TÌNH EM
Thay đổi trang: < 123 > | Trang 2 của 3 trang, bài viết từ 16 đến 30 trên tổng số 32 bài trong đề mục
Nguyễn Hữu Thịnh 19.03.2010 22:14:48 (permalink)
0
ĐÂY SAINT PETERBURG

tặng: Phong Linh

Tôi chẳng bao giờ đến nơi em
Mùa thu xứ ấy thật êm đềm
Rừng cây Dương đỏ buông nhe nhẹ
Đại Lộ trầm tư sợi gió mềm.

Dòng Nê-va đó bao mùa biếc
Em vẫn đi về những cây cầu
Ôi tuyệt làm sao tình xứ sở
Cung điện Mùa Đông tựa nguyện cầu!

Thành phố: PusKin mặt trời Nga
Lắng bao ký ức miền thi ca
Cho em yêu mến hồn xứ lạ
Ấm mỗi nhớ thương đất nước, nhà!

* * *
Tôi chẳng bao giờ đến nơi em
Mùa đông tuyết trắng phủ bên thềm
Trong hơi băng giá – sao nồng ấm
Nghe trải lòng em khắp một miền:

Xứ xa nơi ấy – xa xa lắm
Tôi chỉ còn mơ bóng dáng người!
Saint Peterburg đây xứ lạnh
Gửi về em chút lắng hồn tôi!

(16/ 02/ 2010)


<bài viết được chỉnh sửa lúc 30.07.2010 18:55:59 bởi Nguyễn Hữu Thịnh >
#16
    Nguyễn Hữu Thịnh 20.03.2010 17:50:49 (permalink)
    0
    LỜI TỰA

    Đây là bài thơ đề tựa của tập TÌNH EM PHƯƠNG XA mà tôi đang viết dở tập thơ này hầu như tất cả tôi không được gặp trực tiếp một hình tượng nào mà chỉ cảm nhận qua online nhìn qua webcom và check mail thôi.
    Song nó vẫn đầy đủ tính nhân văn của t/y và những điều lãng mãn. Bởi vậy tôi mới đặt đề tựa cho tập thơ là “ TÌNH EM PHƯƠNG XA” từ những ngày đầu và từ khi viết tập thơ này tôi đã đăng tất cả các bài trong tâp thơ này lên trên blog: http://vn.360plus.yahoo.com/traitimdieu_tan và tôi đã quen biết được rất nhiều người bạn và cả các nhà báo cũng đến thăm tôi trực tiếp và dán tiếp qua online. Tôi rất cảm ơn những hình tượng cũng như những người bạn đó, đã giúp cho tôi có được những cảm xúc để viết tập thơ nay!
    Thân mến các ban của tôi và xin chân thành cảm tạ những tấm lòng đã đến với Vườn điêu tàn của thơ tôi ở vnthuquan này và sẻ chia, thông cảm với thơ cũng như hoàn cảnh nghiệt ngã của tôi.

    N. H. T (((( bd: TÂN SINH )))





    TÌNH EM PHƯƠNG XA

    gửi người mà tôi yêu ở nơi xa xôi


    Mỗi khi anh cảm buồn
    Lại nhớ em da diết
    Hai ta dù cách biệt
    Tháng năm đầy yêu, tin.

    Mỗi khi em cảm buồn
    Nhớ thương về quê cũ
    Có tình anh ấp ủ
    Mọi ưu phiền dịu vơi.

    Em tận nơi xứ người
    Bão giông – mùa tuyết lạnh
    Vấn vương lòng: đất khách
    Từng đêm dài cô đơn!

    Anh một mình quê cũ
    Một góc trời lẻ ngây
    Âu lo đầy cuộc sống
    Suốt đời mình mai – nay

    Em lận đận phương trời
    Bốn mùa như hối hả
    Viễn xứ miền đất lạ
    Mỏng manh tấm thân gầy!

    Cuộc đời anh nhỏ hẹp
    Mà sao cứ mênh mông
    Nhọc nhằn từng trang viết
    Tháng năm uằn ruổi rong!

    Hai đứa mình nghiệt ngã
    Dòng đời xô về nhau:
    Trao nhau niềm ân ái
    Vượt lên đời – đắng cay

    Tình em phương xa ấy
    Tình anh thương – mong – chờ

    Thương người nơi xứ lạ
    Xuân về chẳng bên nhau,
    Xứ mùa đông – tuyết giá
    Quê nhà anh mong cầu...!
    Xứ mùa đông – tuyết giá
    Có tình anh xanh màu!

    Mỗi khi anh cảm buồn
    Thương nhớ em tha thiết,
    Mỗi khi em cảm buồn
    Nhớ về anh như thế!

    Hai ta dù bốn bể
    Cũng đầy vơi ân tình!
    Hai ta dù cách trở
    Vượt muôn trùng yêu thương.

    (04/ 03/ 2010)
    <bài viết được chỉnh sửa lúc 30.07.2010 18:57:33 bởi Nguyễn Hữu Thịnh >
    #17
      Nguyễn Hữu Thịnh 20.03.2010 21:36:43 (permalink)
      0


      THƠ GỬI TÌNH BÊN TRỜI


      Thân tặng: PL


      Tháng năm chảy xuôi dòng
      Mùa xuân đi mau quá
      Tôi muốn gom tất cả
      Cho lòng đỡ hênh hang...

      Một ngày kia đi hết
      Bao nỗi niềm dấu yêu:
      Một ngày kia tôi mất
      Còn đâu bóng những chiều!

      * *
      Bỗng một ngày con sóng
      Từ xa xôi đổ về
      Dâng ngập hồn đê mê
      Niềm hân hoan – thơ trẻ

      Đất trời như đổi khác
      Trong mắt người thương đau
      Mùa xuân rờn sắc màu
      Từ giọt sương, cành biếc.

      * * *
      Tình bên trời thật nhớ
      Tình bên trời thật mong
      Em xa hàng thế giới
      Gặp nhau tựa mơ mòng

      Vui sao phút gặp mặt
      Buồn sao lúc chia ly
      Trái tim anh thổn thức
      Ôi, tình yêu diệu kỳ!

      Yêu em nhiều đến thế
      Thật lạ lùng biết bao?
      Trái tim đắng từ thuở…
      Bỗng nhiên anh: ngọt ngào.

      * * * *
      Tình bên trời thật nhớ
      Tình bên trời thật mong
      Em vẫn xa vời vợi
      Mà luôn ở trong lòng.

      Cách em hàng thế giới
      Anh vẽ bao ước mơ
      Yêu nhau anh xin hứa
      Cùng em xây đài thơ.

      Cho cuộc đời mai sau
      Cho mình luôn có nhau.
      Em ơi ngàn hạnh phúc
      Khi mùa xuân bắt đầu

      (05-07/ 03/ 2010)
      <bài viết được chỉnh sửa lúc 30.07.2010 18:59:07 bởi Nguyễn Hữu Thịnh >
      #18
        Nguyễn Hữu Thịnh 21.03.2010 16:07:48 (permalink)
        0

         
        PHƯƠNG TRỜI EM PHƯƠNG TRỜI ANH


        Gửi Phong Linh thân yêu

        Hai đứa mình ở hai phương trời
        Anh là ngày, em đêm sâu thẳm
        Cánh xa nhau tháng năm đằng đẵng
        Gặp: nhìn nhau khoảnh khắc tựa mơ hồ

        Hai đứa mình quen nhau thật tình cờ
        Giữa Mạng* đời kết nối những vần thơ
        Ta chia nhau ấm áp từng hơi thở
        Thấy niềm vui, hạnh phúc đầy giấc mơ!

        Hai đứa mình nhớ thương trong đợi chờ
        Em xứ lạnh: đất nước mùa tuyết trắng
        Anh quê nhà xuân về niềm mong ngóng
        Biết khi nào mình được nắm tay nhau?!

        Hai phương trời, hai trái tim đau…
        Thương cuộc đời – thương cho người yêu dấu
        -Cánh lục bình mỏng manh mong bến đậu
        Mà dòng đời chúng mình lắm bể dâu!!!

        Hai đứa mình yêu nhau tình nhiệm màu
        Mong đời thực: Mở một trang cổ tích…
        Tình đôi ta diệu kỳ màu ngọc bích
        Nuôi yêu tin đón những ngày bình yên.

        Phương trời anh và Phương trời em
        Sẽ một ngày ta chung mưa, nắng
        Đời nghiệt ngã trải vàn cay đắng
        Để ngọt ngào – khi xích lại gần nhau!

        Phương trời em – Phương trời anh thắm màu.

        (14-16/ 03/ 2010)

        ____________________________________
        * chú thích: Mạng Internets
        <bài viết được chỉnh sửa lúc 25.03.2010 19:01:18 bởi Nguyễn Hữu Thịnh >
        #19
          Nguyễn Hữu Thịnh 21.03.2010 16:38:39 (permalink)
          0
          HẠNH PHÚC CHO MỘT GIẤC MƠ



          Khi em về bên anh
          mùa xuân còn vương lại
          chút hương, vàng nắng trải
          cho hạ sang dịu lành.


          Khi em về bên anh
          tháng ba làng mở hội
          quê mình thêm em mới
          mắt cười ai tươi xinh.

          đẹp tươi lắm quê mình
          mái đình cong cổ tích
          em về như Lữ khách
          cây đa, bến nước dềnh.

          * * *

          Khi em về bên anh
          niềm vui nào hơn thế
          mẹ cha mừng rơi lệ
          đón em đầy thân thương.

          anh vui không thể nói
          mà lòng cứ rưng rưng
          em ơi, có biết không?
          trong mơ anh còn thức!

          niềm khát khao mong chờ
          em về như mộng ước
          chan chứa ôi - đời thực
          hạnh phúc trọn vòng tay?

          * * * * *

          Em là nguồn yêu thương
          trái tim anh đỏ rực
          tình mình bao nghị lực
          vượt qua bão giông đời...


          Em cười trong nắng mới
          chảy tràn đến long lanh!
          hạnh phúc đầy mong mỏi
          em về giữa đời anh.


          (sáng 21/ 03/ 2010)
          <bài viết được chỉnh sửa lúc 30.07.2010 22:52:06 bởi Nguyễn Hữu Thịnh >
          Attached Image(s)
          #20
            Nguyễn Hữu Thịnh 21.03.2010 16:43:54 (permalink)
            0


            NỖI NHỚ PHƯƠNG TRỜI

            Gửi mến:PL

            Yêu em đã bao lâu rồi
            Tháng ngày thương nhớ phương trời giá băng
            Ước mình: bông tuyết răng răng
            Về nơi xứ lạnh sưởi lòng cho nhau:

            Xa em đành nỗi thương đau
            Phương trời ấy cứ nhiệm màu trong tôi.
            Gặp nhau tựa giấc mơ thôi
            Mà sao tình mãi đầy vơi với người!

            Lòng tôi mong ngóng chơi vơi
            Thương em thương cả phương trời mùa đông.

            (09/ 03/ 2010)




            CÁNH GIÓ PHONG LINH




            Ôi sao mong nhớ đầy vơi
            Tháng ngày chậm trễ cắt thời gian qua
            Bao nhiêu thương mến thiết tha
            Phương trời xứ lạnh em xa ngóng chờ!

            Quê nhà anh siết giấc mơ
            Ôm em vào những trang thơ sưởi tình.
            Phương em cánh gió Phong Linh
            Tiếng chuông vọng đến tim anh lạnh lùng!

            (10/ 03/ 2010)
            <bài viết được chỉnh sửa lúc 30.07.2010 22:53:05 bởi Nguyễn Hữu Thịnh >
            #21
              Nguyễn Hữu Thịnh 21.03.2010 16:53:56 (permalink)
              0
              TẶNG EM ĐÓA HOA ĐỜI


              Ý thơ của Phong Linh

              Anh muốn tặng em một đóa hồng
              Nhưng em xa quá tận xứ đông
              Làm sao có thể anh trao gửi
              Tất cả tình anh rất thật lòng.

              Ngày tám tháng ba đã đến rồi
              Sao em chẳng thể ở bên tôi
              Bao nhiêu thương nhớ tôi gom góp
              Giờ thành hoa lệ cứ nhỏ rơi

              Em vẫn tha hương – ôi! vời vợi
              Để bao ngày tháng anh khôn khuây
              Ước gì em trong vòng tay ấm
              Được trọn tình ta đến vạn ngày.

              Xứ đông xa ấy đầy hoa tuyết
              Em vẫn tươi xinh, vẫn nhớ thương?
              Lấp lánh lòng anh bao ước vọng
              Em như xuân đến tràn sắc hương.

              Cánh Én đưa thoi – những bồi hồi
              Quê nhà non nước tình xanh tươi
              Em ơi hoa sắc – Hồng muôn đóa
              Anh hái tặng em một đóa đời.

              Thương em Viễn Xứ - đời gian khó
              Hoa tuyết là em tình băng Khôi!
              Hơi ấm anh trao miền xứ lạnh
              Tình em ôm ấp giữa ngày vui.

              (03/ 03/ 2010)
              <bài viết được chỉnh sửa lúc 30.07.2010 22:54:05 bởi Nguyễn Hữu Thịnh >
              Attached Image(s)
              #22
                Nguyễn Hữu Thịnh 21.03.2010 17:11:55 (permalink)
                0
                 
                 

                 

                MÃI YÊU


                PL viết cùng



                HỮU THỊNH
                Anh đợi mãi chỉ một lời em nói
                Để con tim năm tháng được thăng hoa
                Và... anh biết nhận tình em trao trọn
                Như con thuyền giữa biển, gặp bờ xa!


                PHONG LINH
                Em có anh ngày buồn những ngày qua
                Sẽ mờ khuất chỉ có anh hiện hữu
                Gần nửa đời bây giờ em mới hiểu
                Hạnh phúc gặp bờ cho một tin yêu.

                Em yêu anh, yêu anh rất là nhiều
                Hẹn một ngày em sẽ về bên ấy
                Dù trái tim hai mình xa như vây
                Vẫn một lòng em nguyện '' mãi yêu " anh.

                (03/ 03/ 2010)
                <bài viết được chỉnh sửa lúc 30.07.2010 22:56:06 bởi Nguyễn Hữu Thịnh >
                #23
                  chuonggio_ngaytrove0 06.04.2010 04:45:55 (permalink)
                  0


                  THƯƠNG EM VIỄN XỨ.
                   
                  Thương em lận đận phương trời
                  Chốn quê thao thiết anh ngồi nhớ mong
                  Đôi ta như nước chia dòng
                  Mà khao khát những đục trong xum vầy!

                  Nơi em gió tuyết vơi đầy
                  Phương anh một mảnh trăng gầy ngậm  sương!
                  Mai đây biết có chung đường
                  Lòng ta vẫn nguyện yêu thương cùng ngươi!
                  Nguyễn Hữu Thịnh
                  04/04/2010



                  KHÁT KHAO CÓ ANH
                   Họa thơ cùng Thịnh:

                  Anh ơi em lỡ một thời
                  Lỡ gần một nửa đời người thương đau
                  Ngày đêm em vẫn nguyện cầu
                  Ước mong em ngước lên bầu trời cao

                  Lòng em không khỏi khát khao
                  Một vòng tay ấm - ngọt ngào du dương
                  Nếu mà anh chót có thương
                  Xin đợi em nhé! cùng đường ta đi.

                  Hạnh phúc đọng lại bờ mi
                  Có anh bên cạnh còn gì vui hơn
                  Từ nay em thỏa dỗi hờn
                  Em chắp tay vái đền ơn ông trời!

                  Hai ta hạnh phúc trọn đời
                  Bên anh môi sẽ đơm tươi... Nguyện thề.
                  Chuông Gió
                  05/04/2010



                  <bài viết được chỉnh sửa lúc 06.04.2010 05:10:43 bởi chuonggio_ngaytrove0 >
                  #24
                    chuonggio_ngaytrove0 06.04.2010 05:08:07 (permalink)
                    0
                      

                     
                         Hẹn Mây Mai...
                     Tặng Thịnh dấu yêu:

                    Mong một bàn tay nắm bàn tay
                    Thương thân nửa kiếp dáng hao gầy
                    Ôm trọng niềm thương hòa nỗi nhớ
                    Anh ở quê nhà... em trời tây...
                     
                    ***
                    Em hẹn anh nhé một nay mai
                    Ngắn lại thời gian - nỗi nhớ dài
                    Hai ta sum vầy tràn hạnh phúc
                    Hôn hiền yêu dấu mềm bờ vai.
                     
                    ***
                     
                    Nếu có thể về ngay bên ấy
                    Cho tâm xa cách được xum vầy
                    Nhưng đôi đường đời nay lỗi hẹn
                    Đành gửi chút tình treo gió mây...
                    Chuông Gió
                    06/07/2010
                     
                    <bài viết được chỉnh sửa lúc 06.04.2010 05:20:51 bởi chuonggio_ngaytrove0 >
                    #25
                      Nguyễn Hữu Thịnh 31.05.2010 11:02:21 (permalink)
                      0
                      SỐ PHẬN NGHIỆT NGÃ
                      VÀ THƠ - NIỀM CHIA SẺ KHÔN CÙNG


                      ĐỖ TRỌNG KHƠI

                      Nhận thư và rồi sau đó là 3 tập bản thảo thơ Nguyễn Hữu Thịnh gửi, đọc thư và thơ mới biết Thịnh làm thơ khoảng hơn mươi năm nay và thơ anh đã được đăng tải trên các báo, tạp chí, Truyền hình VTV1, VTV4, lucbat.com vv... cũng đã giới thiệu thơ Thịnh. Là người làm thơ có hoàn cảnh như Thịnh, cầm bản thảo thơ anh, thực lòng tôi không thể không bồi hồi… Cũng quãng tuổi này, tuổi 30, hai mươi năm trước tôi cũng mới e dè đặt bước đầu tiên vào đường văn chương và cũng bởi vậy, rất vui tôi như gặp lại chính mình.
                      Thịnh bị bệnh liệt từ nhỏ do nhiễm chất độc màu da cam, di truyền từ người bố. Bố Thịnh là ông Nguyễn Xuân Luật, hiện là giáo viên trường Cao đẳng Kỹ thuật tỉnh Bắc Giang. Trong thời kháng chiến chống Mỹ ông Luật đi bộ đội, chiến đấu ở chiến trường miền Nam và bị nhiễm độc ở đấy.
                      Mẹ Thịnh là nông dân.
                      Bố mẹ Thịnh sinh được 4 người con, Thịnh là con thứ hai và là người con chịu yếu đau nhất. Do sớm bị bệnh nặng nên mới học được hết lớp 2 anh đã phải nghỉ học. Ba người anh chị em còn lại đều ốm yếu, tuy không nặng và họ đều đi học được. Hai người đang học đại học, người em út đang học cấp 3... Đây là đôi điều ít ỏi tôi được biết về Thịnh qua thư điện tử cùng những cuộc điện thoại.
                      Hoàn cảnh sức khoẻ, học tập của Thịnh thật nhiều chật hẹp. Thân bệnh trọng và vốn liếng chữ không có gì ngoài 24 chữ cái. Qủa là một thứ “vốn liếng” vô cùng nghèo nàn và tàn nhẫn, thực sự nó mới tạm thời giúp cho người sử dụng biết cách ghép từ, nhận mặt chữ, nó chưa đủ để viết câu văn cho trọn nghĩa, đúng chính tả, ngữ pháp, như trong thư Thịnh tâm sự. Với hành trang chữ nghĩa ấy, Thịnh vào đời, đọc sách, tự học hỏi và kiên trì đi tìm ý nghĩa sống, tìm mình trong chính mình, đi sâu mãi vào thế giới nội tâm suy nghiệm về cuộc đời và thân phận mình, để rồi một ngày ở nơi phiêu du lạnh lẽo, mỏng manh và tưởng rằng vô cùng tận ấy, anh đã gặp được... nàng thơ. Nàng thơ cưu nâng hồn anh, chia sẻ, gánh đỡ cho anh những nỗi niềm nhọc nhằn thân bệnh trọng. Chiếc gánh thân phận ngỡ nặng vô chừng bỗng được cất lên, đầy tin yêu, hy vọng.
                      Đọc thơ Thịnh một niềm hân hoan thực sự đến trong nhận biết của tôi là thơ anh không chỉ tỏ ra chững chạc, nhuần nhị mà sâu hơn anh đã cho thấy một ý thức tìm tòi sáng tạo, một đam mê mãnh liệt với thơ. Điều này là rất quý bởi nó chứng tỏ bước đầu sáng tác đã thoát ra biểu hiện tự nhiên, tự phát do những áp đặt của hoàn cảnh. Và cũng nhờ vậy, việc tôi giúp anh biên tập, lựa chọn 45 bài cho tập THƯƠNG LẮM MAI SAU này chỉ còn là chút việc của kinh nghiệm, có tính kỹ thuật mà thôi. Sau mười năm anh đã đi được một chặng đường sáng tác đáng khích lệ. Anh đã tự hoàn tất công việc để từ đó cho hy vọng anh còn được đi tiếp trên con đường này.

                      Trong một thư gmail cho tôi, Thịnh đã viết những dòng tâm sự về đời và về thơ mà tôi tin chắc khi đọc mọi người đều gặp ngay tình cảm mến:
                      “... Đời người là một cuộc sống đầy dẫy những khó khăn, khắc nghiệt và cám dỗ nhưng nó cũng dạy cho con người ta biết cách để sinh tồn trong cuộc đời, và cho con người vươn tới những điều tốt đẹp. Con người phải biết tìm trong những nỗi khổ đau, cay đắng ấy một niềm vui dù nhỏ bé để chúng ta có thêm nghị lực tồn tại mới không cảm thấy bị vô nghĩa giữa cuộc đời! Con người ta hơn nhau ở nghị lực, ở lòng can đảm đối mặt với thực tế và bao dung những điều trong cuộc sống... Cuộc sống là một dòng sông không ngừng chảy bao giờ, những năm tháng cho ta rất nhiều thứ tốt đẹp song lại lấy đi của ta bao điều quý giá! Nên ta phải sống sao cho trọn vẹn với bản thân, cho thật ý nghĩa với quỹ thời gian đó!
                      Về nghệ thuật thơ, Thịnh quan niệm: “... Thơ là môn nghệ thuật ngôn ngữ, để đạt được đỉnh điểm cảm xúc nhiều khi ta không nên để nó phải chịu ảnh hưởng một sự ràng buột hay khuôn khổ ngôn ngữ, phong cách nhất thiết nào... Và, “... Rốt cuộc nghệ thuật và thơ ca phải được thỏa sức, bay bổng sao cho sáng tác được tự do như những cơn gió Mùa thu... Thơ đã vào cuộc đời tôi rất tự nhiên như hơi thở hàng ngày vậy... Thơ đã giúp tôi sống dậy những niềm tin đã bị chết yểu, theo sự mặc cảm thân phận nhiều năm sống trong bệnh tật, tôi đã dịu đi rất nhiều nhũng nỗi khổ tâm đó!...Tôi đã mang thơ theo từ năm 16 tuổi, khi tôi còn chưa biết đọc thông viết thạo thì thơ mang đến một niềm khao khát là được hiểu biết cuộc sống xung quanh, chứ không bó hẹp như trong một căn phòng tôi sống!... Thơ mở ra cho tôi một thế giới giữa thực và hư, nhưng hai thế giới ấy luôn tồn tại song song trong tôi, cho tôi một tình yêu và mơ ước với những hình tượng có thật, để tôi được trải lòng mình cùng họ, và tôi đã biết tin, yêu cuộc đời bằng chính trái tim và hồn thơ... Tôi viết thơ như những trang nhật kí để biểu cảm những tâm trạng của lòng mình, không theo một quy tắc ngôn ngữ nhất định mà như một sự ngẫu nhiên. Bởi vậy, thơ tôi chưa được bố cục chặt chẽ câu từ và âm điệu. Tôi lấy mạch cảm xúc làm cốt để diễn đạt. Nhiều người đọc thơ tôi cho rằng, rất giàu tình cảm, song lại thiếu những câu chữ để đóng đinh trong lòng người đọc! Tôi viết thơ không nhằm một cái đích nào cả mà chỉ là để trải lòng mình với cuộc sống quanh mình...
                      Cháu Thịnh...”

                      Đó là những tâm sự của Thịnh, những tâm sự không chỉ cho chúng ta niềm cảm thông mà hơn hết cho sự cảm phục về một nghị lực và một năng lực tư duy... Thời gian sáng tác thơ mới khoảng trên mươi năm mà số lượng bài Thịnh đang có được đã lên tới gần 620 bài. Với quãng thời gian ấy, số lượng sáng tác ấy quả không dễ làm với bất cứ ai. Và chắc chắn anh vẫn tiếp tục sáng tác, hy vọng chúng ta còn được đọc những tác phẩm hoàn chỉnh hơn, hay hơn của anh.
                      Tập thơ của Nguyễn Hữu Thịnh đã mở trước chúng ta. Anh đến với chúng ta không chỉ cần ở chúng ta sự đồng cảm nghệ thuật, mà điều anh cần hơn ở chúng ta là tình yêu thương, trân trọng. Trong thơ anh không ít lần hát gọi lên điều ấy. Và có ai trong chúng ta sống thiếu được nguồn tình cảm vô cùng thân thương đó!

                      TP Thái Bình, hè 2010


                      Tập thơ: THƯƠNG LẮM MAI SAU tôi đẫ xuất bản tại NXBCAND, mời các bạn đón đọc.
                      đây là đường link bìa tập thơ...
                      http://i795.photobucket.com/albums/yy239/huuthinh81/BiasachcuaNHT.jpg

                      THƯƠNG LẮM MAI SAU


                      Ta ngồi mơ tưởng ngày mai
                      Bước chân trăn trở, đôi vai trĩu uằn
                      Cầm lòng thương lắm, xa xăm
                      Trăng phơi cuối bến, sao đằm quãng sâu


                      Ta ngồi dưới bóng chiều phai
                      Trái tim hoang vắng cọ mài đơn côi
                      Muốn được nghe mót tiếng cười
                      Tình không mang nổi, tiếng rơi đầm đầm

                      Đệ ơi, sầu lắm, biết không
                      Dặm đường đất khách âm thầm một em!

                      16/4/2009
                      TÂN SINH
                      <bài viết được chỉnh sửa lúc 19.09.2010 12:17:52 bởi Nguyễn Hữu Thịnh >
                      #26
                        Nguyễn Hữu Thịnh 31.05.2010 13:56:02 (permalink)
                        0
                        NHỚ TRONG CHIỀU HẠ

                        Chiều về nắng úa màu son
                        Nết ngày đi hết hoàng hôn dáng gầy
                        Nặng lòng ngắm vút trời Tây
                        Có người con gái tháng ngày tôi mong,

                        Xa quê đã mấy năm giòng
                        Em nơi đất khách nặng lòng cố hương!

                        Chào đi người nhớ – người thương
                        Tâm tư gởi trọn một phương xa vời!
                        Hoàng hôn nghiêng mảnh – rơi rơi
                        Miền quê tím thắt: khoảng trời khói răng!

                        ***
                        Em xa xăm – tôi lặng thầm
                        Nên thành nỗi nhớ mảnh trăng xanh chiều!

                        (đầu tháng 05 năm 2010)
                        <bài viết được chỉnh sửa lúc 31.05.2010 14:03:49 bởi Nguyễn Hữu Thịnh >
                        #27
                          Nguyễn Hữu Thịnh 31.05.2010 14:01:05 (permalink)
                          0
                          TÔI…

                          Tôi chỉ dám ước mơ
                          Có một người yêu dấu
                          Cho lòng tôi bến đậu
                          Trái tim đừng cô đơn!

                          Tôi đâu dám cao sang
                          Chỉ mong tình đơn giản
                          Chân thành và đằm thắm
                          Giữa cuộc đời người ơi!

                          Tôi đã khóc – đã cười
                          Ôm mộng đau cuộc sống
                          Khát khao lòng cháy bỏng
                          Mà chẳng thể có em!

                          Lòng tôi hoài mơ ước
                          Chỉ là ước mơ thôi
                          Sao: chẳng thể - người ơi?
                          Tình cứ xa vời vợi!

                          Tháng năm tôi ngóng đợi
                          Có lẽ chỉ là mơ,
                          Có lẽ chỉ vần thơ
                          Mang bóng hình yêu dấu.

                          Ôm tôi giữa mộng đời
                          Một người xa để sống .
                          Tình chỉ là mộng ước
                          Chẳng bao giờ chung đôi?!

                          (14/ 05/ 2010)
                          #28
                            Nguyễn Hữu Thịnh 31.05.2010 14:08:11 (permalink)
                            0
                            TA GIẤU TÌNH TA


                            Ta giấu tình ta trong vốc tay
                            Để tình sinh nở từng phút giây
                            Em như hư ảnh, như hiện thực
                            Lắm lúc ta say đến dại ngây

                            Em ơi đời sống nhiều đắng cay
                            Ta muốn ôm em trọn tháng ngày
                            Để được yêu thương và chất ngất
                            Mà hồn ta vẫn một vũng lầy!

                            Nhưng cũng đủ đầy niềm sướng vui
                            Khi em cười nụ; bừng tia nắng,
                            Khi anh hớp hồn em trong trắng
                            Là trái tim hao – khao khát đời.

                            Ta giấu niềm ta trăm tiếng cười
                            Ôi! Đời là những khúc đơn côi
                            Mỗi đêm ta ngắm người xa vắng
                            Giọt lệ rưng rưng một mảnh trời.

                            Thế giới quanh ta, ta nhạt mờ
                            Muốn ôm tất cả vào thực hư,
                            Em ơi! Ta giấu tình – mong đợi
                            Thương nhớ mỏi mòn những giấc mơ.

                            (28/ 05/ 2010)
                            #29
                              Nguyễn Hữu Thịnh 18.06.2010 19:35:09 (permalink)
                              0
                              PHƯƠNG TRỜI EM – PHƯƠNG TRỜI ANH 2

                              Gửi tới người nhớ thương

                              Giá chia đều được cho hai ta
                              Cái lạnh nơi em, cái nóng nhà
                              Anh đã bao lần trong nắng vỡ
                              Nhìn em bịn rịn tận trời xa!

                              Đất nước lạ kỳ xứ sở xa
                              Quanh năm băng giá – cóng tay ngà
                              Màu mây viễn xứ thơ em nhắc,
                              Lá Bạch Dương bay :đông chậm qua.

                              Anh: vắng Hạ buồn – ve khóc oà
                              Rưng rưng biển nắng; mồ hôi sa
                              Nhọc nhằn dáng Mẹ, ôi! Mùa vụ
                              Thương cánh đồng quê mưa, bão nhoà!

                              Làm sao chia nổi miền không gian
                              Ấm, dịu lòng nhau đến ngập tràn!!!
                              Anh ước bao lần trong thương nhớ:
                              Cho lòng cơn gió thoảng thu sang.

                              (14-16/ 06/ 2010)
                              #30
                                Thay đổi trang: < 123 > | Trang 2 của 3 trang, bài viết từ 16 đến 30 trên tổng số 32 bài trong đề mục
                                Chuyển nhanh đến:

                                Thống kê hiện tại

                                Hiện đang có 0 thành viên và 3 bạn đọc.
                                Kiểu:
                                2000-2024 ASPPlayground.NET Forum Version 3.9