LỜI TÌNH CHO EM
YÊU?
Anh yêu em, yêu rất nhiều
Có khi em chẳng biết điều đó đâu
Cho dù ở mãi bên nhau
Tâm hồn khắc khoải nỗi đau nửa vời
Yêu là vậy hả người ơi!
Mỗi bên không nói lên lời đầu tiên
Tự mình thách đố tình duyên
Yêu nhau mà mãi giữ nguyên tim tình
SG.9/2009
[sm=heart-arrow.gif]
<bài viết được chỉnh sửa lúc 29.03.2010 18:36:19 bởi Phohomo >
MẮT NÂU
Anh vẫn biết và anh vẫn nghe
Những bước chân của dòng đời vội vã
Bao gương mặt chùm kín khăn rất lạ
Ngàn bánh xe luồn lạng lo âu
Con phố dài này, mệt mỏi về đâu?
Mà bụi bặm đầy cành cây hoen ố....
Thì có em là một người trong đó
Anh kiếm tìm đôi mắt màu nâu
Đôi mắt của em, thoảng một chút sầu
Như cái buồn ngày xưa của mẹ
Có niềm vui của rộn ràng thơ bé
Dong con diều theo bờ ruộng đi chơi
Mắt nâu ,mắt nâu, của anh ơi!
Cái màu mắt, hiền như rơm và rạ
Anh muốn nhặt từng cọng nhìn thư thả
Kết một ổ con êm ả để nằm
Cái khao khát thật sạch sẽ tháng năm
Mang cả nỗi niềm trong mắt em bình dị...
Anh vẫn mong và anh vẫn đi
Tìm kiếm em, sau nỗi lo cơm áo
Gạt đi hết những mộng mơ hoang ảo
Để yêu về màu mắt của em thôi
Như mảnh đất hiền, ắp ánh nắng trời
Như ngôi nhà, hồn anh về trú ngụ...
HN 03/2010
<bài viết được chỉnh sửa lúc 24.03.2010 23:13:30 bởi Phohomo >
NÓI THAY EM
Anh nghĩ sao nếu mắt em màu đen
Khi em mang hai tròng mắt giả
Và tóc em cũng màu đen đấy nhé!
Có thể ngày mai, em nhuộm tóc vàng ?...
Anh ơi! Anh, nếu anh yêu em
Chỉ duy nhất cái màu nâu của mắt
Thì có thế vô tình anh đánh mất
Tình yêu em như bóng tối cưu mang....
Anh không biết mắt em màu xanh
Rộng mênh mông và thẳm sâu như biển
Đón chờ anh con tàu cập bến
Neo bên bờ mi em bình yên...
Anh cũng chẳng biết bàn tay em dịu hiền
Rất hay ăn và chăm làm như mẹ
Khi nhớ anh trên phím này gõ nhẹ
Những lời tình thỏ thẻ đêm đêm....
Anh cũng chẳng biết làn môi em rất mềm
có thể cãi nhau hay nựng chiều trẻ nhỏ
khi anh về với nỗi buồn đầu ngõ
Em chạy ra nũng nịu đòi hôn....
HN03/2010
<bài viết được chỉnh sửa lúc 24.03.2010 23:22:47 bởi Phohomo >
DỌC PHỐ
Có thể bóng chiều lầm lỗi
Có thể bóng đêm gian dối
lừa phỉnh ta vào góc tối đèn mờ
Những hàm răng trẽn trơ
những khuôn ngực nhẫy mồ hôi sởi lởi
Anh đi qua con phố này rất vội
Và gọi em...
Mắt nâu ơi!
Em có biết không?
Khi anh gọi
Là anh cần em
Là anh vay em
Trong tối đêm
Một ánh mắt
Dù leo lét, nhưng lại là hy vọng...
Anh sẽ giữ ánh mắt em
Giữa vụm tay dấu trong lồng ngực
chẳng có bão giông nào tắt được
Ánh mắt em như nắng chín trên đồng...
Anh sẽ chạy thật nhanh
bởi ánh mắt của em mà anh mang nợ
Với thân thể mệt nhoài hết phố
rồi ngồi thở
Trứoc cổng nhà em cố ý khép hờ..
HN 03/2010
BÓNG ANH
Anh cứ ngồi ở đó
Đêm nay gió lạnh lại về...
cửa em khép hờ
là lời mời im lặng
Là lời mời gặng
Mà anh chẳng thưa
Anh ơi!
Em biết thừa
Dù cửa nhà có mở
anh cũng chẳng vào đâu, vậy cần chi em khoá?
Nhưng có điều gì rất lạ
Như niềm tin
làm lòng em yên ả
khi bóng anh im lặng dưới đèn
Trước cánh cửa nhà em
Sau phố phường trùm màn đêm khuất tất
Bóng dơi đêm vờ vật
vỡ ánh sáng xỉn vàng
Những cánh bướm hoang rụng tả tơi trên đất
rợn tiéng kêu hãi hùng u uát
Tiéng cú gọi tình
buông thê thảm vào đêm
Lặng yên
Anh vẫn ngồi ở đó
Đêm nay gió lạnh lùa về...
cửa em kẽo kẹt đung đưa
là lời mời
Là lời mời gặng
Mà anh chẳng thưa
Hn 24/03/2010
<bài viết được chỉnh sửa lúc 24.03.2010 23:33:05 bởi Phohomo >
Em nhé ngủ ngon
Ủ kín hoàng hôn
vào trong đáy mắt
Anh chọn trong tim những lời
dìu dặt
Chèn cửa kêu kẽo kẹt
Cho em yên giấc mộng đêm này
......
(còn tiếp)
<bài viết được chỉnh sửa lúc 25.03.2010 09:10:53 bởi Phohomo >
EM NHÉ NGỦ NGON
Em nhé ngủ ngon
Ủ kín hoàng hôn
vào trong đáy mắt
Anh chọn trong tim những lời dìu dặt
Chèn cánh cửa kêu ,
Cho em yên, giấc mộng đêm này
Em ơi! Em có hay
Em nhắm nghiền mi mắt
Trên gối êm rối bù mái tóc
Phủ kín lên , đôi má gầy mệt nhọc
Anh thấy niềm thương tan dạ nát lòng...
Giómùa đông
Thương không em ngủ
Đêm lạnh dài thương mãi mắt nâu
Tình anh thay gối đỡ đầu
Êm theo giấc mộng ru màu mắt em..
Hn/03/2010
<bài viết được chỉnh sửa lúc 25.03.2010 09:19:44 bởi Phohomo >
TÌNH CÂM
Yêu em ,anh vẫn dấu lòng
Bởi rằng nói cũng bằng không thôi mà
Yêu em từ tận đằng xa
Tưởng chừng vô lý, vậy mà vãn yêu
Đem ngày cuốn chặt vào chiều
Lấy chiều lại gói những điều nhớ thương
Đem làm chiếc gối đầu giường
Anh nằm trăn trở đêm trường đơn côi
Yêu mà không nói em ơi!
Yêu mà chỉ biết yêu thôi rất nhiều
Còn như nói được cái điều
Yêu em! lại sợ cháy thiêu môi mình
Câu yêu đi với câu tình
Câu tình lại cứ dập rình bay ra
sao đem trói cánh hồn ta
Để tình yêu mãi như là tình câm
HN 03/2010[sm=z_serenade.gif]
MUỐN NÓI
Em đi đâu
Em có về?
Anh đối diện với màn hình không nói,
Những phím con
hộp hồi chờ đợi,
Lời tình giẫy dưới ngón tay..
Em đi đâu
Sao trống vắng chiều này!
Những buổi chiều
mà chân ta tất tưởi,
Công việc quen
bỗng trở thành bối rối,
Cả đôi đũa
khi và cơm cũng vội,
Nằm sõng soài
mỗi chiếc mọt nơi...
Em đi đâu
Có về không em ơi!
Con tim anh
thoáng thắt điều lo lắng
Em nơi ấy có thể là rất bận
Hay cùng ai
dọc phố dạo chơi?
HN o3/2010
[sm=secret.gif]
<bài viết được chỉnh sửa lúc 25.03.2010 20:43:52 bởi Phohomo >
ƠI !
Em ơi
Nắng đầu xuân
Nắng xem chừng còn nhạt,
Em ơi
Nghe lời hát
Lời hát lạc bên sông...
Yêu anh
Em có yêu không?
Mà xuân vừa đến ,mùa đông quay về
Rời cành
Rụng trắng hoa lê
Con ong chưa bậu, não nề bỏ đi...
<bài viết được chỉnh sửa lúc 26.03.2010 01:23:47 bởi Phohomo >
NGÔI NHÀ NHỎ
Anh vẫn thường qua ngõ nhà em
Ắp đầy tiếng cười trẻ nhỏ
Em
Người đàn bà goá bụa
Quyền uy trong vương quốc của mình
Chiếc cổng xây hờ khép lặng thinh
Con chó nhỏ quẩn quanh không yên chỗ
Như côi cút một điều gì đó
Anh thấy như thừa thãi bước chân mình
Ngọn gió mùa đông mãi gõ cửa vô tình
Đôi mắt anh trèo qua giàn hoa nhỏ
Rồi lặng im bên gờ cửa sổ
Như một con dơi bí ẩn treo mình
HN03
Trích đoạn: Phohomo
ƠI !
Em ơi
Nắng đầu xuân
Nắng xem chừng còn nhạt,
Em ơi
Nghe lời hát
Lời hát lạc bên sông...
Yêu anh
Em có yêu không?
Mà xuân vừa đến ,mùa đông quay về
Rời cành
Rụng trắng hoa lê
Con ong chưa bậu, não nề bỏ đi...
NỖI NHỚ
Em ơi...
Cái nắng mùa hè
Tiếng ve thổn thức lòng se sắc sầu
Xa xa...
chuông đổ kinh cầu
Màu hoa huyết phượng thắm màu chia tay
Sương chiều...
vương đổ hạt rây
Nhói lòng nỗi nhớ_buồn quây quắt buồn
HRPT
Trích đoạn: HRPT
NỖI NHỚ
Em ơi...
Cái nắng mùa hè
Tiếng ve thổn thức lòng se sắc sầu
Xa xa...
chuông đổ kinh cầu
Màu hoa huyết phượng thắm màu chia tay
Sương chiều...
vương đổ hạt rây
Nhói lòng nỗi nhớ_buồn quây quắt buồn
HRPT
PHM rất vui Thấy người bạn đầu tiên để lại bài thơ thật hay ,tình cảm sâu lắng ,ngôn từ thật là nhuần nhuyễn
=(Se sắc sầu,huyết phượng,hạt rây.buồn quây quắt buồn)những câu thơ thật là thơ.
Cảm ơn HRPT nhé! Mong luôn được thưởng thức và làm bạn
[sm=welcome.gif]
Có một điều nhỏ PHM mốn hỏi bạn về câu thơ : Buồn quây quắt buồn"
PHM hay quen với từ:" quay quắt" nên thích đọc câu thơ của bạn là :" buồn quay quắt buồn"không hiểu có được không?
<bài viết được chỉnh sửa lúc 27.03.2010 11:11:18 bởi Phohomo >
"quay" ---> vần "ay" thì cứ đọc là "ây"
vần"ai" thì cứ đọc là "ai"
===> chỉ là vui thơ thôi. Tuỳ anh, chị, cô, chú, bác đọc sao cứ đọc. không có hề gì và chẳng có hề chi ! He he he e e e e... Miễn sao cho vui là được rồi
<bài viết được chỉnh sửa lúc 27.03.2010 21:31:35 bởi HRPT >
Trích đoạn: Phohomo
MUỐN NÓI
Em đi đâu
Em có về?
Anh đối diện với màn hình không nói,
Những phím con
hộp hồi chờ đợi,
Lời tình giẫy dưới ngón tay..
Em đi đâu
Sao trống vắng chiều này!
Những buổi chiều
mà chân ta tất tưởi,
Công việc quen
bỗng trở thành bối rối,
Cả đôi đũa
khi và cơm cũng vội,
Nằm sõng soài
mỗi chiếc mọt nơi...
Em đi đâu
Có về không em ơi!
Con tim anh
thoáng thắt điều lo lắng
Em nơi ấy có thể là rất bận
Hay cùng ai
dọc phố dạo chơi?
HN o3/2010
[sm=secret.gif]
HOÀI VỌNG
Anh hoài về em
Với tình thơ nhức nhối
Vọng thu về
bối rối tiếng rừng lay
Em có về...
Kịp chuyến thu nay
Trăng trở giấc...
u hoài tình thơ mộng
Biển vẫn xanh...
Và sóng cao hoài vọng
Nhớ cánh buồm trắng bạc...
chiếc thuyền trôi
xa_xa rồi !!! Tiềm thức đắng bờ môi
Khi tiếng gọi thu về...lá rơi vội
Giọt sương thu...
đọng tim tình tội !!!
Phai nhạt màu...
vàng hối ??? ngỏ đường hoang !!!
Ánh mắt nai...
ngơ ngác theo lối ngàn
Trăng chênh chếch
bẽ bàng !!! Trăng vụn vỡ
Mặt gương toả sóng gầm rì thở
Nghẹn buồng tim...
thổn thức nỗi niềm riêng !!!
HRPT
<bài viết được chỉnh sửa lúc 27.03.2010 21:56:49 bởi HRPT >
HOÀI VỌNG
Anh hoài về em
Với tình thơ nhức nhối
Vọng thu về
bối rối tiếng rừng lay
Em có về...
Kịp chuyến thu nay
Trăng trở giấc...
u hoài tình thơ mộng
Biển vẫn xanh...
Và sóng cao hoài vọng
Nhớ cánh buồm trắng bạc...
chiếc thuyền trôi
xa_xa rồi !!! Tiềm thức đắng bờ môi
Khi tiếng gọi thu về...lá rơi vội
Giọt sương thu...
đọng tim tình tội !!!
Phai nhạt màu...
vàng hối ??? ngỏ đường hoang !!!
Ánh mắt nai...
ngơ ngác theo lối ngàn
Trăng chênh chếch
bẽ bàng !!! Trăng vụn vỡ
Mặt gương toả sóng gầm rì thở
Nghẹn buồng tim...
thổn thức nỗi niềm riêng !!!
HRPT
Hi HRPT
Thơ bạn hay lắm!
Nhưng sao PHM không tìm thấy Topic riêng của bạn?
Còn cái vần quay= quây ấy cũng không quan trọng có đúng không? PHM thích dùng từ "quay" đọc thấy nó chuếnh choáng hơn...
Nhưng như thế PHm biết bạn là người trong miền nam rồi..Hơ..hơ..luôn vui nhé!
<bài viết được chỉnh sửa lúc 28.03.2010 12:28:20 bởi Phohomo >
Thống kê hiện tại
Hiện đang có 0 thành viên và 3 bạn đọc.
Kiểu: