi không được chết, phải chăng tôi phải sống để gánh lấy tất cả hậu quả của những gì tôi ham muốn, của những gì tôi đã miệt thị những con người có hình dáng bên ngoài xấu xí, những con người tôi khinh bỉ lại có thứ thiêng liêng tôi không bao giờ có được: yêu và dâng hiến tình yêu cho người mình yêu, cho gia đình nhỏ bé của mình để còn được chút yêu thương cao cả...




#1
    Chuyển nhanh đến:

    Thống kê hiện tại

    Hiện đang có 0 thành viên và 1 bạn đọc.
    Kiểu:
    2000-2024 ASPPlayground.NET Forum Version 3.9