Mục Đồng - Lục bát ngàn dặm xa (của riêng)
XUÔI VỀ
Ngàn trùng xa thẳm chiều vương Người về nơi ấy yêu đương có còn Thẫn thờ một chiếc vai thon Xiêu xiêu dáng đổ mỏi mòn ngóng trông Thuyền xuôi sóng nước mênh mông Có về nơi ấy cho lòng ta theo ND87 XUÂN LẺ Xuân về người ấy chờ mong Vườn yêu nối lại sầu đông thủa nào Ngoài hiên gió hát xôn xao Cỏ hoa khẽ cựa đón chào mùa vui Tơ vương lỡ đã ngậm ngùi Cho người xuân lẻ gót lui mơ màng ND87
MÃI THẮM
Tình thâm lỡ kết thành duyên Sao người quên vội lời nguyền năm xưa Trời mưa lã chã, trời mưa Đợi người năm trước, đò đưa sớm chiều! venus4t.vns_hnu
TÂM SỰ RIÊNG
Lòng người ai biết mà đo Sông sâu bể rộng ai dò mà hay Vượt qua những lúc chua cay Thâm tình bạn hữu ta say mộng tình Hoa thơm những lúc đẹp xinh Tàn hương phai sắc một mình ai thương Còn đây một đoá phong sương Lẫn trong cỏ dại lấp đường lối xưa Chẳng tin nói mấy cũng thừa Thôi đành để sóng đẩy đưa lục bình venus4t.vns_hnu
LỠ HẸN
Trở trời gió lạnh buồng tim
Một lần ta lại nhờ chim nhắn về
Đã thương, giữ trọn lời thề
Phương xa vẫn ngóng miền quê thủa nào
Kim bằng tụ họp xôn xao
Lỡ làng đành gửi gió chào đôi câu
Người ơi, nếu có lần sau
Gian nan cũng quyết gặp nhau một lần
Cho tình bạn hữu - trăng ngần
Thoả niềm ước hẹn nối vần thơ duyên
Người ơi, người hỡi đừng quên
Ngàn trùng xin ngóng về miền nắng tơ
venus4t.vns_hnu
VỀ MIỀN CA DAO
Con cò bay lả bay la* Em buồn em bước sang nhà chị chơi Đò đưa dòng Đuống đầy vơi Cho câu "mời nước*" xa thời thành quen Thương nhau đến hội lại lên Cho dâng nỗi nhớ không tên thủa nào Cho người về lại ca dao Liền anh, Liền chị xôn xao tiếng cười Ai về cho sắc xuân tươi Trầu têm cánh phượng rạng ngời môi xinh "...Trúc xinh trúc mọc đầu đình Em xinh em đứng đứng một mình..."* đợi ai Anh Hai ơi, hỡi chị Hai Sông Thương nước vẫn đêm ngày mộng mơ Em buồn em vít câu thơ Về miền cổ tích ngẩn ngơ đợi người! venus4t.vns_hnu
NHẮN NGƯỜI
Chàng ơi thiếp vẫn đợi chàng Dù xa vạn dặm mênh mang bến bờ Con tim thiếp vẫn đợi chờ Rung lên từng nhịp mỗi mùa trôi qua Thương người từ lúc đi xa Hàng cau rụng trái, quê nhà buồn thiu Triền đê gió thổi hiu hiu Nhìn đôi chim ém dập dìu có nhau Thời gian xin hãy qua mau Cho người tôi nhớ ở bên hàng giờ Người ơi xin chớ hững hờ Tình kia còn đó, người chờ còn đây Gừng già gừng lại càng cay Người xa tình vẫn nồng say một đời Yêu chàng, tâm dạ rối bời Câu thề thủa trước xin người khắc ghi. 18.05.09 ND87
HẾT NHỚ THƯƠNG
Mùa yêu đã lạnh còn đâu
Thu về gom lại buồn rầu cất đi
Ngày vui mở tiệc trao ly
Dưng dưng giọt lệ tràn mi nhạt nhoà
Đường đời vạn nẻo chia xa
Người đi, ta lại quê nhà chăn trâu
Mộng mơ một thủa cùng nhau
Nghẹn ngào lời hẹn mai sau nhớ về!
XIN NGƯỜI HIỂU CHO Bao lần muốn ghé qua nhà Kết giao bằng hữu gần xa với người Ngại ngần không nói nên lời Níu cành sợ gẫy, bạn chơi hiểu lầm Bể dâu sóng cuộn ầm ầm Gìn lòng mình lại, âm thầm dõi theo Cho nguồn thơ mãi trong veo Mùa thương rộng cửa, quê nghèo chớ chê! venus4t.vns_hnu
PHỐ BUỒN
Tiếng ve giục giã lòng người Rực mùa phượng vĩ khoảng trời riêng tư Bạn về nơi ấy ngày xưa Bâng khuâng lối nhỏ ai vừa bước qua Phố buồn tím ngắt màu hoa Ve than nức nở xót xa sớm chiều Gió đưa nỗi nhớ cô liêu Về miền kỷ niệm cánh diều vi vu venus4t.vns_hnu
HOA DẠI VEN ĐƯỜNG
Có loài hoa dại phong sương Khoe hương toả sắc ven đường ai hay Thời gian đuổi gió xua mây Vô tư hoa vẫn tháng ngày mộng mơ Một hôm hoa dại vào thơ Của người lãng tử bất ngờ ghé qua Bây giờ trời thắm đành xa Nhớ nhung nắng gió quê nhà còn đâu Ngày ngày hoa dại ôm sầu Hương không còn mặn sắc màu tàn phai Thương hoa lỡ bước dặm dài Mây trời gửi chút sương mai ấm lòng Ngoài kia trời đất mênh mông Dòng đời tấp nập nắng hồng đương tươi Nhìn loài hoa dại chơi vơi Xót mình cũng một kiếp người - kiếp hoa venus4t.vns_hnu
BẾN CŨ EM VỀ
Em về bến cũ đâu rồi Mà nghe xao xuyến xa vời nhớ thương Đôi dòng sóng vỗ mờ sương Mưa giăng lối nhỏ, mưa vương dặm dài Em đi để bến ngóng ai Cho đôi quang gánh nặng vai một người Buồn trông con nước xa vời Điệu hò héo hắt nụ cười còn đâu Đìu hiu sóng vỗ bờ lau Sông xưa nay đã nhuộm màu thời gian Bâng khuâng một chiếc thuyền nan Đợi ai, ai đợi đôi làn khói mơ Em trao chiếc nón bài thơ Vào mùa bắp mới trổ cờ lưa thưa Giờ đây bắp đúng vụ xưa Nón trao đã trải nắng mưa dãi dầu Bến xưa nay đã xây cầu Em về bến cũ còn đâu con thuyền Bâng khuâng câu hát trao duyên Cánh cò chấp chới đôi triền đê xa
venus4t.vns_hnu
<bài viết được chỉnh sửa lúc 19.06.2010 01:24:51 bởi Mục Đồng >
CHIỀU NGHE AI HÁT CÒN DUYÊN
Em nghe người hát còn duyên Chiều buông mờ khói cho thuyền sang sông Bến xưa ai vẫn ngóng trông Lời ca ai nhớ để lòng xốn xang Dòng sông nước vẫn mênh mang Lời ca ai vẫn mơ màng bến xưa Dập dờn sóng vỗ chiều mưa Lục bình lặng lẽ đời thừa trôi đi Vẳng nghe tiếng sáo Trương Chi Ai còn nhớ thủa hàn vi hỡi người Tiếng ai da diết lưng trời Mà nghe chua xót một đời héo hon Em nghe người hát mỏi mòn Nhắn sông nhắn núi tình son thủa nào Mỗi chiều câu hát chênh chao Thuyền đâu chẳng thấy thì thào sông xưa venus4t.vns_hnu
<bài viết được chỉnh sửa lúc 27.06.2010 04:23:48 bởi Mục Đồng >
TƯỞNG RẰNG ĐÃ QUÊN
Dòng sông cuộn sóng về đâu Đôi bờ cát trắng phủ màu thời gian Bao mùa thương nhớ chứa chan Dâng lên tình nghĩa sóng tràn biển khơi Ai quên ai nhớ người ơi Ai sầu ai thảm mà lời thơ đau Chiều ra ngõ ngóng trông nhau Đêm về cô quạnh trăng sầu mà thương Nơi nào sóng vỗ trùng dương Mênh mông bờ bãi mờ sương nặng lòng Ước gì con sáo sổ lồng Bắc cầu ô thước sang sông mà chờ Người đi còn lại giấc mơ Bấy lâu lặng ngủ chẳng chờ thức lên Một ngày nỗi nhớ không tên Sông dâng nước lũ về miền xa xăm
venus4t.vns_hnu
KHUNG TRỜI NHỚ
Lặng nghe khản tiếng ve kêu Cho mùa Hạ nhớ mây chiều lang thang Trời xanh xanh đến mênh mang Ngoài kia ai vẫn vội vàng ngược xuôi Ve ru một kiếp thế thôi Người ru nỗi nhớ bên đời vô tư Bên bàn mực rớt cánh thư Cánh hoa phượng thắm ép từ năm nao Nắng chiều gợi nhớ chênh chao Khung trời kỷ niệm ai nào lãng quên Một trang lưu bút không tên Của người xưa cũ đã hoen sắc màu Rưng rưng ai gọi tên nhau Giật mình thảng thốt thêm sầu người ơi Lá thơ viết dở lặng rơi Gửi đi chẳng đặng, buông lời thở than Người đi ngàn dặm quan san Để cho mùa Hạ muôn vàn sầu vương Lời ca day dứt sông Tương Chiều tàn mong mỏi người thương lệ nhoà venus4t.vns_hnu
Thống kê hiện tại
Hiện đang có 0 thành viên và 1 bạn đọc.
Kiểu: