Mục Đồng - Lục bát ngàn dặm xa (của riêng)
MƯA HOA
Mưa hoa nhẹ rớt bên thềm Tiếng con chim khách dịu êm nhắn người Một miền hoa lá xuân tươi Trúc buông, liễu rủ gọi mời ghé thăm Trăng mơ tròn đẹp đêm rằm Quỳnh mơ đúng độ xoè trăm cánh mềm Mộng mơ tìm cõi dịu êm Thảnh thơi dạo gót mông mênh một mình Đôi bờ sóng gợn lung linh Chân trần đạp nước, tiên rình mà ghen Mơ trong cõi mộng hương sen Giật mình tỉnh giấc, mình em thẹn thùng Đêm mưa thanh vắng lạnh lùng Lang thang cõi ảo ung dung mỉm cười 27.02.09 ND87
LỠ RỒI
Hương Giang hờ hững đợi ai Thuyền rồng mãi đậu, vắn dài chuông ngân Tựa nghe mà dạ bần thần Bên tê thôn Vĩ ngỡ gần mà xa Ai về bên nớ bỏ ta Thuyền kia có bến, lâu ngà có đôi Nhớ người! Em chẳng thể vơi Dằn lòng mình lại, bồi hồi làm chi Duyên hẩm có phận, có nghì Sông xuôi sao ngược, lấy gì mà ngăn! Lỡ làng chỉ thẹn với thân Lầu son gác tía ai gần được đây Người ta ôm giấc mộng say Còn em lẻ bóng tựa cây rã rời Mai sau lỡ gặp giữa đời Cúi xin ngoảnh mặt, hoa rơi mặc lòng Dòng Hương khi đục khi trong Bóng trăng lạnh lẽo trong lòng ai hay Em mong thành chút heo may Lang thang về trốn bồng lai thoát sầu 08.03.09 ND87
ĐÃ LỠ NGƯỜI ƠI
Vờn mây nên gió lỡ rồi Buồn kia lá chịu kiếp đời lẻ loi Trăng thanh mây - gió lả lơi Ngàn thu lá đợi mây trôi gió về Vì ai ai lỡ lời thề Trăm năm đá nát đường về còn đây Vì ai say đắm gió - mây Bâng khuâng chiều tím có ngày gặp nhau? Vì ai mà lỡ duyên đau Cung tơ một khúc để sầu nỉ non Ai vương một chút tình con Bẽ bàng câu hát, héo hon xuân thì 09.03.09 ND87
NGƯỜI YÊU ƠI
Ta mang giấc mộng giữa đời Mây bay, lá rụng, bời bời nhớ thương Ai mà qua bến sông Tương Gửi cho chút mộng vấn vương cõi đời Đôi dòng sông, sóng chơi vơi Âm thầm một cánh bèo nơi trập trùng Sông ơi đừng để sóng ngừng Lang thang về bể, sáng bừng chân mây Đời bèo đi trôi dạt đó đây Mong tìm hạnh phúc sau này có nhau Mong mai sau, đợi mai sau Ta là con sóng, thương đau chẳng màng Chỉ vương một kiếp đò ngang Bâng khuâng đứng giữa mênh mang đất trời Người yêu ơi! Mùa yêu ơi Nhớ nhau đừng khóc, về nơi vô thường Cõi mộng mơ đẹp như dường Bao mong cùng nhớ yêu đương một miền Người về xin chớ ngạc nhiên Coi như gió thoảng, tiên hiền vô vi. 25.03.09 ND87
ĐỪNG NHÉ CHỊ ƠI
Chị ơi đừng bán nỗi buồn Đừng than trách phận để tâm đừng mờ Cuộc đời như nhện giăng tơ Sao mình biết được chữ ngờ mà xa Chị ơi, đời dù mình ta Dù ai thay tính dèm pha mặc người Tâm trong, trí mẫn ta cười Nhân - duyên, không - sắc, cuộc đời hư vô Chị ơi, thơ đợi bạn thơ Mái đình, bến nước vẫn chờ chị qua Mơ hoa nhé chị, mơ hoa Mùa thương vẫn hát câu ca thâm tình! 28.03.09 ND87
CHUYỆN TRẦU CAU
Nghe bà kể chuyện Trầu Cau Có nhà phú quý họ Lưu mến tài Tân, Lang hiền đức cả hai Nhà nghèo ham học đêm ngày tu thân Họ Lưu nghe tiếng dạo chân Dò xem có đúng hiền nhân ở đời Tiếng thơm truyền đúng như lời Họ Lưu bèn đến nhà chơi thử tài Hồi hôm qua lại mốt mai Tân, Lang được họ Lưu nài về nuôi Định rằng lựa đứa đẹp đôi Cho con kết tóc duyên tươi lại mừng Đoan trang, thục nữ ngượng ngùng Nghe lời cha mẹ cùng chung ý mình Rắp tâm nàng chẳng dửng dưng Hai chàng lựa một, khó chừng lựa ai Tân, Lang như một mà hai Giống nhau như đúc hiền tài hào hoa Làm nàng Lưu chẳng nhận ra Trong lòng lại mến anh cả là Tân Nàng đưa chén nước lại gần Mời hai người thử, chàng Tân ngỏ lời Nàng Lưu trong dạ bồi hồi Về thưa cha mẹ đến mời Tân sang Hai người kết tóc Thiếp - Chàng Sớm hôm kề cận rộn ràng mùa yêu Một hôm vào buổi xế chiều Nàng Lưu nhầm lẫn nhận điều người em Ngại ngùng thương chị yêu anh Chàng Lang lần chốn rừng xanh mà vào Về nhà anh gọi anh gào Chị dâu thương khóc thế nào chẳng xong Tìm em, anh lội qua sông Vượt qua núi thẳm chẳng dừng bước chân Suối sâu cản bước, sức tàn Bên bờ gào khóc, chàng Tân ngã nhào Bỗng nhiên thổn thức nghẹn ngào Một cây cô lẻ thì thào: Anh ơi Thương anh em đã chọn nơi Thương em anh sống hiền nhân với đời Chàng Tân nghe tiếng, rụng rời Ôm cây thảm thiết gọi trời oán thân Lả đi chàng thành đá vân Kề bên em dại cho gần nhau hơn Nàng Lưu đợi ngóng chàng Tân Đêm ngày tủi khóc, giận thân vội vàng Tìm chồng, nàng dảo theo đàng Rừng xanh núi đỏ hai hàng máu tuôn Gót chân nàng đến bên nguồn Suối sâu nước chảy xót buồn kêu ai Nàng mê nghe tiếng thở dài Chàng Tân cùng với chú hai gọi mình Nhìn quanh nàng thấy bóng hình Chồng là tảng đá, em mình đứng đây Xót đau ngây dại, dại ngây Ngất đi nàng biến thành dây vui vầy Từ đây, cây - đá ba người Ven bờ suối sống cùng ngày cùng năm Dân làng thấy lạ đến thăm Xót cho phận bạc, dầm dầm mưa tuôn Tiếng kêu ai oán xa gần Vua Hùng cũng khóc cho thân con mình Truyền rằng: Ba đứa còn hình Đá - cây, dây - đá quyện mình vào nhau Vua đặt: Vôi - đá, dây - Trầu Cây Cau quả bổ nghiền nhàu ở đây Nghiền xong thành chất đỏ cay Vu Hùng nếm thử mê say lạ thường Vua truyền trong đến biên cương Ngày vui kết tóc uyên ương phải dùng Trầu Cau chọn nghĩa vợ chồng Từ đây cả nước Việt dùng mà noi Kể chuyện Trầu Cau nhắn người sau Đã yêu nên trọn một đời yêu nhau Đừng gian, đừng dối tim đau Đừng mê, đừng dại người sau chê cười Chuyện kể Trầu Cau nhớ để đời Đêm khuya bà kể như lời nhắn con Yêu thương cho chọn kiếp son Bền lâu con cháu hãy còn, chẳng quên! 18.04.09 ND87
ĐỢI KHÁCH
Vườn xinh đợi khách viếng thăm Mà sao lữ khách trầm ngâm đứng nhìn Hoa đua nở theo gió lung linh Khách dạo bước, mảnh vườn xinh lặng lẽ! 19.04.09 ND87
TA HẸN KIẾP SAU
Ngàn trùng xa cách quan san Cung tơ lỗi nhịp, cung đàn lẻ loi Con thuyền không bến buông trôi Ngàn lau bạc phếch một thời đã qua Người đi vạn dặm trùng xa Bây giờ ai trách tình ta với mình Câu thề cùng bóng cùng hình Giờ đây cách trở để mình lỡ đôi Ông tơ bà nguyệt đâu ơi Có xe duyên thắm, xin người kiếp sau Tình kia đã lỡ mất nhau Nguyện xin được nối cùng nhau tái hồi Nửa đêm đàn buột cung lơi Hồn hoang một cõi cơi vơi tiếng lòng! 19.06.09 ND87
ĐÊM VÔ TÌNH * Cảm nhận từ truyện cổ "Em bé bán diêm" của An- đéc -xen
Đêm giao thừa tuyết trắng rơi Tiếng mời buồn bã lẻ loi giữa đời Ông ơi hãy giúp cho tôi Bà ơi làm phúc chút thôi, xót lòng Em lạc lõng giữa phố đông Giỏ diêm em nặng buồn trông đêm về Tuyết rơi rơi lấp phố hè Giá băng lạnh buốt nặng nề đôi chân Không một bóng dáng người thân Em tôi một chiếc áo gần như không Thiếp đi giữa tuyết mênh mông Giữa đời bạc nghĩa mà không oán hờn Trong mơ em thấy chập chờn Người bà nhân hậu thánh ân hiện về Trên kia ấm áp mùa hè Vườn hoa chim hót ê hề bánh ngon Bà cười dang rộng tay hơn Đưa em về Chúa ban ơn tuổi hồng .... Sáng ra người tụm ngó trông Hình hài em nhỏ tuyết đông nghẹn ngào Đám người ghé mắt thì thào: Sớm mai nó ngủ chiêm bao ấy mà! 20.06.09 ND87
GỬI NGƯỜI PHƯƠNG XA
Ngoài hiên trăng sáng hững hờ Người xưa nhớ đến bạn thơ ghé nhà Phương xa ai nhớ quê xa Nao nao câu hát tha hương mấy hồi Suối sông về biển người ơi Chim bay vạn nẻo mỏi rồi tìm cây Người đi từ thủa thơ ngây Pha sương làn tóc có ngày tìm quê Nao nao sóng vỗ chân đê Ầu ơ ví dặm đêm hè nhớ chăng Đêm thanh ngồi ngắm chị Hằng Trời Nam đất Mẹ da vàng còn đây Hương đời ai mải mê say Đêm thâu thổn thức, trời Tây ngóng về! 23.06.09 ND87
MƯA RƠI
Mưa rơi thổn thức tiếng lòng Chênh chao chiều tím đôi dòng bi ai Mưa rơi, mưa mãi, mưa hoài Mưa trong nỗi nhớ mong người mưa ra Mùa yêu đã lỡ đi xa Đường mưa hoang vắng mình lạc dòng Mưa rơi mưa mãi trong lòng Bao giờ cho vợi sâu nông hỡi người Mưa ơi mưa mãi thế thôi Độc cầm một khúc chơi vơi nhạt nhoà Mưa từ nỗi nhớ mưa ra Mưa từ chiều ấy người xa chốn tình 05.07.09 ND87
CÒN ĐÂU
Tâm mưa kéo giọt buồn tênh Đôi bờ thương nhớ dập dềnh sóng xô Tàn cung Ngũ Phụng bơ vơ Ngoái lầu Ngư Bích lại chờ mùa yêu Hạ qua cho bến cô liêu Thu về sen tím một chiều Hồ Tây Người đi người hết mê say Bâng khuâng Trấn Quốc, hương bay ngạt ngào Người xa vắng một tiếng chào Đem buồn ngai ngái cất vào câu thơ Còn đâu bến mộng sớm trưa Vườn thu tàn tạ một mùa thương đau Ta về với với mái nhà xưa Mưa rơi gột rửa nỗi sầu tương tư Ngàn thương đem gửi cõi hư Từ nay lấy tiếng kê - từ mà vui Đã thương đã nhớ ở đời Đã cùng chí hướng, đã lời kết giao Ngoài kia nắng gió xôn xao Đời vui ta lại bước vào vườn yêu! 06.08.09 ND87
MỪNG CHỊ
Sáng trong tỏ rõ tâm người Tình quê, tình nước nụ cười hé môi Vừa qua binh biến chị ơi Trời yên bể lặng ta ngồi với nhau Thức đêm mới biết đêm thâu Thương đau mới hiểu lòng nhau lúc này Dăm câu em ghé để đây Mừng vui cùng chị thay lời người ta! 05.08.09 ND87 EM VỀ
Đôi khi chuyện đến âu sầu
Để miền thương nhớ quặn đau vô tình
Kim bằng thi hữu lung linh
Ngàn yêu ngàn ghét rập rình sóng đôi
Vui thơ - em có vài lời
Thầm mong sóng gió qua rồi, chị vui
Nguồn thơ đôi lúc ngậm ngùi
Bật lên mầm mới để đời thắm tươi
Chúc vui chị nhé, chị ơi
Khi buồn ...lều nhỏ xin mời chị thăm!
08.08.09
ND87
SẼ QUA.... Dòng sông cuộn sóng tìm nguồn Chị em xa cách nỗi buồn nhớ quê Tìm nơi thoả nỗi sầu thê Ngờ đâu giông bão lại về ngay bên Đêm khuya trăng sáng bên hiên Chút lời tâm sự về miền xa xa Bên tê - Kiev nước Nga Bà con hàng xóm bên nhà đương mong Dẫu cho đời lắm bão giông Nòi Rồng giống Việt...thầm mong chị về Quỳnh hương trăng sáng đêm hè Dầu dầu nhớ chị như kề liền nhau Gắng lên trên những thương đau Tương lai vẫy gọi về sau rạng ngời 09.08.09 ND87
AI HAY
Đàn đương lỡ khúc chênh chao
Từng dây trầm bổng nao nao gọi người
Tấu lên vài khúc để cười
Ngàn yêu dâng tặng lên mười ngón tay
Tiếng tơ cao vút ai hay
Từng cung nhỏ giọt máu này buông ra
Lời yêu dành tặng phương xa
Bốn mùa thương nhớ - mùa hoa tím lòng
12.08.09
ND87
GỌI NHAU
Mênh mang biển rộng sông dài Trùng trùng sóng vỗ, anh tài bặt âm Vẳng nghe tiếng gió thì thầm Cơn mơ thảnh thốt, sóng ngầm dâng dâng Giật mình tỉnh mộng bâng khuâng Đêm đen đặc quánh mong vầng thái dương Bên hiên Quỳnh chớm toả hương Nhà ai réo rắt cung thương chạnh lòng Tiếng đàn rộn rã tơ hồng Còn ai thức trắng đêm đông đợi người Mộng du lạc bước xuân tươi Gọi nhau về bến trao lời yêu đương 12.08.09 ND87
Thống kê hiện tại
Hiện đang có 0 thành viên và 1 bạn đọc.
Kiểu: