Khúc hát hái sen
Dương Lệ 13.03.2010 23:54:58 (permalink)
KHÚC HÁT HÁI SEN
Trời xanh từng mảng trên cao. Vài con chuồn chuồn lốm đốm cánh đỏ bay lượn xung quanh mặt hồ, bên những bông hoa sen theo gió đưa lại hương thơm ngát. Thấp thoáng trên nền lá sen xanh, có bóng một thiếu nữ đang chèo thuyền, một tay cầm liềm hái sen. Thiếu nữ hát những câu trong bài Thái liên khúc (Khúc hát hái sen) của Lý Bạch. Tiếng hát trong trẻo vang xa. Nghe tiếng hát, chàng trai cưỡi ngựa trắng bỗng dừng lại. Chàng rẽ một cành liễu, nhìn ra. Thiếu nữ cũng xinh như một bông hoa sen ở trên thuyền. - Ai thế, Trần Thái ? – Long Tuấn hỏi người hầu cận. - Dạ, thưa công tử. Đó là Liên Hoa. Cô ta con của một người nông dân mà mọi người vẫn gọi là Hồ bà bà. Thuộc hạ cũng quen biết với bà ta - Trần Thái nói. Hái đủ hoa sen, cô gái chèo thuyền vào. Trông thấy hai người đứng trên bờ, cô không hát nữa. Cô gái buộc dây thuyền vào chiếc cọc tre, rồi bước lên. Long Tuấn đưa kiếm cho Trần Thái, tiến gần lại, hỏi : - Trông chúng thật là đẹp. Cô nương có thể bán cho ta tất cả số hoa sen vừa hái được chăng ? - Công tử là... - Cô nương, đây là Trần công tử của Nhị phủ Đào trang – Trần Thái nói. - Liên Hoa không biết. Trần công tử xin lượng thứ. - Không sao. Chẳng hay Liên Hoa cô nương có định bán tất cả số hoa sen này cho ta không ? - Trần công tử xin đừng hiểu nhầm. Tôi không hái hoa sen để bán, mà chỉ là để cắm trong nhà. Nếu công tử thích, Liên Hoa xin tặng công tử một bông làm kỉ niệm – Liên Hoa lấy ra một bông đưa cho Long Tuấn – Liên Hoa xin phép đi. Long Tuấn cầm bông hoa sen trên tay, nhìn theo Liên Hoa cho đến khi nàng đi khỏi. Chàng cười. - Đưa kiếm cho ta – Long Tuấn nói. Trần Thái đưa kiếm cho Long Tuấn, hỏi : - Công tử định làm gì vậy ạ ? Long Tuấn ném tung bông hoa ra phía trước, chém rất nhanh gọn. Hoa sen đứt làm đôi, rơi xuống đất. Trần Thái ngạc nhiên : - Thuộc hạ tưởng là công tử thích hoa sen ? - Ta trêu cô ta thôi – Nói rồi, Long Tuấn cau mày, bay ngang qua hồ sen, rồi thì bay đến đâu, hoa sen ngã rạp xuống đấy dưới nhát kiếm của chàng. Chàng cười lớn. - Vậy là hết – Long Tuấn nói. Liên Hoa trở lại lúc họ đã rời khỏi hồ sen. Nàng quên liềm nên quay lại tìm. Chẳng ngờ, trước mắt nàng là một khung cảnh thật bi thương. Xác hoa bị chém, nổi lềnh bềnh trên mặt nước. Mặt hồ hồng rực như rỏ máu. Liên Hoa nhặt bông hoa sen rơi dưới đất lên, vuốt lại cánh hoa đã nát. Nước mắt nàng nhỏ xuống. Nàng hát một khúc hát xót thương cho kiếp hoa tàn.
#1
    Chuyển nhanh đến:

    Thống kê hiện tại

    Hiện đang có 0 thành viên và 1 bạn đọc.
    Kiểu:
    2000-2024 ASPPlayground.NET Forum Version 3.9