Mục Đồng - Lục bát ngàn dặm xa (của riêng)
NHỚ QUÊ
Đong đưa một cánh diều thơ Vi vu tiếng sáo như mơ gọi về Chiều lên tím biếc triền đê Cho ai vương vấn hồn quê đượm sầu Mục đồng mấy chú hò nhau Mõ khua lách cách bầy trâu đợi hờ Vẳng nghe một điệu hò lơ Làm người lữ khách vẩn vơ ngập ngừng
Câu ca bỏ lửng giữa chừng
Lá đò theo sóng chẳng dừng về xuôi
Người ơi, nỗi nhớ không nguôi
Tuổi thơ đánh mất của tôi hiện về!
<bài viết được chỉnh sửa lúc 13.05.2010 01:51:41 bởi Mục Đồng >
NGÀN DẶM XA
Mơ chi nữa hỡi người ơi Còn đâu da diết những lời yêu đương Chẳng vương vấn, chẳng còn thương Đôi dòng đôi ngả sông Tương nhạt nhoà Từ đây mãi lạc khúc ca Ngàn trùng ta mãi cách xa mất rồi Tình nồng chót lưỡi đầu môi Chỉ thương phận bạc như vôi một người Chỉ thương một đoá hoa tươi Mưa vùi gió dập tả tơi chẳng còn Ai thương ai đợi mỏi mòn Tuổi xuân tan biến héo hon đợi chờ Thôi đừng mơ nữa, đừng mơ Ta về chốn cũ dệt tơ một mình venus4t.vns_hnu
<bài viết được chỉnh sửa lúc 13.05.2010 01:52:21 bởi Mục Đồng >
CÒN GÌ ĐỂ NHỚ
Còn gì để nhớ đến nhau Khi chia đôi nửa bể dâu hỡi người Xin cho tôi một tiếng cười Xin cho tôi một chỗ ngồi trong tim Thương ai ta mải đi tìm Để giờ trống vắng, cánh chim rã rời Đêm về thao thức mưa rơi Lịm vào giấc mộng đơn côi vật vờ
<bài viết được chỉnh sửa lúc 13.05.2010 01:53:19 bởi Mục Đồng >
RƯNG RƯNG
Rưng rưng một gánh chợ chiều
Rưng rưng một áng mây thêu cuộc tình
Rưng rưng một chiếc vai xinh
Rưng rưng dáng nhỏ in hình bên sông
Rưng rưng một cái cầu cong
Rưng rưng vắng lặng mênh mông đất trời
Rưng rưng giấc mộng xa vời
Rưng rưng một đoá hoa rơi hững hờ
Rưng rưng một mối tình khờ
Rưng rưng ánh mắt vẩn vơ mỏi mòn
Rưng rưng đôi má héo hon
Rưng rưng ai ngắm trăng tròn nhớ ai
<bài viết được chỉnh sửa lúc 13.05.2010 01:53:58 bởi Mục Đồng >
GỌI ĐÒ
Đò ơi! Chú lái đò ơi Bận chi mà để bao người ngóng trông Đôi bờ sóng vỗ mênh mông Xin đò nhanh lái sang sông đón người Tiếng ai rớt xuống chơi vơi Đò kia mà tưởng xa vời tận đâu Đôi bờ chia cách lòng nhau Nước dâng mùa lũ đục ngầu phù xa Sông kia chia nửa đôi ta Để cho ai hát câu ca đượm buồn Đôi bờ thấm đẫm lệ tuôn Chỉ vì lỡ chuyến đò con vô tình Gọi đò sao mãi lặng thinh Cho người khuất dạng một mình vì ai Đò ơi, xin hãy làm mai Cho bờ bên ấy bên này gần nhau Đò ơi xin hãy qua mau Xin đừng để lỡ buồng cau trầu vàng Xin đò rẽ sóng sang ngang Dẫu cho xế bóng muộn màng vẫn mong Gọi đò, gọi đến xé lòng Mà sao đò vẫn lặng không trả lời Để người mãi vẫn cách vời Để đôi bờ mãi lở bồi nhớ thương Tình còn vương, bến còn vương Đò kia sao nỡ ngăn đường chia hai Dẫu cho năm tháng nhạt phai Thì đây với đó nguyện dài hơn sông
<bài viết được chỉnh sửa lúc 13.05.2010 01:54:31 bởi Mục Đồng >
TÌM NHAU
Ta nghe quan họ tìm về Miền quê một thủa xin thề sắt son Lời chị hai cất véo von Sông Cầu sông Đuống vẫn còn như xưa Hội Lim ai đã về chưa Cho câu quan họ ướm vừa lòng nhau Anh ba ơi hỡi ở đâu Chị tư ơi hỡi mời trầu trao duyên Đã bao mùa hội chẳng quên Lần theo câu hát thuyền quyên thủa nào Tay tiên nâng chén rượu đào Trầu têm cánh phượng gửi chào khách chơi Dù đi đâu hỡi người ơi Hội Lim đến hẹn xin mời ghé qua Cho đàn réo rắt ngân nga Cho lời ca mượt như là lụa Đông Người đi buôn bấc vài đồng Mua danh bán lợi chắc lòng khác xưa Thương nhau biết mấy cho vừa Mượn câu mời nước mời trầu nhắn trao!
<bài viết được chỉnh sửa lúc 13.05.2010 01:55:12 bởi Mục Đồng >
Góp "vui" thơ lục bát vơi MĐ.
Nhớ thương
Lặng nghe gió thổi ngoài hiên
Chuyện buồn man mác một miền quê hương
Ai làm xa cách Sâm Thương
Tần Tấn nỡ tách, tơ vương dứt rời
Đấy đây gắn bó một lời
Sao giờ người ở, kẻ rời chân đi?
Nhớ nhau biết phải làm gì?
Nhân duyên ngắn ngủi nên khi lỡ làng
Trăm năm định chữ đá vàng
Ngờ đâu trăng lặn, mây tan chốc mòng
Đìu hiu tiếng dế ngoài song
Trong gương một bóng lạnh phòng đêm qua
Nhìn hoa mà thẹn với hoa
Hoa ơi, người đã đi xa lắm rồi!
Nỗi buồn riêng để mình tôi
Sầu đong, nước mắt đầy vơi trước mành
Biết đâu khi yến khi oanh
Mà giờ chim lẻ, nhạn đành chào thu
Sáo diều bãi trống vi vu
Trống lòng nghe tựa tiếng ru nghẹn ngào.
MẶT TRỜI ĐỎ
Hừng đông ngày mới lên rồi Còn ai luyến tiếc một thời khổ đau Đêm đen lùi lại về sau Nhường cho trời đỏ thắm màu tương lai
Giọt sương đậu lá sớm mai
Long lanh mắt biếc cho ai ngượng ngùng
Hoà cùng đất nước vui chung
Núi non một dải hoà cùng biển xanh
Gửi em, gửi chị, gửi anh
Vòng tay ấm áp và nhành hoa xinh
Hân hoan chào đón bình minh
Xây nền hạnh phúc cho mình cho ta
Vươn cao lên nữa, vươn xa
Chung tay góp sức mọi nhà hân hoan
Tình yêu đất nước chứa chan
Dặm xa nhắn gửi bạn thân hững hờ
Gạt đi những lớp bụi mờ
Mặt trời đỏ ửng ước mơ sáng ngời
<bài viết được chỉnh sửa lúc 13.05.2010 01:55:46 bởi Mục Đồng >
LỜI RU CỦA MẸ
[image]http://diendan.vnthuquan.net/upfiles/47891/A49FC73E49C74AB184B8CB3C20D9DD68.gif[/image]
Đêm nghe mẹ kể ngày xưa
Về miền cổ tích nắng mưa thất thường
Đồng chiêm nắng cháy đoạn đường
Cho đôi quang gánh như dường nặng thêm
Vi vu tiếng sáo dịu êm
Cho lời mẹ kể ngọt mềm đắm say
Mẹ ru về những tháng ngày
Cái rau củ sắn đắp đầy nồi cơm
Mẹ ru về những đụn rơm
Mùa vừa gặt hái nồng thơm đất bùn
Oằn lưng bện đống con kun
Đợi mùa đông đến làm ngùn chăn trâu
Mẹ ru vợi bớt đêm thâu
Cho con yên giấc mơ màu thời gian
Mẹ ru về những lầm than
Cho con thêm vững đôi chân giữa đời
Lời ru mẹ gửi đất trời
Cho con nhớ cội nhớ người dưỡng sinh
Ngàn sao toả sáng lung linh
Dành cho tất cả một mình con say
Lời ru của mẹ đêm nay
Đưa con về những tháng ngày mộng mơ
Nhớ sao những điệu hò lơ
Trên dòng sông mẹ lững lờ đêm trăng
Tre già lại mọc thêm măng
Thương con mẹ vẫn luôn hằng ước ao
Trời cho đôi cánh bay cao
Dẫu bay vạn nẻo, đường nào con đi
Đêm đêm nghe mẹ thầm thì
Con như được thấy những gì hôm qua
Mẹ ơi mộng ước còn xa
Dẫu nhiều gian khổ, quê nhà còn đây
Mẹ ơi mật ngọt ai say
Gấm hoa ai mải ngất ngây mặc người
Lời ru của mẹ ở đời
Bên con sẽ chẳng cách vời chẳng quên
[image]http://diendan.vnthuquan.net/upfiles/47891/A49FC73E49C74AB184B8CB3C20D9DD68.gif[/image]
<bài viết được chỉnh sửa lúc 30.03.2010 02:02:03 bởi Mục Đồng >
XIN HẸN KIẾP SAU
Mưa rơi trùng tiếng tơ đồng Gió lùa khe cửa thiệp hồng chao nghiêng Đêm khuya ôm mối sầu riêng Nhớ nhau xin hẹn chợ Viềng kiếp sau
Trích đoạn: Minh Xuân
Góp "vui" thơ lục bát vơi MĐ.
Nhớ thương
Lặng nghe gió thổi ngoài hiên
Chuyện buồn man mác một miền quê hương
Ai làm xa cách Sâm Thương
Tần Tấn nỡ tách, tơ vương dứt rời
Đấy đây gắn bó một lời
Sao giờ người ở, kẻ rời chân đi?
Nhớ nhau biết phải làm gì?
Nhân duyên ngắn ngủi nên khi lỡ làng
Trăm năm định chữ đá vàng
Ngờ đâu trăng lặn, mây tan chốc mòng
Đìu hiu tiếng dế ngoài song
Trong gương một bóng lạnh phòng đêm qua
Nhìn hoa mà thẹn với hoa
Hoa ơi, người đã đi xa lắm rồi!
Nỗi buồn riêng để mình tôi
Sầu đong, nước mắt đầy vơi trước mành
Biết đâu khi yến khi oanh
Mà giờ chim lẻ, nhạn đành chào thu
Sáo diều bãi trống vi vu
Trống lòng nghe tựa tiếng ru nghẹn ngào.
Em cám ơn anh MX đã ghé vào trang LỤC BÁT mới và tặng quà nha. Trang này em dành để vui riêng với thơ lục bát nên em không đối lại anh ạ!
NGƯỜI QUÊN CHIẾC ÁO
Bao người hỏi áo bao nhiêu Sao cô chẳng bán, sớm chiều ướp hương Áo kia nhuốm những phong sương Sao cô chẳng bỏ, vấn vương nặng tình Tôi nâng chiếc áo bên mình Mà như thấy được bóng hình người xưa Thời gian trải những nắng mưa Đường tơ đứt mối nhưng chưa bạc lòng Thương yêu tình nghĩa như sông Hẹn thề son sắt thiệp hồng lâu nay Dù cho một kiếp gió mây Người ơi, chiếc áo nơi đây vẫn còn Tôi nâng áo thắm mỏi mòn Chờ tin người ấy héo hon mấy mùa Từ khi lựa áo mặc vừa Trung trinh tôi vẫn sớm trưa đợi người Sao người nỡ bước xa vời Tặng tôi chiếc áo mà lời bay xa Đâu rồi những lúc hoan ca Nụ cười thêm thắm, đôi ta thêm nồng Người đi, đứt sợi chỉ hồng Bỏ quên chiếc áo thêo rồng thêu loan Người đi, mộng thắm đành tan Để giờ chiếc áo bên bàn lạnh tê Tôi nâng chiếc áo mân mê Tiếc thương mộng ảo phu thê một lần Giờ đây chiếc áo ai cần Mặc vào thì chật, mười phần còn đâu Xin người tặng áo cho nhau Đừng quên tặng cả trầu cau mà buồn Đừng quên tặng cả tâm hồn Dẫu cho áo rạ hơn còn gấm hoa Tôi treo chiếc áo người ta Để quên ở lại bên nhà tôi đây Bao giờ gió chớm heo may Lạnh lòng người nhớ nơi này, tôi đưa Nhắn ai đang hưởng mùa yêu Đừng nên tặng áo sớm chiều phong sương Yêu nhau áo rách thêm thương Chẳng yêu áo rách coi thường vất đi
venus4t.vns_hnu
<bài viết được chỉnh sửa lúc 14.04.2010 20:38:52 bởi Mục Đồng >
MƠ QUÊ
Mông mênh nỗi nhớ khôn nguôi Trời xanh dịu vợi không thôi đợi chờ Quê hương khuất nẻo mây mờ Rập rờn sóng vỗ đôi bờ quạnh hiu Nặng lòng trước bến cô liêu Trông theo dòng nước bao điều gửi theo Trời xanh veo, nước trong veo Mà sao tím tái quắt queo một người Nhìn theo tít tắp cuối trời Mỏi mong hình bóng xa vời nơi đâu Thảng nghe chim hót bờ lau Giật mình trước những âu sầu nhớ quê venus4t.vns_hnu
THƯ GỬI BẠN
Tháng Tư về giữa muôn hoa Thắm mùa phượng vĩ, ve ca ven đường Tháng Tư nhuộm những yêu thương Cho màu cờ đỏ chẳng vương bụi trần Tháng Tư nhắn gửi bạn thân Xin đừng lạc điệu, muôn phần đơn côi Thời gian như áng mây trôi Niềm đau ai cũng vậy thôi, lẽ nào? Từ khi quân Mỹ đổ nhào Nhân dân đập nát tường hào vùng lên Bao nhiêu cái chết không tên Bao người nằm xuống đặt nền tự do Từ khi quân nguỵ thua to Đầu hàng chính nghĩa, dân hò sướng vui Bao năm người vẫn ngậm ngùi Luyến lưu mộng ảo tối thui đã tàn Tháng Tư xua áng mây tan Quét bầy lang sói tham ăn thịt người Phá tầng xiềng xích mọi nơi Đập tan lô cốt ngăn trời thắm xanh Tháng Tư về giữa trong lành Quê hương một dải như nhành hoa xinh Từ đây hạnh phúc lung linh Ươm mầm mơ ước cho mình cho ta Quê hương trải những can qua Niềm vui xen lẫn xót xa Lạc - Hồng Mặt trời chỉ mọc đằng đông Con đường chân lý đồng lòng dựng xây Còn trời còn đất còn mây Còn non còn nước, còn ngày Tháng Tư Còn mùa phượng vĩ ngày xưa Màu cờ chiến thắng như vừa hôm nao. Khép trang lịch sử lại sau Không quên những lúc đớn đau lao tù Không quên chiến thắng tháng Tư Non sông một dải thủa từ hồng hoang
<bài viết được chỉnh sửa lúc 01.05.2010 00:25:36 bởi Mục Đồng >
Thống kê hiện tại
Hiện đang có 0 thành viên và 1 bạn đọc.
Kiểu: