Mục Đồng - Lục bát ngàn dặm xa (của riêng)
CHÂN TU *Tức cảnh Bái Đính
Chuông chùa thả giữa tầng không Non xanh huyền ảo mây hồng vờn quanh Vài cơn gió nhẹ trong lành Líu lo lưng núi yến oanh gọi bầy Vẳng nghe hươu tác lùm cây Tiếng kinh khoan nhặt chẳng say bụi trần Trên cao thác đổ trắng ngần Âm âm tiếng mõ lúc gần lúc xa Đẹp thay một cõi Ta Bà Đưa hồn lữ khách sơn hà thảnh thơi Ngẫm ra Phật chẳng cách vời Trong tâm Phật ngự, bên đời Phật theo Dẫu cho dây quấn dây leo Dọn thân an hưởng, ai nghèo hơn ai Kìa trông trước mặt: Bồng Lai Mây vờn núi thắm, thiện - tai ở mình [image]http://diendan.vnthuquan.net/upfiles/47891/D8991C52BDFF42B1A31917CB8C824948.jpg[/image]
<bài viết được chỉnh sửa lúc 13.05.2010 01:50:41 bởi Mục Đồng >
GỬI NGƯỜI ÔM HẬN
Gió reo trong nắng vàng tươi Trời xanh như ngọc, rạng ngời mùa xuân Em mong anh sát lại gần Mà sao anh vẫn ngại ngần, hỡi anh Qua thời khói lửa chiến tranh Bắc - Nam sum họp sao đành lãng quên Bao người ngã xuống không tên Giành từng tấc đất xây nền tự do Ai từng sống giữa bụi tro Ai từng khắc khoải trong lò tối tăm Ai từng nếm trải hờn căm Giặc thiêu con dại, dao găm mẹ già Ai từng chứng kiến cha già Giặc đưa chém giữa ngôi nhà thân yêu Nước tan, làng xóm tiều điều Giặc vui vì giết được nhiều dân ta Này tù Côn Đảo, Sơn La Này đây Yên Bái xót xa quặn lòng Chiến tranh nào có ai mong Đoạ đày ai muốn, cùm gông chia lìa Vùng lên quét sạch giặc kia Toàn dân một ý thu về nước non Chiến tranh một mất một còn Còn hơn sống kiếp mỏi mòn thân trâu Từ Hà Giang đến Cà Mau Bao người ngã xuống nhuộm màu đất đai Để giờ xây đắp tương lai Niềm vui trọn vẹn dặm dài núi sông Bại trận rồi, người vẫn mong Khơi lên cay đắng những hòng điều chi Giặc kia cho những thứ gì Mà anh luyến tiếc không vì dân đen Hay anh muốn sống đớn hèn Ngày đêm quỵ luỵ thổi kèn mua vui Hay anh mất hết tính người Lôi thây ma dậy cho đời cười chê Mong anh đừng có u mê Sống đời hoang tưởng bên lề tổ tiên Anh đừng giở giọng bề trên Ngoa ngôn tiểu xảo gây nên bão bùng Ngàn năm dân vẫn anh hùng Muôn đời đất Việt vẫn cùng thời gian Mong anh vứt bỏ thù hằn Sống cho thanh thản chứa chan tình người
<bài viết được chỉnh sửa lúc 02.05.2010 03:20:27 bởi Mục Đồng >
TÌNH LỪA*
Tình lừa dối vẫn là tình Ai hay ta khóc một mình đêm thâu Tình lừa ước hẹn có nhau Cho ta ôm trái tim đau quặn lòng Từ đây sống giữa đêm đông Đậm mầu băng giá chẳng mong tình hờ Từ đây ta hết mộng mơ Chỉ thương cho những dại khờ ngày xưa [image]http://diendan.vnthuquan.net/upfiles/47891/422E9532ACF747338198719E08A2E781.gif[/image]
---------------
* Cảm hứng khi nghe bài hát "Sẽ không tin đàn ông"
<bài viết được chỉnh sửa lúc 13.05.2010 01:49:44 bởi Mục Đồng >
NGƯỜI ƠI TÌNH PHỤ
Gió đùa mái tóc em bay Lá vàng xào xạc lối này ai mong Âm thầm lê bước đêm đông Cho buồn len lén vào lòng đa mang Yêu ai giờ để lỡ làng Đôi chân mệt mỏi hai hàng lệ rơi Ôm vào khoảng trống chơi vơi Níu hình bóng cũ của người đã xa Đời ơi sao nỡ phụ ta Tim đau tức tưởi vỡ oà đêm thâu
CHIỀU TÍM BẰNG LĂNG
Bằng lăng đổ tím chiều hè Cho niềm thương nhớ gợi về phương xa Thuỷ chung mãi một màu hoa Người đi kẻ ở, con phà sang ngang Dòng đời chảy mãi vội vàng Ai buồn nhặt cánh bằng lăng ven đường Tiếng ve ra riết hoài thương Chiều về nhuộm tím hồn vương lưng trời Nhìn bằng lăng tím rơi rơi Mơ về lối cũ bên người dấu yêu Đôi chân lê bước cô liêu Vi vu tiếng sáo cánh diều bâng khuâng [image]http://diendan.vnthuquan.net/upfiles/47891/A29B20123C06425687475880CD9B8C0C.jpg[/image]
<bài viết được chỉnh sửa lúc 13.05.2010 02:26:59 bởi Mục Đồng >
LỠ LÀNG
* Cảm hứng khi nghe bản nhạc đàn tranh"Hồng lâu mộng"
Bao lần khắc khoải mong chờ Một lần cho thoả mộng mơ với người Mà sao chẳng nói thành lời Để giờ vỗ cánh xa vời ngàn thu Mây vương khắp nẻo trăng lu Lặng nghe tiếng sáo vẳng từ nơi nao Gợi lên nỗi nhớ cồn cào Con tim thổn thức tuôn trào niềm đau Từ khi lỡ một nhịp cầu Đôi đường đôi ngả xa nhau muôn trùng Cho đêm sầu đắng rưng rưng Vườn yêu đóng chặt, xây tường bao quanh Mạnh Khương hận khóc Trường Thành Hồng lâu cỏ đã mọc xanh ngút trời Giấc mơ đã quá xa vời Nỉ non khúc nhạc không lời mỗi đêm
CÒN ĐÂU MÙA PHƯỢNG XƯA
Còn đâu dĩ vãng xa vời Về niềm hoài niệm một thời tóc mây Mà sao ta vẫn dại ngây Trước mùa phượng vĩ đêm ngày ve ca Bâng khuâng nhặt những cánh hoa Còn đây kỷ niệm người xa mất rồi Lần trang lưu bút, hoa rơi Nhạt nhoà mực tím những lời yêu đương Bằng lăng dải thảm ven đường Người đi còn nhớ hay dường đã quên Ve ca độc khúc không tên Nỗi niềm chất chứa gọi lên mà sầu Bây giờ kỷ niệm còn đâu Một thời áo trắng bên nhau tháng ngày Mùa hoa phượng vĩ còn đây Bằng lăng vẫn tím cho ngây lòng người
CẢNH YÊN SƠN* * Cảm hứng một lần đi Yên Tử
Xanh xanh núi biếc non bồng Mây vờn lá trúc, lối tầng tầng cao Thảnh thơi khách dạo bước vào Mờ mờ khói toả, hương ngào ngạt bay Sắc - không, tịch - diệt chốn này Chuông chùa văng vẳng, kinh dày tụng theo Yên Sơn trước mặt cheo leo Chùa Đồng vẫn vững, trong veo khí trời Một tay gậy mộc buông lơi Chân giày cỏ úa dạo chơi cõi Thiền Bâng khuâng nhìn ngắm cảnh hiền Bụi trần gột rửa, dục - tiền chẳng vương venus4t.vns_hnu
Bài đã được tuyển chọn đưa vào thư viện thơ Vnthuquan.
TIẾNG ĐÀN ĐÊM TRĂNG
Đêm mơ nghe tiếng nỉ non Nghe tơ nức nở héo mòn ruột gan Nghe đàn lay động tâm can Bâng khuâng, man mác thu tàn nhớ quê Từng cung năn nỉ buồn thê Tiếng đàn như gửi lời thề nước non Một dây rung tấm lòng son Buông lời tâm sự mỏi mòn đêm khuya Đàn ơi buồn bấy cho nhường Buồn gì mà lảy vô thường đàn đau Khoan khoan nhặt nhặt bể dâu Dồn lên khúc cuối một bầu tâm tư Trăng khuya mờ ảo cõi hư Rưng rưng mười ngón âm ư tiếng lòng Tiếng đàn vương ánh trăng trong Đêm cô lạnh buốt bên song nhớ người venus 4t.vns_hnu
Bài đã được tuyển chọn đưa vào thư viện thơ Vnthuquan
MỘNG MƠ
Tưởng rằng quên giấc mộng Thơ Thần tiên thả giấc đợi chờ mùa hương Đêm sao nở đóa vô thường Đợi chờ đến hẹn yêu thương một lần Hoa dải theo mỗi bước chân Khoan thai đếm nhặt từng vần nhả tơ Mong ai, ai đợi ai chờ Dập dờn con sóng vỗ bờ mênh mang Bên hoa ta thật nhẹ nhàng Thời gian ngừng lại tim càng đập nhanh Hương bưởi thoảng gió trong lành Bóng trăng in bóng đô thành hai ta! ND87
HUẾ MƠ
Mơ màng một cõi cố đô Tràng Tiền, Thiên Mụ chuông chùa thênh thênh Dòng Hương nước vẫn dập dềnh Thuyền về Bến Ngự nhẹ tênh câu hò Nắng chấp chới thoảng khói mờ Cô đơn lữ khách đợi chờ cố nhân Tà áo mơ dệt chiều dần Se lòng cất bước bần thần lãng du!
LỠ HẸN HUẾ THƯƠNG
Bên ni đến Huế năm xưa Biết răng Huế đẹp mộng mơ chi là Người Tràng An mơ cõi xa Văn Lâu Khuê Các lần là ghé chơi Thôn Dạ còn đó người ơi Trầu thơm một lá để mời khách qua Răng biết được đường có xa Bộ hành lữ khách dò la đến nhà Đôi câu hò Huế mượt mà Buồn buồn mưa bụi xa xa sương mờ Đôi bờ Hương đợi sóng chờ Người thương còn đợi bên nờ hay mô Ta mong sóng đừng có xô Âm thầm dịu ngọt để chờ mùa cau Yêu người, yêu Huế mai sau Ghé thăm, Huế chắc quên mau mất rồi ND87
LÁ VÀ GIÓ
Lang thang gió ở bên mây Ngao du dượt đuổi đêm ngày cùng nhau Lúc lên non thẳm, sông sâu Khi vờn con sóng bạc đầu khơi xa Bồng tang hồ thỉ Gió ca Mây vươn tay múa ngọc ngà lả lơi Một mình Lá đợi châu rơi Ngày qua Lá bạc rụng nơi cội về ND87
MỘNG ƯỚC MÌNH EM
Một vì sao sáng một mình Một cánh hoa nở rung rinh bên thềm Một miền thương nhớ dịu êm Một đêm thổn thức, một mình bơ vơ Giá như đời chẳng ước mơ Giá hoa đừng nở đợi chờ xuân sang Giá người đừng vội rẽ ngang Lỡ làng mộng ước, vội vàng chi đây? Cuộc đời như Gió vờn mây Không chung mộng ước đừng xây lâu đài Ước sao trên bước đường dài Ươm tơ cõi mộng chỉ hai đứa mình ND87
Thống kê hiện tại
Hiện đang có 0 thành viên và 1 bạn đọc.
Kiểu: