Con đường trưa nắng chang chang
Em tìm được bến ...đò ngang …đi rồi
Lục bình tím giữa dòng trôi
Nước tìm ra biển để rồi nhớ sông
Xa nhau rồi có nhớ không
Ước mơ giờ đã viển vông thật rồi
Một mình lạc giữa đơn côi
Bao nhiêu kỷ niệm để rồi nhớ mong
Gặp nhau mà chẳng phải lòng
Thương nhau nhưng chẳng thầm mong một nhà
Trăng rơi xuống chiếc lá đa
Em ngồi ngẫm nghĩ hay là đò sang???
Không duyên nên phải lỡ làng
Không nhau nên phải dở dang cuộc tình
Không anh trời vẫn bình minh
Không anh em vẫn một mình đơn côi
Mai này khi đã xa rồi
Mình em em vẫn dạo chơi một mình
Vẫn vui vẻ ngắm bình mình
Vẫn cứ một mình thưởng thức cuộc vui
Không anh em chẳng ngậm ngùi
Không anh em lại thấy vui một mình
Chúc anh hạnh phúc quanh mình
Chúc anh quên những ân tình năm xưa
Bốn mùa hết nắng thì mưa
Ngày qua cũng chỉ sớm, trưa, tối, chiều
Xa nhau anh có nhớ nhiều
Em chỉ một điều chúc phúc cho anh
Không duyên nên nợ chẳng thành
Ngày mai ngày lành anh cưới người ta
Không pháo nổ cũng có hoa
Mình em nước mắt nhạt nhòa…lãng quên???
