Lời Hứa Hoa Anh Đào
LuuTay 12.03.2010 13:09:23 (permalink)
Lời Hứa Hoa Anh Đào

-Lưu Tây-

Chap 1: Kẻ đáng ghét



"Woa, thật là tuyệt vời, thật là đẹp làm sao!"

Vân My nhìn ngôi nhà đẹp như lâu đài với khu vườn ngập tràn cánh hoa anh đào với cập mắt ngưỡng mộ quen thuộc suốt mười năm. Từ khi hiểu chuyện Vân My đã bị cái đẹp của ngôi nhà này cuốn hút, luôn phải dừng lại mỗi sáng để ngắm nó rồi mới đi học, vì thế hôm nay cũng không phải một ngày ngoại lệ. Tuy nhiên mẹ Vân My nhìn thấy cô con gái cứ đứng tần ngần trước ngôi nhà bên canh thì chau mày lại:

"Vân My, bộ con muốn trễ giờ học hả? Năm nay là năm cuối cấp, phải học hành cho đàng hoàng vào chứ!"

"Á!" - Vân My la lên như sực nhớ, bèn vội vã - "Dạ, con đi liền đây, cảm ơn mẹ!"

Vân My nói xong thì chạy như bay trong khi mẹ cô nhìn theo với cái lắc đầu:

"Thiệt là, đã mười tám mà vẫn như con nít! Con bé cứ thế thì làm sao trưởng thành, sống độc lập bây giờ! "

Vân My lau đi rất nhanh nên mắt nhắm mắt mở vấp ngay một cục đá to, ngã sóng xoài giữa đường.

"Ui da, đau quá" - Thi Man la lên rồi liếc xéo cục đá, lầm bầm - "Đồ cục đá chết toi, làm mình ngã đau quá chừng!"

Vân My định đạp chân hất cục đá đi chỗ khác cho rảnh mắt thì chợt một bóng người xuất hiện trước mặt cô, Vân My ngẩng đầu nhìn lên, một lúc mà tim đã đập loạn xạ:

Đó là một người thật lịch sự, thanh nhã làm sao! Một vẻ đẹp thật dễ thương với mái tóc bồng bềnh, một nước da ngăm biểu lô sự rắn chắc, mạnh mẽ; cái nhìn dịu dàng như mơn trớn lại rất thân quen, tất cả ở người tạo ra một vẻ êm đềm mà cuốn hút.

Người thanh niên chìa tay ra trong cái nhìn say mê của Vân My, giọng nói thật ôn hòa và nhỏ nhẹ:

"Bạn không sao chứ, nào đưa tay đây mình sẽ đỡ bạn dậy!"

"Ơ...ơ...vâng!" - Vân My nắm tay người thanh niên, hồi hộp, mặt đỏ bừng cả lên.

Vân My thẹn thùng nên cúi mặt xuống một lúc, khi ngẩng đầu lên định nói tiếng cảm ơn thì người thanh niên đã đi mất. Vân My tiếc nuối:

"Người đâu mà tuyệt quá!"

Vân My vừa ngĩ ngợi vừa đưa tay vuốt lấy những cánh hoa anh đào vương trên tóc, xong thì đi một mạch tới trường.


"Hả? Cái gì đây? Không phải chứ, tại sao lại như vậy?"

Vân My thét lớn lên khi nhìn vào bảng danh sách học sinh đổi lớp trong học kì hai khiến mọi người xung quanh quay lại nhìn cô một góc 360 độ làm Vân My xấu hổ tột mực liền lủi đi thật nhanh.

"Tại sao mình và Khắc Định không chung lớp? Rõ ràng mình đã xin giám thị cho vào lớp A8, tại sao giờ lại là A9 chứ?" - Vân My nghĩ mà tức cho những món đồ mua chuộc, cống nạp thầy giám thị. - "Làm toi công cả tháng tiền quà của mình, thầy giám thị ác ôn, ghét thật!"

Vân My buồn bã đi về lớp học mới, tìm ngay một chỗ ngồi rồi gục lên bàn, chả buồn để ý thầy chủ nhiệm mới đang nói gì trên bục giảng. Vân My lim dim mắt ngủ. Nhưng tiếng vỗ tay bất ngờ quá lớn đã khiến Vân My phải ngẩng đầu nhìn:

"Thì ra là có học sinh mới chuyển trường đến. Nhưng ai mà lại dại dột chuyển trường vào học kì hai năm cuối cấp chứ?"

Vân My thắc mắc, điều đó làm cô chăm chú nhìn về phía bụt giảng.

"Các em hãy chào đón bạn Thiên Phong, du học sinh mới từ Pháp đến trường chúng ta đi!" - Thầy giáo lên tiếng giới thiệu và từ phía cửa một nam sinh bước vào.

Vân My chăm chú nhìn nam sinh đó thì ngã ngữa:

"Áo quần xốc xếch, đầu tóc rối bù...nhưng đó chẳng phải là người mình gặp sáng nay sao? Tại sao thay đổi khác xa vậy?"

Vân My nhìn Thiên Phong mà không tin nổi vầo mắt mình trong khi thầy giáo quay sang nói nhỏ với Thiên Phong:

"Tại sao em lại ăn mặc không chỉnh tề như vậy chứ? Mau ra ngoãi chỉnh đốn lại ngay."

"Dạ, không sao đâu mà thầy! Em có thể ngồi vào lớp học được chưa ạ, em đã đi máy bay mấy giờ liền nên rất mệt!"

Thiên Phong vừa nói vừa nhìn thầy giáo cười, lúc đó thì Vân My biết là thầy cũng bị cái nhìn và nụ cười đó cuốn hút mất rồi nên giọng thầy có vẻ khác hẳn:

"Ơ, vậy thì cũng không sao...thầy sẽ chỉ cho em vị trí tốt nhất...ha ha!"

"Vâng, cảm ơn thầy nhiều ạ, nhưng em đã tìm được chỗ ngồi rồi!"

Thiên Phong nói xong thì đi về phía mấy dãy bàn, còn cả lớp thì cứ ầm lên giọng nữ lẫn nam:

"Thiên Phong ơi, ngồi với mình đi!"

"Không, ngồi với mình chứ!"

"Cậu là con trai mà giành cái gì?"

"Ai nói con trai không được giành chứ?"

"Đúng đó, Thiên Phong lại đây ngồi với tụi mình đi!"

Lớp học nhốn nháo cả lên nhưng Thiên Phong dường như không để ý đến những lời mời gọi đó, Thiên Phong đi một mạch đến bên bàn của Vân My, không nói không rằng hôn ngay lên má Vân My, sau đó quay nhìn thầy giáo nói:

"Em sẽ ngồi ở đây ạ!"

Thiên Phong nói xong thì quay nhìn Vân My cười thật tươi:

"Chắc cậu không từ chối một người đẹp trai như mình ngồi cạnh cậu đâu ha!"

Vân My không biết nói gì hơn cau có nghĩ:

"Thật là tráo trợn! Thật là đáng ghét! Đồ giả mạo thanh lịch!"
<bài viết được chỉnh sửa lúc 20.03.2010 19:03:09 bởi LuuTay >
#1
    Chuyển nhanh đến:

    Thống kê hiện tại

    Hiện đang có 0 thành viên và 1 bạn đọc.
    Kiểu:
    2000-2024 ASPPlayground.NET Forum Version 3.9