Nhóm ba cô: Hậu đơ, Nguyệt xế, Lan hoàng hôn (truyện ngắn)
Salt 24.03.2010 05:20:42 (permalink)

Nhóm ba cô: Hậu đơ, Nguyệt xế, Lan hoàng hôn
 
 
Ba đứa bạn thân lớn lên cùng nhau ở một ngõ nhỏ của quận Đống đa, Hà nội. Cả ba đứa nhìn chung chẳng đứa nào xinh cả, chỉ được cái cao cao kéo lại. Còn nhìn riêng, thì cũng có người nói, có nét này nét nọ. Hồi đi học cấp 3, cả ba đều để tóc dài chấm gấu áo, đạp xe hàng ba tới trường trên đường Láng, có nhiều anh đuổi theo nhóm, ngoái nhìn nhưng rồi đi luôn. Học xong đại học, mặc dù mỗi đứa học một trường, ra trường tính ra, cả ba đều không đứa nào có người yêu nào chính thức cả. Gọi là không chính thức vì cũng có đi uống nước với các anh, nhưng sau đó, hoặc không thích họ hoặc, họ không thích mình.
 
Nhóm quyết định họp lại sau khi tốt nghiệp đại học để tìm hiểu cơ sự và tìm hướng giải quyết. Nhờ có học đại học có khác, nhóm rất hứng khởi, trước khi đi cả nhóm đi lung các tài liệu nói đến việc làm thế nào để có người yêu đẹp trai, con nhà giàu, làm thế nào để họ cưới mình.
 
Điểm hẹn là quán nộm bò khô của bà Yến mốc.
 
Hậu đến sớm nhất, mặc quần lửng ống rộng, áo hoa tím nền cam, tóc đã cắt ngắn ngang vai, xù mì, mặt lấm tấm chứng cá. Mũi gẫy mồm zoe, da đen sần sùi. Học trường ngoại ngữ, khoa tiếng anh ra mà chẳng thay đổi kiểu ăn mặc lòe loẹt từ nhỏ. Lại còn ăn nói vô tư nữa.
 
Sau đó là Lan, ngược lại với Hậu, Lan chỉn chu, tóc tết hai bên, vẫn nuôi dài từ dạo đó, mặc áo đăng ten trắng, váy đen chấm bi, nhẹ nhàng bước vào. Hợp với nước da trắng đôi mắt to lông mi dài. Giá mà đôi môi dày lên một tí, đôi mắt đỡ buồn hơn thì gợi cảm hơn. Nhưng mà trong nhóm, nó là đứa được coi là xinh nhất, lại nữ công gia chánh đủ cả. Chắc lấy được chồng đầu tiên.
 
Nguyệt luôn là đứa đến muộn vì kết hợp nhiều thứ để làm cùng lúc. Vừa phải chạy qua giúp bà thím việc đột xuất. Nguyệt là đứa gia đình cũng có bề thế, bản thân nó cũng tháo vát. Dáng người cao ráo, tổng kết lại chắc nằm trong diện trung bình khá. Ăn mặc cũng chỉn chu vừa phải, không hở hang, không cán bộ khốt quá. Chắc lấy chồng thứ nhì.
 
Điều gì quan trọng thì cũng không quan trọng bằng đánh chén hẵng. Mỗi đứa chén mấy cái nộm quấn nem chua và một đĩa nộm bò khô. Vị chua chua, dôn dốt, tứa nước miếng quện với thịt bò nhừ, thịt bò gân.
 
Đột nhiên Hậu nhồm nhoàm nói:
 
“Tao chẳng lấy chồng, nhìn cuộc đời mẹ tao làm ví dụ, tao quyết định ở vậy không đàn ông cho sướng”.
 
“Ấy dở hơi à”. Lan phản kháng ngay. “Hôm nay chúng mình họp để bàn về chuyện này, chưa chi đã nói thế rồi, tớ sợ xui xẻo”.
 
Nguyệt giàn hòa: “Thôi thôi, cứ ngồi cạnh nhau là khẩu chiến, ai bảo chuyện chồng con là có số? Cả nhóm cứ giữ theo kế hoạch để săn được người trong mộng đi - đẹp giai, nhà mặt phố”.
 
Ba đứa lôi trong túi của mình ra những tờ báo cắt xén, hoặc những mẩu chữ viết chì trên giấy. Đọc xong, rồi say mê bàn luận và vạch ra phương hướng và viết xuống giấy. Chiều nay sẽ phô tô cho mỗi đứa một bản. Đứa nào cũng hân hoan ra về với nhiều kế hoạch với niềm hy vọng tràn trề.
 
Cỗ máy thời gian xoay nhanh chong chóng, mỗi ngày 1440 phút, 24 giờ vậy mà đã 10 năm trôi qua kể từ cái ngày gặp nhau trong quán nộm bà Yến mốc. Giờ bà ấy mất, con gái và con dâu mỗi người mở một quán cùng trong ngõ đó. Chắc học nghề tốt nên cả hai quán đều có vị ngon như nhau. Chỉ có câu chuyện nói xấu nhau của chị dâu, em chồng là khác khi ngồi ở 2 quán nộm này. Hai quán có tên là Yến mốc thật và Yến mốc gia truyền.
 
Hậu và Lan cũng tranh cãi nhau trên điện thoại một hồi, rồi nhờ có Nguyệt thì hai bên mới quyết định được là gặp nhau tại quán của cô con gái tên Nấm của bà Yến mốc, quán Nộm Yến mốc gia truyền. Chiểu theo ý kiến của Nguyệt, nội dung cuộc họp nhóm này là “định hướng tương lai, sửa sai lý thuyết”.
 
Nguyệt tưởng sáng suốt nhất, luôn định hướng cho nhóm. Nhanh nhảu trong công việc nhưng vẫn chưa tìm được anh chàng nào đẹp trai, giàu có để lập gia đình. Bằng tuổi nhóm này, ở quê, đàn bà con gái chắc có con sắp đến tuổi gả chồng. Vì Nguyệt có ông chú xin cho làm công ty liên doanh dầu khí, nằm trong tòa nhà cao tầng, lương cao, thưởng cao. Nên cũng có nhiều ứng cử viên. Lắm mối, tối nằm không.  Giờ Nguyệt không muốn nằm không nữa,
 
“Phải sửa lý thuyết thôi, đã thử hết các cách đề ra rồi. Phương án A không khả thi, vì tôi không còn nhiều thời gian nữa. Chẳng có ông mẹ nào hoàn hảo như chồng của bà Lan. Chỉ sắp xếp lịch để mấy anh chàng này không đụng hàng cũng mệt mỏi rồi”.
 
“Không đạt được phương án A thì chọn tạm phương án B vậy”.
 
Lan nhìn Hậu và Nguyệt bối rối nhớ lại các cách tiếp cận mà nhóm đề ra hồi đó.
 
Một là tham gia câu lạc bộ tập Gym cao cấp hoặc tham gia đánh ten nít, vừa để giữ phom vừa để có cơ hội gặp các anh đẹp trai, ngoài đẹp trai thì cũng phải khá giả thì người ta mới nghĩ đến vẻ bề ngoài. Hoặc hàng tuần tham gia câu lạc bộ lướt ca nô trên Hồ Tây, sau đó ra bể bơi khoe dáng chứ có biết bơi đâu.
 
Hai là đăng ký thành viên của các triển lãm về khoa học, công nghệ. Triển lãm xe ô tô thì đừng tham gia, toàn người mẫu thiếu vải đứng cạnh xe, mình bước vào chỉ có tổ tôn người ta lên.
 
Ba là đăng ký vào thư viện (phải nói thêm là hồi ấy internet chưa thịnh hành) hoặc câu lạc bộ để đóng vai nghiên cứu nhằm gặp các anh chàng chịu khó đọc sách chắc chắn sẽ là người đàn ông có lý tưởng.
 
Lan thầm nghĩ tiếc là hồi đầu không tới thư viện hay đi hội nghị công nghệ nào đó.
 
Nguyệt tóm tắt lý lịch tình cảm của ba anh chàng cần được duyệt như sau tạm gọi là
 
Anh Đô la rách: 52 tuổi bỏ vợ, giàu có, nhưng lùn và xấu trai. Quen nhau qua công việc. Anh này thẳng thắn nói ngay từ đầu, chỉ muốn lập gia đình nhưng không muốn có thêm con nữa, vì đã có 3 đứa con cũng chỉ kém Nguyệt vài tuổi. Anh ta mua quà tặng Nguyệt thường xuyên. Nguyệt không cần tiền bạc lắm. Bố mẹ và bạn bè vì không biết là anh này không muốn sinh thêm con, nên ai cũng ủng hộ anh này.
 
Anh Tốt nước sơn: là một anh chàng kém Nguyệt 4 tuổi, cao to, đẹp trai, chưa lấy vợ lần nào nhưng gia đình theo công giáo, nề nếp, gia trưởng. Nguyệt không dám nói tuổi thật khi được mời đến nhà chơi. Anh Hai vẫn sống với bố mẹ mặc dù có công việc tàm tạm rồi. Gia đình sống trong 2 phòng nhỏ, của tòa biệt thự cũ, do ông nội được chia cho. Nếu mà anh này bằng hoặc hơn tuổi Nguyệt và có căn hộ riêng, thì Nguyệt đã chọn rồi.
 
Anh Thùng rỗng: là một anh Việt kiều hơn Nguyệt 6 tuổi, đang làm trong quân đội Mỹ. Đóng quân ở Hàn quốc, lâu lâu về chơi. Khi gặp thì anh Thùng rỗng nói năng rất lưu loát, Nguyệt gặp ta trực tiếp mới 4 lần trong một năm lại đây, còn chủ yếu là viết thư điện tử.
 
“Nếu Nguyệt đồng ý, anh sẽ cưới ngay và làm giấy tờ lấy thẻ xanh cho Nguyệt. Giờ anh chưa mua nhà là vì anh sống trong quân đội, nay đây mai đó, chứ khi có vợ thì phải ổn định chứ”.
 
Tuy nhiên, bố mẹ Nguyệt cứ nói là không thể tin được anh ta vì trông mặt mà bắt hình dong. Người gì mà ti hí mắt lươn, mày râu nhẵn nhụi. Đôi lần anh ta nói, sẽ thuê xe đưa bố mẹ Nguyệt đi chơi Hải phòng, tiện cũng gặp họ hàng của anh luôn, nhưng lần nào anh về Hà nội, cũng vội vội vàng vàng hoặc do công việc, hoặc do lịch bay đổi. Nguyệt cũng không điện thoại cho anh được vì anh nói không tiện gọi vào nơi đóng quân.
 
Không phải chỉ có mình Nguyệt mà cả ba cô đều suy nghĩ nát óc để chọn xem anh nào trong ba anh này, vì tất cả đều biết nếu mà không quyết định sớm thì cháo nhừ quá rồi.
 
“Tao quyết định cưới ông Mark, ông ấy vẫn kiên trì theo đuổi tao, ông ấy đã mua nhẫn đính hôn cho tao rồi”. Hậu chìa tay ra cho cả nhóm xem, cắt đứt dòng suy nghĩ cân đo, nên chọn anh nào cho Nguyệt.
 
Đúng thật là chẳng cần có gu gì cả, cứ khoác đồ hiệu lên là trông khác hẳn. Hậu giờ đây sách túi Louis Vuitton, quần âu Be be che cái bắp chân to huỵch đen choáy ngay xưa, áo lụa đỏ của Thúy Nga tay dài. Trông khác hẳn.
 
Theo chuyện của Hậu, thì cô chẳng theo kế hoạch hay phương án nào của nhóm, thậm chí chẳng muốn lấy chồng. Thực ra chẳng có anh nào chú ý Hậu cả. Tại vì, đi vào đâu cũng bị xếp trong nhóm ô mai cuối lọ. Con trai Hà nội chỉ thích cô nào như cái Lan, da trắng, dịu dàng, công chúa thôi.
 
Hậu gặp ông Mark trên diễn đàn, khi cô tìm hiểu cách viết kế hoạch xây dựng dự án. Tưởng chỉ cho vui vì không có gì nhiều, nhất là ở hai nơi xa cách. Nhưng ông ấy là người duy nhất khen Hậu đẹp, ông khen mái tóc của Hậu thật dầy không giống như ông ấy tóc thưa. Có thể do cô có nước da đen nên cũng ăn ảnh. Khi gặp ông ấy, Hậu mới biết là ông rất giàu có. Vì bố ông sang Việt nam thời chiến tranh, nên ông ấy nghe nhiều về Việt nam. Rồi khi quen Hậu, thì ông ấy đã đi ăn thử món ăn Việt nam tại cửa hàng vùng ông ấy ở, rồi thấy ghiền. Ông ấy nói rằng gặp Hậu ông ấy như tìm được người nhà thất lạc ở Việt nam vậy. Ông Mark cũng hơi lớn tuổi, cao to, bề thế. Có một đứa con gái. Vài năm trước, vợ của ông bỏ đi theo người khác. Vậy là kết thúc có hậu. Một đứa không theo kế hoạch, không có mục đích, hơi đơ đơ, thì lại gặp người như ý. Chắc vì ngôn ngữ khác nhau, nên ông ấy không nhận ra cái vẻ dở hơi trong từng câu nói của Hậu, hay vì Hậu là đứa không vụ lợi, không tham giàu, nên người từng trải trong kinh doanh sẽ nhận ra con người thực thà của Hậu?
 
“Nguyệt, giờ chỉ có mày, mày phải quyết định nhanh chóng đi. Đừng lựa chọn nhiều nữa. Đưa các tiêu chí thời mơ mộng thấp xuống một cấp đi.”
 
“À, tao có biết một ông phó giám đốc một công ty tiếp thị, cũng tầm gần 40, trông sạch sẽ, đàn ông, cao to trắng trẻo. Rất được lòng bọn công ty tao vì nói năng khéo léo, chiều được mấy con mụ khó tính ở công ty. Không hiểu sao vẫn chưa lấy vợ. Có khi tao làm mối cho mày."
 
“Mày cứ hình dung cũng phải một chín một mười với chồng Lan”
 
Nãy giờ Lan ngồi yên, đôi mày chíu lại, hiện rõ vẻ mệt mỏi trên khuôn mặt. Lan thở dài.
 
“Bức tranh gia đình hạnh phúc tan vỡ rồi. Chồng đẹp, con khôn thời mơ mộng viển vông. Tao chẳng dấu chúng mày nữa. Tao đang tan nát đây, không có chỗ nào mà chốn, chỉ tội cho hai đứa con tao. Giờ tao chưa biết làm gì”.
 
“Chồng tao ngoại tình. Đau đớn lắm, mày biết với ai không? Với chính cái thằng bạn thân tao cũng biết từ hồi quen nhau ở phòng tập gym đó”.
 
Mồm chữ O mắt chữ A, Hậu và Nguyệt không nói được gì, tin ngoại tình đã sốc, lại ngoại tình với đàn ông thì sốc quá. “Gay” rồi.
 
Vậy là, lý thuyết suông, không vẽ được lịch sử. Cả nhóm đành phải hẹn gặp lại một dịp sớm nhất để đào sâu về chủ đề này. Có lẽ cần phải tìm một chương trình huấn luyện có thực hành do một tổ chức nào đó giảng dạy cụ thể, chứ cứ theo suy nghĩ của nhóm ba cô thì e rằng cái kết quả không được mỹ mãn cho lắm, mà thời gian thì không cho phép.
 
Vậy tìm cái chương trình đào tạo ngắn hạn này ở đâu, có ai biết chỉ giùm ba cô này với?
 
Hết.
 
 
 
 
 
 
 

#1
    Chuyển nhanh đến:

    Thống kê hiện tại

    Hiện đang có 0 thành viên và 1 bạn đọc.
    Kiểu:
    2000-2024 ASPPlayground.NET Forum Version 3.9